[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Giang Hoài An lắc đầu, chậm rãi mà kiên định mở lời.
“Anh không cố ý theo dõi em đâu, sau khi nghe em nói những lời hôm qua, anh đã suy nghĩ rất nhiều và đã hiểu rõ.”
“Trước đây là anh có lỗi với em, anh đã tùy tiện tiêu hao tình cảm của em dành cho anh.”
“Hôm nay anh chỉ muốn nói với em rằng, anh hối hận rồi.”
“Chỉ là cứ do dự mãi không biết mở lời thế nào, không ngờ lại đúng lúc nhìn thấy tên cướp rút dao từ phía sau, lúc đó trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ, đó là không thể để em bị thương.”
Hạ An Nhiên chưa từng nghĩ rằng sẽ nghe được những lời này từ miệng Giang Hoài An.
Nếu là vài năm trước, cô chắc chắn sẽ cảm động vì cuối cùng anh ta cũng đã thay đổi.
Nhưng hiện tại, mọi thứ đã đổi thay, cảnh còn người mất.
Cô không còn là Hạ An Nhiên từng yêu Giang Hoài An sâu đậm nữa.
Đối với Giang Hoài An, trong lòng cô chỉ còn lại lòng biết ơn, không còn gì khác.
Giang Hoài An thấy cô im lặng, trong lòng đã hiểu rõ thái độ hiện tại của cô.
Nhưng anh vẫn muốn thử một lần cuối cùng.
“Nếu như không có Triệu Yên Nhiên, liệu chúng ta có thể tiếp tục không?”
Hạ An Nhiên lắc đầu.
“Không thể.”
Triệu Yên Nhiên chỉ là một ngòi nổ.
Tình cảm năm năm qua của Hạ An Nhiên đã bị sự lạnh lùng của anh dần dần bào mòn, sự xuất hiện của Triệu Yên Nhiên chỉ là chất xúc tác để nó kết thúc nhanh hơn.
Dù không có Triệu Yên Nhiên, dù họ thuận lợi kết hôn, thì Giang Hoài An cũng sẽ không nhận ra thái độ của mình đã tổn thương cô đến mức nào.
Từng ngày tích tụ, sau khi kết hôn họ cũng sẽ không hạnh phúc, sớm muộn gì cũng sẽ đi đến kết cục ly hôn.
Giờ nghĩ lại, có Triệu Yên Nhiên xen vào, ngược lại lại giúp cô sớm rời đi, bớt đi được một đoạn đường đau khổ trong tình yêu.
Giang Hoài An đã hoàn toàn nhận ra, giữa anh và Hạ An Nhiên không thể quay lại được nữa.
Sau một hồi do dự, anh vẫn mở miệng.
“Anh có thể gặp vị hôn phu của em một lần không?”
Hạ An Nhiên không ngờ anh sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, ngẩn người một lúc rồi mới phản ứng lại và trả lời.
“Nếu anh ấy đồng ý thì em không có vấn đề gì.”
Hạ An Nhiên hỏi ý kiến của Bùi Gia Thành, anh cũng đồng ý.
Đợi Bùi Gia Thành đến bệnh viện, anh nhẹ nhàng đóng cửa lại, để không gian riêng cho hai người họ.
Giang Hoài An nghĩ đến người đàn ông sắp trở thành chồng của Hạ An Nhiên, trong lòng không có thù hận, chỉ có ngưỡng mộ.
Ngưỡng mộ anh có thể cùng cô đi đến cuối cuộc đời.
Vừa vào cửa, Bùi Gia Thành đã chú ý đến lớp băng dày quấn quanh bụng của Giang Hoài An, giọng chân thành:
“Cảm ơn anh đã cứu An Nhiên.”
Giang Hoài An nhìn thấy Bùi Gia Thành, cuối cùng cũng hiểu vì sao Hạ An Nhiên lại chọn ở bên người này.
Anh không tiếc lời thể hiện tình cảm của mình.
Anh cũng không vì Giang Hoài An là bạn trai cũ mà mỉa mai, nói lời khó nghe.
Hạ An Nhiên sau khi trải qua năm năm yêu đương lạnh nhạt với anh, thật sự cần một người đàn ông luôn sẵn sàng nói lời yêu thương, khiến cô cảm nhận rõ ràng rằng mình đang được yêu.
Không biết Giang Hoài An và Bùi Gia Thành đã nói với nhau những gì, Hạ An Nhiên chỉ nhận thấy khí chất quanh người Giang Hoài An đã thay đổi, từ cố chấp thành bình thản.
Cô hỏi Bùi Gia Thành về nội dung cuộc trò chuyện, nhưng anh chỉ nói là bí mật giữa đàn ông với nhau.
Khiến Hạ An Nhiên bật cười, sau đó cũng không hỏi thêm nữa.
Trong thời gian Giang Hoài An nằm viện, Hạ An Nhiên cách ngày lại đến thăm anh, có lúc đi cùng Bùi Gia Thành, có lúc đi một mình.
Hiện giờ, hai người họ đã có thể thản nhiên nói về quá khứ, cũng có thể chia sẻ dự định tương lai.
Ngày trước đám cưới, Hạ An Nhiên vẫn tranh thủ thời gian đến thăm Giang Hoài An.
Nhưng do có nhiều việc phải chuẩn bị, cô chỉ ngồi được vài phút rồi chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, Giang Hoài An gọi cô lại.
“Ngày mai anh có thể đến dự đám cưới của em không?”