- Chương 1: QUYỂN 1 – THẦN SÚNG TRỞ VỀ
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37: QUYỂN 2 – THI ĐẤU GIẢI TÂN TINH CUP
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55: QUYỂN 3 – TUẦN TRA CÁC CÂU LẠC BỘI
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83: QUYỂN 4 – HUẤN LUYỆN VIÊN ĐỘI TUYỂN QUỐC GIA
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: QUYỂN 5 – QUÁN QUÂN ASIAN CUP
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150: QUYỂN CUỐI – QUÁN QUÂN THẾ
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204: Hoàn chính văn
- Chương 205: Ngoại truyện All-Star 01
- Chương 206: Ngoại truyện All-Star 02
- Chương 207: Ngoại truyện All-Star 03
- Chương 208: Ngoại truyện All-Star 04
- Chương 209: Ngoại truyện All-Star 05
- Chương 210: Ngoại truyện All-Star 06
- Chương 211: Ngoại truyện All-Star 07
- Chương 212: Ngoại truyện All-Star 08
- Chương 213: Ngoại truyện All-Star 09
- Chương 214: Ngoại truyện All-Star 10
- Chương 215: Đánh dấu hoàn toàn 01
- Chương 216: Đánh dấu hoàn toàn 02
- Chương 217: Công khai – Đám cưới 01
- Chương 218: Công khai – Đám cưới 02
- Chương 219: Công khai – Đám cưới 03
- Chương 220: Công khai – Đám cưới 04
- Chương 221: Công khai – Đám cưới 05
- Chương 222: Công khai – Đám cưới 06
- Chương 223: Công Khai – Đám Cưới 07
- Chương 224: Công Khai – Đám Cưới 08
- Chương 225: Mạc Bân 01
- Chương 226: Mạc Bân 02
- Chương 227: Mạc Bân 03
- Chương 228: Hoa Thần 01
- Chương 229: Hoa Thần 02
- Chương 230: Hoa Thần 03
- Chương 231: Hoa Thần 04
- Chương 232: Hoa Thần 05
- Chương 233: Hoa Thần 06
- Chương 234: Hoa Thần 07
- Chương 235: ACE Tái Ngộ
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Chương 081
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Đã là giữa tháng 3, trong hai tuần đầu của giải đấu thường kỳ, Giang Thiệu Vũ đã liên tục đi kiểm tra 8 câu lạc bộ. Một nửa trong số đó đang theo đuổi trò tiếp thị, xây dựng hình tượng ngôi sao, hoàn toàn không đặt tâm huyết vào thi đấu. Nửa còn lại thì vẫn nghiêm túc luyện tập.
Do các câu lạc bộ như TNG, RED theo đuổi mô hình tạo ngôi sao, lại có tiềm lực tài chính hùng hậu, họ liên tục quảng bá, xây dựng hình tượng cho tuyển thủ, khiến cả giới eSports Thần Súng bị ảnh hưởng. Người hâm mộ cũng bắt đầu thần tượng các “tuyển thủ nổi tiếng”, còn câu lạc bộ thì kiếm bộn tiền nhờ bán hàng lưu niệm, nên ngày càng lún sâu, qua nhiều năm, dần dần làm bại hoại phong khí của giới eSports.
May mà vẫn còn nhiều câu lạc bộ giữ vững lý tưởng ban đầu, nghiêm túc thi đấu, chưa bị mục ruỗng hoàn toàn.
Giải đấu chuyên nghiệp hạng A League có tổng cộng 10 đội. Hiện tại, Giang Thiệu Vũ đã ghé thăm 8 đội, chỉ còn lại 2 đội cuối cùng. Hai đội này đều có trận đấu vào cuối tuần, nên anh nghỉ ngơi vài ngày tại trung tâm huấn luyện đội tuyển quốc gia, định đầu tuần sau sẽ đi tiếp.
Hai đội còn lại là BM, chiến đội cũ của Chủ tịch Tề, đội trưởng hiện tại là Lưu Thiếu Châu, học trò do Chủ tịch Tề trực tiếp đào tạo; và đội còn lại là COC đội xếp cuối bảng trong giải A League, hằng năm đều cận kề nguy cơ bị loại.
