- Chương 1: QUYỂN 1 – THẦN SÚNG TRỞ VỀ
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37: QUYỂN 2 – THI ĐẤU GIẢI TÂN TINH CUP
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55: QUYỂN 3 – TUẦN TRA CÁC CÂU LẠC BỘI
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83: QUYỂN 4 – HUẤN LUYỆN VIÊN ĐỘI TUYỂN QUỐC GIA
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: QUYỂN 5 – QUÁN QUÂN ASIAN CUP
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150: QUYỂN CUỐI – QUÁN QUÂN THẾ
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204: Hoàn chính văn
- Chương 205: Ngoại truyện All-Star 01
- Chương 206: Ngoại truyện All-Star 02
- Chương 207: Ngoại truyện All-Star 03
- Chương 208: Ngoại truyện All-Star 04
- Chương 209: Ngoại truyện All-Star 05
- Chương 210: Ngoại truyện All-Star 06
- Chương 211: Ngoại truyện All-Star 07
- Chương 212: Ngoại truyện All-Star 08
- Chương 213: Ngoại truyện All-Star 09
- Chương 214: Ngoại truyện All-Star 10
- Chương 215: Đánh dấu hoàn toàn 01
- Chương 216: Đánh dấu hoàn toàn 02
- Chương 217: Công khai – Đám cưới 01
- Chương 218: Công khai – Đám cưới 02
- Chương 219: Công khai – Đám cưới 03
- Chương 220: Công khai – Đám cưới 04
- Chương 221: Công khai – Đám cưới 05
- Chương 222: Công khai – Đám cưới 06
- Chương 223: Công Khai – Đám Cưới 07
- Chương 224: Công Khai – Đám Cưới 08
- Chương 225: Mạc Bân 01
- Chương 226: Mạc Bân 02
- Chương 227: Mạc Bân 03
- Chương 228: Hoa Thần 01
- Chương 229: Hoa Thần 02
- Chương 230: Hoa Thần 03
- Chương 231: Hoa Thần 04
- Chương 232: Hoa Thần 05
- Chương 233: Hoa Thần 06
- Chương 234: Hoa Thần 07
- Chương 235: ACE Tái Ngộ
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Chương 096
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Trận đấu buổi tối diễn ra một cách trật tự và suôn sẻ, đến trận thứ 20 xuất hiện một bắn tỉa rất lợi hại, một mình dẫn dắt cả đội, bắn phát nào trúng phát đó, một trận đấu hạ gục 10 mạng, nhận được điểm số cực kỳ cao.
Trận thứ 24 có một người chơi với lối đánh rất giống trinh sát Diệp Tử, vòng ra phía sau đánh úp mở ra cục diện, cũng giành được điểm số cao.
Lúc 11 giờ 30 tối, vòng đấu thứ nhất dần đi đến hồi kết.
Trước máy tính, người chơi số 199 Hoa Nhiên cuối cùng cũng nhìn thấy thông báo từ hệ thống: “Đã ghép cho bạn vào trận đấu thứ 30, xin hãy chuẩn bị trước và vào phòng thi đấu số 30.”
Hoa Nhiên xoa xoa tay, phấn khích nói: “Cuối cùng cũng đến lượt mình rồi!”
Cậu nhấp vào phòng đấu, việc đầu tiên là mở kho vũ khí ra xem. Quả nhiên, tất cả skin đã bị loại bỏ, chỉ còn lại vũ khí nguyên bản. Lựu đạn màu đen, bom khói màu trắng, lựu đạn độc màu xanh, đối với một người mê sưu tầm skin thì việc phải thi đấu mà không có skin thật sự rất khó chịu.
Ngay từ khi bắt đầu chơi game, cậu đã quyết định sẽ trở thành một “tay gà lòe loẹt”, hôm nay không thể lòe loẹt nữa, cái này gọi là “trở về với bản chất ban đầu” sao? Hoa Nhiên âm thầm than thở trong lòng, nhanh chóng chọn lựu đạn, lựu đạn khói và một khẩu súng tiểu liên UMP rồi vào trận đấu.
