- Trang chủ
- Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
- Chương 63
Chương 63
Truyện: Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Tác giả: Vinh Tiểu Hiên
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167: Hoàn chính văn
- Chương 168: Ngoại truyện (Hoàn toàn văn)
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Chương 63: Chuyển đổi và mở rộng nhân khẩu
Ánh mắt hâm mộ và ghen ghét của nhóm người ở bên cạnh đống lửa rọi sang Cổ Lan Cốt, găng tay cũng thôi đi, thậm chí ngay cả mũ cũng được Thủy Thủy tự tay làm.
Có điều rất nhanh sau đó, bọn họ đã thu hồi ánh mắt, bởi vì cho dù bọn họ ghen tị cũng vô dụng, đánh không lại Cổ Lan Cốt, bằng không có thể có cơ hội cướp đi cái mũ mà Thư Thủy Thủy đã làm. Với lại không biết có phải ảo giác hay không, bọn họ thế mà lại nhìn thấy chút đắc ý trong mắt Cổ Lan Cốt.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Thư Thủy Thủy đã trở thành vật may mắn của ba căn cứ, nông trường mini, tinh lọc sinh vật biến dị, cộng thêm chuyện gặp phải một lượng lớn máy mô phỏng, nói là vật may mắn đã là quá thiệt thòi.
Mà buổi tối chia tay cuối cùng này đã định trước là sẽ không bình ổn.
Nhất là khi có nhóm đầu tiên gia nhập thành công, người rục rịch cũng ngày càng nhiều hơn. Không bao lâu sau, lại có rất nhiều người lục tục tiến tới, người tự tin tự đề cử bản thân đều là những người có tài. Điều này làm Nam Ca vui muốn chết, nếu không phải Cổ Lan Cốt nhìn chằm chằm, Nam Ca thật sự muốn nâng Thư Thủy Thủy lên hôn hai ngụm, thuận tiện hút hai hơi, cái bụng nhỏ mềm nhũn kia trông có vẻ rất tuyệt, Nam Ca mơ ước đã lâu.
Nam Phương và Dư Tẫn cũng rất bận rộn, lập danh sách đăng ký và các công việc liên quan sau khi gia nhập. Nam Phương lặng lẽ tiến tới bên cạnh Nam Ca hiếm khi cười rạng rỡ như vậy: “Anh à, anh có cảm thấy anh Cổ Lan trông Thủy Thủy ngày càng kỹ hơn không, bây giờ ngay cả sờ cũng không cho, lúc đầu đâu phải như vậy.”
“Lo làm chuyện của em đi.” Một đường đi tới, Nam Ca tự nhiên cũng phát hiện thái độ đối xử với Thư Thủy Thủy của Cổ Lan Cốt thay đổi, loại cảm giác này rất vi diệu, gần đây nó ngày càng không thể che giấu, ngay cả Nam Phương cũng đã phát hiện. Này… không giống như nuôi thú cưng nữa, càng giống như nuôi vợ từ bé.
Khóe Nam Ca giật giật, chẳng lẽ lúc thức tỉnh tình cảm của Cổ Lan Cốt xuất hiện lỗi? Tình cảm vượt qua chủng loài này thật sự làm Nam Ca khó tiêu, tưởng tượng tình cảnh Cổ Lan Cốt cưới một con chuột, Nam Ca cảm thấy thế giới quan của bản thân thực sự bị đổi mới.
Tuy Thư Thủy Thủy rất đặc biệt, tuy anh cũng rất thích Thư Thủy Thủy, nhưng chuyện này không thể nào thay đổi được chuyện Thư Thủy Thủy chỉ là một con chuột, vậy phải làm sao bây giờ?
Ban đêm căn cứ rất náo nhiệt, nhất là căn cứ Cổ Lan lục tục có người tới xin gia nhập, hơn nữa tình huống ngày càng nghiêm trọng hơn.
Lúc này Phỉ Lạc rốt cuộc không thể ngồi yên, ngay cả Thạch An An cũng cảm thấy không ổn, tu chân chậm chạp không có tiến triển, nếu như muốn tinh cầu Thương Chiến sinh tồn được, Thạch An An biết rõ không thể nào từ bỏ những người tài giỏi này, trước đó Tạ Phong rời đi cũng thôi đi, Thạch An An cảm thấy sức ảnh hưởng của khoa học kỹ thuật không lớn, dù sao thì năng lực của Tạ Phong là về Photon Computer, đương nhiên sau đó đã bị bẽ mặt.
