- Trang chủ
- Tôi Nuôi Lớn Tỷ Phú Thế Giới
- Chương 69: 69: Huấn Luyện Trước Giải Đấu
Chương 69: 69: Huấn Luyện Trước Giải Đấu
Truyện: Tôi Nuôi Lớn Tỷ Phú Thế Giới
Tác giả: Quyết Tuyệt
- Chương 1: 1: Xuyên Qua
- Chương 2: 2: Người Câm Nhỏ
- Chương 3: 3: Võ Sĩ Quyền Anh
- Chương 4: 4: Đứa Trẻ Câm Điếc
- Chương 5: 5: Kiếm Tiền Rất Khó
- Chương 6: 6: Cọ Một Bữa Sáng
- Chương 7: 7: Trung Tâm Cứu Trợ
- Chương 8: 8: Quán Bar
- Chương 9: 9: Máy Bay Giấy
- Chương 10: 10: Thiên Tài
- Chương 11: 11: Gần Gũi
- Chương 12: 12: Dạy Danny Biết Chữ
- Chương 13: 13: Bỏ Học
- Chương 14: 14: Công Việc Của Lâm Vũ Tầm
- Chương 15: 15: Công Việc
- Chương 16: 16: Trận Quyền Anh Đầu Tiên
- Chương 17: 17: Thắng Lợi
- Chương 18: 18: Đắp Chăn
- Chương 19: 19: Rèn Luyện Thân Thể
- Chương 20: 20: Rèn Luyện Cùng Người Nhà
- Chương 21: 21: Trận Thi Đấu Thứ Hai
- Chương 22: 22: Khoản Tiền Kếch Xù
- Chương 23: 23: Tiêu Hết
- Chương 24: 24: Báo Thù
- Chương 25: 25: Chuyển Nhà
- Chương 26: 26: Nấu Cơm
- Chương 27: 27: Phát Hiện
- Chương 28: 28: Người Đại Diện Quyền Anh
- Chương 29: 29: Vào Thành Phố
- Chương 30: 30: Bị Bệnh
- Chương 31: 31: Chăm Sóc
- Chương 32: 32: Lão George
- Chương 33: 33: Gấu Đen Claude
- Chương 34: 34: Nhận Lấy
- Chương 35: 35: Đối Chiến Carpenter
- Chương 36: 36: Thua Quang Vinh
- Chương 37: 37: Kiên Trì Dạy Dỗ
- Chương 38: 38: Gặp Lại Trâu Điên
- Chương 39: 39: Một Ăn Mười
- Chương 40: 40: Năm Ngàn Đô La Mỹ
- Chương 41: 41: Khen Ngợi
- Chương 42: 42: Thi Văn Tranh
- Chương 43: 43: Huấn Luyện Viên Quyền Anh
- Chương 44: 44: Dã Tâm
- Chương 45: 45: Hợp Tác Huấn Luyện
- Chương 46: 46: Claude Bị Bắt
- Chương 47: 47: Phương Pháp
- Chương 48: 48: Tình Cảm
- Chương 49: 49: Thư Từ Qua Lại
- Chương 50: 50: Chuẩn Bị Rời Đi
- Chương 51: 51: Đêm Giáng Sinh
- Chương 52: 52: Vào Thành Phố
- Chương 53: 53: Lâm Vũ Tầm Trưởng Thành
- Chương 54: 54: Các Loại Thi Đấu
- Chương 55: 55: Khiêu Chiến
- Chương 56: 56: Phạm Quy
- Chương 57: 57: Giao Thừa
- Chương 58: 58: Bữa Tiệc Đêm Giao Thừa
- Chương 59: 59: Gặp Lại Trâu Điên
- Chương 60: 60: Đối Chiến Trâu Điên
- Chương 61: 61: Quần Ẩu
- Chương 62: 62: Nằm Viện
- Chương 63: 63: Đào Góc Tường
- Chương 64: 64: Chăm Sóc
- Chương 65: 65: Lễ Tình Nhân
- Chương 66: 66: Con Gái
- Chương 67: 67: Monica
- Chương 68: 68: Giải Thi Đấu Quyền Anh
- Chương 69: 69: Huấn Luyện Trước Giải Đấu
- Chương 70: 70: Mục Tiêu Cao Hơn
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149: Hoàn chính văn
- Chương 150: Phiên ngoại
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155: Hoàn toàn văn
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Giải thi đấu quyền anh thanh thiếu niên toàn nước Mỹ bắt đầu vào tháng năm, tháng sáu hàng năm, vào tháng tư, lão George mang theo Trình Hào cùng Claude đi đến thành phố Lâm Vũ Tầm ở, tìm huấn luyện viên quyền anh Gibbs.
