- Trang chủ
- Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
- Chương 84: Zero Sugar đột nhiên biến mất
Chương 84: Zero Sugar đột nhiên biến mất
Truyện: Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Tác giả: Vi Phong Kỉ Hứa
- Chương 1: Bật micro
- Chương 2: Dẫn dắt cậu
- Chương 3: Chị nói cậu ấy tên là gì?
- Chương 4: Muốn tôi dẫn dắt cậu ta? Kiếp sau đi!
- Chương 5: Tôi không thua
- Chương 6: Chảy máu mũi
- Chương 7: Suốt ngày chảy máu mũi thì còn ra gì nữa?
- Chương 8: Từ không mà bịa ra có
- Chương 9: Follow em đi
- Chương 10: Nhóc con
- Chương 11: Không thân lắm
- Chương 12: Trong vạn dặm chọn một
- Chương 13: Sân bay sẽ bị tê liệt
- Chương 14: Nghe thấy rồi
- Chương 15: Socola của tôi đâu?
- Chương 16: Sau em
- Chương 17: Tôi ngửi thấy tin tức tố của cậu
- Chương 18: Có phải cậu thích không?
- Chương 19: Giao cho tôi là được
- Chương 20: Cậu đang bị sốt
- Chương 21: Em vẫn còn có thể cứu vãn một chút
- Chương 22: Em sợ có người đến
- Chương 23: Chữa lành
- Chương 24: Anh sẽ kiểm tra
- Chương 25: Hứa Đường Chu hoàn toàn không biết gì
- Chương 26: Em đã đếm xong chưa ?
- Chương 27: Bao giờ mới chịu lớn đây?
- Chương 28: Trong lòng sục sôi như có bong khí nổi lên
- Chương 29: Tôi sẽ tự nói cho em ấy biết
- Chương 30: Không biết là tôi biết
- Chương 31: Em đang né tránh anh?
- Chương 32: Thông minh quá tự làm hại mình
- Chương 33: Em sẽ chịu trách nhiệm
- Chương 34: Đây chính là tsundere (*) đích thực sao?
- Chương 35: Tôi nói là tôi ổn
- Chương 36: Có thể trò chuyện về bất cứ điều gì
- Chương 37: Vài nốt
- Chương 38: Ngôi sao của tôi
- Chương 39: Cậu sẽ tự mình giành lại
- Chương 40: Đừng có mơ tưởng đến chuyện ngủ giường của người khác
- Chương 41: Ngủ đàng hoàng vào!
- Chương 42: Bóng đèn thật đáng ghét
- Chương 43: Bài hát mới đang chuẩn bị rồi
- Chương 44: Em có đẹp không?
- Chương 45: Ai mà không muốn bắt nạt Hứa Đường Chu chứ?
- Chương 46: Thẻ phòng
- Chương 47: Có muốn nếm thử không?
- Chương 48: Đợi em về rồi thì anh cắn em nhé?
- Chương 49: Mở lòng vô điều kiện
- Chương 50: Anh trai Alpha
- Chương 51: Giỏi nhất là dỗ cậu
- Chương 52: Sợ em ấy bị người khác nhìn thấy
- Chương 53: Nhóc con, khởi động đi
- Chương 54: Phanh gấp
- Chương 55: Lăng Triệt, chuyên gia cấp 10 trong việc dán miếng dán tuyến thể
- Chương 56: Lăng Triệt, chuyên gia cấp 10 trong việc dán miếng dán tuyến thể (2)
- Chương 57: Anh thích tin tức tố của em
- Chương 58: Cậu rất giỏi lừa người
- Chương 59: Khi nào rảnh sẽ nhớ đến em
- Chương 60: Cắn cậu thì có nghĩa là thích cậu rồi sao?
- Chương 61: Giúp giải sầu
- Chương 62: Cậu không nỡ rời xa mùi hương của Lăng Triệt
- Chương 63: Em đã từng lừa dối anh chưa?
- Chương 64: Kiểm điểm sâu sắc
- Chương 65: Chết thế nào
- Chương 66: Có lời trăn trối không?
