- Trang chủ
- Kinh Hãi Dạ Thoại - Lữ Cát Cát
- Chương 56: 56. Tài sản phi pháp
Chương 56: 56. Tài sản phi pháp
Truyện: Kinh Hãi Dạ Thoại - Lữ Cát Cát
Tác giả: Lữ Cát Cát
- Chương 1: 1. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 2: 2. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 3: 3. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 4: 4. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 5: 5. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 6: 6. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 7: 7. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 8: 8. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 9: 9. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 10: 10. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 11: 11. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 12: 12. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 13: 13. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 14: 14. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 15: 15. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 16: 16. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 17: 17. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 18: 18. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 19: 19. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 20: 20. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 21: 21. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 22: 22. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 23: 23. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 24: 24. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 25: 25. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 26: 26. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 27: 27. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 28-1: 28.1. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 28-2: 28.2. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 29: 29. Vòng lặp
- Chương 30: 30. Vòng lặp
- Chương 31: 31. Vòng lặp
- Chương 32: 32. Vòng lặp
- Chương 33: 33. Vòng lặp
- Chương 34: 34. Vòng lặp
- Chương 35: 35. Vòng lặp
- Chương 36: 36. Vòng lặp
- Chương 37: 37. Vòng lặp
- Chương 38: 38. Vòng lặp
- Chương 39: 39. Vòng lặp
- Chương 40: 40. Vòng lặp
- Chương 41: 41. Vòng lặp
- Chương 42: 42. Vòng lặp
- Chương 43: 43. Vòng lặp
- Chương 44: 44. Vòng lặp
- Chương 45: 45. Vòng lặp
- Chương 46: 46. Vòng lặp
- Chương 47: 47. Vòng lặp
- Chương 48: 48. Vòng lặp
- Chương 49: 49. Vòng lặp
- Chương 50: 50. Vòng lặp
- Chương 51: 51. Vòng lặp
- Chương 52: 52. Vòng lặp
- Chương 53: 53. Tài sản phi pháp
- Chương 54: 54. Tài sản phi pháp
- Chương 55: 55. Tài sản phi pháp
- Chương 56: 56. Tài sản phi pháp
- Chương 57: 57. Tài sản phi pháp
- Chương 58: 58. Tài sản phi pháp
- Chương 59: 59. Tài sản phi pháp
- Chương 60: 60. Tài sản phi pháp
- Chương 61: 61. Tài sản phi pháp
- Chương 62: 62. Tài sản phi pháp
- Chương 63: 63. Tài sản phi pháp
- Chương 64: 64. Tài sản phi pháp
- Chương 65: 65. Tài sản phi pháp
- Chương 66: 66. Tài sản phi pháp
- Chương 67: 67. Tài sản phi pháp
- Chương 68: 68. Tài sản phi pháp
- Chương 69: 69. Tài sản phi pháp
- Chương 70: 70. Tài sản phi pháp
- Chương 71: 71. Tài sản phi pháp
- Chương 72: 72. Tài sản phi pháp
- Chương 73: 73. Tài sản phi pháp
- Chương 74: 74. Tài sản phi pháp
- Chương 75: 75. Tài sản phi pháp
- Chương 76: 76. Tài sản phi pháp
- Chương 77: 77. Tài sản phi pháp
- Chương 78: 78. Tài sản phi pháp
