Chương 8
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Cô ta không ngờ tôi lại bắt đúng trọng điểm, lập tức chột dạ, cuống quýt giải thích:
“Là vì hôm đó em uống say! Không phải lỗi của em! Lỗi là do hắn! Bây giờ hắn uy hiếp em phải ở bên hắn, còn dọa sẽ gửi đoạn video đó cho Hàn Tân!”
“Nếu Hàn Tân biết được, em coi như xong đời…”
“Khoan đã! Hắn vừa gửi cho em một bài viết, bảo em xem… Chờ chút…”
Đầu dây bên kia bỗng nhiên im lặng, chắc là đang đọc bài.
Lẽ nào… Hứa Hạo gửi cho cô ta bài “tránh xa tra nam” kia rồi?!
24
Quả nhiên chỉ vài phút sau, từ điện thoại vang lên tiếng thét chói tai của Chu Miêu Miêu:
“Cái gì?! Hàn Tân bọn họ bị AIDS?!”
Tôi lại làm ra vẻ bối rối, hỏi lại:
“Ý em là gì thế? Chị nghe không hiểu.”
Chu Miêu Miêu bắt đầu hoảng loạn, giọng run run không kiểm soát nổi:
“Vừa rồi Hứa Hạo gửi cho em một bài đăng ‘tránh xa tra nam’, trong đó nói rõ ràng là Hàn Tân và mấy người bạn của hắn!
Bọn họ gạt em, không chỉ nhiễm AIDS, còn muốn chiếm hết tài sản nhà em!
Em tiêu rồi, chắc chắn là em cũng bị lây rồi… em chết chắc rồi…”
Tôi vội vàng nói với cô ta:
“Đừng hoảng, em mau gọi Hứa Hạo đến nhà hỏi thử Hàn Tân xem rốt cuộc là chuyện gì!”
Chu Miêu Miêu lại thút thít nói:
“Nhưng mà… Hứa Hạo đang trách em lây bệnh cho anh ta, giờ anh ấy còn chịu giúp em sao?”
Tôi chợt thấy có điều gì đó không ổn.
Lúc Hứa Hạo và Chu Miêu Miêu phát sinh quan hệ, hắn chắc chắn chưa biết cô ta đã bị lây nhiễm, vì lúc đó tôi còn nói dối là bài đăng tránh tra nam không liên quan đến Hàn Tân.
Rất có thể là về sau sau khi phát bệnh, Hứa Hạo mới nhận ra sự thật, và giờ hắn quay lại tiếp cận cô ta là để trả thù?
Nếu đúng như vậy… tôi càng phải tạo cơ hội cho hắn!
Tôi liền dịu giọng an ủi:
“Anh ấy uy hiếp em ở bên anh ta, thì chắc chắn là vẫn còn thích em. Anh ấy sẽ giúp em thôi, đừng lo!”
Chu Miêu Miêu vốn luôn mù quáng tin vào nhan sắc của bản thân, nên nghe vậy liền tỉnh bơ gật đầu:
“Đúng đúng đúng! Anh ấy nhất định là thích em! Em gọi điện cho anh ấy, bảo ngày mai tới nhà em!”
Nói xong cô ta cúp máy luôn.
25
Tôi không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi đến vậy, dễ dàng đến mức tự mình cũng thấy không thể tin nổi
Chỉ vài bước là tôi đã gài hết bọn họ vào cùng một cái bẫy.
Hôm sau, tôi đang ở nhà, còn đang lưỡng lự không biết có nên qua nhà Chu Miêu Miêu xem trò vui không, thì bỗng nghe tiếng còi xe cảnh sát hú inh ỏi ngoài cửa!
Tôi giật bắn người, nhảy dựng khỏi ghế, vơ lấy điện thoại lao thẳng ra ngoài!
Trong khu dân cư đã tụ tập rất đông người xem.
Tòa nhà nơi dì tôi ở đã bị giăng kín dây phong tỏa.
Chỉ một lát sau, cảnh sát từ trên lầu khiêng xuống vài cái cáng.
Trên đó phủ vải trắng, nhưng vẫn không giấu được thi thể bê bết máu nằm bên dưới.
Tôi đếm kỹ… tận bảy thi thể!
Mấy gã đàn ông thì không rõ mặt, nhưng tôi đã thấy Chu Miêu Miêu.
Một cánh tay của cô ta rũ xuống bên mép cáng, máu vẫn đang nhỏ từng giọt.
Cô ta… vậy mà lại chết rồi!
Người cuối cùng được đưa xuống không phải thi thể, nhưng cả người cũng nhuộm đỏ trong máu, nhìn là biết trọng thương nghiêm trọng.
Ba mẹ tôi sau khi nhận được điện thoại, vội vã chạy tới hiện trường, khi chứng kiến cảnh tượng này thì sững sờ không nói nên lời.
Cho đến khi bị mời về đồn công an để lấy lời khai, cả hai người vẫn còn trong trạng thái bàng hoàng như mộng du.
Họ không thể hiểu nổi tại sao trong nhà dì tôi lại xảy ra một vụ thảm án kinh hoàng đến thế!
26
Vì là người thân trong gia đình, cảnh sát có tiết lộ sơ bộ tình hình vụ án cho chúng tôi biết.
“Hiện trường vô cùng thảm khốc,” cảnh sát nói, “có vẻ như sau khi xảy ra mâu thuẫn, bọn họ đã chém giết lẫn nhau, máu văng tung tóe nhuộm đỏ cả căn nhà.
Tổng cộng có tám người, bảy người đã chết, ngay cả hai người liệt giường cũng không thoát nổi.”
“Người sống sót cuối cùng cũng bị chém trọng thương, tính mạng nguy kịch. Sau này chúng tôi sẽ cần người nhà đến nhận diện thi thể.”
Bảy thi thể.
Dì và dượng tôi.
Chu Miêu Miêu và Hàn Tân.
Hứa Hạo, cùng với hai tên đàn ông khác.
Tất cả… đều đã chết.
Khi nhìn thấy họ nằm đó, thi thể lạnh lẽo cứng ngắc, toàn thân tôi run rẩy không ngừng.
Sợ hãi có, choáng váng có nhưng sâu trong lòng tôi… lại dâng lên một tia khoái cảm tột độ.
Những kẻ đã hại chết tôi ở kiếp trước, nay… tất cả đều đã xuống mồ!
Người đàn ông còn lại, vì tội giết người và cố ý truyền bệnh, sau cùng cũng bị tuyên án tử hình.
Mối hận sâu như biển của kiếp trước, cuối cùng… cũng được xóa sạch rồi.