Lão George dự định để Trình Hào tham gia đặc huấn ở chỗ của Gibbs trước giải đấu.
Thuận tiện cũng để cho Claude ở bên này tiếp thu huấn luyện nhất định.
Lần trước, lão George mang Trình Hào đến tìm Gibbs, Gibbs cũng rất thích Trình Hào, còn muốn để Trình Hào kế thừa phòng tập của hắn, lần này nghe nói Trình Hào muốn đến chỗ hắn huấn luyện, hắn không chút do dự mà đồng ý yêu cầu của lão George.
Nhưng, Trình Hào cũng không tiếp thu huấn luyện trong phòng tập kia, mà là tiếp thu huấn luyện trong một cái nông trường ở gần thành phố.
Gibbs cảm thấy sinh hoạt thành thị sẽ khiến tuyển thủ quyền anh không yên tịnh tâm được, vì thế hắn liền lắp đặt thiết bị cho một phòng tập trong nông trường của chính mình.
Kỳ thực phần lớn thời gian hắn đều ở trong phòng tập này, phòng tập trong thành thị, thì lại do học sinh của hắn quản lý.
Cái nông trường này lớn vô cùng, chung quanh là đồng ruộng bạt ngàn, còn có một bãi chăn nuôi nhỏ, một cái hồ nước nho nhỏ, nơi đó nuôi dê cùng một ít gà vịt.
Không nghi ngờ chút nào, Gibbs cùng lão George đều không thiếu tiền như nhau, chính xác thì là nhiều tiền hơn cả lão George.
Cũng phải...!Lão George đã từng nói qua, trưởng bối của hắn từng ở làm thợ ở chỗ trưởng bối nhà lão Gibbs.
Lần trước lúc Trình Hào cùng Gibbs gặp mặt, không cảm thấy Gibbs xuất chúng lắm, lần này sau khi đến nông trường của Gibbs, mới ý thức được Gibbs rất lợi hại —— có rất nhiều quyền thủ ngàn dặm xa xôi tìm đến Gibbs huấn luyện.
Những quyền thủ này đa phần đều có chút danh tiếng, vì vậy bọn họ cũng không tới một mình, mà là dẫn theo đoàn đội của mình, trong đó có người hợp tác huấn luyện, người đại diện, trợ lý, thậm chí còn có chuyên viên tuyên truyền.
Đến lúc này Trình Hào mới biết, thì ra lúc này võ sĩ quyền anh ở nước Mỹ, còn sẽ nuôi người chuyên môn tuyên truyền cho mình...
Lúc Trình Hào cùng lão George đi vào, liền bị người khác nhận ra được: "Tiểu tử cuồng bạo?"
Nhưng, tuy rằng những người này nhận ra Trình Hào, nhưng người đến chào hỏi không nhiều, cũng không nhiệt tình, thậm chí còn có một người da trắng thoạt nhìn tuổi tác ngang ngang Trình Hào, mặc âu phục đeo găng tay lườm Trình Hào một cái: "Thật là! Nơi này ngoại trừ người da đen, vậy mà còn có người da vàng!"
Không nghi ngờ chút nào, đây là một người theo chủ nghĩa chủng tộc.
Sau khi Trình Hào xuyên việt tới, gặp được rất nhiều người như vậy, lần này lại gặp, cũng không có quá nhiều cảm giác, nhưng, người kia bài xích tr*n tr** như vậy, ngược lại là khiến một tay đấm người da đen đi đến bên cạnh Trình Hào: "Xin chào, tiểu tử cuồng bạo."