- Chương 79: 79. Tài sản phi pháp
- Chương 80: 80. Tài sản phi pháp
- Chương 81: 81. Tài sản phi pháp
- Chương 82: 82. Tài sản phi pháp
- Chương 83: 83. Tài sản phi pháp
- Chương 84: 84. Tài sản phi pháp
- Chương 85: 85. Tài sản phi pháp
- Chương 86: 86. Xích
- Chương 87: 87. Xích
- Chương 88: 88. Xích
- Chương 89: 89. Xích
- Chương 90: 90. Xích
- Chương 91: 91. Xích
- Chương 92: 92. Xích
- Chương 93: 93. Xích
- Chương 94: 94. Xích
- Chương 95: 95. Xích
- Chương 96: 96. Xích
- Chương 97: 97. Xích
- Chương 98: 98. Xích
- Chương 99: 99. Xích
- Chương 100: 100. Xích
- Chương 101: 101. Xích
- Chương 102: 102. Xích
- Chương 103: 103. Xích
- Chương 104: 104. Xích
- Chương 105: 105. Xích
- Chương 106: 106. Xích
- Chương 107: 107. Xích
- Chương 108: 108. Xích
- Chương 109: 109. Xích
- Chương 110: 110. Xích
- Chương 111: 111. Xích
- Chương 112: 112. Xích
- Chương 113: 113. Tân hôn
- Chương 114: 114. Tân hôn
- Chương 115: 115. Tân hôn
- Chương 116: 116. Tân hôn
- Chương 117: 117. Tân hôn
- Chương 118: 118. Tân hôn
- Chương 119: 119. Tân hôn
- Chương 120: 120. Tân hôn
- Chương 121: 121. Tân hôn
- Chương 122: 122. Tân hôn
- Chương 123: 123. Tân hôn
- Chương 124: 124. Tân hôn
- Chương 125: 125. Tân hôn
- Chương 126: 126. Tân hôn
- Chương 127: 127. Tân hôn
- Chương 128: 128. Tân hôn
- Chương 129: 129. Tân hôn
- Chương 130: 130. Tân hôn
- Chương 131: 131. Tân hôn
- Chương 132: 132. Tân hôn
- Chương 133: 133. Tân hôn
- Chương 134: 134. Tân hôn
- Chương 135: 135. Tân hôn
- Chương 136: 136. Tân hôn
- Chương 137: 137. Tân hôn
- Chương 138: 138. Tân hôn
- Chương 139: 139. Tân hôn
- Chương 140: 140. Tân hôn
- Chương 141: 141. Tân hôn
- Chương 142: 142. Bí cảnh
- Chương 143: 143. Bí cảnh
- Chương 144: 144. Bí cảnh
- Chương 145: 145. Bí cảnh
- Chương 146: 146. Bí cảnh
- Chương 147: 147. Bí cảnh
- Chương 148: 148. Bí cảnh
- Chương 149: 149. Bí cảnh
- Chương 150: 150. Bí cảnh
- Chương 151: 151. Bí cảnh
- Chương 152: 152. Bí cảnh
- Chương 153: 153. Bí cảnh
- Chương 154: 154. Bí cảnh
- Chương 155: 155. Bí cảnh
- Chương 156: 156. Bí cảnh
- Chương 157: 157. Bí cảnh
- Chương 158: 158. Bí cảnh
- Chương 159: 159. Bí cảnh
- Chương 160: 160. Bí cảnh
- Chương 161: 161. Dị thế
- Chương 162: 162. Dị thế
- Chương 163: 163. Dị thế
- Chương 164: 164. Dị thế
- Chương 165: 165. Dị thế
- Chương 166: 166. Dị thế
- Chương 167: 167. Dị thế
- Chương 168: 168. Dị thế
- Chương 169: 169. Dị thế
- Chương 170: 170. Dị thế
- Chương 171: 171. Dị thế
- Chương 172: 172. Dị thế
- Chương 173: 173. Dị thế
- Chương 174: 174. Dị thế
- Chương 175: 175. Dị thế
- Chương 176: 176. Dị thế
- Chương 177: 177. Dị thế
- Chương 178: 178. Dị thế
- Chương 179: 179. Dị thế
- Chương 180: 180. Dị thế
- Chương 181: 181. Dị thế
- Chương 182: 182. Dị thế
- Chương 183: 183. Dị thế
- Chương 184: 184. Dị thế
- Chương 185: 185. Dị thế
- Chương 186: 186. Dị thế
- Chương 187: 187. Dị thế
- Chương 188: 188. Dị thế
- Chương 189: 189. Dị thế
- Chương 190: 190. Dị thế (Hoàn chính văn)
- Chương 191: Phiên ngoại 1 + 2
- Chương 192: Phiên ngoại 3 + 4
- Chương 193: Phiên ngoại 5 + 6
- Chương 194: Phiên ngoại 7 + 8
- Chương 195: Phiên ngoại 9 + 10
- Chương 196: Phiên ngoại 11 + 12
- Chương 197: Phiên ngoại 13 + 14
- Chương 198: Phiên ngoại 15 + 16
- Chương 199: Phiên ngoại 17 + 18 + 19 (Hoàn toàn văn)
[TẶNG 10G BỘT TINH CHẤT B3] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Chiếc taxi giảm tốc độ, chậm rãi dừng lại bên bức tường của công trường xây dựng dang dở.
