- Chương 1: QUYỂN 1 – THẦN SÚNG TRỞ VỀ
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37: QUYỂN 2 – THI ĐẤU GIẢI TÂN TINH CUP
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55: QUYỂN 3 – TUẦN TRA CÁC CÂU LẠC BỘI
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83: QUYỂN 4 – HUẤN LUYỆN VIÊN ĐỘI TUYỂN QUỐC GIA
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: QUYỂN 5 – QUÁN QUÂN ASIAN CUP
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150: QUYỂN CUỐI – QUÁN QUÂN THẾ
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204: Hoàn chính văn
- Chương 205: Ngoại truyện All-Star 01
- Chương 206: Ngoại truyện All-Star 02
- Chương 207: Ngoại truyện All-Star 03
- Chương 208: Ngoại truyện All-Star 04
- Chương 209: Ngoại truyện All-Star 05
- Chương 210: Ngoại truyện All-Star 06
- Chương 211: Ngoại truyện All-Star 07
- Chương 212: Ngoại truyện All-Star 08
- Chương 213: Ngoại truyện All-Star 09
- Chương 214: Ngoại truyện All-Star 10
- Chương 215: Đánh dấu hoàn toàn 01
- Chương 216: Đánh dấu hoàn toàn 02
- Chương 217: Công khai – Đám cưới 01
- Chương 218: Công khai – Đám cưới 02
- Chương 219: Công khai – Đám cưới 03
- Chương 220: Công khai – Đám cưới 04
- Chương 221: Công khai – Đám cưới 05
- Chương 222: Công khai – Đám cưới 06
- Chương 223: Công Khai – Đám Cưới 07
- Chương 224: Công Khai – Đám Cưới 08
- Chương 225: Mạc Bân 01
- Chương 226: Mạc Bân 02
- Chương 227: Mạc Bân 03
- Chương 228: Hoa Thần 01
- Chương 229: Hoa Thần 02
- Chương 230: Hoa Thần 03
- Chương 231: Hoa Thần 04
- Chương 232: Hoa Thần 05
- Chương 233: Hoa Thần 06
- Chương 234: Hoa Thần 07
- Chương 235: ACE Tái Ngộ
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Chương 033
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Thói quen sinh hoạt của streamer chuyên nghiệp thường là ngủ lúc 3–4 giờ sáng, dậy vào buổi trưa. Giang Thiệu Vũ cũng nghĩ Bùi Phong sẽ dậy muộn như thường ngày nên sáng sớm tiêm thuốc cũng không khóa cửa.
Không ngờ hôm nay Bùi Phong dậy sớm bất thường, lại tình cờ nhìn thấy cảnh anh tiêm thuốc ức chế?
Việc phân hóa thành Omega không phải chuyện đáng xấu hổ, đã bị đệ tử bắt gặp rồi, Giang Thiệu Vũ định sẽ nói thẳng. Nhưng chưa kịp mở miệng, Bùi Phong đã tự mình “giải thích hộ” là tiêm thuốc dạ dày.
Thuốc dạ dày mà tiêm vào bắp tay sao?
Bùi Phong hỏi tiếp: “Sư phụ muốn ăn sáng cái gì? Em nấu cháo nhé?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ.”
Bùi Phong nhanh nhẹn xoay người vào bếp, Giang Thiệu Vũ nhìn theo bóng lưng cậu, thở dài một tiếng.
Có lẽ trong lòng Bùi Phong, sư phụ là Alpha đỉnh nhất thế giới?
Cậu chưa từng nghĩ đến khả năng sư phụ có thể là Omega, nên khi thấy cảnh tiêm thuốc, não cậu lập tức loại trừ đáp án đúng.
Cũng dễ hiểu thôi.
Tính cách của Giang Thiệu Vũ quá mạnh mẽ, dù là Omega thì pheromone cũng mang tính công kích, chứ không phải quyến rũ. Hồi ở California, lần đầu anh ph*t t*nh, pheromone tỏa ra khiến các Alpha xung quanh chạy trối chết thay vì bị hấp dẫn.