Cùng lúc đó, người chơi số 180 Thư Thần đã chờ cả ngày trời cuối cùng cũng đến lượt mình thi đấu, liền vào phòng thi đấu, cẩn thận mở kho vũ khí, nhanh chóng trang bị đầy đủ khiên chống đạn, hộp cứu thương và hai khẩu súng cho các ô vũ khí của mình.
Bắn tỉa đội Báo Tuyết, Du Phong, lần này bốc được số 300, cũng được ghép vào trận đấu thứ 30.
Du Phong đứng đầu bảng xếp hạng bắn tỉa của giải hạng hai, tất nhiên không thể thiếu công lao của đội trưởng Tần Tuyết Dao trong việc trinh sát và chỉ điểm, nhưng bản thân cậu cũng có thực lực không tồi, nếu không, sau khi Tần Tuyết Dao xác định vị trí kẻ địch thì cậu cũng không thể lập tức hạ gục mục tiêu.
Lần này đến tham gia giải tuyển chọn, cậu và Tần Tuyết Dao đều mang tâm thái “đi mở mang tầm mắt”. Những tuyển thủ ở giải hạng hai như họ, bình thường muốn hẹn đấu tập cũng không thể mời được đội tuyển hàng đầu của giải hạng A, lần này có thể coi là cơ hội hiếm hoi để được đấu với các cao thủ.
Ở một phía khác, người chơi số 178 Đường Khải hít sâu một hơi, nhanh chóng nhấn nút “Chuẩn bị”. Thể thức đấu mù đôi này thực ra lại rất có lợi cho cậu ta, Wing thần không biết số 178 là cậu, các giám khảo khác cũng không biết trước đây cậu từng biểu diễn màn triple kill trước huấn luyện viên Giang. Chỉ cần cậu thể hiện tốt trong vòng tuyển chọn, vẫn còn có cơ hội.
Người chơi số 190 Chương Việt, lúc này cũng đang hít sâu điều chỉnh tâm lý. Với vai trò là một y tế hỗ trợ, thể thức đấu chọn mù thế này rất phụ thuộc vào đồng đội. Hy vọng trận này gặp được đồng đội đủ mạnh một chút, đừng chết quá nhanh.
Trong phòng họp, các giám khảo đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
Bên Đỏ, phe ẩn núp: Số 180 Thư Thần, số 199 Hoa Nhiên, 273, 305, 314.
Bên Xanh, phe phòng thủ: Số 178 Đường Khải, số 190 Chương Việt, 207, 299, và số 300 Du Phong.
Các giám khảo không biết người chơi sau các con số là ai, Thư Thần cũng không biết mình được ghép cùng Hoa Hoa thành đồng đội.
Bản đồ được chọn ngẫu nhiên cho trận đấu này là “Ngã Tư Phố”.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, số 199 Hoa Nhiên đã rút ra bom khói, lao về phía trước với tốc độ chóng mặt. Thư Thần thấy người đồng đội này như một con ngựa hoang tuột dây cương, ngẩn ra một chút rồi vội vàng chạy theo.
Chớp mắt, Hoa Nhiên đã di chuyển linh hoạt đến gần ngã tư, ném ra một quả bom khói.
Lúc này, tuyến đầu của phe phòng thủ cũng vừa đến khu vực này, tầm nhìn bị làn khói trắng dày đặc che phủ, không dám tiến lên mạo hiểm, lập tức dừng lại né tránh. Nhưng ngay sau đó, một quả lựu đạn tròn lăn đến dưới chân họ lúc nào không hay, bên tai vang lên tiếng nổ “Bùm” vang trời —
Quả lựu đạn phát nổ giữa đám đông, vài người đứng gần nhau lập tức bị nổ đến gần cạn máu!
Góc ném quả lựu đạn này vô cùng hiểm hóc, hoàn toàn phá vỡ đội hình bên kia.
