- Chương 1: QUYỂN 1 – THẦN SÚNG TRỞ VỀ
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37: QUYỂN 2 – THI ĐẤU GIẢI TÂN TINH CUP
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55: QUYỂN 3 – TUẦN TRA CÁC CÂU LẠC BỘI
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83: QUYỂN 4 – HUẤN LUYỆN VIÊN ĐỘI TUYỂN QUỐC GIA
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: QUYỂN 5 – QUÁN QUÂN ASIAN CUP
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150: QUYỂN CUỐI – QUÁN QUÂN THẾ
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204: Hoàn chính văn
- Chương 205: Ngoại truyện All-Star 01
- Chương 206: Ngoại truyện All-Star 02
- Chương 207: Ngoại truyện All-Star 03
- Chương 208: Ngoại truyện All-Star 04
- Chương 209: Ngoại truyện All-Star 05
- Chương 210: Ngoại truyện All-Star 06
- Chương 211: Ngoại truyện All-Star 07
- Chương 212: Ngoại truyện All-Star 08
- Chương 213: Ngoại truyện All-Star 09
- Chương 214: Ngoại truyện All-Star 10
- Chương 215: Đánh dấu hoàn toàn 01
- Chương 216: Đánh dấu hoàn toàn 02
- Chương 217: Công khai – Đám cưới 01
- Chương 218: Công khai – Đám cưới 02
- Chương 219: Công khai – Đám cưới 03
- Chương 220: Công khai – Đám cưới 04
- Chương 221: Công khai – Đám cưới 05
- Chương 222: Công khai – Đám cưới 06
- Chương 223: Công Khai – Đám Cưới 07
- Chương 224: Công Khai – Đám Cưới 08
- Chương 225: Mạc Bân 01
- Chương 226: Mạc Bân 02
- Chương 227: Mạc Bân 03
- Chương 228: Hoa Thần 01
- Chương 229: Hoa Thần 02
- Chương 230: Hoa Thần 03
- Chương 231: Hoa Thần 04
- Chương 232: Hoa Thần 05
- Chương 233: Hoa Thần 06
- Chương 234: Hoa Thần 07
- Chương 235: ACE Tái Ngộ
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Chương
0
48
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Hiệp hai là sân nhà của Bùi Phong. Cậu không đổi vũ khí, chọn bản đồ cận chiến “Sâu trong rừng rậm” dù là tiểu liên hay súng trường, đều rất hữu dụng trong bản đồ này. Ngược lại, vị trí y tế rất khó ẩn nấp trong rừng vì cây cối che chắn không nhiều.
“Thế sự vô thường” dù kéo dài thời gian nhờ bom khói được 5 phút, cuối cùng vẫn bị Bùi Phong đuổi kịp và hạ gục nhanh chóng.
Hiệp ba, “Thế sự vô thường” chọn một bản đồ mê cung phức tạp hơn làm sân nhà.
Anh ta trốn chui trốn lủi khắp nơi, Bùi Phong tìm rất lâu, suýt chút nữa bỏ lỡ. May mà kinh nghiệm dày dặn, cuối cùng cũng tìm và đánh chết đối thủ ở phút thứ 9.
Thường Vinh Hiên biết chiến thuật “trốn tìm” của mình không ăn thua với Fred, nên ván bốn đành từ bỏ kháng cự.
Fred thắng 4:0.
Bình luận viên Tiểu Hồ nói: “Chúc mừng Fred thắng 4:0, tiến vào bán kết!”
A Nham tiếp lời: “Cùng lúc, cũng xin dành một tràng pháo tay cho tuyển thủ hơn 30 tuổi vẫn tham gia giải Tân Tinh và lọt vào top 8 – Thế sự vô thường!”
Giải lần này gần như toàn là thiếu niên tuổi teen, chú hơn 30 tuổi thực sự rất đặc biệt.
Anh ta cũng khá cởi mở, thua cuộc mà vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng.
Với anh, lọt vào top 8 đã là vượt mong đợi, ban đầu còn tưởng bị loại ngay vòng 16.
Bùi Phong lịch sự bước tới bắt tay.
Thường Vinh Hiên cười nói: “Chúc mừng chúc mừng, không hổ là đệ tử của Wing Thần, quá lợi hại.”