Tài xế đã để lại một chút cảnh giác, ước chừng đậu xe ở gần tuyến đường chính, rất gần đèn giao thông, đảm bảo camera giám sát có thể quay được chiếc taxi của mình.
Bắc Tuyền không làm khó tài xế, sau khi đưa đủ số tiền xe đã thỏa thuận, cậu xách vali và chiếc dù đen xuống xe, đi về phía lối vào công trường.
Còn mười phút nữa là đến giờ hẹn.
Bắc Tuyền mở dù khi sắp đến phòng bảo vệ.
Sau đó, cậu cứ thế tùy tiện bung dù giữa đêm, đi ngang qua dưới mí mắt của chú bảo vệ, rồi không tốn nhiều sức liền đẩy cánh cổng sắt vốn đang khóa chặt ra, thong thả ung dung bước vào công trường.
Công trường đã ngừng thi công lâu ngày, máy móc quý giá và vật liệu xây dựng đắt tiền đều đã được chuyển đi hết, thiết bị chiếu sáng công suất lớn đương nhiên cũng đã bị tháo dỡ, chỉ còn lại một dãy bóng đèn được mắc bằng dây điện ở cổng chính và một số khu vực quan trọng khác để làm nguồn sáng ban đêm.
Kể từ khi bất ngờ nhặt được Vệ Phục Uyên, cái tên ngốc nghếch nhưng trượng nghĩa ấy, Bắc Tuyền đã rất lâu không ra ngoài một mình.
Cậu thu dù lại, xuyên qua con đường tạm trải nhựa, đi sâu vào bên trong công trường.
Bắc Tuyền hẹn người liên hệ ở phía Tây Nam của công trường.
Phía đó vốn là khu nhà tạm của công nhân, hiện tại vẫn còn giữ lại một ít giàn giáo chưa dỡ xuống, vừa hay có thể dùng để che khuất tầm nhìn.
Bốn phía vô cùng yên tĩnh.
Bị bức tường cao bao bọc, ngay cả tiếng ồn ào của xe tải chạy tốc độ cao bên ngoài cũng hầu như không nghe thấy.
"Rất đúng giờ đấy."
Bắc Tuyền vẫy tay về phía một bóng đen.
Giọng nói của cậu trong công trường tĩnh mịch trở nên đặc biệt rõ ràng.
Từ phía sau giàn giáo của khu nhà tạm, một người bước ra.
Từ hình dáng của đối phương mà xem, hẳn là một nữ giới cao gầy và mảnh khảnh, tóc tết đuôi ngựa dài chấm eo.
Ánh sáng ở đây rất tối, Bắc Tuyền nheo mắt nhìn kỹ, khẽ cười thì thầm.
"Ha, khó trách sư phụ nói, chỉ cần gặp là có thể nhận ra."
Người phụ nữ đứng trong ánh sáng phản chiếu, bất kể là chiều cao, dáng người hay dung mạo, đều có đến chín phần tương tự với Chu Lăng.
Nếu hai cô gái đứng cạnh nhau, e rằng ai cũng sẽ đoán họ là một cặp song sinh.
Bắc Tuyền không biết bản thể của vị này là gì, nhưng từ vẻ ngoài cực kỳ giống nhau của hai người, có thể đoán rằng nàng ước chừng cũng là một loại khí linh nào đó.
Đúng vậy, Chu Lăng, nữ nhân viên duy nhất của công ty TNHH Phát thanh Tam Đồ Xuyên của họ, thực chất là một khí linh được biến thành từ một khối chu sa đen ngàn năm.