- Chương 67: Em biết vậy là được
- Chương 68: Lén lút khoe một chút thôi, thế cũng thấy rất vui rồi
- Chương 69: Thích đi máy bay
- Chương 70: Cùng về nhà
- Chương 71: Gia đình giàu có
- Chương 72: Hai người có vấn đề
- Chương 73: Chẳng có gì đáng sợ cả
- Chương 74: Một Hứa Đường Chu hiếm thấy
- Chương 75: Giấy không gói được lửa
- Chương 76: Ngược gió mà đi
- Chương 77: Tôi chỉ yêu một lần trong đời
- Chương 78: Cái bánh này to bằng trời
- Chương 79: Có người tự ngược bản thân
- Chương 80: Người yêu tôi
- Chương 81: Cháu muốn đi tìm anh trai
- Chương 82: Em là của anh
- Chương 83: Đừng đi
- Chương 84: Zero Sugar đột nhiên biến mất
- Chương 85: Một Hứa Đường Chu ngây ngô, chẳng biết gì lại quay lại rồi
- Chương 86: Mọi chuyện đã ngã ngũ
- Chương 87: Hoàn chính văn
- Chương 88: Phiên ngoại: Diễn đàn bùng nổ
- Chương 89: Phiên ngoại : Ôi chàng thiếu niên ngược gió (1)
- Chương 90: Phiên ngoại: Ôi chàng thiếu niên ngược gió (2)
- Chương 91: Phiên ngoại: Ôi chàng thiếu niên ngược gió (3)
- Chương 92: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (1)
- Chương 93: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (2)
- Chương 94: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (3)
- Chương 95: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (4)
- Chương 96: Phiên ngoại CP Ứng Thần x Cừu Âm (1)
- Chương 97: Phiên ngoại CP Ứng Thần x Cừu Âm (2)
- Chương 98: Phiên ngoại CP Phong Thành Dục x Tần Bảo (1)
- Chương 99: Phiên ngoại CP Phòng Thành Dục x Tần Bảo (2)
- Chương 100: Phiên ngoại CP Phong Thành Dục x Tần Bảo (3)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Câu nói ấy như một cú búa nặng, đánh thẳng vào tim Hứa Đường Chu, khiến cậu trong chốc lát lộ vẻ hoảng sợ: "Em... em..."
Kỳ ph*t t*nh của Omega khoảng một năm một lần, không chính xác tuyệt đối, thường được tính dựa trên thời điểm tiêm thuốc ức chế.
Năm nay Hứa Đường Chu không định đi tiêm thuốc ức chế, nhưng chu kỳ ph*t t*nh cũng không nên tới sớm đến vậy chứ?
Nhưng nó lại đến gấp gáp, một cảm giác quen thuộc tràn khắp cơ thể.
Cậu lờ mờ nhớ ra, hình như đã trải qua một cảnh tượng tương tự.
Hứa Đường Chu như thấy mình chen vào phòng vệ sinh chật hẹp, trong gương, mặt cậu đỏ bừng, muốn mở miệng cầu cứu, nhưng vừa hé miệng đã vội che miệng lại, âm thanh đó chẳng giống của chính mình! Không chỉ vậy, tuyến ở gáy cậu cũng đập rộn ràng, nóng rực, bản năng tự phát tỏa ra tin tức tố thu hút sự chú ý.
Hứa Đường Chu biết mức độ nghiêm trọng của tình huống, cũng biết tin tức tố của Omega bị phát tán ở nơi công cộng, hậu quả sẽ khủng khiếp đến mức không thể tưởng tượng.
Qua cánh cửa, bên ngoài dường như mọi người đang náo động.
Đêm mưa bão, tiếng ồn của tàu che lấp tất cả, cậu chỉ nghe thấy nhịp tim mình, cảm thấy tuyệt vọng.
"Anh đây rồi."
Trong mơ hồ, một giọng nói quen thuộc thì thầm gọi tên cậu bên tai.
"Đừng sợ, nhóc con, anh ở đây."
Dưới ánh sáng ấm áp, Hứa Đường Chu tập trung ý chí, nhìn rõ đôi mắt màu hổ phách giữa cái nóng như bị lửa nung.
Là Lăng Triệt.
Lăng Triệt ở ngay đây.
Alpha của cậu đang ở bên cạnh.
Tuyệt vọng sẽ không xuất hiện lần thứ hai, cơn ác mộng cũng sẽ không còn.