Bùi Phong nghiêm túc đáp: “Anh cũng rất giỏi, kiến thức về bản đồ gần như sánh ngang với phân tích viên chính thức.”
Thường Vinh Hiên khiêm tốn xua tay: “Đâu có đâu có, tôi toàn mánh khóe thôi, haha, chơi trốn tìm mà bị bắt thì chịu chết thôi.”
Hai người cùng rời khỏi sân khấu lớn.
Trận cuối cùng vòng 8 chọn 4 là giữa thực tập sinh “KiKi” từ trại huấn luyện Thủ Đô và người chơi tự do “Đường Đường”, người trước thắng 4:2.
Hôm nay kết thúc với 4 người vào bán kết: Thực tập sinh Quy Tư Dương (Tiểu Quỷ) và Lâm Kha (KiKi), cao thủ tự do Hoa Nhiên (Hoa Hoa Đại Thiếu), và streamer nổi tiếng Fred (Bùi Phong).
Giải Tân Tinh lần này đa số là thực tập sinh chưa ký hợp đồng và cao thủ tự do khắp cả nước.
Trong top 16, có 10 thực tập sinh, nhưng cuối cùng chỉ còn 2 vào bán kết. Đặc biệt là tuyển thủ ưu tú Từ Phi của trại huấn luyện Thủ Đô bị Hoa Hoa Đại Thiếu loại, tạo ra cú sốc lớn.
Ngay khi danh sách top 4 được công bố, các CLB toàn quốc bắt đầu hành động.
Quy Tư Dương và Lâm Kha liên tục nhận được lời mời từ các CLB, mức lương hấp dẫn. Quy Tư Dương trả lời rõ ràng: “Tôi tạm thời không muốn ký hợp đồng với CLB, tôi chỉ muốn vào đội tuyển quốc gia.”
Lâm Kha thì không chắc chắn như vậy, nói khéo: “Để tôi suy nghĩ, sau giải Tân Tinh sẽ trả lời.”
Tại CLB CIP.
Mạc Hàm Thiên lướt tin tức giải Tân Tinh Cup, cảm giác nguy cơ ngày càng rõ rệt.
Cậu được vào đội tuyển quốc gia mùa trước phần lớn nhờ CLB đề cử.
Cậu là người được CIP lăng xê mạnh suốt 2 năm, nhờ ngoại hình ưa nhìn và lượng fan đông trên Weibo, được gọi là “gương mặt đại diện của Thần Súng”, xuất hiện trong nhiều clip quảng bá.
Khắp nơi đều là hình ảnh của anh, cực kỳ nổi tiếng.
Kết quả, thi đấu thế giới lại thể hiện tệ hại, về nước thì lượng fan sụt giảm mạnh, đến giờ vẫn bị dân mạng chửi là “bình hoa di động”.
Chưa dừng lại ở đó, để xả stress, cậu chơi xếp hạng online, lại gặp phải Wing thần, bị gán là “anh cả đội Hồ Lô”, để lại ấn tượng cực xấu trong mắt HLV Giang.
Giờ, điều đáng sợ hơn đang xảy ra.
Các tuyển thủ mới ở giải Tân Tinh, ai nấy đều cực mạnh!
Bùi Phong là đệ tử truyền nhân của HLV Giang, chưa dùng đến kỹ năng bắn tỉa mà đã lọt vào top 4.
Quy Tư Dương, thực tập sinh bắn tỉa xuất sắc nhất, trẻ hơn Mạc Hàm Thiên 1 tuổi, chưa từng được CLB đào tạo, một “trang giấy trắng” đầy tiềm năng!
Đội tuyển quốc gia chỉ có 2 suất bắn tỉa, cạnh tranh khốc liệt.
HLV Giang sẽ chọn một “trang giấy trắng” có thể tự tay huấn luyện, hay một “bình hoa từng thất bại”?
Còn có Bùi Phong nữa!
Chuyện này chẳng khác gì trời tuyết bão giật tốc mái, củi sưởi cũng bị gió cuốn mất, quần áo còn thủng lỗ?
Mạc Hàm Thiên cảm thấy cả người lạnh toát.
Đừng nói đội tuyển quốc gia, ngay cả suất chính ở CIP cũng có thể mất!
