- Trang chủ
- Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
- Chương 48: Đợi em về rồi thì anh cắn em nhé?
Chương 48: Đợi em về rồi thì anh cắn em nhé?
Truyện: Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Tác giả: Vi Phong Kỉ Hứa
- Chương 1: Bật micro
- Chương 2: Dẫn dắt cậu
- Chương 3: Chị nói cậu ấy tên là gì?
- Chương 4: Muốn tôi dẫn dắt cậu ta? Kiếp sau đi!
- Chương 5: Tôi không thua
- Chương 6: Chảy máu mũi
- Chương 7: Suốt ngày chảy máu mũi thì còn ra gì nữa?
- Chương 8: Từ không mà bịa ra có
- Chương 9: Follow em đi
- Chương 10: Nhóc con
- Chương 11: Không thân lắm
- Chương 12: Trong vạn dặm chọn một
- Chương 13: Sân bay sẽ bị tê liệt
- Chương 14: Nghe thấy rồi
- Chương 15: Socola của tôi đâu?
- Chương 16: Sau em
- Chương 17: Tôi ngửi thấy tin tức tố của cậu
- Chương 18: Có phải cậu thích không?
- Chương 19: Giao cho tôi là được
- Chương 20: Cậu đang bị sốt
- Chương 21: Em vẫn còn có thể cứu vãn một chút
- Chương 22: Em sợ có người đến
- Chương 23: Chữa lành
- Chương 24: Anh sẽ kiểm tra
- Chương 25: Hứa Đường Chu hoàn toàn không biết gì
- Chương 26: Em đã đếm xong chưa ?
- Chương 27: Bao giờ mới chịu lớn đây?
- Chương 28: Trong lòng sục sôi như có bong khí nổi lên
- Chương 29: Tôi sẽ tự nói cho em ấy biết
- Chương 30: Không biết là tôi biết
- Chương 31: Em đang né tránh anh?
- Chương 32: Thông minh quá tự làm hại mình
- Chương 33: Em sẽ chịu trách nhiệm
- Chương 34: Đây chính là tsundere (*) đích thực sao?
- Chương 35: Tôi nói là tôi ổn
- Chương 36: Có thể trò chuyện về bất cứ điều gì
- Chương 37: Vài nốt
- Chương 38: Ngôi sao của tôi
- Chương 39: Cậu sẽ tự mình giành lại
- Chương 40: Đừng có mơ tưởng đến chuyện ngủ giường của người khác
- Chương 41: Ngủ đàng hoàng vào!
- Chương 42: Bóng đèn thật đáng ghét
- Chương 43: Bài hát mới đang chuẩn bị rồi
- Chương 44: Em có đẹp không?
- Chương 45: Ai mà không muốn bắt nạt Hứa Đường Chu chứ?
- Chương 46: Thẻ phòng
- Chương 47: Có muốn nếm thử không?
- Chương 48: Đợi em về rồi thì anh cắn em nhé?
- Chương 49: Mở lòng vô điều kiện
- Chương 50: Anh trai Alpha
- Chương 51: Giỏi nhất là dỗ cậu
- Chương 52: Sợ em ấy bị người khác nhìn thấy
- Chương 53: Nhóc con, khởi động đi
- Chương 54: Phanh gấp
- Chương 55: Lăng Triệt, chuyên gia cấp 10 trong việc dán miếng dán tuyến thể
- Chương 56: Lăng Triệt, chuyên gia cấp 10 trong việc dán miếng dán tuyến thể (2)
- Chương 57: Anh thích tin tức tố của em
- Chương 58: Cậu rất giỏi lừa người
- Chương 59: Khi nào rảnh sẽ nhớ đến em
- Chương 60: Cắn cậu thì có nghĩa là thích cậu rồi sao?
- Chương 61: Giúp giải sầu
- Chương 62: Cậu không nỡ rời xa mùi hương của Lăng Triệt
- Chương 63: Em đã từng lừa dối anh chưa?
- Chương 64: Kiểm điểm sâu sắc
- Chương 65: Chết thế nào
- Chương 66: Có lời trăn trối không?