"...Anh."
Hứa Đường Chu vô thức gọi, thấy mồ hôi Lăng Triệt đọng trên lông mi, chớp mắt, mồ hôi rơi xuống.
Rơi trên người cậu, cảm giác rõ rệt, nóng đến mức cậu nhíu người, nhắc nhở chính mình tình huống hiện tại.
Gân xanh hiện lên trên trán Lăng Triệt, Omega lại mất kiểm soát tỏa ra tin tức tố.
Điều này khiến lý trí cuối cùng của anh đứng trên bờ vực bị thiêu rụi. Không muốn buông Hứa Đường Chu, Lăng Triệt ôm cậu đi về phòng, khóa chặt cửa chính. Kỳ ph*t t*nh của Hứa Đường Chu đến quá bất ngờ, mọi người đều không chuẩn bị, anh không muốn sáng mai ai đó đột nhập nhìn thấy cảnh này.
Sau khi khóa cửa, mùi lạnh của Hứa Đường Chu lan tỏa trong không khí, cảnh báo cuối cùng biến mất, khiến Alpha bị động đ*ng t*nh.
...
Omega phải học cách bảo vệ bản thân.
Khi đến kỳ ph*t t*nh, cần lập tức tránh xa Alpha không liên quan, tuyệt đối không khiêu khích, nếu không Alpha bị kích động sẽ cho bạn biết thế nào là bị chinh phục. Đây là điều mọi giáo viên sinh lý học dạy Omega.
Nhưng Lăng Triệt là của cậu.
Họ yêu nhau sâu đậm, chỉ muốn in dấu vết của mình lên đối phương, sao nỡ tránh xa.
Kỳ ph*t t*nh đến thật kỳ lạ, Hứa Đường Chu cuối cùng có cảm giác như mọi chuyện đã an bài.
Cậu đưa cánh tay mỏi nhừ, nâng mặt Lăng Triệt lên hôn.
Họ trải qua bảy ngày chỉ có hai người, trở thành tuần trăng mật hằng năm mà họ dành tặng nhau suốt đời còn lại.
Họ lững lờ trong dòng nước, an tĩnh, nóng bỏng.
Cho đến khi cơn đau khủng khiếp ập tới.
Điều mà cả hai từng mong chờ không chỉ một lần, khiến Hứa Đường Chu cảm giác như bị xe cán qua người, từ sâu bên trong bị chia làm hai.
Cơn đau sinh con cấp 13 truyền thuyết chắc cũng chỉ như vậy.
Hứa Đường Chu đau đến mức chân run rẩy, vật lộn muốn bò đi, nhưng bị Lăng Triệt khống chế, không thể cử động.
"Đau quá!!"
Lăng Triệt phát điên.
Anh khôi phục chút lý trí, nhưng biết lúc này không thể nương tay, nên cứng rắn không để ý tình cảm, bất chấp Hứa Đường Chu khóc lóc cầu xin cũng không buông.
Hứa Đường Chu như miếng thịt trên thớt, bị tùy ý hành hạ.
Cậu gào, cào cấu, giọng khàn đặc, Lăng Triệt vẫn không buông. Cậu quá ngây thơ, lần trước khi Lăng Triệt lần đầu đánh dấu, còn mơ tưởng được đánh dấu trong kỳ ph*t t*nh sẽ bớt đau hơn. Nhưng thực tế, ngay cả trong kỳ, đau đớn này vẫn là vượt ngoài tưởng tượng.
Đau đến mức tình yêu vốn có của Omega cũng không thể chống lại.
Khắc sâu vào tâm khảm—đây chính là ý nghĩa của việc đánh dấu hoàn toàn.
Hứa Đường Chu gần như ngất đi trong cơn đau, nhưng vô ích. Đồng thời, gáy cậu lại đau nhói. Dù nhỏ nhưng cảm giác răng nanh xuyên qua tuyến thể vẫn rõ ràng.
Lăng Triệt cắn gáy cậu, giống như cậu tưởng tượng khi gặp lại Lăng Triệt, ở tư thế độc chiếm không cho phản kháng, khiến cậu hoàn toàn không thể thoát.
Alpha như vậy, hoàn thành việc chiếm hữu tuyệt đối.