Giang Thiệu Vũ xem qua tư liệu của đội COC, không có tuyển thủ nào nổi bật, mọi mặt đều ở mức bình thường. Ba năm liên tiếp xếp cuối bảng giải A League, bị đẩy vào khu vực chờ xét duyệt, phải tranh vé vớt với các đội giải hạng dưới.
Nhưng điều lạ là, ba năm liền họ đều trụ lại được qua vòng đấu lên-xuống hạng, giữ vững suất ở giải A League. Vật lộn giữa ranh giới bị loại mà vẫn sống sót, cũng không phải chuyện dễ.
Vào thứ Ba, Giang Thiệu Vũ xuất phát đến thăm đội COC.
Căn cứ huấn luyện của đội rất nhỏ, cực kỳ nghèo nàn, phòng tập luyện chỉ có một cái, đặt hai dãy máy tính. Tuy nhiên, các tuyển thủ lại rất nghiêm túc tập luyện.
Giới eSports có không ít tuyển thủ tài năng vượt trội, thực lực mạnh mẽ. Nhưng cũng có rất nhiều người chỉ có năng khiếu bình thường, vì đam mê mà bám trụ, thi đấu như những tuyển thủ bình thường.
Họ có thể không nổi tiếng, lương không cao, khi giải nghệ sẽ chẳng ai nhớ tên. Nhưng những tuyển thủ tầm thường ấy vẫn kiên trì theo đuổi giấc mơ của mình. Dù thi đấu vài năm mà không đoạt được cúp, họ cũng không hối tiếc… ít nhất là đã từng nỗ lực!
Giang Thiệu Vũ nhìn thấy trong những người trẻ ấy một phẩm chất kiên cường, không sợ hãi.
Ngoài giải hạng A League, còn có hàng trăm tuyển thủ đang thi đấu ở giải hạng B, cũng đang kiên trì với đam mê của mình.
Ngược lại, những tuyển thủ ngôi sao của các CLB giàu có thì chỉ biết kiếm tiền. So với những tuyển thủ vô danh nhưng nghiêm túc tập luyện, họ hoàn toàn không xứng với bốn chữ “tuyển thủ chuyên nghiệp”.
Rời khỏi COC, Tề Hằng đùa: “Lần này cậu không cướp bóc… à nhầm, không thu được chiến lợi phẩm gì à?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Đội này xếp chót giải A, tuyển thủ cũng bình thường, chưa đủ thực lực để vào đội tuyển quốc gia. Nhưng việc tuyển người đâu nhất thiết phải ở giải A, giải hạng dưới cũng có thể có nhân tài.”
Tề Hằng xoa cằm, đồng tình: “Đúng ha, đội ACE của các cậu năm đó cũng đi lên từ giải hạng dưới mà. Có điều, các đội hạng dưới đa phần là tổ chức tự phát, không có nhà tài trợ, thậm chí không có căn cứ huấn luyện đàng hoàng, cậu không thể đi kiểm tra được.”
Giang Thiệu Vũ nói: “Ừ, tôi sẽ theo dõi các trận đấu livestream ở giải hạng dưới, xem có ai nổi bật không.”
Thành tích kém của COC là do sức mạnh tổng thể của đội không đủ. Nhưng không phải lúc nào một đội yếu cũng là vì cả năm người đều kém, đôi khi là vì chỉ có một người xuất sắc, còn bốn người còn lại thì quá đuối, không theo kịp. Trong số những tuyển thủ vô danh, lương thấp, vẫn kiên trì ở giải hạng dưới ấy, biết đâu lại có mầm non tiềm năng?
Nghĩ đến đây, Giang Thiệu Vũ nói: “Chiều nay đến đội BM, kết thúc chuyến kiểm tra lần này đi.”
Tề Hằng nói: “BM là đội cũ của tôi, để tôi dẫn cậu đi.”
Trùng hợp là đội BM và COC cùng thành phố, ăn tối xong, họ lập tức đến căn cứ của BM.
BM là đội tuyển lâu năm, đội trưởng đời đầu là Tề Hằng, từng dẫn đội đoạt hạng ba hai mùa S1 và S2. Mùa S3 là mùa BM có khả năng vô địch nhất, nhưng giữa chừng lại xuất hiện một đối thủ không ngờ tới là đội ACE do Giang Thiệu Vũ dẫn dắt, trở thành “hắc mã” mạnh nhất mùa S3, tiến thẳng vào chung kết. Trong ván quyết định, đồng đội của anh đều bị loại, Giang Thiệu Vũ đối đầu 1v1 với Tề Hằng, cuối cùng hạ gục anh bằng một phát headshot, giành chức quán quân.
