- Trang chủ
- Cánh Cửa Homer - Kisaragi Kisaragi
- Chương 57: Màn 57: Mã nguồn (1)
Chương 57: Màn 57: Mã nguồn (1)
Truyện: Cánh Cửa Homer - Kisaragi Kisaragi
Tác giả: Kisaragi Kisaragi/Mộc Canh Mộc Canh
- Chương 1: Màn 1: Cánh cửa Homer
- Chương 2: Màn 2: Tiên phong
- Chương 3: Màn 3: Khu R (1)
- Chương 4: Màn 4: Khu R (2)
- Chương 5: Màn 5: 24 inch (1)
- Chương 6: Màn 6: 24 inch (2)
- Chương 7: Màn 7: 24 inch (3)
- Chương 8: Màn 8: Bán cầu bắc (1)
- Chương 9: Màn 9: Bán cầu bắc (2)
- Chương 10: Màn 10: Bán cầu bắc (3)
- Chương 11: Màn 11: Bán cầu bắc (4)
- Chương 12: Màn 12: Kỷ Phấn Trắng (1)
- Chương 13: Màn 13: Kỷ Phấn Trắng (2)
- Chương 14: Màn 14: Kỷ Phấn Trắng (3)
- Chương 15: Màn 15: Kỷ Phấn Trắng (4)
- Chương 16: Màn 16: Kỷ Phấn Trắng (5)
- Chương 17: Màn 17: Kỷ Phấn Trắng (6)
- Chương 18: Màn 18: Kỷ Phấn Trắng (7)
- Chương 19: Màn 19: Kỷ Phấn Trắng (end)
- Chương 20: Màn 20: Vườn tượng
- Chương 21: Màn 21: Cái chết của Tiên phong
- Chương 22: Màn 22: Cái chết của Cthulhu (1)
- Chương 23: Màn 23: Cái chết của Cthulhu (2)
- Chương 24: Màn 24: Cái chết của Cthulhu (3)
- Chương 25: Màn 25: Cái chết của Cthulhu (4)
- Chương 26: Màn 26: Cái chết của Cthulhu (5)
- Chương 27: Màn 27: Cái chết của Cthulhu (6)
- Chương 28: Màn 28: Cái chết của Cthulhu (7)
- Chương 29: Màn 29: Cái chết của Cthulhu (8)
- Chương 30: Màn 30: Cái chết của Cthulhu (9)
- Chương 31: Màn 31: Cái chết của Cthulhu (10)
- Chương 32: Màn 32: Cái chết của Cthulhu (11)
- Chương 33: Màn 33: Cái chết của Cthulhu (12)
- Chương 34: Màn 34: Cái chết của Cthulhu (end)
- Chương 35: Màn 35: Điểm Kỳ Dị
- Chương 36: Màn 36: Giàu
- Chương 37: Màn 37: Quan hệ gia đình (1)
- Chương 38: Màn 38: Quan hệ gia đình (2)
- Chương 39: Màn 39: Quan hệ gia đình (3)
- Chương 40: Màn 40: Quan hệ gia đình (4)
- Chương 41: Màn 41: Quan hệ gia đình (5)
- Chương 42: Màn 42: Quan hệ gia đình (6)
- Chương 43: Màn 43: Quan hệ gia đình (7)
- Chương 44: Màn 44: Cắn cổ
- Chương 45: Màn 45: George
- Chương 46: Màn 46: Bất tử nơi phế tích (1)
- Chương 47: Màn 47: Bất tử nơi phế tích (2)
- Chương 48: Màn 48: Bất tử nơi phế tích (3)
- Chương 49: Màn 49: Bất tử nơi phế tích (4)
- Chương 50: Màn 50: Bất tử nơi phế tích (5)
- Chương 51: Màn 51: Bất tử nơi phế tích (6)
- Chương 52: Màn 52: Bất tử nơi phế tích (7)
- Chương 53: Màn 53: Bất tử nơi phế tích (8)
- Chương 54: Màn 54: Bất tử nơi phế tích (9)
- Chương 55: Màn 55: Bất tử nơi phế tích (10)
- Chương 56: Màn 56: Bất tử nơi phế tích (end)
- Chương 57: Màn 57: Mã nguồn (1)
- Chương 58: Màn 58: Mã nguồn (2)
- Chương 59: Màn 59: Mã nguồn (3)
- Chương 60: Màn 60: Nghỉ phép (1)
- Chương 61: Màn 61: Nghỉ phép (2)
- Chương 62: Màn 62: Nghỉ phép (3)
- Chương 63: Màn 63: Ma trận (1)
- Chương 64: Màn 64: Ma trận (2)
- Chương 65: Màn 65: Ma trận (3)
- Chương 66: Màn 66: Ma trận (4)
- Chương 67: Màn 67: Ma trận (5)
- Chương 68: Màn 68: Cuối thế kỷ 21 (1)
- Chương 69: Màn 69: Cuối thế kỷ 21 (2)
- Chương 70: Màn 70: Cuối thế kỷ 21 (3)
- Chương 71: Màn 71: Cuối thế kỷ 21 (4)
- Chương 72: Màn 72: Cuối thế kỷ 21 (5)
- Chương 73: Màn 73: Bạch Hạc (1)
- Chương 74: Màn 74: Bạch Hạc (2)
- Chương 75: Màn 75: Bạch Hạc (3)
- Chương 76: Màn 76: Bạch Hạc (4)
- Chương 77: Màn 77: Bạch Hạc (5)
- Chương 78: Màn 78: Bạch Hạc (6)
- Chương 79: Màn 79: Bạch Hạc (7)
- Chương 80: Màn 80: Bạch Hạc (8)
- Chương 81: Màn 81: Bạch Hạc (9) (Hoàn chính văn)
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Cronos từ đầu đến cuối chưa bao giờ phản đối kiểu “thưởng” này, nên Diệp Lâm cũng thuận nước đẩy thuyền mà ngầm chấp nhận. Cách họ ở bên nhau giờ đây lại như trở về quãng thời gian ở bán cầu bắc, nhưng lại không hoàn toàn giống. Tiên phong không còn trầm mặc ít nói nữa, nhưng Diệp Lâm lúc này thà rằng hắn đừng nói gì.