Bác sĩ nói, trường hợp như Giang Thiệu Vũ rất khó bị đánh dấu, dù là trong kỳ ph*t t*nh.
Bởi vì pheromone của anh không gợi cảm hay hấp dẫn, mà chỉ khiến Alpha cảm thấy bị khiêu khích…
Giang Thiệu Vũ day huyệt thái dương.
Anh vốn chẳng có ý định kết hôn, bị phân hóa như vậy cũng tốt, mỗi ngày dành 5 phút tiêm thuốc ức chế, thời gian còn lại cứ sống như Alpha, rất tốt.
Hiện giờ anh sống cùng Tiểu Bùi, một Alpha trưởng thành. Nếu đổi lại là người khác, chắc hẳn sẽ lo lắng về khả năng lửa gần rơm, nhưng với hai người bọn họ, Giang Thiệu Vũ hoàn toàn không lo.
Tiểu Bùi chỉ xem anh là sư phụ, còn anh cũng không có tình cảm nào khác. Tình nghĩa sư đồ gắn bó từ thuở thiếu thời, trong sáng và thuần khiết. Sống cùng nhau nửa năm hay cả năm cũng chẳng vấn đề, A hay O đều không quan trọng.
Lúc này, Bùi Phong đang ở trong bếp nấu cháo, trong đầu vẫn cứ hiện lại hình ảnh Giang Thiệu Vũ tiêm thuốc.
Cây kim đó thật sự là thuốc dạ dày sao?
Năm xưa sư phụ giải nghệ đột ngột, liệu có phải là vì xuất huyết dạ dày, loét dạ dày gì đó không? Vì bệnh dạ dày nên không thể thức khuya đánh giải nữa, buộc phải nghỉ, ra nước ngoài tĩnh dưỡng, gầy đi cũng là hợp lý?
Về sau muốn nhiều đồ ăn tốt cho dạ dày một chút, cho sư phụ điều trị tốt hơn.
Nghĩ vậy xong, Bùi Phong cảm thấy rất hợp logic, không suy nghĩ thêm nữa, rồi nhanh tay nấu một nồi cháo thịt băm trứng bắc thảo.
9 giờ sáng, hai thầy trò cùng ngồi ăn sáng.
Giang Thiệu Vũ cầm chiếc thìa sứ trắng, từ tốn ăn cháo. Động tác của anh tao nhã, nhờ cháo mà đôi môi trắng bệch cũng trở nên hồng hào hơn.
Bùi Phong nhìn sư phụ, không nhịn được hỏi: “Sư phụ, thuốc đó không có loại uống à? Tiêm mãi thế nhìn đau lắm.”
Giang Thiệu Vũ thản nhiên đáp: “Thuốc tiêm tác dụng nhanh hơn.”
Bùi Phong gật gù: “Em quen một bác sĩ chuyên tiêu hóa, sau Tết dẫn anh đi khám một lần nhé?”
Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch môi, nhìn cậu một cái, nói: “Không cần đâu. Tình trạng của anh không nghiêm trọng như em nghĩ.”
Bùi Phong: “…”
Sao cảm giác ánh mắt anh vừa nãy, giống như đang nhìn một thằng ngốc vậy?
Cậu thắc mắc nhưng không dám hỏi nhiều. Ăn và dọn dẹp xong, rồi rủ sư phụ xuống phòng game tiếp tục đánh xếp hạng.
Tài khoản của hai người đã lên tới 2500 điểm, ở mức này toàn cao thủ. Hôm qua luyện cả ngày chiến thuật du kích đôi, hôm nay Giang Thiệu Vũ đổi chiến thuật, nói: “Anh chơi trinh sát, em vẫn cầm bắn tỉa. Mình thử phối hợp xa–gần theo chiến thuật ‘bóng ma do thám’.”