Khi đi ngang qua văn phòng còn nghe thấy quản lý gọi điện cho Quy Tư Dương, muốn mời cậu ấy về đội…
Mạc Hàm Thiên càng nghĩ càng sợ. Sự nghiệp của cậu sẽ kết thúc như vậy sao?
Không được! Cậu lập tức mở trang web mua tài khoản “Thần Súng”, tìm kiếm tài khoản Hàn Quốc hạng 2500 trở lên.
Chẳng bao lâu, cậu chọn một ID ưng ý, mua tài khoản, đồng thời tải máy chủ Hàn.
Máy chủ Hàn có trình độ cao hơn trong nước.
HLV Giang từng nói, tuyển thủ chuyên nghiệp không nên đi “hành gà” ở xếp hạng thấp, vậy thì cậu lên xếp hạng cao máy chủ Hàn để thử thách, học hỏi ý thức và chiến thuật mới!
Tuyển chọn đội tuyển quốc gia vẫn chưa bắt đầu, không thể từ bỏ lúc này.
Rất nhiều người trên Weibo mắng cậu là “bình hoa”, là “nhát gan”… Nếu không vào được đội tuyển lần này, cjau sẽ bị bỏ rơi, thành “bình hoa” thực sự.
CIP có thể nâng cậu lên, cũng có thể nâng người khác. Ví dụ như Quy Tư Dương, vừa đẹp trai, vừa có thiên phú. Cạnh tranh khốc liệt, chỉ có không ngừng tiến lên mới không bị đào thải!
Mạc Hàm Thiên siết chặt chuột, nghiêm túc đăng nhập vào máy chủ Hàn.
Lúc này đã 10 giờ tối. Ban tổ chức dùng xe bus đưa tất cả tuyển thủ đã đấu xong về khách sạn. Khách sạn cách trung tâm eSports không xa, ban tổ chức thuê trọn một tầng cho top 16 nghỉ ngơi.
Hoa Hoa Đại Thiếu là người chơi tự do duy nhất vào top 4, cậu và “Thế sự vô thường” đã kết bạn WeChat, trò chuyện khá thân.
Hai người vừa trò chuyện vừa vào thang máy.
Thường Vinh Hiên nói: “Hoa Hoa, mai cố lên nhé, cố giành được thứ hạng.”
Hoa Nhiên cười xua tay: “Thứ hạng gì cũng không quan trọng, em chẳng quan tâm đến đội tuyển quốc gia đâu. Em chơi giải này là đánh cho vui, vô tình vào top 16, lấy 50 nghìn tiền thưởng là đủ rồi, học phí đại học 4 năm của em có rồi!”
Thường Vinh Hiên ngạc nhiên: “Cậu là sinh viên à? Trường nào vậy?”
Hoa Nhiên nói: “Học viện Mỹ thuật Đại học Thủ Đô.”
Thường Vinh Hiên giơ ngón cái: “Giỏi quá! Là học bá luôn đấy!”
Đại học Thủ Đô là top 3 toàn quốc.
Không ngờ cậu thanh niên tóc tím ngầu lòi lại là sinh viên ở đó?
Hoa Nhiên gãi đầu: “Em không phải học bá đâu, thi mỹ thuật không cần điểm cao lắm, em vào bằng thi năng khiếu.”
Thường Vinh Hiên nói: “Vậy cũng giỏi rồi, thi năng khiếu cạnh tranh không kém gì đâu.”
Hoa Nhiên chuyển chủ đề: “Anh Thường quê ở đâu? Bao giờ về vậy?”
Thường Vinh Hiên: “Tôi quê ở Á An, mai chiều bay về. Có dịp qua chơi, tôi đãi hải sản nhé.”
Hai người đang trò chuyện thì điện thoại của Thường Vinh Hiên đổ chuông, số lạ, đến từ Thủ Đô.
Anh ngạc nhiên nghe máy: “Alo.”
Một giọng nữ vô cùng dịu dàng vang lên: “Xin chào, có phải anh là ‘Thế sự vô thường’, Thường Vinh Hiên không?”
Nghe cô gọi đúng ID, anh cứ tưởng là ban tổ chức, vội đáp: “Đúng rồi. Xin hỏi cô là…?”
Đối phương mỉm cười: “Tôi là lĩnh đội của Đội tuyển quốc gia – Du Minh Tương. HLV Giang muốn gặp anh trao đổi chút chuyện, không biết bây giờ anh có rảnh không?”
