Thể loại:
Mô tả:
Sư phụ lại lần nữa trong buổi chầu sớm , giận đến đau lòng khôn xiết. “Thanh Vân tông ta, đời sau chẳng bằng đời trước! Đặc biệt là một số đệ tử, biếng nhác lười nhác, chẳng có chút chí tiến thủ!” Người ánh mắt như điện, chuẩn xác quét qua góc đại điện. Ta đang dựa vào cột đá lạnh băng, mí mắt nặng tựa treo hai tảng huyền thiết. Ta giật mình, suýt chút nữa từ trên bồ đoàn trượt ngã. Trong đại điện liền vang lên vài tiếng cười khẽ bị nén lại. Đại sư huynh Thẩm Thanh Huyền ngồi thẳng tắp như tùng, ánh mắt không dòm ngang ngó dọc. Nhị sư tỷ Lâm Vạn Chiếu dịu dàng chớp mắt với ta. Tam sư huynh Lục Minh Hiên thì không khách khí mà lật trắng mắt. Sư phụ tức giận đến nỗi râu tóc dựng ngược: “Ngươi xem ngươi kìa! Mặt trời đã lên ba sào mà còn dám ngồi đó ngáp ngủ! Ngươi nhập môn đã năm năm, tu vi vẫn giậm chân ở tầng ba Luyện Khí! Mặt mũi vi sư, đều bị ngươi làm mất sạch rồi!”