Không ngờ sau khi tới địa điểm mục tiêu, rất nhiều người tài của lĩnh vực thủy lợi điện lực, nguồn năng lượng lại rối rít rời đi, chuẩn bị gia nhập căn cứ Cổ Lan. Đây chính là các khía cạnh để phát triển cơ sở của căn cứ.
Mà tình huống của căn cứ Hồ Tư Thần tốt hơn một chút, phần lớn người trong căn cứ này đều là những kẻ yêu thích vũ lực, không có quá nhiều người lao động trí óc, có một vài người gia nhập ngay từ lúc ban đầu cùng sáng tạo căn cứ, tình cảm tự nhiên rất tốt.
Căn cứ Phỉ Lạc thì khác, Phỉ Lạc thích chiêu mộ nhân tài, phần lớn mọi người đều được thêm vào sau này, vì thế lòng trung thành vẫn chưa được bồi dưỡng.
Có điều làm Phỉ Lạc và Hồ Tư Thần bất ngờ là đoàn xe đi phía sau đoàn bọn họ cũng có người xách hành lý đi thẳng tới chỗ lửa trại của Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy.
Nhóm người: “…” Có cảm giác không vui khi chuột giỏi nhà mình bị mơ ước.
Có điều người tới đều là người có sở trường riêng, Nam Ca không có lý nào từ chối, vì thế lại tiếp tục đăng ký, trải qua thống kê đơn giản, phát hiện căn cứ vốn từ 108 người biến thành 160 người, mặc dù không quá kh*ng b* nhưng phải biết, số lượng này đã chiếm hết bảy tám phần mười nhân tài ở các phương diện, là một con số kh*ng b*.
Phỉ Lạc rất sợ, Đổng Thời Quân đi theo phía sau đoàn xe cũng sợ. Đây quả thực là tổn hại nặng nề hơn cả trường hợp bị sinh vật biến dị tập kích bất ngờ.
Hồ Tư Thần cũng sợ, nhưng không phải hắn sợ nhân tài của căn cứ mình chạy mất, tính ra thì căn cứ hắn chính là nơi ít mất nhân tài nhất. Hồ Tư Thần sợ căn cứ Cổ Lan tiếp nhận càng nhiều người thì số lượng có thể trao đổi với bọn họ sẽ ít đi, dù sao thì căn cứ cũng sẽ đặt nặng vấn đề phát triển phe mình hơn.
“Anh Thần! Chúng ta làm sao bây giờ? Nhóm anh em chẳng biết làm gì cả, anh nói coi liệu căn cứ Cổ Lan có chịu tiếp nhận chúng ta không?”
Hồ Tư Thần nhướng mày: “Sao hả, cậu cũng muốn đi à?”
Người nọ gãi đầu cười gượng: “Không có, em chỉ muốn có thịt để ăn thôi.”
Cuối cùng, Hồ Tư Thần vẫn nhịn không được đi tới, quả nhiên Cổ Lan Cốt nhạy bén ôm chuột nhỏ rời đi, Hồ Tư Thần chỉ có thể tìm tới Nam Ca.
Thấy Hồ Tư Thần, Nam Ca nói đùa: “Sao hả? Hồ tiên sinh đây là người đứng đầu căn cứ mà cũng định xin gia nhập căn cứ Cổ Lan bọn tôi à?”
Không ngờ nghe thấy vậy ánh mắt Hồ Tư Thần lại sáng ngời, đúng vậy, bọn họ cũng có thể xin gia nhập căn cứ Cổ Lan mà, hắn làm người nắm quyền cũng chẳng được gì, còn không vui vẻ bằng đắp người tuyết, trước đây thành lập căn cứ cũng vì sống sót tốt hơn, gia nhập căn cứ Cổ Lan nhất định sẽ sống rất tốt, tính ra cũng không hề vi phạm dự định ban đầu khi thành lập căn cứ: “Nếu tôi và các anh em đều muốn gia nhập thì có thể tiếp nhận không?”