Tề Hằng vụt mất cơ hội vô địch, đến mùa S4 vẫn không thể lên ngôi, mang theo tiếc nuối giải nghệ.
Có thể nói, chính Giang Thiệu Vũ đã phá tan giấc mơ quán quân của BM. Việc Tề Hằng có thể buông bỏ hiềm khích quá khứ, chủ động mời Giang Thiệu Vũ về nước làm huấn luyện viên đội tuyển quốc gia, cho thấy khí độ của một đội trưởng kỳ cựu không phải ai cũng có.
Tám giờ tối, Tề Hằng dẫn Giang Thiệu Vũ quen thuộc đi vào căn cứ.
Quản lý Mạnh của BM thấy Tề Hằng, liền tươi cười đứng dậy: “Chủ tịch Tề, hôm nay rảnh rỗi về nhà hả?”
Tề Hằng nghiêng người, giới thiệu: “Lão Mạnh, đây là HLV trưởng đội tuyển quốc gia, Wing Thần, chắc anh còn nhớ chứ?”
Lúc này quản lý Mạnh mới nhìn thấy chàng thanh niên gầy gò phía sau Tề Hằng. Mấy năm trôi qua, dáng vẻ của Giang Thiệu Vũ vẫn không thay đổi nhiều.
Lão Mạnh tươi cười bắt tay: “Wing Thần, chào HLV Giang!”
Giang Thiệu Vũ bắt tay lại: “Chào quản lý Mạnh.”
Lão Mạnh liếc nhìn Du Minh Tương và Tần Bác đi sau Giang Thiệu Vũ, thắc mắc: “Liên minh và đội tuyển quốc gia cùng đến, là có chuyện gì sao?”
Tề Hằng cười: “Kiểm tra định kỳ. Gọi HLV Hứa và các nhân viên dữ liệu qua, họp một chút.”
Lão Mạnh lập tức gọi người. Một lát sau, một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi cùng hai trợ lý bước vào. Ông hơi béo, nụ cười hiền hậu, vừa gặp Tề Hằng liền ôm lấy anh, sau đó nhìn về phía Giang Thiệu Vũ, tròn mắt: “Đây là… Wing Thần?”
Giang Thiệu Vũ chủ động đưa tay: “Chào HLV Hứa, lâu rồi không gặp.”
HLV Hứa, tên đầy đủ là Hứa Thuận, trong giới có câu đùa “Trước trận cầu Hứa Thuận, đánh đâu thắng đó”. Ông là bậc thầy huấn luyện kỳ cựu trong giới eSports Thần Súng, đã ở lại đội BM từ mùa S1 đến nay, tổng cộng 9 năm.
Giang Thiệu Vũ rất kính trọng ông, làm HLV suốt 9 năm trong giới này không dễ dàng.
Thực lực chơi game của Hứa Thuận rất tệ, tự chơi thì chỉ ở mức 1000 điểm, ngón tay mũm mĩm hay bấm nhầm phím, phản ứng chậm chạp.
Nhưng ông làm HLV vì có đầu óc chiến thuật sắc bén, khả năng phân tích, tìm điểm yếu cực giỏi. Đặc biệt là các trận phòng thủ, dưới tay ông, sân nhà của BM luôn như thành đồng vách sắt, đối thủ khó lòng xuyên thủng.
Ông nhìn Giang Thiệu Vũ đầy kinh ngạc: “Đã 5 năm không gặp nhỉ? Cậu không thay đổi gì cả! Năm đó cậu giải nghệ, bọn tôi rất tiếc, chưa từng được đánh bại cậu trên sân. Không ngờ bây giờ lại trở thành đồng nghiệp của tôi, HLV đội tuyển quốc gia!”
Giang Thiệu Vũ khẽ cười, lễ phép nói: “HLV Hứa, lần này chúng tôi kiểm tra nhằm chuẩn bị tuyển chọn cho đội tuyển quốc gia, muốn xem thử tình hình luyện tập của các CLB. Ông có thể sắp xếp một trận đấu tập cho chúng tôi quan sát được không?”
HLV Hứa sảng khoái: “Không thành vấn đề! Muốn chế độ và bản đồ nào?”
