- Trang chủ
- Góc Nhìn Thứ Tư - Mạc Thần Hoan
- Chương 114
Chương 114
Truyện: Góc Nhìn Thứ Tư - Mạc Thần Hoan
Tác giả: Mạc Thần Hoan
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249: Hoàn Chính Văn
- Chương 250: Logic
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254: Đêm Đen Cực Quang
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258: Phiên ngoại Tổng hợp - Tê Liêu Triều Khứ Từ
- Chương 259: Phiên ngoại Tổng hợp 2 - Tê Liêu Triều Khứ Từ
- Chương 260: Phiên ngoại: Gia Đình - Tê Liêu Triều Khứ
- Chương 261: PN. Đừng tùy tiện ven đường nhặt đàn ông. (Từ Tư Thanh x Triệu Hận)
- Chương 262: PN 2. Đêm đen cực quang
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Góc Nhìn Thứ Tư Chương 114
Ánh đèn mờ ảo chiếu sáng người phụ nữ trung niên đang nằm trên giường bệnh. Trong phòng bệnh đặc biệt yên tĩnh nghiêm ngặt, không khí tràn ngập mùi thuốc.
Ca phẫu thuật vừa kết thúc, thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng hoàn toàn, dì Vương lại chìm vào hôn mê. Vùng mắt của bà ấy được băng bó dày đặc, đôi môi dưới lớp băng gạc tái nhợt không còn chút máu.
Ở một góc phòng, Lý Tiếu Tiếu ngồi trên ghế, bình tĩnh và điềm đạm quan sát xung quanh.
Khi còn nhỏ, Lý Tiếu Tiếu từng xem một bộ phim nước ngoài tên là "Final Destination". Mỗi nhân vật chính trong đó đều là những người may mắn đã tình cờ thoát khỏi bàn tay của thần chết, nhưng theo diễn biến của bộ phim, không một ai thoát khỏi số phận bị thần chết kéo xuống vực sâu địa ngục.
Nguyên nhân cái chết đều là những sự trùng hợp, tai nạn khó tin.
Một người muốn sống thì rất khó. Nhưng muốn chết, lại quá dễ dàng.
Theo suy đoán của Vương Thao và những người khác, nạn nhân Vương Thiến Văn rất có thể đã bị bắt vào "chuỗi logic của kẻ thứ ba", và đã thành công kích hoạt quá trình nhân quả của chuỗi logic này, giờ đây đang đi đến hồi kết.
Lý Tiếu Tiếu vẫn luôn theo dõi tiến độ điều tra về "chuỗi logic của kẻ thứ ba", vì vậy cô biết chuỗi logic này không sợ nhất chính là sự giám sát của người dùng.
Một khi có người dùng tiếp cận nạn nhân, nạn nhân sẽ không thể tránh khỏi cái chết.
Vương Thiến Văn là một ngoại lệ. Bà ấy vẫn chưa chết, chỉ bị thương nặng. Theo chẩn đoán của bác sĩ, mắt của Vương Thiến Văn không bị tấn công từ bên ngoài, trong quá trình phẫu thuật cũng không tìm thấy bất kỳ vật thể lạ nào trong hốc mắt bà ấy, nhưng dường như có một nhóm dao vô hình, liên tục tấn công điên cuồng vào đôi mắt bà ấy, gây ra những cơn đau dữ dội và chảy máu không ngừng.
Bị buộc phải làm vậy, bác sĩ đã loại bỏ nhãn cầu của Vương Thiến Văn. Không ngờ sau hành động này, những cuộc tấn công vô hình kỳ lạ đó biến mất ngay lập tức, như thể chúng chỉ tấn công nhãn cầu của Vương Thiến Văn.
Và giờ bà ấy không còn nhãn cầu nữa.
Khi giam giữ những tù nhân phạm trọng tội, người ta thường giam họ trong những phòng giam có vật liệu mềm như cao su. Đồng thời tránh cho họ tiếp xúc với bất kỳ vật sắc nhọn nào, chỉ để không cho đối phương cơ hội tự sát. Theo lý mà nói, dì Vương cũng cần sự "bảo vệ" đặc biệt như vậy. Nhưng Lý Tiếu Tiếu không cố ý cải tạo phòng bệnh của dì Vương, mọi thứ đều không khác biệt nhiều so với các phòng bệnh khác.
Bởi vì cô ấy biết, nếu "chuỗi logic của kẻ thứ ba" thực sự giống như bộ phim "Final Destination", thì cái chết của dì Vương là điều tất yếu, họ có làm thêm bao nhiêu biện pháp phòng ngừa cũng vô ích.
Bây giờ điều duy nhất họ có thể làm là cấm bất kỳ người dùng nào tiếp cận phòng bệnh, để tránh phát sinh thêm rắc rối mới. Đồng thời, cô ấy, một người không phải người dùng, sẽ tự mình trông nom đối phương.