Du Phong đang giữ vị trí bắn tỉa ở góc Đông Nam, thấy cảnh này liền lập tức bật ống ngắm, bóp cò —
Đoàng!
[Bắn tỉa số 300] dùng [Barrett] headshot hạ [Công kích số 199]!
Hoa Nhiên lập tức ngã xuống, liền hét lên trong kênh thoại: “Cứu mạng với~”
Thư Thần nhanh chóng chạy tới, kéo cậu ta dậy.
Hoa Nhiên nói một tiếng “Cảm ơn”, sau đó nhảy nhót đứng dậy, rút ra khẩu UMP tiểu liên, mấy phát đạn liên tiếp cực kỳ mạnh mẽ đã càn quét chết hai kẻ địch vốn đã cạn máu!
Cùng lúc đó, Du Phong đang canh giữ điểm bắn tỉa ở góc Đông Nam, cũng nhanh chóng bắn tỉa hai phát, liên tục hạ gục hai người bên địch.
Hai bên đều mất 2 người, cục diện trở thành 3V3.
Du Phong liếc nhìn bảng điểm trong trận, rồi nói: “Anh trai trinh sát, phiền đi tìm y tế bên kia một chút.”
Bên địch có y tế cứu người rất kịp thời, nếu không giết y tế, mấy người đã chết có thể sẽ được hồi sinh hết, như thế thì rất phiền.
Đường Khải rút dao, nhanh chóng lẻn vào khu nhà, vòng ra phía sau từ cánh bên, định tìm y tế đối thủ. Nhưng vừa đi được nửa đường, tai cậu ta bỗng nghe thấy tiếng “xì xì”, ngay sau đó một làn khói dày đặc bốc lên phía trước, chặn đường đi của cậu ta.
Đường Khải tưởng y tế đối thủ ở gần đó, vội vã lùi vào sau một tòa nhà, rút súng ngắn ra sẵn sàng. Cậu ta chăm chú lắng nghe động tĩnh xung quanh, chỉ cần khói tan, nếu y tế đi ngang qua đây, cậu ta sẽ lập tức nổ súng xử lý.
Thế nhưng, không có y tế nào đi ngang qua lối rẽ phía trước.
3 giây sau, sau lưng cậu ta bất ngờ vang lên loạt tiếng súng đinh tai —
Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!
[Công kích số 199] dùng [UMP] hạ gục [trinh sát số 178]!
Quả bom khói của Hoa Nhiên vốn là để đánh lừa đối thủ, khiến Đường Khải dừng lại, tạo cơ hội cho Hoa Nhiên vòng ra phía sau tiêu diệt. Cùng lúc đó, Thư Thần cũng tận dụng làn khói để di chuyển theo hướng ngược lại.
Hai người tuy không nói gì, nhưng sự phối hợp rất ăn ý.
Hoa Nhiên vòng theo chiều kim đồng hồ để xử lý trinh sát địch, Thư Thần di chuyển ngược chiều kim đồng hồ qua khói để đến ngã tư cứu người.
Đúng lúc đó, y tế bên kia là Chương Việt cũng đang đến cứu đồng đội. Hai bên bất ngờ đụng mặt nhau tại ngã tư, Chương Việt giật mình, lập tức dựng tấm chắn chống đạn, nhưng Thư Thần phản ứng nhanh hơn, hai phát súng ngắn “đoàng đoàng” chính xác bắn chết y tế bên địch trước!
Sau đó, anh nhanh chóng cứu từng người đồng đội đang nằm xuống.
Tình thế từ 3V3 lập tức biến thành 1V5.
Du Phong là người còn sống duy nhất, có phần bất lực. Cậu ta canh ở xa, đã liên tiếp hạ 3 người đối thủ, nhưng đồng đội thì đang làm gì?
Trinh sát số 178 đi tìm y tế, kết quả tự mình chết; y tế số 190 lại còn bị y tế bên kia giết, ai mà tin nổi?
Du Phong nhanh chóng nhảy khỏi toà nhà cao tầng, bắt đầu đánh du kích.