Thường Vinh Hiên sững người.
Anh vừa bị loại ở top 8, ngày mai không phải thi đấu nữa, đã đặt vé máy bay chuẩn bị về. Vì tham gia giải này, anh đã một tháng không nhận đơn chơi thuê rồi.
Không biết đội tuyển quốc gia tìm mình có việc gì?
Anh nghi hoặc hỏi: “Tôi rảnh. Bên các cô muốn tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Du Minh Tương đáp: “Trao đổi trực tiếp thì tốt hơn. Nếu tiện, mời anh tới quán cà phê tầng 3 khách sạn, chúng tôi đợi anh ở đó.”
Thường Vinh Hiên cúp máy, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Thang máy dừng ở tầng 10, Hoa Nhiên bước ra ngoài, quay đầu nói: “Anh Thường, tới rồi.”
Thường Vinh Hiên lại ấn tầng 3, mỉm cười nói: “Tôi có chút việc, xuống dưới một lát. Cậu cứ lên nghỉ trước đi.”
Hoa Nhiên đáp: “Vâng, lát gặp lại.”
Một lúc sau, Thường Vinh Hiên đến quán cà phê ở tầng 3.
Vừa bước vào, anh lập tức nhìn thấy người đàn ông ngồi bên cửa sổ – truyền thuyết sống Wing Thần, HLV trưởng của đội tuyển quốc gia, Giang Thiệu Vũ.
Trong quán vang lên bản nhạc dương cầm dịu dàng, người đàn ông ngồi đó, ngón tay thon dài lật thực đơn, vẻ mặt lạnh nhạt nhưng khí chất thanh cao kia lại thu hút ánh nhìn một cách mãnh liệt.
Bên cạnh anh là một người đẹp tóc dài và một nam thanh niên đeo kính mặc áo sơ mi caro.
Thường Vinh Hiên bước đến, Du Minh Tương lập tức đứng dậy, mỉm cười bắt tay: “Xin chào anh Thường, giới thiệu với anh, đây là HLV trưởng đội tuyển quốc gia Giang Thiệu Vũ, còn đây là kỹ sư bản đồ, anh Tần Bác.”
Thường Vinh Hiên vội vàng mỉm cười chào hỏi.
Giang Thiệu Vũ đưa tay ra: “Mời ngồi.”
Thường Vinh Hiên ngồi xuống với tâm trạng lo lắng bất an.
Giang Thiệu Vũ để chị Dư đi gọi đồ uống, sau đó nhìn thẳng vào anh, bình tĩnh nói: “Chúng tôi mời anh đến hôm nay là muốn mời anh gia nhập đội tuyển quốc gia.”
Thường Vinh Hiên sửng sốt, gãi đầu: “Hở? Tuổi tôi đánh giải thì không hợp lắm đâu? Hơn nữa tôi còn chưa vào được top 4?”
Giang Thiệu Vũ bổ sung: “Là ban huấn luyện của đội tuyển quốc gia.”
Thường Vinh Hiên: “……??”
Giang Thiệu Vũ nghiêm túc nói rõ từng chữ: “Hiện tại ban huấn luyện của đội tuyển rất thiếu người. Chúng tôi đã theo dõi trận đấu của anh, chiến thuật ‘trốn tìm’ của anh vô cùng đặc biệt, chứng tỏ anh rất hiểu bản đồ trong game. Kỹ sư của chúng tôi hiện đang làm mô hình bản đồ cho tất cả trận đấu, rất cần sự trợ giúp của anh. Ngoài ra, các tuyển thủ sau này cũng cần anh trực tiếp hướng dẫn. Tôi tin rằng, nếu có anh, khả năng nắm bản đồ của đội tuyển sẽ được nâng lên một tầm cao mới.”
Thường Vinh Hiên ngơ ngác nhìn người trước mặt, có chút không dám tin.
Du Minh Tương tiếp lời, tạo không khí: “Anh Thường, chúng tôi tra ID của anh trên mạng, thấy tài khoản ‘Thế sự vô thường’ có một dịch vụ chơi thuê — là anh đúng không?”
Thường Vinh Hiên cười gượng gãi mũi: “À… đúng vậy.”