Bởi vì cô từ khi hình thành linh thức đã thân ở bí cảnh Chu Lăng, mà bản thể lại vừa khéo là chu sa đỏ tươi, cho nên cũng lấy đó làm tên.
Lần này Chu Lăng rời khỏi bí cảnh, đi theo Bắc Tuyền đến thành phố Phụng Hưng, trên danh nghĩa là trợ thủ cho Bắc Tuyền, nhưng trên thực tế còn có nhiều hơn chức trách của một người "giám thị".
Bởi vì mệnh đăng của Bắc Tuyền hiện tại nằm trong tay Chu Lăng.
Thể chất của Bắc Tuyền khác với người thường.
Nếu mệnh đăng của cậu tắt, tam hồn thất phách sẽ không thể bảo tồn trong cơ thể.
Nói cách khác, cậu sẽ rơi vào cảnh hồn lìa khỏi xác, tiện đà thân thể tử vong, hồn phách không còn nơi nương tựa.
Bắc Tuyền vẫn luôn cảm thấy, một kẻ "cá mặn" như cậu, không có chút chí tiến thủ hay ý thức trách nhiệm nào, mà lại cẩn trọng, nghiêm túc điều khiển radio, thu phục quỷ khuể suốt hơn một năm ở Phụng Hưng thành, phần lớn là vì có Chu Lăng - một người giám sát - tồn tại, buộc cậu phải trở thành một "người làm công" lấy 996 làm phúc báo.
Nghĩ đến đây, Bắc Tuyền không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Cậu nghĩ chắc chắn sư môn của mình vì lý do nào đó mà phải tạm thời thay đổi người liên lạc, lại lo lắng sẽ nảy sinh nghi ngờ không đáng có trong quá trình giao tiếp quỷ khuể, nên mới phái vị khí linh có ngoại hình rất giống Chu Lăng này đến.
Tuy nhiên, để cẩn thận, Bắc Tuyền vẫn mở Thiên Nhãn để phân biệt màu sắc "Khí" của đối phương.
Xung quanh cô gái bím tóc đuôi ngựa phát ra một vầng sáng màu cam đậm, quả nhiên giống hệt Chu Lăng.
Cô gái từ đầu đến cuối không hỏi thân phận Bắc Tuyền, chỉ đưa tay về phía cậu lúc này:
"Đồ đâu?"
Bắc Tuyền mở vali xách tay, lấy ra Mê Thần Phiên.
Cô gái lật lòng bàn tay, trong tay liền xuất hiện một cái bình ngọc trắng tinh xảo.
Sau đó cô nhận lấy Mê Thần Phiên, nhét nó vào cái bình.
Cái bình ngọc trắng trong tay cô gái rõ ràng chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhưng Mê Thần Phiên trải ra dài hơn hai mét lại có thể "phi logic" nhét vừa vặn vào trong.
Bắc Tuyền đã nhìn thấy cái bình này rất nhiều lần.
Những lần trước, người liên lạc mỗi khi đến giao tiếp quỷ khuể với cậu đều dùng pháp khí này.
Quỷ khuể bị phong ấn trong Mê Thần Phiên sẽ tạm thời được di chuyển vào cái bình, sau đó do người liên lạc mang về, và sư môn sẽ chịu trách nhiệm xử lý.
"Xong."
Một lát sau, cô gái bím tóc đuôi ngựa trả lại Mê Thần Phiên đã được làm sạch cho Bắc Tuyền.
"Vậy, tôi mang 'chúng nó' đi đây."
Cô gái nói.
Dứt lời, không nói thêm gì nữa, xoay người định rời đi.
"Khoan đã."
Không ngờ Bắc Tuyền lại đưa tay ra ngăn cản cô.
Cô gái ngẩng đầu, hai hàng lông mày nhíu chặt, khuôn mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Bắc Tuyền mỉm cười nhìn cô, dường như lơ đễnh hơi nghiêng người, che chắn cô gái phía sau mình.
"Bởi vì, dường như có vài 'người bạn' đã đến."
Bắc Tuyền thản nhiên nói ra những lời khiến cô gái vô cùng kinh ngạc.