Hoa Nhiên nói: “Để tôi đi dụ bắn tỉa bên kia ra!”
Một lát sau, Hoa Nhiên cầm bom khói chạy tới chỗ Du Phong, Du Phong phản ứng cực nhanh, quay đầu bắn một phát tiễn cậu ta về chầu trời. Nhưng ngay sau đó, toàn bộ đội ẩn núp vừa được hồi sinh liền ập tới vây quanh, Du Phong dù tài giỏi đến đâu cũng không thể địch lại số đông, bị loạt đạn quét chết tại chỗ.
Du Phong bất lực nói: “Y tế trận sau đi cùng tôi, cảm ơn.”
Chương Việt thấy trình độ bắn tỉa này không tệ, lập tức nói: “Được, trận này tôi bảo vệ cậu.”
Sang hiệp hai, Du Phong đổi hướng, đến điểm bắn tỉa ở góc Tây Nam phòng thủ.
Đường Khải vòng qua từ hướng khác để tìm y tế, nhưng Thư Thần di chuyển rất linh hoạt, hồi còn ở đội ACE, anh đã quen xông pha cùng Lão Lâm và Tiểu Chu, biết rõ làm sao để sống sót khi ở tuyến đầu. Trận này được ghép cùng Hoa Nhiên, tuy lối đánh của cậu ta hơi nhảy loạn nhưng Thư Thần vẫn có thể theo kịp.
Huống hồ, Hoa Nhiên ném bom khói lúc nào cũng cực kỳ chuẩn xác.
Đường Khải vừa mới xác định được vị trí của Thư Thần thì lập tức bị một quả bom khói của Hoa Nhiên che khuất tầm nhìn, quả đó ném ngay dưới chân cậu ta, khiến cậu ta không nhìn rõ gì xung quanh, buộc phải dừng lại chờ khói tan.
Nhưng cơ hội không chờ người. Đúng lúc khói tan, một loạt đạn như mưa bắn tới, biến cậu ta thành tổ ong trong tích tắc.
Đường Khải: “……”
Đệt mẹ! Tên đó từ đâu chui ra vậy? Đánh kiểu gì loạn xì ngầu chẳng theo quy tắc nào cả!
Sau khi kết liễu Đường Khải, Hoa Nhiên tự hô “Nice!” rồi tiếp tục đi tìm bắn tỉa.
Du Phong trận này vẫn giữ phong độ, liên tiếp bắn tỉa hai người tiền tuyến của đối thủ. Tiếc là, trinh sát chết quá sớm, khiến cậu ở xa không thể xác định được vị trí y tế bên địch. Kết quả, mấy người cậu vừa hạ liền bị y tế cứu sống.
Du Phong bất lực nói: “Đánh du kích thôi, y tế bám sát tôi.”
Combo bắn tỉa – y tế đánh du kích vẫn có hy vọng, chỉ cần y tế phản ứng đủ nhanh, có thể theo kịp nhịp độ của bắn tỉa. Nhưng rõ ràng, y tế Chương Việt trận này không có trình. Du Phong vừa rẽ qua hai khúc cua, quay lại nhìn, y tế nhà mình đâu rồi? Mới đi nửa đường đã lạc mất?
Không những bị bỏ lại phía sau, Chương Việt còn bị Hoa Nhiên chặn đường.
Không biết từ đâu nhảy ra, Hoa Nhiên ném một quả lựu đạn khiến Chương Việt bay màu ngay lập tức, sau đó, Thư Thần ở gần đó lạnh lùng bồi thêm một phát đạn.
[Y tế số 180] dùng [song súng] hạ gục [y tế số 190].
Chương Việt cố nén lại cơn giận muốn đập bàn phím!
Bị y tế bên địch giết hai lần liên tiếp, mặt mũi còn để đâu được nữa?
Chỉ còn lại một mình Du Phong đối đầu với cả đội bên kia: “……”
1v5, đến thần tiên cũng không đỡ nổi!
