- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276: Phiên Ngoại
- Chương 277: Phiên Ngoại (Hoàn)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Tại văn phòng tổng giám đốc của Tập đoàn Chu thị.
Ngô Dũng với vẻ mặt mệt mỏi đến đón sếp của mình đi làm.
Gần đây không biết sếp bị gì, đêm nào cũng kéo anh đi uống rượu, ba bốn giờ sáng mới về ngủ.
Hôm sau lại đi làm vào buổi chiều, tối lại đi uống rượu, vòng lặp vô tận.
Ban đầu Ngô Dũng còn thấy vui, dù sao sếp cũng trả tiền, anh chỉ việc chơi.
Nhưng liên tiếp năm sáu ngày như vậy, ban ngày ngủ, đêm hoạt động như cú, ngay cả robot cũng cần sạc pin.
Ngô Dũng đầy bụng bất mãn, nhưng khi gặp Chu Duẫn Chi thì không dám nói, thậm chí khuyên cũng không dám khuyên.
Nhất là khi bị ánh mắt u ám của người kia lướt qua, cảm giác lạnh sống lưng.
Anh cẩn thận lái xe, cố gắng làm dịu không khí: "Sếp, hôm qua Đại Nguyên đi đón một người mẫu ở sân bay, là bạn gái mới của anh ta."
Chu Duẫn Chi nhắm mắt nghỉ ngơi, lười không muốn ngắt lời Ngô Dũng đang lải nhải.
Ngô Dũng tiếp tục nói: "Anh đoán xem sao?"
"Lại bị đội nón xanh nữa à?"
Ngô Dũng: "..."
Nhưng ít ra sếp cũng đã có phản ứng, anh phấn khích đến mức suýt lái xe leo lên vỉa hè: "Không phải, người bị bắt quả tang là người lần trước, lần này Đại Nguyên gặp được một người."
"Nếu còn vòng vo nữa thì đi châu Phi làm dự án!" Trán Chu Duẫn Chi giật giật, cảm thấy rất khó chịu, có lẽ vì cuộc sống gần đây quá bất quy tắc.
Nhưng nếu sống quy tắc, cơn bực tức trong lòng sẽ phát điên, nên anh phải chăm sóc cho nỗi tức giận trong lòng mình trước.
"Đại Nguyên nói gặp Lâm Tri Thư, cậu ấy về nước rồi!" Ngô Dũng không còn lòng vòng như một người kể chuyện nữa.
"Cậu nói gì?" Người đàn ông phía sau đột ngột ngồi bật dậy.
Ngô Dũng bị dọa một phen, xe đâm vào lề đường.
Chiếc xe hơn một triệu, lại là bảo bối yêu thích của sếp, anh lập tức tưởng tượng ra cảnh mình bị ném đến châu Phi, bị một đám phụ nữ da đen vây quanh, mặc váy da nhảy múa.
"Sếp... sếp, em không cố ý, em..."
"Cậu chắc chắn là Lâm Tri Thư đã về?" Chu Duẫn Chi hoàn toàn không để ý xe ra sao, kéo lấy tay Ngô Dũng hỏi.
Ngô Dũng cảm thấy tay mình sắp gãy, nhưng mới gây ra chuyện nên không dám kêu đau: "Đại Nguyên nói, để em hỏi lại, em sẽ hỏi ngay."
"Đừng nói nhảm nữa!" Chu Duẫn Chi giục.
Anh không thể chờ được, mở cửa xe bước xuống.
Đi qua đi lại bên lề đường, đột nhiên nhớ ra có một người nhất định biết rõ Lâm Tri Thư có về nước hay không.
Tiêu Dẫn nhận cuộc gọi của Chu Duẫn Chi: "Cậu ấy về từ tối hôm trước, sao biết nhanh vậy?"
Theo thói quen, anh định nói đừng làm khó Lâm Tri Thư, người ta ở nước ngoài bao nhiêu năm cũng không dễ dàng gì.
Nhưng anh nhanh chóng cười tự giễu, không nói thêm.
Mỗi người đều có cuộc sống riêng, anh nên thay đổi thói quen hiện tại.
Nhưng, Lâm Tri Thư đã về, Cố Tinh không biết ra sao.
Chu Duẫn Chi nhớ lại chàng trai khiến người khác kinh ngạc, bị bao dưỡng thật sự là ủy khuất cho cậu, nếu rời khỏi anh Trình, thực ra cũng là chuyện tốt.
Ngô Dũng xoa xoa cánh tay, chứng kiến đủ loại biểu cảm thay đổi trên mặt sếp.
Đầu tiên là phẫn nộ, sau đó như nghĩ ra điều gì, có vẻ... vui mừng?
Chu Duẫn Chi lên xe, thậm chí mở cửa ngồi vào ghế phụ: "Đưa tôi về nhà, tiện thể điều tra xem Cố Tinh đang ở đâu, đừng làm cậu ấy giật mình, tôi tự đi gặp cậu ấy."
"Sếp, xe... xe bị em đâm hỏng rồi." Ngô Dũng nhận lỗi, muốn nhân lúc sếp vui vẻ tranh thủ sự khoan dung.
"Tiền sửa xe ông đây trả!" Đôi mắt dài của Chu Duẫn Chi liếc qua, khuôn mặt nghiêng mang vẻ đẹp mê hồn.
"Không thành vấn đề." Ngô Dũng thở phào, lại nghe thấy người bên cạnh nói thêm: "Xe cũng tặng cậu, chẳng phải cậu luôn thích nó sao? Thời gian này cậu vất vả rồi."
Ngô Dũng... Ngô Dũng đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó hối hận đến chết.
Nếu biết trước có phần thưởng này, anh thà tự mình vác xe chạy còn hơn.
Chiếc xe này toàn cầu chỉ có ba chiếc, chiếc này còn được cải tiến đặc biệt...
Đâm xe thế này, đau lòng chết mất!
Chu Duẫn Chi về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, cạo râu, chỉnh trang lại nhan sắc.
Nửa giờ sau, anh hoàn toàn tươi tỉnh.
Chu Duẫn Chi thề, chưa bao giờ anh coi trọng Lâm Tri Thư như vậy.
Chờ khi anh Trình và Lâm Tri Thư kết hôn, anh nhất định sẽ tặng một bao lì xì lớn, bây giờ thì đi gặp Cố Tinh, nói với cậu rằng làm người thay thế chẳng có tương lai gì, làm phu nhân tương lai của tập đoàn Chu thị không phải tốt hơn sao?
Rồi anh nhận được cuộc gọi từ Ngô Dũng: "Sếp, Cố Tinh hôm qua đã mua vé máy bay về đoàn phim rồi."
Chu Duẫn Chi: "..." Chết tiệt!
"Tôi muốn vé máy bay sớm nhất đi tới đó hôm nay!" Chu Duẫn Chi hận không thể mọc cánh bay.
Cúp điện thoại, anh lại suy nghĩ về chuyện khác, sắc mặt liền trở nên âm u.
Cố Tinh rời đi vào chiều hôm qua, Lâm Tri Thư về nước tối hôm trước.
Vậy thì, thằng nhóc đó là bị ép phải đi?
Khi đang ăn tối, Cố Tinh nhận được tin nhắn của Chu Duẫn Chi: "Anh Trình có một người bạn từ nước ngoài về, bé có biết không?"
"Lâm Tri Thư?" Cậu thuận tay trả lời, cũng không biết Chu Duẫn Chi hỏi điều này để làm gì.