Sức mạnh này kéo dài suốt nửa giờ đồng hồ.
Hứa Đường Chu đã khóc đến mất giọng, mặt ướt sũng nước mắt, mắt, đầu mũi đỏ ửng, trông thật đáng thương. Lăng Triệt lật người cậu lại, ôm trong lòng, không ngừng hôn.
Người trong vòng tay đầy mùi của anh, khiến Lăng Triệt tìm lại chút lý trí: "...Nhóc con."
Quá lâu không nói, giọng Lăng Triệt khàn đặc đến đáng sợ. Nhưng Hứa Đường Chu cần nghỉ ngơi, Omega khi ph*t t*nh phải bổ sung nhiều sức lực.
"Xong chưa?" Hứa Đường Chu nói với giọng mũi, trở nên cảnh giác.
"Xong rồi." Lăng Triệt hôn lên môi cậu, dịu dàng tột cùng.
Nếu Hứa Đường Chu mở mắt nhìn, sẽ thấy ánh mắt Alpha mang vẻ kinh hoàng, nhưng cậu đã quá kiệt sức mà ngủ thiếp đi.
Không biết đã ngủ bao lâu, Hứa Đường Chu tỉnh dậy.
Một đợt nóng mới hành hạ cậu, vừa mở mắt đã thấy Lăng Triệt nằm nghiêng nhìn cậu.
Trời sớm tinh mơ.
Lăng Triệt chống đầu bằng một tay, gương mặt nghiêng được ánh sáng chiếu vào tạo bóng hoàn hảo, đẹp hơn bất cứ quảng cáo hay poster nào.
"Chào buổi sáng." Lăng Triệt nói.
"Chào buổi sáng." Cậu đáp, nhưng cảm giác có gì đó khác lạ.
Lăng Triệt cúi đầu rúc vào cổ cậu, nhẹ nhàng l**m chỗ tuyến thể bị cắn.
Ở đó tỏa ra mùi mới.
Lăng Triệt thức nguyên đêm không nhắm mắt, cuối cùng xác nhận, anh thật sự đã đánh dấu Omega của mình hoàn toàn.
Hứa Đường Chu ngủ lần nữa, Lăng Triệt tranh thủ gọi điện cho hai quản lý.
Trước đó Ô Na Na gõ cửa, Hứa Đường Chu nhận được lời mời từ một thương hiệu lớn, vì vết thương không nghiêm trọng, hôm nay dự định đi xem show. Khi đó hai người khó tách nhau, không ai ra mở cửa, Ô Na Na đành rời đi tay không, chắc cả người rối bời.
Trong lúc đó, dì giúp việc cũng tới, cửa khóa nên không vào được, đi ra với vẻ bối rối.
Suốt bảy ngày, họ không thể biến mất hoàn toàn, nên Lăng Triệt thông báo một tiếng.
Tư Đồ Nhã trả lời ngắn gọn: "Biết rồi, có cần giúp gì không? Mua gì thì chị mang qua."
Lăng Triệt nói không cần.
Còn Hoàng Thiên thật sự hoảng, anh ta nhiều lời hơn Hứa Vệ, như một người cha già, hỏi tứ tung: "Trán của Đường Chu sao rồi? Phải thay băng không? Sẽ để lại sẹo sao?"
Lăng Triệt đáp: "Chưa cần, nếu ảnh hưởng sẽ đi thẩm mỹ sau."
Y học hiện nay phát triển, một vết sẹo thôi không thành vấn đề.
Hoàng Thiên kinh ngạc, "ồ", có lẽ đang nghĩ cách từ chối công việc đầy ắp mà vẫn lịch sự.
Anh ta thật sự đau đầu.
Sau khi tắt điện thoại, Lăng Triệt quay lại dọn dẹp phòng bừa bộn.
Cậu ấm chưa từng làm việc nhà, nhưng lần này không phải lần đầu dọn "chiến trường". Lần trước ở khách sạn do bản thân đầu tư, anh cũng không cho nhân viên phòng vào. Là Alpha cấp S, mọi mặt xuất sắc, sự chiếm hữu cũng không thua ai.
Không ai được nhìn thấy những gì Omega của anh để lại, dù chỉ là tưởng tượng mớ hỗn độn thôi cũng không được.