Cậu ta chợt thấy nhớ Tuyết Dao da diết, nếu có cô ấy ở đây, đâu đến nỗi bị dồn ép như thế này. Mấy đồng đội này rốt cuộc là cái thể loại gì vậy?
Tỷ số đã là 2:0, nếu không nghĩ cách thì hiệp thứ ba cũng sẽ thua thảm.
Du Phong chỉ còn cách cố gắng cứu vãn tình thế: “Thế này đi, trận thứ ba để đột kích và công kích mở đường, trinh sát ở phía sau, ưu tiên tìm y tế bên kia rồi nghĩ cách xử lý.”
Chương Việt không nhịn được nói: “Cậu chỉ huy kiểu gì vậy? Tôi thấy nên xử lý bắn tỉa bên kia trước.”
Du Phong cau mày: “Y tế bên kia rất mạnh, không giết y tế thì cậu ta cứ hồi sinh đồng đội liên tục, chúng ta sẽ rất bị động.”
Chương Việt phân tích: “Giết bắn tỉa trước, y tế bên họ tất nhiên sẽ đến cứu, dẫn rắn ra khỏi hang hiểu không? Đợi nó tới cứu, tôi với trinh sát mai phục sẵn, giết luôn y tế bên kia chẳng phải xong sao?”
Đường Khải đồng tình: “Tôi thấy có lý.”
Du Phong: “… Được rồi. Vậy mấy người chỉ huy.”
Trong phòng họp, các huấn luyện viên đều bật cười.
Tề Hằng không nhịn được châm chọc: “Cậu ta tưởng y tế bên kia cũng ngốc như mình à?”
Lão Hứa thở dài: “Tự cho là thông minh.”
Hai hiệp trước, Thư Thần và Hoa Nhiên hành động cùng nhau, công kích che chắn cho y tế, y tế cứu trợ đột kích, hoàn toàn phá vỡ nhịp độ trận đấu của họ. Muốn thắng, bắt buộc phải xử lý được hai người này…
Đi tìm bắn tỉa làm gì? Nghĩ gì vậy?
Còn dẫn rắn ra khỏi hang, nhưng cậu đã tìm nhầm cái hang rồi, biết dẫn kiểu gì?
Hiệp thứ ba bắt đầu, Đường Khải cầm dao nhanh chóng vòng ra sau, Chương Việt đi theo, hai người phối hợp với nhau, rất nhanh đã tìm thấy bắn tỉa bên địch. Đường Khải nổ súng bắn vỡ đầu bắn tỉa!
Cuối cùng cũng có một mạng, Đường Khải thở phào nhẹ nhõm: “Chờ đi, y tế bên kia sẽ đến cứu.”
Chương Việt lúc này cũng đã kìm nén cơn tức hai ván liền bị y tế bên kia g**t ch*t, cậu ta hận không thể dùng tấm chắn chống đạn đập nát đầu kẻ đó.
Hai người nấp sau tòa nhà, âm thầm chờ đợi… Thế nhưng, y tế bên địch không hề đến cứu.
Thay vào đó, ở phía xa vang lên loạt tiếng súng đinh tai nhức óc!
Bên địch, gồm công kích, đột kích, trinh sát, và y tế. Bốn người di chuyển thành một khối, dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt bắn tỉa Du Phong, mối đe dọa lớn nhất ở điểm bắn tỉa.
Sau đó, bốn người cùng quét sạch cả con phố, giao tranh dữ dội với tiền tuyến của phe phòng thủ. Dù hai bên đều có thương vong, nhưng có Thư Thần đi theo hỗ trợ, các đồng đội bên địch nhanh chóng được hồi sinh.
4v2.
Nhìn thấy đồng đội bị quét sạch trong chớp mắt, sắc mặt của Đường Khải và Chương Việt đều trở nên khó coi.
Kịch bản không diễn ra như họ đã tính, y tế bên kia hoàn toàn không thèm quan tâm bắn tỉa sống hay chết!
Hoa Nhiên vừa chạy vừa hét: “Tôi đi ép bọn họ ra!”