Tay đấm người da đen này tuổi cũng không lớn giống Trình Hào, còn rất gầy, nụ cười đặc biệt xán lạn, sau khi nhìn thấy Trình Hào, liền cười đến mức lộ ra hàm răng trắng noãn.
"Xin chào." Trình Hào cười chào hỏi hắn.
"Anh thật sự thật lợi hại!" Người này lại nói: "Tôi đã xem hai video tranh tài của anh, anh là thần tượng của tôi! Nghe nói Trâu Điên Ngưu đả thương anh, thương thế của anh đã tốt chưa?"
"Tôi đã khỏe rồi." Trình Hào nói.
Bọn họ đang trò chuyện vui vẻ, kết quả tay đấm da trắng mặc âu phục lườm Trình Hào trước đó, lúc này đột nhiên nói: "Tiểu tử cuồng bạo? Thật là một cái biệt hiệu ngu xuẩn!"
Trình Hào: "..." Cậu cứ khiêu khích mấy lần trước mặt mọi người như vậy, đây mới là ngu xuẩn thì có?
Lúc này thi đấu quyền anh bạo lực hơn mấy chục năm sau nhiều, chuyện trước trận đấu khiêu khích hoặc là nhục mạ lẫn nhau cũng sẽ có, mà lúc bình thường, mọi người cũng sẽ không cãi nhau.
Nhưng, cái tên da trắng kia có chút ngu xuẩn, lão George cũng rất táo bạo: "Tên ngu ngốc nhà mày còn có mặt mũi nói người khác ngu xuẩn hả?"
"Ông mắng tôi?" Tên da trắng nổi giận: "Quỷ đen chết tiệt!"
"Kỹ nữ nuôi!" Lão George đáp lễ.
"Quỷ đen!" Người thanh niên da trắng này nổi giận, người bên cạnh y cũng rối rít nói: "Chết tiệt, ông lại dám mắng thiếu gia Galton!"
"Ông mau xin lỗi thiếu gia!"
"Quỷ đen chết tiệt!"
...
Người giúp đỡ người thanh niên da trắng này rất nhiều, lúc này Trình Hào mới phát hiện, đoàn đội của y rất khổng lồ —— những người kia vừa nhìn liền biết không phải võ sĩ quyền anh.
Cái tên thiếu gia Galton bị người vây quanh kỳ thực cũng không giống như là võ sĩ quyền anh, giống tiểu vương tử hơn.
"Trình! Cậu đã đến rồi!" Lúc này, Gibbs từ trên lầu đi xuống, cười đi về phía Trình Hào.
"Gibbs, xin chào." Trình Hào nói, còn lão George, hắn còn đang cùng tên thiếu gia Galton kia cãi nhau.
Lão George thật sự tràn ngập cảm xúc mãnh liệt, còn thiếu gia Galton kia...!Trình Hào bắt đầu cân nhắc nghĩ biện pháp đánh một trận với y.
Anh sẽ không mắng người, thích trực tiếp đánh người hơn.
Gibbs cùng Trình Hào hỏi thăm một chút, sau đó liền chú ý tới những người ầm ĩ kia, lập tức nói: "Galton, cậu đang làm gì vậy?"
"Gibbs, ông là người da trắng, vì sao phải dạy người da đen cùng người da vàng? Những người này đều rất bẩn!" Galton nói.
Gibbs nói: "Bọn họ rất tuyệt, tôi cảm thấy cậu mới bẩn, nếu như cậu không muốn ở chỗ này, có thể rời đi!"
Galton nói: "Tôi sẽ không rời đi, ông cầm tiền của tôi!"
"Tùy cậu vậy!" Gibbs nhìn về phía lão George: "George, chúng ta tìm chỗ tâm sự."
Gibbs dẫn lão George tới một cái phòng nhỏ, đi vào, lão George lên tiếng: "Gibbs, sao ông lại để một vị thiếu gia nhỏ học quyền ỡ chỗ này thế?"
Gibbs có chút bất đắc dĩ: "Y cùng tôi có chút quan hệ thân thích."