Vào những lúc như thế này, bản tính loài mèo của anh bộc lộ rõ rệt, không ai được phép bước vào lãnh địa nơi anh và bạn đời làm chuyện đó.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ phòng, Lăng Triệt bế người đang ngủ say đặt lên sofa, định đi thu xếp lại phòng.
Hứa Đường Chu ngủ rất say, đến một ngón tay cũng không muốn động, hoàn toàn không biết mình đang bị bế đi bế lại.
Tất nhiên, trong thời kỳ ph*t t*nh hỗn loạn, trí não bị bản năng chi phối, cậu cũng tạm thời không hề hay biết mình đã bị đánh dấu hoàn toàn.
Lăng Triệt thay ga giường và vỏ gối, mở hết cửa sổ cho thông gió, rồi mới bế người đi tắm.
Hứa Đường Chu vẫn ngủ trong vòng ôm của nước ấm. Mái tóc đen của cậu bị ướt, dính bết vào da đầu, để lộ vầng trán trơn bóng đầy đặn, cùng gương mặt khi ngủ rất yên tĩnh.
Đôi môi hơi sưng đỏ, trông mềm mại hồng hào, lớp vỏ lạnh lùng thường ngày khiến người xa lạ không dám đến gần, giờ phút này lại trở nên mềm mại đáng yêu không nói nên lời, giống như một con búp bê hình người xinh đẹp, muốn làm gì cũng được.
Hình ảnh của Hứa Đường Chu lúc này lại bất ngờ trùng khớp với dáng vẻ thiếu niên khi chưa phân hoá.
Tiếng nước róc rách vang lên, Lăng Triệt bế người ra lau khô, khoé môi vô thức cong lên một nụ cười mà ngay cả bản thân anh cũng không nhận ra.
Đặt Hứa Đường Chu về giường, Lăng Triệt vào kho lấy ra những đồ dùng cho thời kỳ ph*t t*nh mà lần trước đã mua trên mạng.
Nước điện giải, dung dịch dinh dưỡng... lần lượt được anh dùng ống hút dẹt dễ m*t cho Hứa Đường Chu uống.
Hứa Đường Chu lơ mơ mở nửa con mắt, ngoan ngoãn uống no nê, cuối cùng còn chê bai: "Không ngọt."
Lăng Triệt: "?"
Chưa kịp trả lời, Hứa Đường Chu đã lăn nửa vòng, ôm lấy chiếc gối khác vào lòng, tiếp tục ngủ khì đáng yêu.
Lăng Triệt: "..."
Sau khi lo xong cho cậu, anh mới chuẩn bị lấp đầy cái bụng của mình, bởi chẳng biết đợt ph*t t*nh tiếp theo sẽ đến lúc nào, anh cũng phải giữ sức.
Vừa nấu ăn, anh vừa gọi cho Thời Thiên Mật.
Tạ Nhụy có lẽ sắp phát điên rồi.
Từ sáng đến giờ, bà đã gọi cho Hứa Đường Chu không biết bao nhiêu cuộc, Lăng Triệt đều không nghe, chỉ chỉnh điện thoại cậu sang chế độ im lặng.
Vừa nãy anh nhìn thoáng qua, trên màn hình điện thoại của Hứa Đường Chu đã có thêm mấy chục cuộc gọi nhỡ, toàn là Tạ Nhụy gọi đến.
Lăng Triệt là người thù dai.
Chỉ cần nghĩ đến những chuyện từng xảy ra trên chuyến tàu khi Hứa Đường Chu bỏ trốn năm đó, anh không thể tha thứ cho bản thân, càng không thể tha thứ cho Tạ Nhụy.
Một người mẹ như thế nào mới có thể tịch thu điện thoại của con, lấy hết tiền mặt, giữ lại chứng minh thư, rồi dùng cái chết để uy h**p?
Một kẻ độc đoán như vậy, đáng nếm thử mùi vị của sự sốt ruột khắc khoải.
Thời Thiên Mật nghe xong, đồng ý. Rồi dặn dò anh: "Chuyện bên Tạ Nhụy để mama xử lý, tính ra cũng mấy năm chưa gặp rồi. Con thì phải chăm sóc tốt cho Nhóc con, mấy hôm nữa chúng ta sẽ qua thăm."
Lăng Triệt: "Cảm ơn mama."
Nghe tiếng "xèo xèo" vang lên, Thời Thiên Mật hỏi: "Âm thanh gì vậy?"
Lăng Triệt đáp qua loa: "Con đang rán trứng."
Lắng nghe kỹ hơn, ngoài tiếng rán trứng trong chảo, còn có âm nhạc du dương nhẹ nhàng vang lên.
Thời Thiên Mật cười: "Triệt nhi, tâm trạng con rất tốt."
Đứng trong bếp, Lăng Triệt ngạo nghễ trả lời: "Cũng tạm ạ."
Cúp máy, anh gửi một tin nhắn cho Cừu Âm.
Mây mù tan biến, ánh nắng ngoài cửa sổ rực rỡ.
Tối hôm đó, trên mạng xuất hiện một tin bàn tán: 【Hứa Đường Chu vắng mặt tại sàn diễn thương hiệu lớn, nghi ngờ do sức khoẻ không tốt】
Hoá ra lời mời đã phát đi, truyền thông cũng thông báo, fan đến tận nơi chờ hình ảnh trực tiếp nhưng không thấy đâu, còn được báo rằng Hứa Đường Chu không đến được, khiến mọi người lập tức suy đoán có phải vết thương xảy ra vấn đề gì hay không.
[Á!!! Tối qua lúc livestream, tôi đã thấy sắc mặt của Nhóc con không ổn rồi!!]
[Đau lòng QAQ, vậy ra nói không sao chỉ là để an ủi chúng ta thôi sao?]
[Tôi có bạn làm việc ở bệnh viện thủ đô, nghe nói hôm đó Hứa Đường Chu hôn mê cả đêm, chắc vì công việc nên mới xuất viện]
[Á á á Nhóc con của tôi đừng xảy ra chuyện gì nha]
[Nếu cần nghỉ phép thì cứ nghỉ đi! Công việc có thể hoãn lại, không gì quan trọng hơn sức khoẻ]
[+1]
[Dù hơi thất vọng, nhưng nghĩ đến mấy hôm nữa được thấy Nhóc con trong chương trình 《coupleday》 thì vẫn vui rồi!]
Hai ngày sau.
[Trời ơi!!! Tôi chờ cả ngày livestream 《coupleday》 của Lục - Mễ, vậy mà không thấy Nhóc con! Khách mời đổi thành Vệ Như Vũ rồi!]
[Lục Thừa An đăng Flow nói Hứa Đường Chu sức khoẻ không tốt]
[Kỳ lạ thật đó, trước nói chỉ là khách mời ăn một bữa cơm thôi mà, cho dù bị thương cũng không đến mức không ăn nổi chứ]
[Tôi xem rồi, hôm kia phim《Ngự Phong》công bố lên sóng chính thức, mọi người đều chia sẻ, Nhóc con không chia sẻ]
[Đúng!!! Nếu không nói tôi còn quên mất chi tiết này!!]
[Tần Bảo, Tiêu Dương đều chia sẻ rồi!!]
[Rốt cuộc là sao đây? Tôi thấy Weibo chính thức còn tag cả Hứa Đường Chu nữa]
Lại qua hai ngày.
[Sốc!!!!! Tối nay Triệt thần không tham gia Liên hoan Âm nhạc Châu Á!!!]
[!!!!!!!]
[!!!!!!!!!!!]
[Anh trai rất chuyên nghiệp đó!! Nhất định là có chuyện mới bị trễ! Nếu không thì không bao giờ thất hẹn]
[Tối nay đoàn phim《Ngự Phong》đi show quảng bá, Hứa Đường Chu cũng không tham gia!]
[Quá kỳ lạ rồi!! Trước đó chẳng có tin tức gì, sao lại đột nhiên đồng loạt "bốc hơi" thế này?!!]
Trọn vẹn một tuần.
Hai người bỏ dở không ít công việc, biến mất hoàn toàn khỏi mạng xã hội.
Cuối cùng, có người mới bừng tỉnh: 【Tôi xin phép đoán liều một câu thôi 【mừng rơi nước mắt】,Hứa Đường Chu đang vào kỳ ph*t t*nh rồi 【mừng rơi nước mắt】【mừng rơi nước mắt】】