- Trang chủ
- Chia Tay Trong Im Lặng
- Chương 8
Chương 8
Truyện: Chia Tay Trong Im Lặng
Tác giả: Bạch Tư Tư
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Có thể làm trợ lý tổng giám đốc, không cần đoán cũng biết dựa vào cái gì.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi, vẫn không chịu đi.
Cho đến khi Chu Cẩn An lên tiếng: “Không nghe thấy bảo ra ngoài à?”
Cô ta đỏ mắt, cuối cùng cũng chịu rời đi.
Chu Cẩn An ngượng ngùng giải thích: “Cô ta bình thường không như vậy, có năng lực nên tôi mới giữ lại, không hiểu sao hôm nay lại thế.”
“Chắc là coi tôi là tình địch.”
Chu Cẩn An hơi khựng lại khi cầm lấy tài liệu.
“Nếu em không thích, lát tôi bảo phòng nhân sự xử lý cô ta.”
“Không cần.” Tôi nhìn anh ta. “Tôi thích hay không cũng không quan trọng nữa, dù sao chúng ta cũng sắp ly hôn rồi.”
Tôi mở bản thảo ly hôn ra.
“Đây là văn bản phân chia tài sản, nếu có chỗ nào anh không hài lòng thì có thể góp ý.
“Những bất động sản anh mua sau khi kết hôn tôi đều để lại cho anh, mấy căn biệt thự nhỏ ba mẹ anh tặng tôi, tôi cũng đã làm thủ tục sang tên, tất cả đều tính cho anh.”
Chu Cẩn An không nhìn tài liệu.
Mà hỏi tôi: “Nhất định phải ly hôn sao?”
“Đúng vậy.”
Anh ta dựa lưng vào ghế, ngước mắt nhìn tôi: “Nhưng anh không muốn ly hôn, Tần Tô, chúng ta không cần thiết phải đi đến bước này.”
“Sao lại không cần thiết?” Tôi cười nhẹ.
“Chu Cẩn An, tôi đã nhịn anh nhiều năm như vậy rồi. Điều khiến tôi hối hận nhất chính là không ly hôn ngay khi phát hiện anh ngoại tình.”
Chu Cẩn An chắc tưởng tôi lại đang gây sự như mọi lần, rồi sẽ mềm lòng khi anh ta xuống nước.
Anh hỏi: “Là vì cô trợ lý vừa nãy? Tôi lập tức bảo phòng nhân sự đuổi việc cô ta, được chứ?”
Nói xong đã bấm máy nội bộ, dặn nhân sự xử lý cô trợ lý.
Thấy tôi chỉ nhìn anh ta mà không nói gì.
Chu Cẩn An lại hỏi: “Hay là vì cô gái nhỏ trước đó? Người đó tôi đã hoàn toàn cắt đứt rồi, em không cần phải vì cô ta mà làm loạn với tôi.”
“Không vì bất kỳ ai cả.” Tôi bình thản đáp.
“Tôi chỉ đơn thuần là không muốn tiếp tục ràng buộc với anh nữa. Tôi chỉ muốn ly hôn, vậy thôi.”
“Tần Tô, em nói vớ vẩn!” Chu Cẩn An hất đổ mọi thứ trên bàn xuống đất.
“Không vì ai? Con mẹ nó chứ, là vì cái thằng súc sinh Thẩm Tuấn kia nên em mới đòi ly hôn với tôi!”
Anh ta đột ngột đứng dậy lao về phía tôi.
Ấn tôi xuống ghế sofa.
“Tần Tô, em yêu hắn rồi đúng không? Sao em có thể yêu hắn? Ai cho phép em yêu hắn?”
Tôi tát thẳng vào mặt anh ta: “Đừng có điên với tôi.”
Tôi đẩy anh ta ra, đứng dậy.
“Nếu anh không muốn ký, vậy thì để tòa án giải quyết.”
8
Tham gia xong một sự kiện, lúc ra ngoài tôi không thấy tài xế đâu.
Tôi gọi cho anh ta, tài xế nói vợ anh ấy sắp sinh.
“Xin lỗi chị Tần, em đang trên đường đến bệnh viện, lát nữa em đến đón chị được không ạ?”
Tôi dặn anh ta đi đường cẩn thận: “Tối nay cứ ở bên vợ anh đi, tôi tự gọi xe về.”
Vừa cúp máy xong, xe của Thẩm Tuấn liền dừng ngay trước mặt tôi.
“Lên xe đi, anh đưa em về.”
Trên đường anh hỏi tôi: “Muốn ăn gì rồi về chứ?”
“Ừ, được thôi.”
Đang mùa ăn cua, chúng tôi gọi một phần cua hấp.
Tay Thẩm Tuấn rất đẹp, động tác gỡ thịt cua của anh thuần thục, trôi chảy, nhìn vô cùng đã mắt.
Tôi không nhịn được mà ngắm anh thêm mấy lần.
Anh đặt đĩa thịt cua đã gỡ sẵn trước mặt tôi.
Tôi hơi ngại: “Cảm ơn, thật ra em tự làm cũng được.”
Thẩm Tuấn khẽ cười.
“Móng tay mới làm à?”
Tôi gật đầu.
Anh nói: “Đẹp lắm.”
Tim tôi bỗng đập thình thịch, hai má nóng bừng.
Tôi lập tức đổi chủ đề: “Anh nói hồi trước học trường phụ, sao em không nhớ gì nhỉ?”
Không chỉ tôi không nhớ.
Hôm đó về nhà, tôi còn hỏi mấy người bạn học, ai cũng nói không có ấn tượng.
“Anh chỉ học lớp 10 ở đó, sau đó bị gia đình gửi ra nước ngoài.”
Bảo sao.
Ăn xong, anh đưa tôi về tận nhà.
“Em mời anh vào ngồi một lát nhé?” Tôi hỏi.
Thẩm Tuấn khẽ cười, ánh mắt nhìn tôi như một vệt mực đặc sánh không tan.
“Em biết lời này với người trưởng thành là có ý gì không?”