Bùi Phong đồng ý ngay: “Vâng, nghe theo sư phụ.”
Cái gọi là “bóng ma do thám”, chính là chiến thuật mà người chơi vị trí trinh sát lẻn vào khu nhà của đối thủ như một bóng ma, không để lộ vị trí, lặng lẽ nắm bắt toàn bộ động thái của kẻ địch, cung cấp tầm nhìn cho đồng đội bắn tỉa từ xa – trinh sát giống như “đôi mắt” của bắn tỉa.
Lối chơi này đòi hỏi mức độ ăn ý cực cao giữa trinh sát và xạ thủ: một người động, một người tĩnh, một trước một sau. Trinh sát phát hiện vị trí đối phương, xạ thủ phải lập tức tiêu diệt – nhịp độ phải thật nhanh, mới có thể đạt được hiệu quả bất ngờ áp đảo.
Thầy trò hai người vào trận, Giang Thiệu Vũ lặng lẽ vòng sau, cung cấp tầm nhìn cho Bùi Phong.
Bùi Phong liên tục bắn hạ địch, giúp đội giành chiến thắng.
Hai người sử dụng chiến thuật “bóng ma do thám”, nhịp phối hợp ngày càng mượt mà, liên tiếp thắng liền 3 trận.
Giang Thiệu Vũ quay đầu hỏi: “Nếu đổi thành Diệp Khinh Danh chơi trinh sát, em phối hợp với cậu ta thì sao?”
Bùi Phong đáp: “Phong cách di chuyển của anh Diệp khá lắt léo, em có thể sẽ không theo kịp tiết tấu. Nhưng nếu luyện riêng, phối hợp vài lần, chắc chắn sẽ ăn ý. Dù sao em cũng xuất thân từ ACE, hiểu cách đánh của anh ấy.”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ. Phong cách của Diệp Khinh Danh rất đặc biệt, có thể chơi hỗ trợ với ‘bóng ma do thám, cũng có thể chơi lối ám sát làm chủ lực. Để sau hẵng xem… Nếu cả hai đều vào đội tuyển quốc gia, anh sẽ tính toán điều chỉnh.”
Bùi Phong là một tay bắn tỉa có ý thức chiến thuật cực mạnh, Giang Thiệu Vũ thử phối hợp nhiều cách khác nhau với cậu cũng là để xây dựng đội hình xoay quanh Bùi Phong sau này.
Với thực lực hiện tại, việc cậu vào đội tuyển quốc gia là chắc như đinh đóng cột. Tới lúc đó, Giang Thiệu Vũ phải tìm người phù hợp để phối hợp với hạt nhân bắn tỉa là Bùi Phong.
Thời gian trôi rất nhanh, hai thầy trò như trở về thời ACE – mỗi ngày đều chăm chỉ luyện tập, nghiên cứu chiến thuật, cùng nhau tìm lại cảm giác ăn ý năm xưa.
Với sự hỗ trợ của sư phụ, Bùi Phong tiến bộ thần tốc, phản ứng không thua gì Wing ở thời kỳ đỉnh cao, mỗi ván đều giành hơn 3 mạng, liên tục giành MVP, xứng đáng là đồ đệ mà Giang Thiệu Vũ tự tay đào tạo.
Ngày 28 tháng Chạp, Bùi Phong nhận được một cuộc điện thoại, chuyển phát nhanh mang đến một tập hồ sơ dày cộp.
Mở ra xem, đúng là hợp đồng do quản lý chuẩn bị kỹ lưỡng.
Bùi Phong ngồi trên ghế sô pha lật từng trang xem cẩn thận, Đậu Đậu tò mò chạy vòng quanh, cậu mỉm cười xoa đầu nó: “Ngoan, anh sắp ký hợp đồng với nền tảng mới, sẽ có một khoản tiền lớn. Lúc đó sẽ mua thật nhiều đồ ăn ngon cho em.”
Giang Đậu Đậu phấn khích vẫy đuôi: “Gâu gâu!”