Đối phương thường xuyên hỏi những câu mà Diệp Lâm không thể trả lời về quá khứ, thái độ lại không giống như muốn giúp anh hồi tưởng lại, mà chỉ đơn thuần muốn thấy anh bẽ mặt, hoặc lừa được chút lợi lộc.
Số lần nhiều lên, dù Diệp Lâm có tính tốt đến mấy cũng sẽ không vui. Tính cách của Cronos quá tệ, lại bị kìm nén lâu ngày, luôn có một sự điên cuồng vặn vẹo và u ám.
Thời gian di chuyển trong lỗ sâu cần trọn vẹn một năm. Kiều Tiểu Linh cuối cùng cũng có thể ra ngoài đi lại tự do trong tàu vũ trụ vào nửa năm sau. Cô đã sắp xếp di vật của Chu Mẫn Mẫn và Brita. Sau bữa trưa, cô tìm Diệp Lâm, cẩn thận hỏi: “Anh Mẫn Mẫn nói anh ấy có một con corgi… Tôi có thể nhận nuôi không?”
Diệp Lâm đang cúi đầu sắp xếp dữ liệu mình thu thập được trong chuyến đi này trên tablet. Anh suy nghĩ một lát, khéo léo nói: “Tính theo thời gian Trái Đất bình thường, chúng ta đã ở trong cửa tổng cộng mười năm. Cô phải chuẩn bị tâm lý rằng khi quay về, có thể con corgi của cậu ấy cũng không còn nữa.”
Kiều Tiểu Linh bĩu môi, cô lại hỏi: “Có thể cơ giới hóa không, nếu nó già yếu, hoặc ốm chết, chúng ta có thể dùng gen để nhân bản một con AI máy móc không?”
Diệp Lâm: “Thế thì nó sẽ không còn là con chó ban đầu nữa.” Anh dừng lại một chút, kiên nhẫn nói, “Chu Mẫn Mẫn nuôi một con corgi sinh học, chắc chắn cũng không hy vọng cuối cùng nó biến thành một con AI máy móc, đúng không?”
Kiều Tiểu Linh mắt đỏ hoe gật đầu. Diệp Lâm thở dài, vươn tay xoa đầu cô. Cô im lặng một lúc, rồi lại lấy di vật của Brita đưa cho anh.
“Đây là đồ của giáo sư.” Kiều Tiểu Linh thì thầm, “Về nội dung chuyến đi vào cửa lần này… Tôi không hiểu vật lý, nhưng tôi nghĩ anh có thể dùng được.”
Diệp Lâm nhìn cuốn sổ ghi chép dày cộp. Những người học vật lý dường như đều thích dùng giấy bút cổ xưa để tính toán công thức. Brita dù có thể sử dụng tablet rất thành thạo, nhưng vẫn có rất nhiều dữ liệu được bà ghi lại trong cuốn sổ ghi chép thường dùng. Diệp Lâm nhận lấy, cân nhắc trọng lượng, anh thở dài, cười với Kiều Tiểu Linh: “Cảm ơn cô.”
Kiều Tiểu Linh mặt hơi đỏ, cô cúi đầu nói “Không có gì”, rồi mới quay người lặng lẽ rời đi.
Diệp Lâm một mình ngồi trong khoang thí nghiệm phía sau của tàu vũ trụ. Anh điều chỉnh tư thế ngồi, lật mở cuốn sổ ghi chép của Brita.
Cronos từ sau bữa tối đã luôn trôi nổi bên ngoài.
Bồn tắm trên tàu vũ trụ quá nhỏ, hắn chỉ mặc một bộ đồ phi hành vũ trụ bó sát mà không chào hỏi gì đã ra khỏi tàu vũ trụ. Lỗ sâu nhân tạo không phải là không gian vũ trụ thông thường, không có quá nhiều yếu tố nguy hiểm, nó thậm chí còn khá ổn định, giống như một túi chân không đen kịt hoàn toàn, bên trong và bên ngoài đều tĩnh lặng không tiếng động.
