Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
8
Tiếng khóc la của Nguyễn Tiên Tiên lập tức kinh động khắp cả trấn.
Nữ tu nắm tóc nàng, kéo từ tầng hai xuống thẳng đại sảnh.
Chung quanh người người trố mắt, xôn xao vây xem.
Vì sao Tạ Lẫm không xuất hiện kịp thời?
Bởi hắn đang bị Tạ Cầm Tôn nhốt trong tiểu hắc thất.
Nghe nói sau đó, Tạ Lẫm đau lòng tột độ, thề nhất định sẽ tìm được Thúc Linh Đan cho nàng.
Ta sợ đến mức quả nho trong tay cũng chẳng dám ăn.
Lén hỏi Lục Hạo:
“Thì ra ủ ấm giường… không thể để người khác phát hiện sao?”
Xem ra đồng đạo chẳng nhiều, e là chỉ có ta và Tạ Lẫm vụng trộm làm việc này.
Ta tiếc nuối vì chưa kịp cùng Tạ Lẫm trao đổi đôi chút chân tình cảm nhận trong việc này.
Ta ái ngại nói với Lục Hạo:
“Hay là sau này ngươi đừng làm nữa, ta sẽ mở cho ngươi thêm một gian phòng.”
Lục Hạo khoác huyền y, trong lòng bàn tay triệu hồi tia sét, khẽ đặt lên vai ta.
Hắn cúi đầu:
“Sư tôn, người nghĩ trong Chu Trấn bây giờ… còn mấy ai có thể nhận ra ta?”
Ta ngẫm một thoáng, liền sáng mắt.
Đúng vậy, Lục Hạo đã bước vào Nguyên Anh sơ kỳ.
Ngay cả Tạ Lẫm cũng chỉ mới Nguyên Anh trung kỳ.
Hơn nữa, tay hắn xoa bóp thật sự thoải mái, kèm theo tia điện mảnh… khoái cảm ấy khỏi phải nói.
Ta tựa vào người Lục Hạo, dày mặt bảo:
“Vậy thì cứ tiếp tục đi. Trước tiên xoa bóp, sau đó ủ giường. Nhớ nhé, hôm nay phải ủ đủ hai canh giờ.”
Từ phía sau, tiếng cười trầm thấp của hắn vang lên, khiến tai ta hơi nóng lên.
Tiến giai xong, thân hình hắn càng thêm chín chắn,
lồng ngực rắn chắc, vòng tay ôm ta cũng mạnh mẽ hơn hẳn.
Hắn… sẽ không còn nhớ chuyện ta từng ra sức bóp hắn chứ?
Ta do dự hỏi:
“Trước kia ta nghiêm khắc huấn luyện ngươi, ngươi… sẽ không chán ghét ta chứ?”
Lục Hạo cúi đầu, cung kính khẽ nói:
“Sao có thể… ta chỉ biết thương yêu sư tôn.”
Ừm… tuy câu từ có chút kỳ lạ,
nhưng rõ ràng đồ nhi của ta vẫn là đồ nhi ngoan thích ta như trước.
Sau khi bí cảnh đóng lại, Tạ Lẫm cùng người của hắn bị Tạ Cầm Tôn dẫn về Tạ thị Cầm Tông.
Hai tháng sau, Tạ Lẫm dẫn Nguyễn Tiên Tiên rời đi, nói muốn lần theo dấu tích tổ truyền của Tạ thị để tìm cơ duyên.
Sư huynh sư đệ và đệ tử của hắn cũng cảm thấy, Nguyễn Tiên Tiên hẳn không thể chỉ là như vậy.
Nàng phải có một đoạn kỳ ngộ, mới xứng là nữ tử thiên mệnh.
Nghe nói bọn họ đã đi khắp các bí cảnh lớn nhỏ, hải đảo tiên gia, ngũ châu tứ hải.
Còn họ có còn là “vị sư tôn tận tâm nhất” và “nữ đệ tử linh động nhất” hay không, ta không rõ.
Nhưng ta biết một điều — trong tu chân giới, vốn không hề tồn tại Thúc Linh Đan cho phàm nhân hóa tiên.
Tu chân giới, vốn dĩ đã tàn khốc.
Kiếp trước, Nguyễn Tiên Tiên dùng đôi mắt và linh căn của ta, cướp đi mệnh cách của ta.
Nàng vốn chỉ là một phàm nhân bình thường, thế thôi.
Vì đời trước nàng luyện hóa thành tiên, bị thiên đạo không dung, chém thành tro bụi.
Còn ta, được thiên đạo đưa trở lại kiếp này.
Đồ cướp đoạt, chung quy vẫn là đồ cướp đoạt.
Không thuộc về mình, cuối cùng… vẫn phải hoàn trả.
Hai năm sau, Tạ Cầm Tôn chủ động tới cửa, thay Tạ Lẫm và ta giải trừ đạo lữ kết khế.
Nghe nói, Tạ Lẫm đào bới khắp tu chân giới, vẫn không thể giúp Nguyễn Tiên Tiên Trúc Cơ thành công.
Nàng thậm chí ngay cả Luyện Khí cũng không nổi.
Nguyễn Tiên Tiên cho rằng Tạ Lẫm vô dụng, liền lén đi ôm đùi một tà tu, trở thành tiểu thiếp của hắn.
Tà tu kia là một lão hói bụng phệ, nhưng Nguyễn Tiên Tiên vốn yêu cầu không cao — chỉ cần có thể nối tiếp tính mệnh, giữ dung nhan trẻ đẹp là đủ.
Vì Tạ Lẫm đem toàn bộ bảo vật dốc lên người nàng, tu vi của hắn vẫn không hề tăng tiến, mãi dừng lại ở Nguyên Anh trung kỳ.
Ta cũng hơi tiếc nuối thay bọn họ —
Xem ra đời này, bọn họ sẽ không còn những tiếng cười vui vẻ, không thể đem sự “thuần chân khả ái” rắc khắp tu chân giới khắc nghiệt nữa.
Nghe những chuyện ấy, ta hơi cảm khái.
Mà Lục Hạo phía sau lại tỏ rõ bất mãn, phẩy tay cho kẻ bẩm báo lui ra.
Hắn nắm lấy cằm ta, ép ta nhìn thẳng vào mắt hắn:
“Sư tôn, nên luyện kiếm rồi.”
Mặt ta lập tức nóng bừng.
Bởi chúng ta đã tu luyện tới Hóa Thần đỉnh phong.
Cấp bậc càng cao, Hỏa Hình Kiếm và Lôi Hình Kiếm càng cộng hưởng mãnh liệt.
Sau Hóa Thần, chính là Hợp Thể kỳ.
Ta và Lục Hạo bắt buộc phải bắt đầu đồng tu.
Hắn luyện kiếm rất dùng sức, mà khi ôm ta… lại càng dùng sức hơn.
Thuần túy linh lực trong đan điền hai chúng ta dâng trào cuồn cuộn.
Tiến cảnh nhanh đến mức “giấy không thể gói nổi lửa”.
Khi Lục Hạo bị phụ thân ta bắt gặp, hắn đã thu phục được chín mươi chín long linh mạch, coi như sính lễ dành cho ta.