Giang Thiệu Vũ ngồi bên cạnh, tùy tiện hỏi: “Bọn họ đưa em bao nhiêu?”
Bùi Phong không giấu giếm, nói thẳng: “Phí ký hợp đồng 60 triệu, còn chia phần quà tặng và hội viên thì tính riêng.”
Giang Thiệu Vũ: “…Nhiều vậy?”
Bùi Phong mỉm cười: “Sư phụ, giá trị thương mại hiện tại của em là như vậy. Họ ký với em vì muốn dựa vào danh tiếng. Tranh thủ lúc đội tuyển chưa tuyển chọn chính thức, em sẽ livestream ở nền tảng mới một thời gian, giúp họ PR.”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ, giải thế giới tận tháng 11 mới bắt đầu, vẫn còn lâu. Em muốn stream thì cứ stream, đội tuyển vẫn chưa thành lập.”
Bùi Phong nhìn anh, ánh mắt chân thành: “Sư phụ, em vẫn luôn muốn cảm ơn anh một cách trực tiếp.”
Giang Thiệu Vũ hơi khó hiểu: “Cảm ơn gì?”
Bùi Phong nghiêm túc nói: “Năm xưa là vì sư phụ mà em yêu thích game Thần Súng, rồi quyết tâm trở thành một tay bắn tỉa xuất sắc. Nếu không có anh, sẽ không có Fred của ngày hôm nay. Những gì anh dạy, em chưa từng quên.”
Có những đồ đệ khi nổi tiếng rồi, sẽ cho rằng bản thân giỏi giang, rồi dần dần quên ơn người đã dẫn mình vào nghề.
Nhưng Bùi Phong lại rất có nghĩa tình, đối với cậu, Giang Thiệu Vũ là “ân sư”, cũng là “quý nhân”.
Cậu rất rõ, có được thành công hôm nay là nhờ sư phụ. Dù là tâm lý thép trong thi đấu, hay là kỹ năng bắn tỉa được truyền dạy từng chút, nếu không có Wing thì không có Fred.
Cũng vì thế, cậu luôn kính trọng và biết ơn Wing thần.
Giang Thiệu Vũ vỗ vai cậu, nói: “Sư phụ biết em xem sư phụ như thần tượng, nhiều lần nhắc đến sư phụ trong phỏng vấn. Nhưng… Tiểu Bùi à, em có được thành công hôm nay, phần lớn là do chính em. Không cần lúc nào cũng nhắc đến sư phụ, em đã xuất sư từ lâu rồi.”
Bùi Phong khẽ cười lắc đầu: “Em không muốn xuất sư, anh mãi mãi là sư phụ của em.”
Cậu ngừng một chút, rồi nghiêm túc nhìn Giang Thiệu Vũ nói: “Anh có biết vì sao acc quốc tế của em tên là Sniper002 không?”
Giang Thiệu Vũ sững người.
Sniper là tay bắn tỉa. Sniper002 là tay bắn tỉa số 2.
Chẳng lẽ…
Quả nhiên, Bùi Phong tiếp lời: “Vì sư phụ là Sniper001. Em còn đăng ký một tài khoản số 1, để dành cho anh.”
Ý của Bùi Phong rất rõ, dù cậu có mạnh đến đâu, nổi tiếng đến đâu, nhiều fan thế nào, thì trước mặt Giang Thiệu Vũ, cậu mãi mãi là số 2.
Trong lòng cậu, thầy mới là xạ thủ số 1 thế giới.
Không hổ là fan cuồng số một của Wing thần.
Giang Thiệu Vũ không nói thêm gì nữa.
Tiểu Bùi đã xem sư phụ là thần tượng, thì cứ để vậy đi, cũng không có gì xấu cả. Năm xưa, chính vì xem trận đấu của Giang Thiệu Vũ mà cậu mới yêu thích game “Thần Súng” và trở thành một xạ thủ.
