7

Một vụ tai tiếng kinh thiên động địa, lại còn là giữa chính thê và thiếp thất, diễn ra ngay trong phủ Quốc công…

Tin tức chẳng mấy chốc đã truyền khắp kinh thành.

Phụ thân ta thân bại danh liệt, bị giáng liền hai cấp, từ đó chẳng còn ngẩng đầu nổi ở chốn triều đình.

Những nhi nữ ông ta từng hết lòng vun vén, vì vụ việc này mà cũng chẳng còn ai dám cưới hỏi.

Trong lòng phụ thân ta, đắng cay khó nói.

Ông vốn chẳng phải kẻ phóng đãng, sao lại làm ra chuyện như vậy?

Nhưng ông cũng chẳng dám hướng phủ Quốc công chất vấn, chỉ dám đem toàn bộ lửa giận trút lên người mẫu thân ta, đánh đuổi bà ra khỏi cửa, tuyệt tình cắt đứt.

Người đàn bà kia – kẻ cùng huyết thống, nhưng bao năm chỉ biết chua ngoa độc địa – từ nay sống chết thế nào, chẳng ai hay, cũng chẳng ai quan tâm nữa.

Bất kể Vệ Đình Tự làm vậy là hữu ý hay vô tâm, chuyện lần này, ta đều ghi lòng tạc dạ.

Đa tạ hắn, đã thay ta trút hết những uất ức nhiều năm tích tụ.

Ta tuy gả vào phủ Quốc công, nhưng người người đều biết đầu ta treo một thanh đao sắc bén. Trong phủ địa vị thấp hèn, muốn tự mình trả thù một viên quan Ngũ phẩm, gần như là điều không tưởng.

Cho nên, trước hôm nay, ta luôn định sẽ chậm rãi mà làm.

Trước tiên sinh con, sau đó từng bước tính kế.

Là hắn, giúp ta đẩy đoạn báo ứng ấy đến sớm hơn rất nhiều năm.

Bởi vậy, đối với việc muốn sinh hài tử cho hắn, ta lại thêm vài phần chân tâm thật ý.

Vệ Đình Tự phong tư khuynh thành, danh tiếng lẫy lừng khắp kinh thành, lại thêm eo nhỏ chân dài…

Không biết ẩn sau lớp y phục kia, là cảnh sắc thế nào…

Vụ bê bối loạn luân nơi Quang Lộc Tự Thiếu khanh, cuối cùng cũng liên lụy đến ta.

Từ ngày đó trở đi, không ít tiểu nha hoàn bắt đầu lén lút sau lưng chê cười ta.

“Chẳng trách khi lão Quốc công lâm chung, nàng còn có thể cùng ông viên phòng… Thì ra là do di truyền dâm đãng!”

“Chứ còn gì nữa, gặp phải chủ tử thế này, bọn ta hầu hạ cũng thấy ghê tởm.”

“Đợi mấy hôm nữa, đại phu tới bắt mạch mà không chẩn ra hỷ mạch, chắc chắn sẽ bị bắt đi tuẫn táng. Tới lúc đó, phủ này mới yên ổn được…”

“Các ngươi đang nói gì đó?”

Ta đột nhiên xuất hiện sau lưng đám tiểu nha hoàn, khiến bọn chúng hoảng sợ đến mức hồn phi phách tán.

Tức thì quỳ rạp xuống, không ngừng dập đầu xin tha.

Bởi vì Vệ Đình Tự luôn kính trọng ta, đám người này từ trước tới nay chỉ dám lén lút xì xào.

Chẳng ngờ hôm nay lại bị ta bắt gặp, lập tức sợ đến mềm nhũn cả người.

Ta vốn không phải hạng bụng dạ hẹp hòi, chỉ vì vài lời lẽ bịa đặt mà xử nặng thì chẳng đáng.

Chỉ phạt bọn chúng đi đổ bô mấy hôm, xem như cảnh cáo.

Ngược lại… chuyện hôm nay lại khiến ta cảnh tỉnh.

Nếu không sớm hoài thai…

Thật sự… khó giữ được cái mạng này rồi.

Phải rồi, nha hoàn…

Gần đây thời tiết oi bức, Vệ Đình Tự ngày nào cũng phải tắm rửa.

Chi bằng ta giả làm nha hoàn hầu hạ hắn, rồi “vô tình” trượt ngã vào trong bồn tắm, như thế… thuận nước đẩy thuyền…

Vừa nghĩ đến, liền hành động.

Tối hôm đó, ta liền tìm một bộ y phục của nha hoàn, đến hầu Vệ Đình Tự tắm rửa.

Trong bồn tắm, sương mù lượn lờ, lờ mờ hiện lên những đường nét dẻo dai nơi lưng của nam tử, cùng bờ ngực rắn rỏi.

Phần thân thể chìm dưới làn nước, ẩn hiện mơ hồ.

Đúng là… nam nhân quyến rũ.

Ta nuốt nước bọt, cố tập trung vào việc lau lưng cho hắn, cố gắng không nhìn loạn.

Bằng không, chỉ sợ kế tiếp là chảy máu mũi ngay tại chỗ.

Bình thường thấy hắn mặc y phục thì chẳng cảm thấy gì lạ.

Sao bây giờ lột áo ra, thân hình lại quá mức… mỹ hảo?

Thật chẳng biết sau này là phúc phần của cô nương nhà ai nữa…

Nếu như ban đầu ta không phải gả cho phụ thân hắn, mà là…

Thôi thôi, không nên có những giả thiết ấy.

Với thân phận của ta, sao có thể vọng tưởng đến trưởng tử phủ Quốc công?

Vẫn nên nghĩ cách bảo toàn mạng sống trước đã.

Nội tâm đang giằng co kịch liệt, ta còn đang nghĩ xem làm thế nào để “vô tình” ngã vào lòng hắn thật vừa lúc…

Chợt nghe một tiếng cười khẽ vang lên từ trong bồn nước.

Chưa kịp phản ứng, bàn tay của nam nhân đã khẽ dùng sức.

Ta không kịp kêu lên, cả người liền nghiêng ngả rơi vào bồn tắm, ngã thẳng vào lòng hắn, không lệch lấy một ly.

Y phục nha hoàn trên người ta lập tức bị nước ngấm ướt sũng, đường cong no đủ như ẩn như hiện, còn quyến rũ hơn cả khi mặc vải vóc cao quý.

Ánh mắt nam tử tối lại, bàn tay to trong nước siết chặt lấy eo ta.

Vòng eo mảnh khảnh, không một chút thịt thừa, nắm vừa vặn trong tay, khiến người khó lòng buông bỏ.