- Trang chủ
- Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến
- Chương 18
Chương 18
Truyện: Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến
Tác giả: Đinh Hiến
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151: Hoàn
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Nam Tê Nguyệt hoàn hồn, nhếch môi: “Không sao, khỏe lắm.”
Lục Bắc Đình lại mỉm cười.
“Cậu có biểu cảm gì vậy?” Dung Ngộ rót cho Lục Bắc Đình một ly rượu, nheo mắt chậc một tiếng, “Gặp chuyện gì vui à?”
“Ừm.” Lục Bắc Đình nhấp một ngụm rượu, trong lòng mặc định đây là chuyện vui.
“Đúng rồi, giới thiệu với cậu, Nam Tê Nguyệt, nữ chính của bộ phim này, và Tần Vũ, nam chính.” Khóe miệng Dung Ngộ ẩn chứa ý cười, “Nói đi cũng phải nói lại, không phải cậu thấy hai người này không hợp nhau sao, bây giờ người thật ngay trước mắt, trông có phải rất xứng đôi không?”
Tần Vũ nghe xong, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên nghiêm trọng, vô cùng lúng túng nhìn về phía Lục Bắc Đình.
Lời này vừa nghe đã biết là Dung Ngộ đang cố tình trêu chọc, gây khó xử cho anh, Lục Bắc Đình liếc nhìn Nam Tê Nguyệt đang không hề bị ảnh hưởng, vẻ mặt điềm nhiên: “Tôi chỉ coi trọng diễn xuất.”
Cả phòng như nín thở, không khí lập tức trầm xuống, Dung Ngộ hối hận không kịp, đúng là ăn no rửng mỡ đi hỏi Diêm Vương câu hỏi như vậy.
“À đúng, tiêu chuẩn làm phim của đạo diễn Lục chắc hẳn mọi người đều đoán được, nhưng có câu ‘nghiêm sư xuất cao đồ’, bộ phim này của chúng ta qua tay đạo diễn Lục chắc chắn sẽ là tác phẩm chất lượng.” Dung Ngộ vã mồ hôi hột, từ bỏ luôn việc chống đỡ.
Thôi thì, ngay từ đầu đã tạo áp lực cho các diễn viên, có lẽ sẽ có hiệu quả bất ngờ.
Nam Tê Nguyệt nhướng mày, áp lực càng lớn hơn.
Ngoài mối quan hệ vợ chồng, giữa cô và anh lại có thêm một mối liên kết.
Sau đó mọi người bắt đầu trò chuyện sôi nổi hơn, Nam Tê Nguyệt theo lời đề nghị của Tần Vũ đã kết bạn WeChat với cậu ta. Ngoài việc thỉnh thoảng tham gia vào các chủ đề liên quan đến kịch bản thì cô vẫn yên lặng ngồi ở vị trí của mình gắp đậu ăn.
Đĩa đậu xanh xào thịt băm đó, đậu đã bị cô chọn ăn hết, chỉ còn lại thịt băm. Có lẽ vì ăn nhiều đậu nên hơi khát, cô tiện tay cầm lấy chai rượu bên cạnh rót vào ly.
“Đó là rượu trắng.” Lục Bắc Đình lên tiếng nhắc nhở.
Đúng là rượu gì cũng dám rót vào ly của mình, Lục Bắc Đình không vui nhíu mày.
“Tôi đã rót rồi.” Nam Tê Nguyệt mím chặt môi, nâng ly lên nhấp một ngụm thấy vừa cay vừa không giải khát, đành đặt ly xuống ngồi yên bất động.
Mâm xoay trên bàn được ai đó cố ý xoay, cho đến khi nồi canh gà dừa trắng ngần xoay đến trước mặt Nam Tê Nguyệt mới dừng lại.
Nam Tê Nguyệt: “…”
Thôi được, uống chút canh gà cũng không tồi, vừa hay giải rượu.
Bữa ăn này kéo dài hơn một tiếng, có người mặt không đổi sắc, cũng có người đứng không vững. Nhóm diễn viên lần lượt rời đi, lúc Nam Tê Nguyệt đứng dậy thì bị ai đó khẽ chạm vào ngón út, cảm giác như bị điện giật, dọa cô giật nảy mình.
Lục Bắc Đình bị phản ứng này làm cho bật cười thành tiếng.
Dung Ngộ say khướt đột nhiên ngẩng đầu đánh giá anh vài lần, cuối cùng đợi đến khi mọi người đi hết mới nói một cách khó tả, vỗ vào vai Lục Bắc Đình: “Này, anh bạn, tôi thấy cậu quan tâm nữ chính không phải bình thường đâu nha.”
Lục Bắc Đình gạt tay anh ta ra, khẽ nhướng mày: “Sao lại nói vậy?”
Dung Ngộ: “…”
Gel giảm mụn mờ thâm ACTIDEM Derma
Coi anh ta là người mù sao!
Trước mặt bao nhiêu người mà xoay mâm bàn cho Nam Tê Nguyệt chỉ để cô uống được một ngụm canh gà dừa!
“Chắc chắn là tôi say rồi.” Dung Ngộ xoa xoa mặt, gục xuống bàn lười cử động. Là anh em lớn lên cùng nhau từ nhỏ, anh ta quá hiểu Lục Bắc Đình tuyệt đối sẽ không tùy tiện chú ý đến ai, nên có thể đoán ra anh và Nam Tê Nguyệt chắc chắn đã quen nhau từ trước.
Còn về mối quan hệ là gì…
Nghĩ đến việc anh vừa mới đăng ký kết hôn với tiểu công chúa nhà họ Khương, Dung Ngộ vẫn quyết định không nhúng tay vào vũng nước đục này thì hơn.
Nam Tê Nguyệt ra ngoài liền đeo lại khăn quàng và găng tay. Nhớ lại hành động lén lút của Lục Bắc Đình vừa rồi, cô khẽ dừng bước rồi dặn dò: “Để tài xế đưa thẳng em về công ty đi, bên này chị còn chút việc.”
Tiểu Linh Đang nghe vậy liền căng thẳng lo lắng: “Không phải chứ, lần này chị lại đắc tội với ai rồi à?”
“Chậc, chị là người như vậy sao!” Nam Tê Nguyệt đẩy cô bé xuống lầu, “Em cứ yên tâm về đi, nếu Khải Ni hỏi thì chuyển lời với anh ấy, trước khi khai máy chị tuyệt đối không gây chuyện.”
Nếu không đoán sai, Lục Bắc Đình chắc chắn là có ý bảo cô đợi một chút.
“Tê Nguyệt, đi cùng nhau không.” Tần Vũ ra ngoài, trên cổ cũng quàng một chiếc khăn, thấy cô đứng ở đầu cầu thang không đi bèn tiến lên mời.
Nam Tê Nguyệt không quen với cách gọi thân mật như vậy của cậu ta, lắc đầu từ chối lịch sự: “Cảm ơn cậu, không cần đâu.”
Tần Vũ cười gượng: “Cũng được, vậy chúng ta hẹn gặp lại sau khi khai máy.”
Người chưa đi xa, Nam Tê Nguyệt nghe thấy trợ lý đi sau lưng anh ta nhỏ giọng phàn nàn: “Một diễn viên hạng 18 mà dám làm cao với anh.”
“Dù có phải hay không, tóm lại là tôi bị chạm tự ái rồi.” Tần Vũ đeo khẩu trang lên rồi lạnh lùng nói.
Nam Tê Nguyệt: “…”