Trong mắt cậu, Giang Thiệu Vũ luôn được phủ bằng mười lớp hào quang thần tượng.
Chiều hôm đó, Bùi Phong ký hợp đồng xong, gửi lại qua chuyển phát nhanh trong thành phố.
Trụ sở của Tiểu Hùng TV cũng ở Thủ Đô, bên đó nhận được hợp đồng liền sắp xếp buổi livestream đầu tiên.
Lịch phát sóng lần đầu là mùng 1 Tết.
Năm mới, khí thế mới. Đại thần hàng đầu Fred nhảy nền tảng, tất nhiên phải tạo sự kiện lớn, quảng bá rầm rộ!
Ngày 29 tháng Chạp, Bùi Phong dẫn Giang Thiệu Vũ đi siêu thị mua đồ.
Tết năm nay chỉ có hai người họ, nhưng bữa cơm tất niên không thể qua loa.
Bùi Phong đẩy xe, vừa đi vừa nói: “Sư phụ, mai em sẽ nấu mấy món thanh đạm, làm bánh chẻo tam tiên chay cho anh, anh cứ ăn thử vài cái. Nếu có món nào muốn ăn, cứ cho vào xe nhé.”
Giang Thiệu Vũ: “Ừ.”
Hai người sóng vai đi trong siêu thị. Mai là đêm giao thừa, siêu thị đông nghịt người, vô cùng náo nhiệt. Loa phát bài “chúc mừng năm mới”, trẻ con mặc áo đỏ, khắp nơi là không khí năm mới.
Giang Thiệu Vũ mấy năm ở nước ngoài, lâu lắm rồi mới lại cảm nhận được bầu không khí Tết như vậy.
Nhìn những nụ cười trên gương mặt mọi người, tâm trạng anh cũng dần tốt hơn. Dù anh không thích ồn ào, nhưng lần này về nước, có bạn bè, có đồ đệ bên cạnh, vẫn tốt hơn nhiều so với sống một mình cùng Đậu Đậu ở California.
Hai người mua đầy xe rau quả, Bùi Phong còn mua thêm đôi câu đối dán Tết.
Tối hôm đó, Bùi Phong chuẩn bị sẵn nguyên liệu làm bánh chẻo, cá và sườn ăn đêm giao thừa cũng đã xử lý và trữ đông. Cậu bận rộn trong bếp, còn Giang Thiệu Vũ ngồi phòng khách xem TV cùng Đậu Đậu.
Khi Bùi Phong ra khỏi bếp, thấy Giang Thiệu Vũ đang gọi điện thoại ngoài ban công: “Em ăn Tết nhà bạn… Ừ, chúc anh năm mới vui vẻ. Chuyện em về nước làm huấn luyện viên, đừng nói với người đó nhé… Em ổn mà, sức khỏe vẫn ổn định… Rảnh gặp sau, em cúp máy nhé.”
Bùi Phong bước tới, hỏi: “Sư phụ, là người nhà gọi à?”
Giang Thiệu Vũ: “Ừ. Anh trai anh, hỏi Tết này ở đâu.”
Trước giờ chưa nghe Giang Thiệu Vũ nhắc tới người thân, không ngờ sư phụ còn có anh trai?
Giang Thiệu Vũ nói thêm: “Ba mẹ anh không ở trong nước, anh trai anh hiện đang ở Thành phố Tinh, có vợ con rồi. Anh không muốn làm phiền.”
Bùi Phong “ồ” một tiếng, không hỏi thêm, mỉm cười nói: “Vậy càng hay, chúng ta ăn Tết cùng nhau!”
Tối hôm đó, hai người tiếp tục tổ đội chơi game trên máy chủ Hàn Quốc, chơi đến tận nửa đêm. Đúng 12 giờ, Giang Thiệu Vũ đi ngủ như thường lệ.
Đồng hồ sinh học của anh rất đều đặn, bình thường tắm xong nằm lên giường chưa đến 5 phút đã ngủ say.