"Thì ra là như vậy." Lão George đồng tình nhìn về phía Gibbs.
Gibbs ho khan hai tiếng: "Các người chớ tính toán với y, y lớn lên ở châu Phi, đầu óc hỏng rồi! Hơn nữa y đánh quyền chỉ là để chơi đùa...!Chút bản lĩnh ấy của y, đi tham gia thi đấu chính là đưa tới cửa cho người khác đánh."
Gibbs nói một lần tình huống của Galton với lão George, Trình Hào thế mới biết, trong nhà Galton cũng rất có tiền, còn có quặng mỏ ở Nam Phi, mà cả nhà bọn họ vì sự nghiệp, rất nhiều lúc là ở Nam Phi.
Này còn chưa tính, lúc này ở Nam Phi, vẫn thực hành phân biệt chủng tộc, người da trắng cao cao tại thượng.
Ở trong hoàn cảnh như vậy lớn lên, tiểu thiếu gia này liền mọc hơi lệch.
Gibbs không thích y, nhưng bởi vì là thân thích, bọn họ lại cho tiền, hắn đành phải để người lại.
Về phần tại sao tiểu thiếu gia kia không đi...!Nghe đâu y rất thích quyền anh.
Trước Trình Hào còn muốn cùng tiểu thiếu gia này đánh một trận, giờ biết những chuyện này, không còn ý muốn động thủ.
Anh còn tưởng rằng thực lực của Galton cũng cỡ tầm Samo, không ngờ là anh bạn nhỏ nghiệp dư...!Vậy anh sẽ không đi bắt nạt người ta.
Gibbs tmời Trình Hào cùng lão George ăn một bữa cơm, rồi đem Trình Hào đi huấn luyện: "Cậu thi đấu tôi đã xem, cậu rất giỏi, tôi cảm thấy cậu có thể đạt được giải quán quân trong lần tranh tài này...!Đương nhiên, cậu vẫn cần rèn luyện cho tốt, đến đây đi, tôi sẽ dẫn cậu tiến hành đặc huấn trước giải đấu."
Trình Hào cười cười, ngoan ngoãn cùng hắn đi huấn luyện.
Chỗ của Gibbs, có mấy thứ dụng cụ huấn luyện trước đây Trình Hào chưa từng tiếp xúc, mà những dụng cụ này cùng những thứ Trình Hào đã dùng qua kỳ thực nguyên lý cũng giống nhau...!Nhưng Gibbs cũng không lập tức bảo Trình Hào sử dụng những dụng cụ này —— hắn để Trình Hào tiến hành huấn luyện thân thể trước, chuẩn bị tìm hiểu thể năng của Trình Hào.
"Thể năng của tôi rất tốt, hơn nữa năng lực hồi phục rất mạnh." Trình Hào nói xong, liền theo yêu cầu của Gibbs, bắt đầu tiến hành huấn luyện.
Thể năng của anh xác thực rất xuất sắc.
Gibbs sợ hãi than: "Trình, cậu quá tuyệt vời!"
"Có thể kiên trì lâu như vậy! Cậu rất lợi hại!"
"Ôi, Thượng Đế, cậu nhất định sẽ trở thành một võ sĩ quyền anh mạnh mẽ!"
...
Gibbs lớn tiếng biểu đạt tình cảm của chính mình, Trình Hào không ngừng huấn luyện, mà vào lúc này, vị thiếu gia Galton kia lại tới nữa rồi: "Chỉ có thể huấn luyện thân thể thì tính là gì chứ? Cũng không phải nhảy dây giỏi, thì đánh quyền cũng có thể đánh hay!"
Không ai để ý đến vị Đại thiếu gia này, y liền nói tiếp: "Đây là một tên quỷ nghèo chứ gì? Cho nên chỉ có thể làm huấn luyện như thế!"
Gibbs đột nhiên quay đầu nhìn về phía Galton: "Tôi đưa cho cậu băng hình quyền anh, cậu xem chưa?"