Nghĩ đến đây, nữ chủ nhiệm trẻ tuổi nhướn mày.
Không ngờ có một ngày, việc không thể kích hoạt chuỗi logic lại trở thành một lợi thế của cô.
*****
Đồng thời, Viện Nghiên cứu Logic thành phố Trung Đô.
Hơn ba mươi camera ẩn mình trong các góc của kho ngầm, quay toàn bộ không gian, không có góc chết, hướng về con robot đen ở giữa kho và chiếc hộp đen thật lớn.
Con robot đen này là sản phẩm nghiên cứu khoa học mới nhất của viện nghiên cứu, lớp vỏ ngoài của nó có hai lớp, lớp giữa được bao bọc bởi một lớp Hơi Thở Sự Sống dày. Lớp đất nặng nề khiến con robot không thể thực hiện các thao tác quá tinh vi, nhưng để mở một chiếc hộp thì thừa sức.
Đúng vậy, con robot này được thiết kế đặc biệt để mở các bưu phẩm bí ẩn.
Mặc dù theo Tiêu Cẩn Dư và máy dò yếu tố ô nhiễm, xung quanh bưu phẩm bí ẩn không có bất kỳ dấu vết nào của yếu tố ô nhiễm — nó dường như thực sự chỉ là một bưu phẩm thông thường.
Nhưng không ai dám mạo hiểm.
Ngay cả Thương Phán Quyết cũng sẽ mất kiểm soát tấn công người vô tội, bất kỳ người dùng nào tiếp cận nó đều cực kỳ nguy hiểm.
Trước màn hình giám sát, các nghiên cứu viên điều khiển robot, bắt đầu mở hộp.
Trên màn hình hiển thị, chỉ thấy cây thường xuân yên tĩnh bám vào bức tường đất; người máy nhỏ cũ nát áp mặt vào lồng kính.
Hai vật ô nhiễm cấp cao không có ý định tấn công con robot đen và chiếc hộp chuyển phát nhanh.
Nhưng nghiên cứu viên vừa thao tác cần gạt, vừa cảnh giác 002 và 004 mọi lúc.
Trong phòng giám sát tĩnh mịch, im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Chỉ thấy trên màn hình, con robot đen bóng loáng bắt đầu chuyển động. Nó giơ cánh tay máy dài lên, nâng cao, đặt xuống bao bì ngoài của chiếc hộp đen. Theo thao tác của nghiên cứu viên, con robot bấm vài phím mật mã, chiếc hộp đen đột nhiên đổ sập ra xung quanh, phần trên cũng trượt xuống đất, để lộ chiếc hộp chuyển phát nhanh màu vàng ở giữa.
Tiêu Cẩn Dư nhìn chằm chằm vào chiếc hộp chuyển phát nhanh này.
Hình dạng của chiếc hộp chuyển phát nhanh này thiên về hình hộp chữ nhật, nói chính xác hơn, nó rất mỏng, nếu nhìn thấy nó trong cuộc sống hàng ngày, người nhận chắc chắn sẽ nghĩ bên trong chứa một chiếc tivi LCD.
—Nó vừa đủ để chứa một chiếc tivi mỏng.
Có lẽ vì đã để trong nhà dì Vương vài ngày, bề mặt ngoài của hộp giấy màu vàng có dấu hiệu bong tróc, băng keo niêm phong các khe hở cũng hơi bong ra. Nghiên cứu viên điều khiển robot giơ tay lên, nhấn nút. Ngay lập tức, một con dao sắc nhọn xuất hiện ở phía trước cánh tay robot.
Mũi dao sắc bén nhắm vào vị trí băng keo của hộp giấy, từ từ và ổn định hạ xuống.
Trong phòng giám sát, mọi người nín thở; trong kho ngầm, cây thường xuân và 004 không hiểu sao cũng có chút căng thẳng nhìn thao tác của con robot.
Và rồi...
"Cạch——"
Hộp giấy bung ra, con robot đã chuẩn bị sẵn sàng đỡ lấy vật phẩm ẩn bên trong.
...
Triệu Hận ngạc nhiên nói: "Đây là cái gì?"
Tiêu Cẩn Dư nhìn khung hình mờ ảo trong video: "Có thể chỉnh rõ hơn không? Phóng to hình ảnh video."
Nghiên cứu viên: "Có thể."
Hình ảnh trên màn hình nhanh chóng phóng lớn, Tiêu Cẩn Dư từ từ nheo mắt, sau đó cậu trợn tròn mắt, đôi môi vô thức khẽ hé mở.
Giọng nói thô ráp của Vương Thao vang lên: "Di, một bức tranh? Bức tranh này vẽ... cá vàng trong bể cá sao?"
Huhuhu vì sao tui đi đến chương này rồi vẫn không có ai đọc huhuhuhuh
Tui với 004 đều không có ai thương T...T