Nhưng không hiểu sao hôm nay lại không hề thấy buồn ngủ, cơ thể dần nóng lên, trán không ngừng toát mồ hôi, cả người như đang ngâm trong nước nóng vô cùng khó chịu.
Rõ ràng da nóng đến mức đổ mồ hôi, nhưng bên trong cơ thể lại lạnh lẽo, cảm giác trống rỗng kỳ lạ như đang khao khát được ai đó ôm ấp, an ủi.
Giang Thiệu Vũ chợt nhớ đến cuộc gọi lúc nãy của anh trai: “Em đột nhiên về nước, cơ thể không có vấn đề gì chứ? Có mang đủ thuốc ức chế không?”
Thuốc ức chế…
Chết tiệt, phản ứng cơ thể này, chẳng lẽ kỳ ph*t t*nh đã đến?
Sắc mặt Giang Thiệu Vũ thay đổi, lập tức bật dậy khỏi giường, lục lọi trong vali tìm thuốc ức chế.
Anh luôn cẩn thận, lần này ra ngoài đương nhiên cũng mang đủ thuốc. Ở nhà Bùi Phong 10 ngày, mang theo 12 ống, mỗi ngày 1 ống, chắc chắn đủ dùng. Nhưng… kỳ ph*t t*nh là trường hợp đặc biệt, phải dùng liều cao gấp mười lần mới có thể áp chế!
Trong suốt 5 năm ở California, kỳ ph*t t*nh của anh luôn rơi vào tháng 7, rất đều đặn. Năm nay sao lại đột ngột đến sớm vào tháng 1? Là do thay đổi môi trường sống khiến pheromone trong cơ thể mất cân bằng?
Giang Thiệu Vũ nhìn 6 ống thuốc còn lại trong vali, đầu đau như búa bổ.
6 ống chắc chắn không đủ, nếu pheromone mất kiểm soát, trong biệt thự này chỉ có anh và Bùi Phong.
Nếu anh phát điên đánh Bùi Phong thành tàn phế, phải vào viện thì toi rồi…
Sư phụ Omega đến kỳ ph*t t*nh, mất kiểm soát đánh đệ từ Alpha vỡ đầu?
HLV đội tuyển quốc gia đánh gãy tay streamer nổi tiếng Fred?
Anh không muốn cùng Bùi Phong lên trang nhất tin tức xã hội theo kiểu này.
Giang Thiệu Vũ nhanh chóng trấn tĩnh lại, thay quần áo thật nhanh, gõ cửa phòng Bùi Phong.
Gần đây Bùi Phong đã quen với giờ giấc của sư phụ, cũng bắt đầu ngủ sớm dậy sớm. Lúc này cậu vừa tắm xong, mặc một chiếc áo choàng tắm rộng rãi, nghe thấy sư phụ gõ cửa liền vội vàng ra mở, dây áo choàng chưa buộc chặt, để lộ cả vùng ngực rộng, thậm chí còn có thể nhìn thấy cơ bụng rắn chắc.
Bùi Phong ngạc nhiên hỏi: “Sư phụ, có chuyện gì vậy?”
Một Alpha trưởng thành đang đứng ngay trước mặt, cơ thể trẻ trung cường tráng đầy quyến rũ. Giang Thiệu Vũ thoáng chốc nghẹt thở, vội dời ánh mắt đi, cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Lái xe ngay đến căn cứ eSports.”
Bùi Phong ngơ ngác: “Xảy ra chuyện gì vậy? Sư phụ nửa đêm muốn về đội tuyển quốc gia sao?”
Giang Thiệu Vũ mặt lạnh nói: “Anh đột ngột đến kỳ ph*t t*nh, không mang đủ thuốc ức chế, phải về lấy. Nhanh lên.”
Nói xong liền như một cơn gió chạy xuống lầu.
Bùi Phong: “…….?”
Phát cái gì? Ức chế cái gì?
Sư phụ anh đang nói cái quái gì vậy?!
Hết chương 033