Cô gái tóc đuôi ngựa theo bản năng lùi lại một bước, ẩn mình vào bóng tối của Bắc Tuyền và khung giàn giáo của công trình.
"Ngươi... có ý gì?"
Cô gái cảnh giác nhìn xung quanh, đồng thời thu cái bình ngọc trắng vào thức hải của mình.
Bắc Tuyền đoán không sai, cô gái trông rất giống Chu Lăng này quả thực là khí linh được nuôi dưỡng trong bí cảnh của Chu Lăng.
Chỉ là khác với Chu Lăng, cô ra đời chưa lâu, và đây cũng là lần đầu tiên cô rời khỏi bí cảnh để tự mình chấp hành nhiệm vụ của sư môn.
Khu cao ốc đang xây dựng dở dang này cũng là địa điểm giao nhận do chính cô chọn lựa.
Vì đây là nhiệm vụ đầu tiên, để không xảy ra sai sót, cô gái đã vô cùng cẩn thận.
Quá trình giao tiếp diễn ra thuận lợi, cho đến khi Bắc Tuyền lên tiếng, cô vẫn nghĩ rằng nhiệm vụ sẽ hoàn thành suôn sẻ.
Tuy nhiên, giờ phút này, cô gái chắc chắn mình đã lầm.
Bởi vì, ngay trên khoảng đất trống đối diện công trình, từng bóng đen kỳ lạ bắt đầu xuất hiện liên tiếp.
Những bóng đen đó như những cây măng mọc lên sau cơn mưa lớn, bất ngờ trồi lên từ mặt đường nhựa trống rỗng, ban đầu chỉ là một khối đen không hình dạng, rất nhanh tạo thành một hình dáng mơ hồ, cuối cùng kết hợp thành từng con vật.
Bắc Tuyền nhanh chóng đếm sơ qua.
Đàn "động vật" xuất hiện trước mặt họ có tới 30 con.
Hình thể chúng giống chó, nhưng cao lớn hơn nhiều so với các giống chó lớn thông thường, cả đầu lẫn đuôi, mỗi con dài đến hai mét, tai dựng đứng, bụng hóp vào, thân hình vạm vỡ, đuôi cụp, bốn chân đặt xuống đất, chậm rãi không tiếng động tuần tra từng bước.
Đó là một đàn sói.
Hay nói chính xác hơn, đó là một đàn dịch sử được luyện từ sói.
Bắc Tuyền biết chú thuật này.
Theo một nghĩa nào đó, bản chất của bầy sói này rất giống với hồ ly Tố Ảnh mà cậu có được từ sư môn.
Cả hai đều được luyện chế từ những sinh vật hung dữ bằng những phương pháp vô cùng tàn nhẫn, biến chúng thành chú linh có thể được người thi thuật điều khiển.
Chỉ là mặc dù cùng là động vật họ chó, nhưng sói khó bắt hơn nhiều so với cáo và chó, hơn nữa lại hung hãn và khó thuần hóa hơn. Nếu không phải là những nhân vật có chút đạo hạnh lợi hại, người ta thường sẽ không chọn dùng sói làm dịch sử, càng không nói đến một đàn như vậy.
"Cô tên là gì?"
Bắc Tuyền hỏi cô gái đang được cậu che chở phía sau.
Cô gái tóc đuôi ngựa do dự một giây, trầm giọng đáp:
"Xích Tiêu."
"Được."
Bắc Tuyền dù nói chuyện với Xích Tiêu nhưng mắt vẫn không rời đám sói trước mặt:
"Xích Tiêu, nghe đây, mục tiêu của chúng hẳn là quỷ khuể mà cô vừa thu phục."
Nói rồi, Bắc Tuyền khẽ nhếch khóe môi, lật cổ tay, hiện ra pháp khí bản mệnh của mình:
"Lát nữa tôi sẽ chịu trách nhiệm đối phó chúng. Còn cô, chỉ cần cố gắng tự bảo vệ mình là được."
Khoảng mười phút sau, con "sói" cuối cùng bị chú phù của Bắc Tuyền bắt giữ.