Khi Tiên phong trôi qua phía bên sườn tàu vũ trụ, Diệp Lâm ở khoang sau đúng lúc ngẩng đầu lên.
Anh nhìn thấy cảnh tượng này thì biểu cảm cứng đờ, ra sức dụi mắt, ghé sát vào cửa sổ bên hông tàu vũ trụ.
Cronos đứng thẳng, trôi nổi lên, hắn chỉ tay về phía sau.
Dù sao đây cũng là lỗ sâu, dù là nhân tạo, là giả, cũng không thể loại trừ nguy hiểm bị đưa đến bất kỳ địa điểm không xác định nào một cách ngẫu nhiên. Diệp Lâm nhìn thấy sợi dây kéo tàu vũ trụ được buộc vào phía sau bộ đồ phi hành của Cronos, đột nhiên có một cảm giác dắt chó đi dạo kỳ quái.
Diệp Lâm tuyệt vọng vuốt trán, anh cúi đầu nhìn trang nội dung Brita ghi chép, ở đó viết về nỗi lo lắng của bà về việc Lý Triệu Bạch sắp phá giải mã nguồn của Homer.
“Mã nguồn của lỗ sâu nhân tạo là tâm huyết cả đời của người đó. Để bảo vệ tính độc lập và ổn định của mã nguồn, người đó thậm chí không bao giờ xuất hiện khi còn sống.” Ghi chú của Brita rất cô đọng, kết hợp với góc nhìn dịu dàng nhưng kiên cường của một người phụ nữ, “Chúng ta luôn tôn trọng và kế thừa di nguyện của người đó, và linh hồn Bạch Hạc sẽ vĩnh viễn bảo vệ chúng ta.”
Ánh mắt của Diệp Lâm dừng lại ở hai chữ “mã nguồn”, suy nghĩ có chút hỗn loạn. Anh nhanh chóng lật lại cuốn sổ ghi chép của Brita. Ngoài nội dung trang này, còn có rất nhiều ghi chú về phạm vi hoạt động của khu F, bộ não trung tâm kiểm soát “Cánh cửa Homer” trên Trái Đất hiện nay, máy tính siêu hạt nhân lớn của chính phủ AI Homer ở bán cầu bắc, Brita đều đã đánh dấu bản đồ rất rõ ràng. Bà để lại một thư giới thiệu có giá trị cao, dành riêng cho Diệp Lâm.
“Ngài Diệp sẽ là người thừa kế vị trí học thuật của tôi.” Câu nói Brita để lại như lời tổng kết của một bức di thư, trông như thể nên được khắc lên bia mộ của bà vậy. Phần ký tên phía dưới có đóng dấu Bạch Hạc, có thể nói là cực kỳ “bỏng tay”.
Diệp Lâm khó có thể diễn tả tâm trạng mình lúc này. Anh nhận ra Brita đã cố tình chọn con đường nguy hiểm nhất, bà đã quyết định “cách về hưu” của mình từ lâu. Cả đời bà cống hiến cho Homer, và cuối cùng quyết định giao phó sinh mạng mình vào vũ trụ vô tận này.
Trong khoang sau yên tĩnh, khoang sinh mệnh của George và Tăng Ngâm vẫn hoạt động bình thường, trên đó hiển thị điện tâm đồ* ổn định của hai người.
*Điện tâm đồ (thường gọi tắt là ECG hay EKG) là đồ thị ghi những thay đổi của dòng điện trong tim.
(Wikipedia)
Kiều Tiểu Linh ngẩng đầu lên trong phòng nghỉ, trong lòng cô ôm cuốn album ảnh Chu Mẫn Mẫn để lại, phần lớn trong đó là ảnh con corgi của cậu ta. Khi cậu ta rời Trái Đất, con chó của cậu ta vừa tròn ba tuổi.
Cronos “đi bộ” trong không gian như đang tản bộ, đến cửa sổ bên hông tàu vũ trụ. Diệp Lâm và hắn cách một ô cửa sổ vũ trụ hình tròn, hai người yên lặng đối mặt một lúc. Tiên phong đột nhiên vươn tay, áp vào tấm kính trong suốt.
Diệp Lâm bị thu hút, từ từ vươn tay ra. Anh không biết khoảnh khắc đó có phải Cronos đã kích hoạt “năng lực” hay không, dưới lòng bàn tay anh không còn là cửa sổ lạnh lẽo nữa, cứ như thể thực sự chạm vào nhau vậy. Họ từ từ đan mười ngón tay vào nhau trong lỗ sâu im lặng.
Tác giả có lời muốn nói:
Việc nắm tay trong lỗ sâu từng xuất hiện trong phim Interstellar.
Nhưng ở đây chỉ đơn thuần là năng lực của Cronos, hắn có thể chạm vào phía bên kia mà không cần loại bỏ vật chất (cũng có thể hiểu là một kiểu gấp không gian khác).
Phần ngược đã kết thúc, tiếp theo sẽ là thời gian ở Trái Đất.