Xung quanh khói dày đặc bốc lên, một loạt đạn dữ dội quét tới, Đường Khải và Chương Việt bị bốn người phối hợp quét ngã xuống đất.
Tỉ số 3:0, đội ẩn núp giành chiến thắng.
Du Phong rời phòng thi đấu, tháo tai nghe xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hai tên ngốc này, tầm nhìn chiến thuật tệ quá. Không biết là người của đội nào nữa?”
Cậu hoàn toàn không hay biết, Đường Khải và Chương Việt đều là tuyển thủ ngôi sao của giải A!
Chương Việt bị giết ba lần trong cả trận lúc này sắc mặt vô cùng khó coi. Cậu ta càng không thể ngờ rằng y tế bên kia đã hạ gục mình ba lần lại chính là Thư Thần, tuyển thủ dự bị bị đội tuyển TNG bỏ xó, chẳng mấy ai coi trọng. Mà một thành viên chủ lực của đội như cậu ta lại bị dự bị giết tới ba lần?
Trong phòng họp, các giám khảo nhanh chóng đưa ra điểm số.
Phản ứng, tầm nhìn chiến thuật và khả năng phối hợp của Đường Khải và Chương Việt đều không đạt yêu cầu.
Hoa Nhiên đạt điểm cao. Cách đánh của cậu rất đặc biệt, dùng vũ khí ném để phá nhịp của đối thủ, chặn đường di chuyển, sau đó nhanh chóng vòng ra sau dùng tiểu liên hạ địch. Nhìn qua có vẻ lộn xộn, nhưng thực chất lại rất linh hoạt, tốc độ tay cũng nhanh.
Còn Thư Thần thì khỏi phải nói, cả trận cứu viện tới 8 lần, thậm chí còn hạ gục y tế bên kia. Gọi anh là “đồng đội thần tiên” cũng không ngoa. Có một y tế như thế, thật sự khiến người ta yên tâm, bất kể bạn chết ở đâu, anh cũng đều có thể kéo bạn dậy.
Giang Thiệu Vũ nói: “Bắn tỉa bên thua, số 300, cũng thể hiện khá tốt.”
Mọi người đồng tình: “Ừ, tư duy rõ ràng, kỹ năng bắn rất chuẩn. Trận này là do đồng đội quá tệ, cậu ta gánh không nổi.”
Tề Hằng nói: “Đúng vậy, tôi cũng chấm điểm cao cho cậu ta, có thể tiếp tục quan sát thêm.”
Rất nhanh sau đó, vòng đấu đầu tiên trong ngày đã kết thúc.
Giang Thiệu Vũ nhìn về phía Tần Bác và nói: “Tìm ra những trận đấu có sự chênh lệch lớn trong điểm số giữa các giám khảo, chúng ta làm một lượt phân tích lại.”
Cái gọi là “chênh lệch lớn” chính là khi giám khảo A cho một tuyển thủ điểm cao, trong khi giám khảo B lại cho điểm thấp, chênh lệch lớn, dễ gây tranh cãi. Cần phân tích kỹ để đảm bảo sự công bằng trong việc chấm điểm.
Nếu cả 7 giám khảo đều cho điểm cao hoặc đều cho điểm thấp, thì đương nhiên không có gì phải bàn cãi, mọi người đều nhất trí rằng tuyển thủ đó hoặc rất mạnh, hoặc rất yếu.
Việc phân tích lại kéo dài đến tận 2 giờ sáng, mọi người mới kết thúc công việc ngày đầu tiên.
Vài huấn luyện viên là những người mệt mỏi nhất, xem thi đấu cả một ngày, mắt gần như mờ đi. Nhưng tất cả đều tình nguyện đến hỗ trợ cho Giang Thiệu Vũ.
Đội tuyển quốc gia là đại diện cho trình độ cao nhất của thể thao điện tử Trung Quốc. Họ nhất định phải tuyển chọn ra một đội quân tinh nhuệ bằng sự nghiêm túc và công bằng tuyệt đối!
Hết chương 096