Chương 8

Truyện: SƯƠNG HOA

Tác giả: Tiểu Linh Nhi Edit

Các nền tảng đồng loạt đưa ra thông báo: “Theo yêu cầu từ phía chủ sở hữu bản quyền, tất cả các ca khúc liên quan đến Cố Ngạn hiện đã bị gỡ xuống. Thời gian khôi phục chưa xác định.”

Ngay cả những giải thưởng âm nhạc trước đây mà anh ta từng nhận, các đơn vị tổ chức cũng đồng loạt gửi công văn, thông báo sẽ “xem xét lại quyền sở hữu bản quyền ca khúc, không loại trừ khả năng thu hồi giải thưởng”.

Ra mắt mười năm, sự nghiệp âm nhạc của Cố Ngạn chính thức về số.

Tất cả mọi người đều biết, Cố Ngạn… thật sự tiêu rồi.

Showbiz có thể cứu vãn, vì anh ta vẫn còn gương mặt, còn chút danh tiếng.

Nhưng với giới ca sĩ, khi đã mất đi âm nhạc, thì chẳng còn lại gì cả.

12

Nhưng có vẻ Cố Ngạn vẫn chưa chịu buông tay, quản lý của anh ta – chị Vương – đã nhờ vả đủ mối quan hệ cũ để nhét anh ta vào một chương trình tạp kỹ hạng trung khác.

Ý đồ là muốn xây dựng lại hình tượng, kiếm fan, làm lại từ đầu.

Trong show đó cũng có cả Kiều An.

Sau vụ lùm xùm lần trước, danh tiếng của Kiều An cũng rớt không phanh.

Có thể vì sợ bị công kích nên cô ta không hề phản hồi hay ra mặt xử lý pháp lý.

Luật sư của tôi trực tiếp chuyển sang quy trình đòi bồi thường.

Nhưng vì dân mạng hóng chuyện quá nhiều, Kiều An vẫn bị một vài “thám tử mạng” tìm ra được ảnh gốc không qua filter.

Không phải xấu, nhưng cũng chẳng liên quan gì đến hình tượng “nữ thần đẹp sắc sảo”.

Thậm chí còn bị đào ra đủ chuyện xấu trước đây: livestream bán hàng không rõ nguồn gốc, từng bị nạn nhân tố là bắt nạt bạn học hồi cấp ba, cấu kết với phe phe chợ đen để bán vé concert giá cao.

Hàng loạt fan ảo mộng bị đập nát, những người từng nâng cô ta lên tận mây giờ cũng quay đầu tẩy chay.

Giờ thì cả Kiều An lẫn Cố Ngạn đều tan hoang như đống đổ nát, đúng kiểu đồng bệnh tương lân.

Cả hai dứt khoát “đâm lao theo lao”, bắt đầu “ship cặp” trên sóng truyền hình để giữ lại một chút fan CP cuối cùng.

Nhưng Cố Ngạn lại không diễn theo kịch bản.

Anh ta nhiều lần phớt lờ Kiều An trong show, thậm chí còn tỏ thái độ lạnh nhạt ra mặt.

Khi chia đội cũng cố tình không chọn cô ta.

Chưa chiếu được mấy tập, mạng xã hội đã lan truyền đoạn clip cãi nhau của hai người.

Khung cảnh khá lộn xộn, có vẻ là ở hậu trường.

Giọng Kiều An the thé:

“Cố Ngạn, anh có ý gì đây? Lúc trước không phải anh bảo bản quyền trong tay anh, bảo em yên tâm hát à? Giờ em bị chửi te tua, anh có thấy có lỗi không?”

“Công ty lẫn Linh Vãn đều đòi em bồi thường, anh nghĩ em sống sao nổi?”

“Giờ chỉ là muốn anh phối hợp để diễn cặp một chút, anh cũng làm bộ làm tịch, cái mặt khó ưa đó là cho ai xem hả?”

Giọng Cố Ngạn nhàn nhạt:

“Là tự cô nhất quyết phải chọn bài Sương Mù Hoa, là cô nói ngoài bài đó ra thì không thích bài nào cả. Nếu không phải cô cố tình dùng cách đó để khiêu khích Linh Vãn thì sao lại ra nông nỗi này?”

“Tôi đúng là tồi, nhưng cô nghĩ mình thánh thiện lắm chắc?”

Kiều An hét lên rồi lao vào đánh Cố Ngạn, clip dừng lại đột ngột.

Từ hôm đó, họ mất nốt đám fan CP cuối cùng.

Dù sao thì scandal cũng tạo hiệu ứng ngược, show tạp kỹ này bỗng hot bất thường và được phát đến tận tập cuối với phần biểu diễn sân khấu.

Nhưng sau tất cả, giọng hát của Cố Ngạn bắt đầu có vấn đề.