Những sợi máu vàng đỏ quấn lấy nó, nghiền nát thành từng mảnh, rồi biến mất không dấu vết.
Bắc Tuyền thở phào nhẹ nhõm, sau đó lặng lẽ nuốt ngược vị tanh ngọt, mùi rỉ sét trong cổ họng.
Sau một trận chiến kịch liệt, công trường bỏ hoang này đã bị tàn phá không còn hình dạng.
Mặt đường nhựa đầy những dấu vết đáng ngờ, vết cào, vết xước của vật sắc nhọn và những vệt máu loang lổ. Giàn giáo của khu nhà hầu như đã vỡ tan tành, mức độ hư hại này quả thực như vừa trải qua một cơn lốc tàn phá.
Bắc Tuyền quay đầu lại nhìn Xích Tiêu.
Vừa rồi trong tình thế cấp bách, cậu đã thô bạo đẩy cô gái, trực tiếp ép cô vào một góc, hoàn toàn không kịp xem xét vết thương của đối phương.
Lúc này, Bắc Tuyền nhìn kỹ mới phát hiện Xích Tiêu bị thương không nhẹ.
Một cánh tay của cô gái đã hoàn toàn biến mất.
Bắc Tuyền đoán rằng bản thể của cô hẳn là một v*t c*ng nhưng dễ vỡ, bởi vậy khi vết thương quá nặng làm tổn thương đến thần hồn, vết thương bên ngoài giống như một món đồ mỹ nghệ bị đập nát, một cánh tay hoàn toàn biến thành bột mịn, những vết nứt lan ra từ chỗ vỡ của cánh tay theo hình mạng nhện, vắt qua cổ, lan rộng gần nửa khuôn mặt.
Lòng Bắc Tuyền tức thì "thịch" một tiếng, thầm nghĩ không ổn.
Cậu sải bước đến bên Xích Tiêu, đưa tay ra với cô:
"Cô sao rồi?"
Xích Tiêu nắm lấy tay Bắc Tuyền, mượn lực, khó khăn lắm mới đứng dậy.
"Không sao."
Cô cố gắng lắc đầu, "Ta có thể kiên trì."
Bắc Tuyền thở phào nhẹ nhõm.
Đúng vậy, chỉ cần Xích Tiêu có thể kiên trì cho đến khi trở về bí cảnh của Chu Lăng, thì tình hình sẽ không quá tệ.
Mặc dù Bắc Tuyền không biết phải giúp khí linh xử lý vết thương như thế nào, nhưng cậu tin rằng sư môn của mình chắc chắn có những cao nhân hiểu biết về điều đó.
"Kẻ cầm đầu của lũ sói vẫn chưa xuất hiện."
Bắc Tuyền ghé sát tai Xích Tiêu, thì thầm gần như chỉ còn hơi thở:
"Tôi sẽ hộ tống cô về bí cảnh, đi ngay bây giờ."
Xích Tiêu trầm mặc gật đầu.
Cô biết lần này bị tấn công chắc chắn là do phía cô đã xảy ra sơ suất, chỉ là cok rốt cuộc bị ai theo dõi từ khi nào, và đối phương rốt cuộc là ai, Xích Tiêu đến giờ vẫn không có nửa phần manh mối.
Nhưng vết thương của cô đã không cho phép cô trì hoãn.
Hơn nữa trong lòng cô còn mang theo tận hai mươi con Quỷ Khuể.
"Đi."
Xích Tiêu hạ giọng nói:
"Khe nứt... Khụ, tôi giấu nó ở phía sau, bây giờ chúng ta sẽ quay về."
Bắc Tuyền gật đầu, đỡ Xích Tiêu, đưa cô đi sâu hơn vào công trường.
Ở một góc mà cô gái không để ý, Bắc Tuyền đưa tay lên, đặt lên ngực mình.
Cậu cảm thấy trong lồng ngực như tích tụ một ngọn lửa.
Ngọn lửa lặng lẽ nung đốt ngũ tạng lục phủ của cậu, quả thực dường như muốn đốt cháy toàn bộ cậu thành than cốc từ bên trong cơ thể.