"Băng hình của các tay đấm nổi tiếng, trước đây tôi đã sớm xem qua rồi! Về phần băng hình của những nhân vật nhỏ không biết tên, tôi cảm thấy không cần phải xem." Galton kiêu ngạo đầy mặt, mà thần sắc của y phối hợp với âu phục y mặc, khiến cả người y thoạt nhìn hoàn toàn không hợp với tay đấm nơi này.
"Cho nên cậu chưa từng xem video thi đấu của cậu ấy?" Galton chỉ vào Trình Hào hỏi.
"Trong video đó còn có hắn á?" Galton giật mình: "Video của nhân vật nhỏ như vậy, ông cũng chuẩn bị?"
Gibbs: "..."
"Galton đúng không?" Trình Hào nhìn về phía y, nở nụ cười: "Muốn đánh một trận với tôi không?"
"Muốn!" Galton nhìn Trình Hào: "Ngày hôm nay mày đã huấn luyện có chút mệt mỏi, tao có thể đánh với mày vào ngày mai."
"Không cần." Trình Hào nói: "Một lúc sau là chúng ta có thể bắt đầu!"
"Mày xác định một lúc sau phải đánh với tao?" Galton có chút kinh ngạc nhìn Trình Hào: "Mày phải biết, mày mới vừa tiến hành huấn luyện cường độ cao!"
"Tôi xác định." Trình Hào nói, thời gian một tiếng, đã có thể làm cho anh khôi phục.
"Ha ha, mày không nghỉ ngơi thật tốt, thua cũng đừng trách tao!"
"Tôi không trách cậu." Trình Hào cười cười, tiếp theo sau đó lại đi làm huấn luyện —— luyện tập đánh quyền, đối với anh mà nói căn bản là không mệt.
Hai lần ra quyền thoạt nhìn như giống như một lần ra quyền nhanh, đây là mục tiêu Trình Hào luyện tập, mà hiện tại, anh đã đạt tiêu chuẩn.
Trình Hào đang làm huấn luyện đơn giản, Galton thì rốt cuộc cũng chịu cởi âu phục, bắt đầu làm nóng người.
Một tiếng đã qua.
Galton dùng một tư thế phi thường tiêu sái đi tới võ đài, nhìn về phía Trình Hào: "Mày cũng phải cẩn thận, tao đã từng đánh bại rất nhiều người, người hợp tác huấn luyện của tao là vô địch thế giới!"
"Vậy sao?" Trình Hào hơi kinh ngạc.
"Tao còn phải gạt mày chắc?" Galton sắp dùng mũi mà nhìn người ta: "Nếu không phải cha mẹ tao không cho tao tham gia thi đấu..."
Trình Hào không tiếp lời, biểu tình ngưng trọng.
Tuy rằng Gibbs đánh giá Galton rất tồi tệ, nhưng anh không dám có chút khinh địch.
Rất nhiều tay đấm, thua do khinh địch.
Tiếng kẻng báo hiệu vang lên, Trình Hào ngay lập tức phát động công kích.
Đây chỉ là công kích anh thăm dò, nhưng khi một quyền của anh đánh ra...!Galton vậy mà không né!
Không, không phải là y không né, y là tránh không thoát.
Y không chỉ không tránh thoát, còn bị một quyền của Trình Hào đánh bay ra ngoài...
Trình Hào: "..."
Sau khi chuyển kiếp, Trình Hào đã tham gia không ít thi đấu, cũng từng một quyền đánh bại người khác, nhưng mà thật sự chưa từng dùng một quyền đánh cho người ta bay ngược ra ngoài.
Dù sao sức mạnh của anh cũng chỉ như vậy, hơn nữa trên căn bản thì các tay đấm đều biết phải làm sao để ổn định trọng tâm của mình.
Nhưng bây giờ, anh chỉ dựa vào một đấm, đã đánh gục người ta, còn đánh bay.
Cú đấm đầu tiên này, chỉ là thăm dò của anh, anh vốn là dự định thăm dò xong mới quyết định xem sau đó phải đánh như thế nào...
Tiểu thiếu gia này, y thật sự là đến học quyền anh, mà không phải đến giao du à?.