Vì thời gian dài uống rượu, thức khuya và áp lực tâm lý, anh ta không còn dám hát live nữa.

Suy đi tính lại, cuối cùng đoàn quyết định dùng bản thu âm sẵn.

Nhưng trong lúc livestream, micro của Cố Ngạn lỡ rơi xuống đất mà tiếng hát vẫn cứ vang đều như cũ.

Từ khóa “hát nhép” ngay lập tức leo lên hot search.

Sau đó là hàng loạt thương hiệu thông báo chấm dứt hợp đồng và yêu cầu bồi thường.

Dù vấn đề bản quyền có thể khó định tội, nhưng hát nhép lại là scandal không thể chối cãi.

Chuyện này trở thành cái cớ hoàn hảo cho các nhãn hàng vốn đang tìm đường rút lui.

Chỉ trong vòng một tháng, Cố Ngạn đã phải bồi thường hết sạch tiền tích góp suốt mười năm, thậm chí còn phải bán nhà để trả vi phạm hợp đồng.

Nhưng khác với trước kia bám riết không buông, lần này Cố Ngạn lại hoàn toàn im lặng.

Ngay cả quản lý từng liên tục gọi điện làm phiền tôi cũng bặt vô âm tín.

Tôi thắc mắc hai ngày rồi cũng quên luôn chuyện đó.

Dù sao thì với tình cảnh “cháy quần cháy áo” như hiện tại, anh ta không có thời gian mà quấy rầy tôi cũng là điều dễ hiểu.

Cho đến khi chị Tiêu – chủ homestay – gửi tôi một bài weibo giữa đêm.

Từ sau vụ đó, chị ấy thành fan hóng drama cứng cựa, chuyện gì liên quan đến Cố Ngạn đều phải gửi cho tôi cùng “xem hài”.

Weibo của Cố Ngạn đã xóa sạch, chỉ còn duy nhất một bài mới nhất.

Vừa là lời tuyên bố rút khỏi giới giải trí, vừa là lời xin lỗi công khai.

“Tôi và Linh Vãn quen nhau từ những ngày chẳng có gì trong tay. Cô ấy là nền tảng sự nghiệp của tôi, cũng là người tôi yêu duy nhất. Mọi chuyện xảy ra trước đây đều là lỗi của tôi, xin chân thành xin lỗi. Từ hôm nay, tôi chính thức rút lui khỏi giới giải trí, không xuất hiện trước công chúng nữa.”

Vì sự nghiệp của anh ta, chúng tôi âm thầm yêu nhau suốt mười năm.

Không ngờ lại bị công khai trong hoàn cảnh như vậy.

Tôi chia sẻ lại bài weibo đó, ghim lên đầu trang cá nhân: “Đã chia tay, đừng nhắc lại.”

Còn Kiều An, sau khi mất đi filter ảo và phần thu âm được chỉnh sửa kỹ càng, chỉ cần mở miệng đã lộ rõ mọi khuyết điểm.

Fan tụt còn nhanh hơn lúc lên.

Điều đang chờ cô ta phía trước, là sự bóc lột và đòi bồi thường từ chính công ty mình.

13

Vở hài kịch này cuối cùng cũng hạ màn.

Ở một góc khuất mà chẳng mấy ai để ý đến.

Lượng fan của Sang Kỳ đã vượt qua con số năm trăm ngàn.

Thậm chí còn có không ít công ty giải trí ngỏ ý muốn mời cậu ấy ký hợp đồng hợp tác.

Nhưng Sang Kỳ đều từ chối.

Cậu ấy quay về quê hương.

Dùng sức nóng của mình và chất giọng phổ thông vẫn còn vụng về để livestream hỗ trợ nông sản và quảng bá du lịch địa phương.

Ban đầu chỉ có vài fan tò mò được thuật toán đề xuất vào xem.

Dần dần, khi ngày càng nhiều video du lịch lan truyền trên mạng, ngôi làng nghèo hẻo lánh vốn không ai biết đến bắt đầu mọc lên những căn nhà mới, trải nhựa những con đường lớn.

Trở thành điểm đến du lịch nổi bật của khu vực.

Sang Kỳ ngoài việc thỉnh thoảng livestream, còn hay biểu diễn ở quán bar ngoài trời của thị trấn để cảm ơn những fan lặn lội đến thăm.

Nơi đó cũng trở thành quê hương thứ hai của tôi.

Tôi thường xuyên đến đây để tìm chất liệu sáng tác và cảm hứng.

Những thảo nguyên rộng lớn cùng người dân du mục nhiệt tình.

Khiến mọi phiền muộn đều tan biến trong tiếng vó ngựa rộn vang.

Tôi tin rằng mình sẽ còn viết được nhiều bản nhạc thật khác biệt.

Hết