Giang Thiệu Vũ nói: “Tôi muốn xem chế độ đặt bom, bản đồ tùy ý. Ngoài ra, đừng nói với tuyển thủ rằng tôi và Chủ tịch Tề có mặt, chúng tôi ngồi phòng bên quan sát là được.”
Ba người cùng ra khỏi phòng, HLV Hứa nhanh chóng sắp xếp trận đấu nội bộ.
Tề Hằng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Giang Thiệu Vũ, không nhịn được trêu: “Lần này cậu ngay cả tiền bối cũng không tha à?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ. Thật ra với năng lực và kinh nghiệm, HLV Hứa hoàn toàn có thể làm HLV đội tuyển quốc gia. Mấy kỳ trước sao không mời ông ấy?”
Tề Hằng bóp trán, bất đắc dĩ: “Đã mời rồi, nhưng ông ấy không muốn đi. Cảm thấy tuyển thủ đội tuyển quốc gia quá phức tạp, không thể quản nổi, vất vả mà chẳng được gì.”
Thật ra là quá thất vọng với đội tuyển quốc gia rồi?
Dù sao ông ấy đã làm HLV suốt 9 năm, trải qua bao sóng gió, đam mê vẫn không phai, chắc chắn cũng muốn đội tuyển có thành tích tốt. Nhưng đội tuyển bị thao túng bởi các “ngôi sao” do CLB lăng xê, nếu ông làm HLV trưởng thì suốt ngày chỉ tổ bị làm khó, thà ở lại BM dẫn dắt người mình quen thuộc còn hơn.
Giang Thiệu Vũ nói: “Cố vấn chiến thuật không cần quản tuyển thủ. Để ông ấy làm cố vấn là được. Tuyển thủ lần này, tôi sẽ đích thân quản.”
Anh không sợ đắc tội ai cả. Ngôi sao, nổi tiếng gì cũng gác sang một bên. Ai không hoàn thành nhiệm vụ thì dù có nổi đến đâu cũng phải viết bản kiểm điểm.
Chớp mắt, trận đấu tập đã bắt đầu.
Huấn luyện viên Hứa sắp xếp là chế độ Sinh tử phá bom, bản đồ: Trung học Quang Hoa.
Chế độ Sinh tử phá bom là chế độ kinh điển trong game bắn súng. Hai bên chia thành cảnh sát và phe kh*ng b*. Tất cả bản đồ trong chế độ này đều có hai điểm phá hoại cố định: A và B.
Nhiệm vụ của phe kh*ng b* là phá hủy một trong hai điểm, đặt bom hẹn giờ tại điểm A hoặc B. Sau 30 giây, bom phát nổ là xem như chiến thắng thuộc về phe kh*ng b*.
Nhiệm vụ của cảnh sát là bảo vệ hai điểm phá hoại, tiêu diệt phe kh*ng b*, hoặc kịp thời tháo gỡ bom.
Trong mỗi hiệp ở chế độ Sinh tử phá bom, số lượng vũ khí ném bị giới hạn ở 5 quả, nhằm tránh việc một bên liên tục ném bom khiến đối phương không thể phòng thủ.
Vì bom hẹn giờ có 30 giây đếm ngược, nên dù phe kh*ng b* đã đặt bom, cảnh sát vẫn có thời gian để tháo gỡ. Đương nhiên, phe kh*ng b* sẽ không để mặc cho cảnh sát gỡ bom, do đó các cuộc giao tranh quanh điểm phá hoại sẽ đặc biệt gay gắt.
Bản đồ có hai điểm A và B, chiến lược mở đầu trận cũng sẽ rất phong phú. 5 người chia đường thế nào, tấn công và phòng thủ ra sao, ai mang bom, tất cả đều cần huấn luyện viên lên chiến thuật cẩn thận. Nhiều khi, lựa chọn đầu trận có thể ảnh hưởng đến kết quả cả trận đấu.
Đặc biệt là phe kh*ng b*, khi người mang bom bị giết, bom sẽ rơi xuống, đồng đội phải lập tức chạy tới nhặt lại.
Bản đồ Trung học Quang Hoa là một bản đồ kinh điển trong chế độ Sinh tử phá bom, hai điểm phá hoại nằm ở toà nhà dạy học và nhà thi đấu.