Nam Ca: “…”
Nam Phương và Dư Tẫn ở bên cảnh cũng sững sốt.
“Hồ tiên sinh nói đùa à?” Nam Ca không xem là thật, dù sao thì căn cứ của Hồ Tư Thần cũng có chút quy mô, một người cầm quyền như vậy thật sự sẽ từ bỏ quyền lợi chịu bị người ta quản lý sao?”
“Bọn tôi không đùa!” Hồ Tư Thần trừng mắt: “Tôi biết, căn cứ bọn tôi khá thô kệch, không có nhiều chuyên gia, nhân viên nghiên cứu này nọ. Bọn ông nhất định sẽ ghét bỏ, nhưng bọn tôi có thể đánh! Đoạn đường này, ông không thể nào phủ nhận cống hiến của căn cứ bọn tôi!”
“Tôi không có ghét bỏ, chỉ là ông đang nghiêm túc à? Hay là ông trở về bàn bạc với mọi người một chút đi.” Nam Ca vẫn cứ cảm thấy chuyện này có chút huyền ảo, nhân viên gia nhập tẻ lẻ cũng tôi đi, bây giờ lại còn tổ chức đoàn thể xin gia nhập.
Có điều Hồ Tư Thần nói là sự thật, dọc theo đường đi, căn cứ Hồ Tư Thần tuyệt đối là phe bắt giết nhiều sinh vật biến dị nhất, cũng là phe tiêu hao nhiều thịt nhất, có thể thấy nhiệt tình với thịt của bọn họ mạnh mẽ tới cỡ nào.
“Không cần bàn với chúng, trước khi tới đây bọn đó vẫn luôn mồm la hét đòi mỗi bữa phải có thịt ăn, còn gì dễ dàng hơn gia nhập căn cứ chứ?” Hồ Tư Thần càng nghĩ càng cảm thấy phương pháp này quá hợp lý: “Đương nhiên, tôi cũng biết nhân số căn cứ tôi hơi nhiều, ông có thể suy nghĩ một chút, nhưng tiếp thu bọn tôi sẽ rất đáng giá, đảm bảo là hời to.”
Hồ Tư Thần cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ bản thân, sau đó nhận được cam kết sẽ suy nghĩ cẩn thận của Nam Ca, Nam Ca sẽ có câu trả lời trước ngày mai.
Nhóm người căn cứ Hồ Tư Thần không hề hay biết lão đại đã bán mình, lại còn sợ người ta ghét bỏ không muốn tiếp nhận. Chẳng qua sau khi biết thì bọn họ cũng không quá khó tiếp nhận, dù sao thì người bị thiệt hại nhất chính là Hồ Tư Thần.
Bởi vì cân nhắc cho hành trình quan sát phong thủy bảo địa vào ngày mai, Thư Thủy Thủy ngủ rất sớm. Sau khi Thư Thủy Thủy ngủ rồi, Cổ Lan Cốt theo thường lệ lén lút rời đi, tìm một phòng trống đăng nhập máy mô phỏng, sau đó cố gắng cải tạo không gian đăng nhập, tuy là lâu như vậy rồi vẫn không có tiến triển gì.
Ngày hôm sau, lúc sắc trời vẫn còn lờ mờ, căn cứ đã ôn ào náo động.
Phỉ Lạc rốt cuộc cũng rời đi, dẫn theo số nhân tài và nhân viên còn sót lại tìm kiếm địa điểm dừng chân mới, hơn nữa xem dáng vẻ thì dự định cách căn cứ Cổ Lan càng xa càng tốt.
Nhóm người của căn cứ Hồ Tư Thần biểu hện cực kỳ tha thiết, sợ mình bị ghét bỏ.
Nam Ca có chút bất đắc dĩ, cảm thấy bọn họ lo lắng quá dư thừa rồi, có được đội ngũ có vũ lực cao như vậy sẽ đảm bảo cho sự an toàn của đội ngũ, tuy bọn họ có Cổ Lan Cốt, nhưng Cổ Lan Cốt cũng không ở căn cứ mọi lúc: “Xem ra Hồ tiên sinh không có ý thay đổi quyết định, vậy sau này chúng ta là người nhà cả.”
Hồ Tư Thần mất hai giây phản ứng với vui sướng nói: “Ý là tiếp nhận bọn tôi à? Ông yên tâm, hòa nhập không thành vấn đề, dù sao mọi người cũng đi chung một đường rồi, cũng có sự ăn ý.”
Cứ vậy, căn cứ Cổ Lan vốn có nhân số ít ỏi nhất trong đoàn di chuyển nháy mắt trở thành căn cứ đứng đầu. Đây là kết quả mà không ai lường trước được. Ai ngờ được vì nông trường mini và tinh lọc sinh vật biến dị lại làm bọn họ thu hoạch được cả một căn cứ đâu cứ.
Thật ra rất hiếm có chuyện một căn cứ tiếp nhận toàn bộ thành viên của một căn cứ khác, dù sao thì mầm họa cũng là quá lớn, nhưng có Cổ Lan Cốt có thực lực tuyệt đối và Thư Thủy Thủy có vận may tuyệt đối thì tai họa ngầm gì đó có thể bỏ qua.
Sắc trời sáng tỏ, nhiệt độ cũng tăng dầng lên, Nam Ca cũng bắt đầu tổ chức người tiến hành dò xét các địa điểm chỉ định, tìm kiếm nơi cư trú thích hợp để vượt qua mùa đông.
Thư Thủy Thủy đúng hẹn cùng Cổ Lan Cốt trải nghiệm thế giới hai người, bắt đầu tiến về mảnh phong thủy bảo địa của Thư Thủy Thủy.
Sáng nay Cổ Lan Cốt rõ ràng có chút thất thần, Thư Thủy Thủy ngồi trên vai Cổ Lan Cốt cảm nhận rất rõ: “Cốt Cốt, không phải Cốt Cốt bị hết pin đó chứ? Thủy Thủy có máy phát điện cầm tay nè, để Thủy Thủy nạp điện giúp cho.”
“Tôi không sao, chỉ đang suy nghĩ một chút thôi.” Thật ra mấy đêm nay Cổ Lan Cốt gần như không nghỉ ngơi, một phần là cải tạo không gian đăng nhập của máy mô phỏng, một phần khác là mở to mắt chờ đợi khoảnh khắc Thư Thủy Thủy biến thành hình người khi đang ngủ.
“Cốt Cốt nghĩ gì vậy? Có phải nghĩ về Thủy Thủy không?” Thư Thủy Thủy vươn móng vuốt nâng nâng mặt, để mặt chuột của mình càng bông xù hơn, cũng càng đáng yêu hơn.
“Ừm, nghĩ về Thủy Thủy.” Cổ Lan Cốt thoải mái thừa nhận: “Thư Thủy Thủy có từng nghĩ tới nếu mình biến thành hình người sẽ có bộ dáng thế nào không?”
Thư Thủy Thủy hơi nghiêng đầu: “Tôi chỉ mới gặp một con chuột biến thành người thôi, có điều đều là chuột, không có lý nào lại xấu xí được, Thủy Thủy nhất định cũng là chàng đẹp trai cao 1m8, chân dài, loại mà dưới cổ đều là chân ý.”
Cổ Lan Cốt trầm mặc, sao Thủy Thủy lại có suy nghĩ theo hướng kỳ quái như vậy? Hơn nữa trải qua quan sát lâu như vậy, Cổ Lan Cốt cực kỳ xác định, hình người của Thư Thủy Thủy không tới 1m8, là 1m78. Có điều tin tức tốt là Thư Thủy Thủy biết mình có thể biến thành người.
“Cốt Cốt cao bao nhiêu?” Đột nhiên Thư Thủy Thủy nghĩ tới vấn đề này.
“1m87.” Cổ Lan Cốt thành thực nói.
Thư Thủy Thủy gõ cái đầu nhỏ của mình: “Nếu Thủy Thủy cũng cao được như Cốt Cốt thì tốt rồi.”
Cổ Lan Cốt: “Thật ra 1m78 và 1m87 cũng không chênh lệch nhiều.”
Thư Thủy Thủy lắc đầu lia lịa: “Không! Không cao được 1m8, Thủy Thủy làm sao bảo vệ được Cốt Cốt.”
[hết 63]