(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Tôi ở trong căn phòng, nghe được tất cả lời lẽ dụ dỗ. Tô Vãn Nguyệt dường như đã thuận theo, không phản kháng.
Không biết bao lâu sau, có người phát hiện và thả tôi ra, nhưng Tô Vãn Nguyệt đã bị họ dẫn đi.
Tôi lo lắng gọi cho cô ấy – nhưng đã bị chặn số.
Trở về biệt thự, mẹ kế ngồi trong phòng khách, ánh mắt nhìn tôi đầy phức tạp.
Bà ta thắc mắc tại sao tôi không ghét Tô Vãn Nguyệt mà còn bảo vệ cô ấy.
Tôi không nói – dù gì ba tôi cũng đã quyết định ly hôn, bà ta chẳng còn là mẹ kế tôi nữa.
Tô Vãn Nguyệt mất tích 10 ngày, đến tận trước hôm cưới tôi mới trở lại.
Vừa thấy tôi, mắt cô ấy liền đỏ hoe:
“Chị Vân Dao, em nhớ chị lắm.”
“Chị còn tưởng em bị chó sói tha đi rồi, không về nữa.”
Tô Vãn Nguyệt bật cười qua làn nước mắt:
“Chị yên tâm, em không còn là cô gái ngốc nghếch ngày xưa nữa. Những ai bắt nạt em… sẽ phải trả giá.”
Tôi xoa đầu cô ấy, lòng có chút rung động – có cảm giác như đang nuôi một đứa con gái vậy.
Cốt truyện hiện lên trong đầu, tôi nhớ ra kiếp trước, đứa con chết non trong bụng tôi cũng là con gái.
“Vậy em đừng khiến chị thất vọng.”
“Mai là đám cưới rồi, chị phải ngủ sớm. Năm giờ sáng đã phải dậy rồi đấy.”
“Từ mai chị dọn sang nhà họ Trác, chúng ta ít cơ hội ngủ chung lắm.”
Khi hai chúng tôi vừa nằm xuống, điện thoại tôi liền rung lên – là tin nhắn từ Cố Nghiên Minh và Giang Tử Thần.
“Tưởng tôi đăng tin kết hôn là để câu bọn họ à?”
Tô Vãn Nguyệt hừ nhẹ, ôm lấy eo tôi một cách tự nhiên.
Ai nói phụ nữ không có tình bạn thuần khiết? Giờ đây chúng tôi không phải kẻ thù, mà là chị em sát cánh.
Khi tôi mặc váy cưới, ánh mắt Tô Vãn Nguyệt như chứa đầy sao:
“Chị Vân Dao, hôm nay chị đẹp thật.”
Tôi mỉm cười, nhìn mình trong gương, khẽ cảm thán:
“Chỉ tiếc hôm nay chú rể không thể đến dự.”
Tô Vãn Nguyệt biết tôi lấy Trác Tư Thành vì lý do gì, lập tức mắt đỏ hoe.
“Chị yên tâm, những chuyện bẩn thỉu mà hai tên kia làm, em nhất định sẽ trả lại gấp đôi!”
Giây phút nghiêm túc ấy của cô ấy, giống như một đóa hắc liên hoa nở rộ.
Cố Nghiên Minh và Giang Tử Thần từng âm thầm chèn ép việc làm ăn của nhà tôi, ép ba tôi và mẹ kế cúi đầu.
Tôi vỗ vỗ tay cô ấy, thầm nhủ: chỉ cần vượt qua lễ cưới, số phận tôi sẽ hoàn toàn thay đổi.
“Không vội, thời gian còn dài.”
Ba tôi đến, nắm tay tôi chuẩn bị bước vào lễ đường.
Ánh mắt ông nhìn tôi rất phức tạp, khiến tôi có chút khó hiểu.
Cho đến khi MC lên tiếng:
“Xin mời chú rể tiến vào!”
Tôi giật mình.
Cánh cửa lễ đường mở ra, dưới ánh sáng rực rỡ, một dáng người cao lớn đang đứng ở cuối lối hoa.
Chưa kịp hỏi gì, ba tôi đã nắm tay tôi đi đến gần người đó, từng bước một.
Dưới lời dẫn dắt của MC, ba tôi giao tôi cho Trác Tư Thành – lúc này tôi vẫn như trong sương mù chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cho đến khi trao nhẫn xong, MC nói có thể hôn cô dâu.
Trác Tư Thành nghiêng người, khẽ thì thầm bên tai tôi:
“Em biết tôi giả vờ từ bao giờ?”
Trời ạ!
Tôi hoàn toàn không biết anh giả vờ mà! Trong cốt truyện cũng đâu có nhắc!
Tôi vô thức siết chặt bó hoa, mắt còn chưa kịp mở to thì anh đã đặt lên trán tôi một nụ hôn khẽ.
Đúng lúc ấy, Cố Nghiên Minh và Giang Tử Thần xông vào lễ đường.
Thấy tôi và người khác hôn nhau, cả hai đều kinh ngạc đến chết lặng.
Tôi không hề lừa họ. Tôi thật sự đã lấy người khác. Họ nên vui mới phải.
Nhưng mà – Tô Vãn Nguyệt không khiến tôi thất vọng.
Sau những ngày tôi dạy dỗ, cô ấy chẳng còn yêu đàn ông – chỉ yêu tiền.
Cuối cùng, cô ấy chơi xoay cả hai tên đàn ông ấy, rồi dưới sự sắp xếp của tôi và bạn thân, cao chạy xa bay – biến mất khỏi câu chuyện.
Giang Tử Thần – dù đã trọng sinh – vẫn không hiểu sao mọi chuyện lại vượt ngoài kiểm soát, cuối cùng hóa điên.
Còn Cố Nghiên Minh – như bừng tỉnh khỏi cơn mê – bắt đầu hối hận, mong tôi tha thứ?
Lúc này, cốt truyện đã rối tung lên.
Còn chồng tôi – Trác Tư Thành – lại nhìn tôi như xem kịch vui, cười nói:
“Tôi cứ cảm thấy có gì đó sai sai… Nhưng vẫn chưa tìm ra được bug của thế giới này.”
“Có lẽ, cốt truyện bị lệch hướng rồi. Tôi nên hỏi thử… bà Trác của tôi xem sao nhỉ?”
Tim tôi khẽ run, lập tức xoay người bỏ chạy.