- Chương 67: Em biết vậy là được
- Chương 68: Lén lút khoe một chút thôi, thế cũng thấy rất vui rồi
- Chương 69: Thích đi máy bay
- Chương 70: Cùng về nhà
- Chương 71: Gia đình giàu có
- Chương 72: Hai người có vấn đề
- Chương 73: Chẳng có gì đáng sợ cả
- Chương 74: Một Hứa Đường Chu hiếm thấy
- Chương 75: Giấy không gói được lửa
- Chương 76: Ngược gió mà đi
- Chương 77: Tôi chỉ yêu một lần trong đời
- Chương 78: Cái bánh này to bằng trời
- Chương 79: Có người tự ngược bản thân
- Chương 80: Người yêu tôi
- Chương 81: Cháu muốn đi tìm anh trai
- Chương 82: Em là của anh
- Chương 83: Đừng đi
- Chương 84: Zero Sugar đột nhiên biến mất
- Chương 85: Một Hứa Đường Chu ngây ngô, chẳng biết gì lại quay lại rồi
- Chương 86: Mọi chuyện đã ngã ngũ
- Chương 87: Hoàn chính văn
- Chương 88: Phiên ngoại: Diễn đàn bùng nổ
- Chương 89: Phiên ngoại : Ôi chàng thiếu niên ngược gió (1)
- Chương 90: Phiên ngoại: Ôi chàng thiếu niên ngược gió (2)
- Chương 91: Phiên ngoại: Ôi chàng thiếu niên ngược gió (3)
- Chương 92: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (1)
- Chương 93: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (2)
- Chương 94: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (3)
- Chương 95: Phiên ngoại: Livestream show《Couple Day》của CP Zero Sugar (4)
- Chương 96: Phiên ngoại CP Ứng Thần x Cừu Âm (1)
- Chương 97: Phiên ngoại CP Ứng Thần x Cừu Âm (2)
- Chương 98: Phiên ngoại CP Phong Thành Dục x Tần Bảo (1)
- Chương 99: Phiên ngoại CP Phòng Thành Dục x Tần Bảo (2)
- Chương 100: Phiên ngoại CP Phong Thành Dục x Tần Bảo (3)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Hứa Đường Chu ngượng ngùng gật đầu.
Lăng Triệt vô cảm nói: "Vứt mất rồi."
Hứa Đường Chu: "..."
Sau màn xen ngang này, bầu không khí ngọt ngào ban nãy tan đi ít nhiều, câu chuyện cũng dừng lại.
Lăng Triệt không nói thêm gì, cũng chẳng có ý định rời đi. Xem ra "thăm ban" của anh chỉ giới hạn trong phòng Hứa Đường Chu.
Hứa Đường Chu uống thuốc xong thấy hơi buồn ngủ, nhưng khi nhìn chiếc giường lại có chút do dự.
Giường khách sạn coi như rộng, nhưng so với giường nhà Lăng Triệt vẫn nhỏ hơn một chút.
Đêm nay... họ sẽ ngủ chung sao?
Hình như nhận ra điều này, Lăng Triệt hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý, anh đưa tay qua, lại chạm vào trán Hứa Đường Chu: "Em có phải nên ngủ rồi không."
Người bệnh thì nên nghỉ sớm, chuyện này vốn không cần Tiêu Dương nhắc.
"Ngày mai sáng em không có cảnh quay." Hứa Đường Chu quyết định không hỏi gì cả, "Có thể ngủ muộn một chút."
Nói thì nói thế, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn trèo lên giường, đắp kín chăn, chỉ chừa lại đôi mắt nhìn ra ngoài: "Anh có muốn trò chuyện không?"
Lăng Triệt không mang hành lý, liền lấy áo choàng tắm của khách sạn: "Đang bệnh thì trò chuyện ít một chút."
Anh đi qua vặn mở đèn đầu giường, chuẩn bị tắt đèn lớn.
Khoảnh khắc Lăng Triệt bước lại gần, Hứa Đường Chu chợt nhớ tới cảnh "lần đầu tiên" gặp nhau ở khách sạn Fischer.
Đêm đó Lăng Triệt rút dây điện thoại, cậu nửa quỳ dưới đất tìm đầu dây. Lăng Triệt từ sau lưng đi ngang qua để xác nhận đầu dây điện thoại bên kia có đang bận không. Gương mặt anh lúc ấy vì chán ghét người yêu cũ mà lạnh lùng khác thường.
Hoàn toàn khác với bây giờ.
Như bị mê hoặc, Hứa Đường Chu nói: "Em không phải bị bệnh."
Lăng Triệt khựng lại: "Gì cơ?"
Hứa Đường Chu dốc hết gan ruột nói ra: "Là vì nhớ anh quá đó."
Trong lòng Lăng Triệt thầm chửi tục một câu.
Anh bình tĩnh mở miệng: "Nhóc con, em muốn nói chuyện hay muốn trêu ghẹo đây."
Người bệnh vốn không thích hợp làm chuyện không lành mạnh, mà anh tới đây cũng chẳng phải vì lý do đó.
Ở trong một nơi chỉ có hai người, đóng cửa lại thì muốn làm gì cũng được, vốn dĩ quá dễ nảy sinh chuyện ngoài ý muốn. Nếu đổi thành một cặp tình nhân bình thường, thì lúc này chắc đã lăn lộn trên giường rồi.
Lăng Triệt nghi ngờ mình đã đánh giá quá cao sự tự chủ của bản thân. Bây giờ không giống xưa nữa, trước mặt anh là Hứa Đường Chu đã trưởng thành, không còn là cậu nhóc chưa phân hoá tuyến thể ngày nào.
Anh nên đặt thêm một phòng mới.
"Là thật đó." Hai má Hứa Đường Chu đỏ bừng, "Anh có biết phụ thuộc tin tức tố không?"
Cậu giải thích: "Em không phải bị cảm, bác sĩ đã tới xem rồi, em chưa nói với ai. Ông ấy bảo em quen với tin tức tố của anh nên sinh ra phản ứng giống như cai nghiện... cho nên mới thế này."
Chẳng lẽ độ ăn khớp tin tức tố của họ lại có thể dẫn tới phụ thuộc?
Lăng Triệt làm như thản nhiên tin: "Chỉ là phụ thuộc tin tức tố thôi à?"
Hứa Đường Chu vội vàng phủ nhận, còn lấy điện thoại ra mở khoá cho anh xem hình nền: "Đương nhiên chủ yếu vẫn là vì em nhớ anh."
Thổi vài câu "cầu vồng" thì chắc chắn không sai.
Trên hình nền là ảnh buổi biểu diễn của Lăng Triệt, một tấm fan chụp chất lượng cao, anh đứng giữa chùm sáng, ánh kim tuyến trên mặt phát sáng lấp lánh.
"Lúc em đi diễn đối cảnh thì đâu có ở riêng với Tiêu Dương." c** nh* giọng nói, "Lúc ấy còn có Cố lão sư tham gia, nếu ông ấy không có ở đó thì còn trợ lý em. Anh ấy tốt lắm, bình thường cũng chưa bao giờ gõ cửa phòng em... em lại càng không thích kiểu người như thế. Không ai biết chúng ta ở bên nhau, em chỉ len lén nhớ anh thôi."
"Anh Hoàng nói khoảng cách của chúng ta quá lớn, bây giờ không thể công khai, nhưng em sẽ cố gắng hết sức."
Vì giấc mơ đáng sợ ấy, vì những ký ức không thể nhớ lại, Hứa Đường Chu thấp thỏm bất an.
Lăng Triệt xuất hiện trước mặt cậu tựa như ảo tưởng hư vô.
Điều khắc cốt ghi tâm lại là sự dịu dàng của anh trong mơ.
Cậu chậm rãi thổ lộ: "Em muốn đuổi kịp anh."
Bộ não đang nóng bừng của Lăng Triệt cuối cùng cũng lạnh xuống hoàn toàn.
Thực tế như gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu.
Anh đã hiểu lầm câu "Em thích anh" mà Hứa Đường Chu từng nói ở Sulilan. Cậu từ lúc mù mờ cho đến nhanh chóng chấp nhận, thậm chí chủ động thổ lộ, tất cả đã khác hẳn bốn năm trước.
Một tân binh vừa bước vào giới, bị hào quang thần tượng hấp dẫn ...rốt cuộc là thích con người anh, hay chỉ thích vẻ bề ngoài?
Từ đầu đến cuối, Hứa Đường Chu đều không nhớ gì về quá khứ của anh, cái cậu thích cũng không phải là bản thân thật sự của anh.
Rõ ràng đây là hai mối tình hoàn toàn khác nhau.
18% tương thích thì làm gì có cái gọi là phụ thuộc tin tức tố?
Đối với cậu, chẳng qua chỉ là một chiêu trò ngọt ngào thêm gia vị cho tình cảm mà thôi.
Anh không hề thấy hữu ích. Nhưng cũng không thể vạch trần.
Bởi vì, bất kể là kiểu thích nào, dù là hời hợt hay sùng bái, có còn hơn không. Thích của Hứa Đường Chu, anh đều phải gom hết về mình, để nụ cười hay nước mắt sau này của cậu, chỉ thuộc về anh.
Giọng Lăng Triệt trở nên nguy hiểm: "Nếu anh không đến, em định thế nào?"
Hứa Đường Chu hiểu anh đang nói đến chứng phụ thuộc tin tức tố, liền đáp tự nhiên: "Thì uống thuốc chứ sao."
Lăng Triệt im lặng vài giây.
Hứa Đường Chu lại nói: "Nhưng anh không cần đánh dấu em đâu, vài ngày nữa là em ổn thôi."
Đánh dấu tạm thời vốn duy trì không lâu, đã có một lần thì sẽ có lần hai, Lăng Triệt lại không thể mãi ở phim trường, điểm này Hứa Đường Chu hiểu rõ.
Lăng Triệt: "..."
Ai bảo không cần?
Nói rồi, cơn buồn ngủ ập đến, Hứa Đường Chu lơ mơ thiếp đi: "... Đợi em về rồi, anh cắn em."
Lăng Triệt: "Ừ."
Chẳng mấy chốc, Hứa Đường Chu đã ngủ say.
Lăng Triệt nhìn gương mặt cậu, không biết đang nghĩ gì.
Chỉ là cắn thôi sao?
Hứa Đường Chu lấy đâu ra tự tin mà cho rằng chuyện đó đương nhiên như thế?
Lăng Triệt chẳng hề cho rằng đến lúc đó bọn họ sẽ dừng lại ở mức ấy.
Thứ anh muốn, nhiều hơn những gì Hứa Đường Chu mong đợi rất nhiều.
________________
Ngày hôm sau.
Buổi sáng Hứa Đường Chu nghỉ ngơi trong phòng, buổi chiều liền đi quay phim.
Tiêu Dương thấy sắc mặt cậu bình thường, lúc quay cũng như mọi khi, thậm chí không hỏi trong phòng có phải thật sự là Lăng Triệt hay không.
Hứa Đường Chu chẳng rõ đối phương là không thấy, hay như Lăng Triệt nói "anh ta không có chứng cứ".
Cậu có hơi nghi ngờ.
Nhưng lúc tự mình diễn cậu lại có chút phân tâm.
Chỉ cần nghĩ đến việc ai kia vẫn còn ở trong phòng chờ mình, cậu liền thấy như đang "kim ốc tàng kiều", chỉ hận không thể nhanh chóng quay xong để chạy về tình nồng ý mật.
Khác với lần trước ở nhà Lăng Triệt, sáng nay cậu đã tỉnh dậy trong vòng tay của anh.
Trời đất ơi!!
Chỉ cần nghĩ lại cảnh tượng ấy thôi là mặt cậu đã đỏ bừng!
Xưa nay chưa ai nói với cậu rằng trên đời này lại có người có khuôn mặt khi ngủ đẹp đến thế!!
Cậu ngẩn ngơ suốt mười mấy phút sau khi tỉnh, nhìn chằm chằm gương mặt Lăng Triệt mà mê muội như kẻ si tình.
Khi quay "Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta", cậu không phải chưa từng thấy dáng vẻ Lăng Triệt giả vờ chợp mắt.
Nhưng thực tế, lúc anh thật sự ngủ say trông bình thản hơn bất cứ khi nào.
Cái khí chất kiêu ngạo bất kham đều thu lại, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ khép, hàng mi dài tĩnh lặng rủ xuống, nếu lọt vào ống kính thì đảm bảo mỗi một khung hình đều đủ sức khiến người ta nghẹt thở.
Mà đó là của cậu.
Vị Alpha mà cả thiên hạ đều muốn có, giờ là của cậu.
Cuối cùng thì cậu cũng hiểu, những người khoe tình yêu họ nghĩ gì.
Nín nhịn mãi thì thật sự sẽ chết mất thôi!
Cậu chỉ muốn dùng tài khoản lớn công khai ngay dưới trang cá nhân của Lăng Triệt: "Xin né ra một chút, Lăng Triệt bây giờ đang ở trên giường tôi. [cười mỉm]"
Nếu không bị tin tức tố của Alpha bao phủ, tuyến thể đập rộn ràng, thì Hứa Đường Chu còn có thể ngắm tiếp nữa.
Cậu không muốn vừa sáng ra đã mất mặt vì chảy máu mũi. Nhưng cậu vừa cử động, thì cảm giác Lăng Triệt đang sắp tỉnh.
Cậu bị chạm phải....
Thật quá rõ ràng, dưới chăn như giấu một món vũ khí khổng lồ, còn khủng khiếp hơn cán kiếm của Tống Dao.
Một khi rút ra, chắc chắn có thể bất cứ lúc nào "đánh gục" đối tượng liều lĩnh.
Là một Omega thuần tuý, trong đầu Hứa Đường Chu đã phóng chạy cả trăm chiếc "xe màu vàng", rồi lập tức lật người xuống giường chạy trốn.