Điểm A là toà nhà dạy học, địa hình phức tạp, dễ công khó thủ. Điểm B là nhà thi đấu, tầm nhìn rộng, dễ thủ khó công. Hai toà nhà được nối với nhau bằng một hành lang trên không, cũng là vị trí tranh giành khốc liệt.
Điểm xuất phát của cảnh sát và kh*ng b* đều cách gần hai điểm A, B.
Trận đấu bắt đầu, chỉ huy của Đội 1 bên cảnh sát, Lưu Thiếu Châu, lập tức ra lệnh: “Chia làm hai hướng, 3 người xông điểm A, y tế theo tôi đến điểm B.”
Bên Đội 2 phe kh*ng b* chiến thuật là: “Cả đội dồn lực điểm A, đặt bom nhanh nhất có thể!”
“Đặt bom” là thuật ngữ trong chế độ Sinh tử phá bom, nghĩa là “đặt thiết bị nổ”.
Trinh sát mang bom rút dao găm ra, lao nhanh nhất về phía toà nhà dạy học, 4 người còn lại tản ra để yểm trợ.
Toà nhà có cửa trước và cửa sau, điểm xuất phát của kh*ng b* gần cửa trước, còn cảnh sát dễ tiếp cận từ cửa sau.
Chớp mắt một cái, hai bên đã đụng độ trong toà nhà, tiếng súng vang lên chấn động cả hành lang.
Người trinh sát mang bom vô cùng bình tĩnh, núp sau bức tường chờ thời cơ. Khi phía trước có đợt đấu súng, đồng đội tạo được hành lang an toàn, anh ta lập tức leo cầu thang, thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát.
Trận giao tranh tại toà nhà là 3 đấu 5, mỗi bên chết 2 người. Nhưng bên kh*ng b* có y tế đi cùng, lập tức hồi sinh đồng đội vừa bị hạ.
Trên kênh voice, trinh sát Đội 1 báo cáo nhanh: “Đội trưởng, không giữ được! Đối thủ mang bom đã lên tầng 3!”
Giọng nói hào sảng của Lưu Thiếu Châu vang lên trong tai nghe: “OK, giao cho tôi.”
Phe kh*ng b* đồng loạt xông vào điểm A, lúc này cảnh sát đã chết 2 người, phe kh*ng b* chiếm ưu thế về số lượng, tưởng chừng chiến thắng trong tầm tay.
Nhưng chỉ huy bên kh*ng b* vẫn không chủ quan: “Chú ý vị trí của đội trưởng Lưu!”
Lời vừa dứt, liền nghe một tiếng “đoàng”, một viên đạn bay thẳng đến, xuyên thủng trán anh ta!
— [Shadow] dùng [AWM – Sao Băng] headshot hạ [TTN]!
Hiệu ứng sao băng lướt qua bầu trời, tay xung phong của phe kh*ng b* lộ đầu ra đã bị bắn hạ ngay lập tức.
Nhưng việc đột nhập lên tầng 3 là để dụ vị trí của tay bắn tỉa, bom vẫn đang ở trên người trinh sát.
Y tế giương tấm chắn chống đạn, vừa cứu người vừa yểm trợ trinh sát đi đặt bom. Tiếc rằng họ không thể tiếp cận điểm phá hoại, tai nghe lại vang lên hai tiếng súng nữa.
— [Shadow] dùng [AWM – Sao Băng] headshot hạ [Ưu Ưu]!
— [Shadow] dùng [AWM – Sao Băng] headshot hạ [Đây là nick phụ]!
Double kill! Lưu Thiếu Châu bắn tỉa từ cực xa, khiến phe kh*ng b* tan tác!
Cảnh sát bên Đội 1 bị thương nhưng chưa chết, thấy đội trưởng mở được thế trận, lập tức vòng ra phía sau tiêu diệt bắn tỉa bên kh*ng b*.
Chớp mắt, phe kh*ng b* bị diệt sạch, cảnh sát giành chiến thắng.
Giang Thiệu Vũ nhìn đến đây, thấp giọng khen: “Lưu Thiếu Châu chơi chế độ Sinh tử phá bom quả nhiên danh bất hư truyền, giữ điểm cực kỳ chắc.”
Tề Hằng đầy tự hào: “Tất nhiên rồi, đồ đệ tôi dạy ra, không phải dạng vừa đâu!”
Hết chương 081