Du Minh Tương đùa: “Vậy anh tới đội tuyển quốc gia làm chơi thuê cao cấp nhé, đỉnh cao của nghề rồi đấy.”
Thường Vinh Hiên: “……”
Làm chơi thuê mà được vào đội tuyển quốc gia, đúng là đỉnh của đỉnh! Anh như thể bị bánh nhân từ trời rơi trúng đầu, choáng váng cả người.
Anh nhìn Giang Thiệu Vũ, vẫn chưa tin được: “Các cậu… nói thật sao? Tôi mà được làm HLV đội tuyển quốc gia?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Hoàn toàn có thể. Anh sẽ đảm nhận vai trò phó HLV. Hiện tại đội có một trợ giáo chuyên về huấn luyện thường ngày họ Thôi; anh sẽ phụ trách hỗ trợ xây dựng chiến thuật theo bản đồ, giúp tuyển thủ nâng cao kỹ năng di chuyển và kiểm soát bản đồ.”
HLV phó đội tuyển quốc gia — nói ra thật quá nở mày nở mặt! Thường Vinh Hiên xúc động đến mức không biết phải nói gì.
Nghe nói Wing Thần là người rất nghiêm túc, không thể đùa chuyện thế này.
Vậy thì… thật rồi?
Anh nhớ đến những năm tháng chật vật trước đây, đôi mắt đỏ hoe, giọng nghẹn lại: “Thật ra hồi mùa giải đầu tiên của Thần Súng, tôi rất muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng lúc đó tôi đã 24 tuổi. Các CLB đều từ chối tôi, bảo là quá tuổi, không kịp đánh chuyên nghiệp nữa… Tôi cũng biết mình đã lỡ thời. Ai bảo tôi sinh sớm quá làm gì.”
Đúng là “sinh không đúng thời” cũng là một loại tiếc nuối. Nếu như khi Thần Súng mới mở giải, Thường Vinh Hiên mới chỉ là một thiếu niên, có lẽ anh cũng đã có cơ hội tỏa sáng.
Nhưng, anh không bắt kịp bước chân thời đại.
Giải đấu càng lúc càng phát triển, còn anh thì ngày một già đi. Anh mãi mãi không thể trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Trong lòng vẫn có tiếc nuối, nhưng… biết làm sao được?
Lỡ rồi thì lỡ rồi.
Vì không nỡ rời xa trò chơi mình yêu thích, anh mở một tiệm net, nhận chơi thuê. Nhiều năm kinh nghiệm chơi thuê, cộng thêm vốn hiểu biết tích lũy từ mùa giải đầu tiên đến giờ, đã biến anh thành một chuyên gia bản đồ thực thụ — thậm chí còn tự nghiên cứu ra lối chơi “trốn tìm” dành cho vị trí y tế.
Dù kỹ năng cá nhân không xuất sắc, nhưng về bản đồ và nhịp độ trận đấu trong Thần Súng, anh có thể nói là nắm rõ trong lòng bàn tay. Có thể thật sự giúp ích cho đội tuyển quốc gia!
Người tài bị vùi lấp nơi dân gian, cuối cùng cũng được Giang Thiệu Vũ phát hiện.
Ánh mắt Giang Thiệu Vũ dịu dàng: “Anh đã lỡ cơ hội làm tuyển thủ, thì giờ có thể trở thành HLV, giúp đào tạo thế hệ mới. Xem như là thực hiện lý tưởng theo một cách khác. Anh thấy sao?”
Thường Vinh Hiên xúc động đến mức giọng run rẩy: “Tuyệt vời quá! Tôi đồng ý, tôi gia nhập ngay!”
Du Minh Tương bật cười: “Anh không hỏi lương bao nhiêu sao?”
Thường Vinh Hiên cười hề hề: “Chắc chắn hơn nghề chơi thuê rồi chứ? Một trận tôi chỉ lấy 50 tệ, các anh cho tôi 60 là tôi đồng ý ngay!”
Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch miệng cười: “Lương năm của phó HLV đội tuyển quốc gia sẽ không dưới bảy con số. Chi tiết hợp đồng, đợi sau khi giải Tân Tinh kết thúc chúng ta sẽ bàn.”
Anh chủ động đưa tay ra: “Chào mừng anh gia nhập đội tuyển quốc gia.”
Hết chương 048