Khi cậu rửa mặt quay lại, Lăng Triệt đã lười biếng tựa vào thành giường, mở miệng: "Chào buổi sáng."
Mặt Hứa Đường Chu đỏ bừng đáp lại: "Chào buổi sáng."
Là trai tân, tư tưởng vừa chệch hướng đi thì hành vi rất dễ sai sót.
Hôm đó Tần Bảo không có cảnh quay chung với cậu, nhưng lại đến phim trường rất sớm, mang theo hai trợ lý, nhìn cậu liên tiếp NG ba lần, còn hỏi: "Hôm nay cậu thế nào?"
Hứa Đường Chu: "Hả?"
Cậu thấy thật mất mặt.
Tần Bảo lại hỏi lần nữa: "Nếu hôm nay vẫn không thoải mái, sao không xin nghỉ? Cậu thế này thì tiến độ cũng chẳng nhanh hơn."
Hot search hôm qua ai cũng biết, hai người họ trên phim trường gần như không nói chuyện, không khí căng thẳng đến mức mọi người chẳng dám thở mạnh.
Cứ có cảm giác hai người sắp đánh nhau.
Tiêu Dương nhanh miệng nói trước: "Không sao, vừa rồi trạng thái chưa ổn, tối qua tôi với Chu Chu đã luyện thoại, lát nữa sẽ ổn thôi."
Hứa Đường Chu gật đầu.
Tần Bảo lạnh nhạt: "Cậu vui là được."
Nói xong thì nghênh ngang bỏ đi.
Rất nhanh, cảnh thoại vừa xong, Hứa Đường Chu liền kết thúc công việc. Ngày hôm sau còn phải nối cảnh, trang phục đạo cụ cậu đều tự mình kiểm tra lại để tránh sai sót, đây là thói quen tốt do Tiêu Dương dạy.
Trên trường quay gần như dọn dẹp xong, Hứa Đường Chu mới vội vã trở về phòng.
Ngày đó Ô Na Na nói ít hơn hẳn, chắc đã bị Tiểu An dặn dò. Hai trợ lý, thì luôn có một người thấu tình đạt lý hơn.
Bỗng dưng yên tĩnh lại, Hứa Đường Chu còn hơi không quen, chỉ bảo Ô Na Na đặt cơm hộ cậu. Lăng Triệt không thể ra ngoài, lại rất kén ăn, họ có thể ăn lẩu ngay trong phòng.
Nhưng vừa vào đã thấy Lăng Triệt ăn mặc chỉnh tề, đang gọi điện thoại.
Tiểu An cũng ở đó, vừa nhìn thấy Hứa Đường Chu thì thở phào: "Chu Chu! May quá cậu về rồi, chúng tôi suýt nữa phải đi mà chưa kịp chào cậu!"
"Các anh sắp đi sao?!" Hứa Đường Chu ngạc nhiên, "Sao thế? Sinh nhật của Lăng Tổng không phải ngày mai à?"
Rõ ràng tối qua Lăng Triệt còn nói thế khi gọi điện.
Tiểu An nói: "À, chúng tôi phải đi Khởi...."
"Có thay đổi đột ngột." Lăng Triệt cúp máy, thản nhiên nói.
Nghe vậy, Hứa Đường Chu không giấu nổi thất vọng: "Haizz, em còn định cả nhóm mình ăn lẩu..."
Cậu len lén liếc nhìn Lăng Triệt, lại phát hiện đôi mắt nâu nhạt kia cũng đang nhìn mình, ánh mắt sâu thẳm.
Tiểu An thấy thế bèn khéo léo rời đi.
Lần này nếu còn không biết điều thì chính cậu ta cũng phải tự đốt hương cúng mình rồi!
Tiểu An vừa đi, Lăng Triệt liền sải tay dài. Cả người Hứa Đường Chu bị kéo vào trong lồng ngực anh.
Lăng Triệt cúi đầu, giọng khàn khàn: "Hứa Đường Chu."
"C-có chuyện gì vậy?" Hứa Đường Chu cứ thấy có gì đó không ổn, "Có phải xảy ra chuyện gì không?"
Giọng Lăng Triệt rất lạnh.
Nghe vào tai khiến người ta vô thức muốn chạy trốn. Nhưng lần đầu được ôm kiểu này, Hứa Đường Chu cũng vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng lớn kia.
Lăng Triệt dùng tay khẽ vuốt sau gáy cậu.
Chỗ đó Hứa Đường Chu từng bị thương nặng, nên khá nhạy cảm với động chạm, không kìm được mà rụt lại.
Nhưng giây sau, gáy cậu nhói đau....Alpha đã trực tiếp cắn xuống.