- Trang chủ
- Nụ Hôn Trước Mặt Quái Vật
- Chương 8
Chương 8
Truyện: Nụ Hôn Trước Mặt Quái Vật
Tác giả: BLOG CỦA QUẢ QUÝT VÀ HẠT ĐẬU
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Thấy tôi không nhúc nhích, đuôi roi liền trườn lên váy tôi.
Tôi vội túm lấy.
Nhưng ngay lúc đó, Cố Tử Dao khẽ rên một tiếng quái dị.
“Chị, dỗ nó đi, nó rất nghe lời chị mà.”
Giọng hắn khàn thấp.
Tôi hoảng hốt phát hiện—sợi roi này… còn biết nóng lên!?
Tôi sợ quá, vội vàng buông ra.
Cố Tử Dao lập tức để lộ gương mặt vô tội, ánh mắt uất ức như một con nai nhỏ.
Màn đạn:
【Tôi nghi ngờ bọn họ đang lái xe, nhưng chưa có bằng chứng…】
【Không ngờ Cố Tử Dao thật sự chính là Huyết Ma! Vậy sao hắn chưa giết người? Hắn chẳng phải khát máu mới sống nổi sao?】
【Tôi còn mong chờ màn cuồng hoan máu me của roi vào 5 giờ sáng cơ, ai ngờ giờ hắn lại ngồi đây tán tỉnh yêu đương?】
【Ván này! Não yêu đương thắng rồi!】
【Huyết Ma vốn dĩ không phải kẻ nhẹ dạ như thế! Nhất định là hắn đang chờ An Thanh Dĩnh lơi lỏng cảnh giác, rồi mới ra tay giết cô ta!】
10
Cố Tử Dao cười khẽ:
“Chị, chẳng phải chị thường khen em ngoan ngoãn sao?”
“Bây giờ chị thấy thế nào?”
Hắn từng bước ép sát.
Tôi vội vàng đẩy ra, cố nặn nụ cười:
“Tử Dao ngoan nào, chị chỉ muốn lấy thẻ nhiệm vụ thôi, lấy xong sẽ đi ngay, tuyệt đối không làm phiền em làm gì hết.”
“Không làm phiền em làm gì hết? Vậy nghĩa là, sau này bất cứ chuyện gì chị cũng phải nghe lời?”
Thức thời mới là kẻ khôn ngoan.
Tôi gật đầu lia lịa.
Còn có cú sốc nào lớn hơn khi phát hiện cậu học đệ mình luôn cho là yếu đuối bất lực, lại chính là đại Boss trong thế giới kinh dị?
Khóe môi hắn cong lên như con tiểu hồ ly:
“Được thôi, chị hôn em một cái, em sẽ đưa thẻ nhiệm vụ cho chị.”
Tôi mím môi, rồi kéo cổ áo hắn, khẽ hôn lên.
Nhưng khi muốn rời đi, sau gáy bị hắn ghì chặt, nụ hôn lập tức sâu hơn.
Rồi tôi bị hắn đẩy ngã xuống giường.
Một tay hắn khóa chặt tôi, đặt thẻ nhiệm vụ ngay cạnh đầu tôi.
Hắn ngoan ngoãn dụi vào cổ tôi, khẽ cắn:
“Chị, thẻ em đã đưa rồi, giờ đến lượt chị nghe lời em…”
Tôi: “…”
Hắn đang giở trò?
Cậu ta học mấy trò này từ bao giờ vậy!?
Bên phía khán giả vang lên tiếng “xèo xèo” điện giật.
Màn hình đen thui.
Lập tức kéo theo một loạt bình luận bất mãn.
…
Roi trói chặt tôi.
Trong căn phòng tối u ám, tiếng chìa khóa trên cổ tay gõ vô lực vào tủ đầu giường vang vọng.
Lớp lụa tím thẫm phập phồng, tựa như từng lớp sóng biển dâng trào.
Sóng này cuộn cao hơn sóng kia.
Âm thanh như thủy triều tràn ngập, trầm thấp, bao quanh tai tôi.
…
Ngay cả bản thân tôi cũng không rõ, vì sao lại chịu mềm lòng trước Cố Tử Dao.
… Hay nên hỏi, tôi đã động tâm với hắn từ khi nào?
Là lúc hắn vốn đứng đầu khối, nhưng kể từ khi gặp tôi, lại tụt xuống cuối bảng, ra sức đòi tôi kèm học?
Hay là mỗi lần hắn công khai hay ngấm ngầm tỏ tình?
Hay là trong trò chơi, hắn đã nhiều lần cứu tôi thoát hiểm?
Tôi mơ hồ không rõ.
Giống như trong tòa thành cổ, tôi rõ ràng giận hắn vì để đồng đội đi mạo hiểm.
Nhưng khi quái vật đến, tôi vẫn không kìm được lôi hắn chạy cùng.
Giống như tôi rõ ràng biết thân phận hắn chẳng hề đơn giản.
Nhưng vẫn cam lòng tin tưởng hắn.
11
Tôi được Cố Tử Dao — lúc này đã mang mặt nạ Huyết Ma — bế xuống tầng dưới.
Các đồng đội phía dưới chờ đến mức sắp ngủ gật.
Hắn vung thẻ nhiệm vụ ném thẳng vào mặt Phương Đàm.
Những người khác nghe thấy động tĩnh, cũng lần lượt tỉnh lại.
Nhưng khi thấy Huyết Ma đứng ngay trước mắt, ai nấy đều ước chi mình chưa tỉnh.
Vốn dĩ đã thấy khủng bố.
Khi nhìn thấy tôi trong vòng tay hắn, “chết” dở sống dở, tim bọn họ càng đập loạn, vội vàng bỏ chạy tán loạn.
Người đàn ông vác đao lại tựa người ở cửa.
Nhìn cảnh này, hắn bật cười thành tiếng:
“Cố Tử Dao, thật thú vị, ngươi vậy mà không giết ả? Còn cho ả mặc lễ phục của vị hôn thê ngươi nữa.”
Hắn thoắt cái đã xuất hiện ngay trước mặt Cố Tử Dao.
Dùng ngôn ngữ quái dị chỉ bọn chúng mới nghe hiểu: