- Trang chủ
- Bệnh Thê - Phù Thuyết
- Chương 15: Nhân vật
Chương 15: Nhân vật
Truyện: Bệnh Thê - Phù Thuyết
Tác giả: Phù Thuyết
- Chương 1: Lạnh nhạt
- Chương 2: Trọng sinh
- Chương 3: Tai nạn xe
- Chương 4: Đừng sợ
- Chương 5: Nháo
- Chương 6: Hứa hẹn
- Chương 7: Nhảy lầu
- Chương 8: Cá hấp
- Chương 9: Con thỏ
- Chương 10: Lễ vật
- Chương 11: Vực sâu
- Chương 12: Không yêu
- Chương 13: Cắt tóc
- Chương 14: Nước ngọt có ga
- Chương 15: Nhân vật
- Chương 16: Dưỡng khí
- Chương 17: Trách cứ
- Chương 18: Rốn
- Chương 19: Lang thang
- Chương 20: Bị thương
- Chương 21: Phát bệnh
- Chương 22: Chia tay
- Chương 23: Rời đi
- Chương 24: Tâm cơ
- Chương 25: Nhật ký
- Chương 26: Kiếm tiền
- Chương 27: Chăm sóc
- Chương 28: Mất kiểm soát
- Chương 29: Điều trị
- Chương 30: Khen
- Chương 31: Chết lạnh
- Chương 32: Lời nói ghen tuông
- Chương 33: Nhược thụ
- Chương 34: Liên lụy
- Chương 35: Người câm
- Chương 36: Nổi giận
- Chương 37: Thừa nhận
- Chương 38: Tình bạn trăm năm
- Chương 39: Con chip
- Chương 40: Sâu gạo
- Chương 41: Tỉnh táo
- Chương 42: Chia tay
- Chương 43: Nguyên nhân cái chết
- Chương 44: Mất mặt
- Chương 45: Tách ra
- Chương 46: Cứu em
- Chương 47: Tra nữ
- Chương 48: Ghê tởm
- Chương 49: Về nhà
- Chương 50: Hạ nhiệt độ
- Chương 51: Bóng dáng
- Chương 52: Bảo bảo
- Chương 53: Đi tìm chết
- Chương 54: Ly hôn
- Chương 55: Nói dối
- Chương 56: Đa tình
- Chương 57: Quấy rầy
- Chương 58: Sau khi chết
- Chương 59: Lòng tham
- Chương 60: Thất hứa
- Chương 61: Lời khuyên
- Chương 62: Mất tích
- Chương 63: Trở về
- Chương 64: Biểu hiện
- Chương 65: Yêu em
- Chương 66: Thử
- Chương 67: Hẹn gặp lại
- Chương 68: Muốn ôm
- Chương 69: Khóc
- Chương 70: Ghi hận
- Chương 71: Anh trai
- Chương 72: Làm loạn
- Chương 73: Ở nhà
- Chương 74: Truyện tranh
- Chương 75: Biến dạng
- Chương 76: Ngây ngô
- Chương 77: Phù dâu
- Chương 78: Lộc cộc
- Chương 79: Đi chơi
- Chương 80: Cầu hôn
- Chương 81: Nguyên nhân cái chết
- Chương 82: Thư tình
- Chương 83: Đồ ngốc
- Chương 84: Đắn đo
- Chương 85: Phản công
- Chương 86: Làm 1
- Chương 87: Kiếp trước
- Chương 88: Đi học
- Chương 89: Bảo bảo
- Chương 90: Nhược 1
- Chương 91: Thống khổ
- Chương 92: Xa nhà
- Chương 93: Bực bội
- Chương 94: Điều kiện
- Chương 95
- Chương 96: Thời thơ ấu
- Chương 97: Thời niên thiếu
- Chương 98: Tức giận
- Chương 99: Bị bỏng
- Chương 100: Tội đồ
- Chương 101: Phiên ngoại 1
- Chương 102: Phiên ngoại 2
- Chương 103: Phiên ngoại 3
- Chương 104: Phiên ngoại 4
- Chương 105: Phiên ngoại 5
- Chương 106: Phiên ngoại 6
- Chương 107: Phiên ngoại 7
- Chương 108: Phiên ngoại 8
- Chương 109: Phiên ngoại 9
- Chương 110: Phiên ngoại 10
- Chương 111: Phiên ngoại 11
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Thương Tòng Thư nằm dài trên sofa, bực dọc, chẳng thèm để ý đến Phong Hân.
Cái đầu nhỏ ấy, mỗi khi yên lặng, ai biết được trong đầu đang nghĩ gì?
Có những bệnh nhân như Thương Tòng Thư bề ngoài tưởng rất hiểu chuyện, nhưng càng ngày nhận thức càng lệch lạc. Họ có thể nghi ngờ mọi người xung quanh đang hãm hại mình. Khi bệnh tình tiến triển nặng hơn, có thể sẽ phát sinh hành vi tấn công người thân.
Phong Hân không biết bản thân đang đóng vai gì trong thế giới hỗn loạn ấy của nàng. Mấy năm đầu, ngoài cô ra, chẳng ai có cơ hội đến gần Thương Tòng Thư. Cô từng cảm động vì được ỷ lại hoàn toàn, nhưng càng về sau, cảm động biến thành gánh nặng, một gánh nặng không thể tránh né.
Ý nghĩa là... ngay cả bản thân cô cũng không cần Thương Tòng Thư nữa, thì Thương Tòng Thư làm sao có thể tiếp tục sống nổi?
-
Phong Hân lấy một chậu nước ấm, cho thêm chút muối, hòa tan đều. Khi quay trở lại, cô còn nghe thấy tiếng Thương Tòng Thư đang thì thầm gì đó khi nằm bò trên ghế sofa.
Cô ôm lấy người kia, để nàng nằm ngửa ra. Dùng chiếc khăn mặt to đã ngâm nước muối, cô nhẹ nhàng lau từ ngực xuống eo rồi đến bụng. Sau đó để Thương Tòng Thư trở mình, nàng ngoan ngoãn xoay lưng lại để Phong Hân lau sạch phần lưng.
Sau khi đã dùng nước muối lau sạch sẽ từng vùng, Phong Hân lại lấy nước sạch tráng lại một lần nữa. Sau đó cô xoa ít phấn rôm vào lòng bàn tay, chuẩn bị thoa lên người nàng.
Thương Tòng Thư vốn ngoan ngoãn nãy giờ, bỗng đột nhiên hỏi: "A Hân sẽ luôn ở bên em chứ?"
Động tác của Phong Hân khựng lại. Cô bất chợt nghĩ, liệu có phải Thương Tòng Thư từ kiếp trước đã quay trở lại rồi không? Nếu không thì tại sao cứ lặp đi lặp lại những lời như thể đang dò xét?
Cô l**m nhẹ môi dưới, không giấu nổi sự lúng túng, khẽ đáp: "Sẽ luôn yêu em."