- Trang chủ
- Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý
- Chương 78
Chương 78
Truyện: Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý
Tác giả: Thiên Lưu Nhất Xuyên
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92: Hoàn
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Cách tốt nhất để xóa bỏ cơn ác mộng, chính là khiến nó vĩnh viễn biến mất.
Bạch Khởi xách rìu lên, chặt phăng cành cây kia xuống. Nửa đêm gió thổi rít gào, cậu chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, đứng dưới gốc cây, nhưng mỗi cú vung rìu đều dốc hết sức lực.
Cho đến khi cành cây kia bị chặt rơi xuống, Bạch Khởi lùi nhẹ hai bước. Gương mặt omega lạnh lùng, cậu quay sang một hướng khác: "Ra đây cho tôi."
Trong bóng tối rất lâu sau mới có một vệ binh bước ra. Hắn vừa đến trước mặt Bạch Khởi đã bị cậu đá cho một phát. Bạch Khởi chất vấn: "Tôi gọi các người ra, tại sao lại để tôi chờ?"
"Giờ tôi đã ly hôn với Bệ hạ rồi, nên các người căn bản không còn để tôi vào mắt nữa đúng không?"
Bạch Khởi nheo mắt nhìn chằm chằm hắn, từ lâu cậu đã muốn dạy dỗ đám người này rồi: "Mà cũng đúng, hồi tôi còn là hoàng phu, các người cũng đâu có coi trọng tôi cho cam."
Vệ binh nghe vậy lập tức quỳ sụp xuống: "Là lỗi của thuộc hạ."
"Tất nhiên là lỗi của các người rồi." Bạch Khởi lạnh lùng hừ một tiếng, tùy tiện ném rìu xuống đất, từ trên cao nhìn xuống hắn: "Mặc dù tôi và Bệ hạ không còn quan hệ gì nữa, nhưng anh ta nghĩ thế nào về tôi chắc các người vẫn rõ. Vậy tại sao cứ hết lần này đến lần khác phớt lờ tôi?"
Vệ binh cúi đầu, chần chừ một lát mới nói: "Chúng tôi..."
Bạch Khởi thẳng thừng ngắt lời hắn, cười giễu: "Là vì các người kiêu ngạo."
"Cứ tiếp tục như vậy đi. Đến khi nào có người dí súng vào đầu tôi, các người lại đi mà giải thích với Kỳ Hách Diễn!" Bạch Khởi chậm rãi cúi người xuống, giọng lại nhẹ nhàng hơn: "Làm ơn đối xử với tôi nghiêm túc một chút được không? Bằng không tôi cũng sẽ đi méc đấy. Tôi vẫn luôn không muốn làm ầm ĩ tới tai Kỳ Hách Diễn, là vì muốn giữ chút thể diện cho các người, đừng để đến mức phải xé rách mặt nhau."
Omega thở dài một hơi, nhưng nhanh chóng bị gió đêm cuốn bay. Tóc rối bời cũng không che được ánh mắt sắc bén của Bạch Khởi: "Ban đầu tôi cũng không định truy đến cùng kẻ muốn giết tôi là ai. Nhưng giờ tôi nghĩ thông rồi. Đã bị kéo vào chuyện này, thì tôi có quyền được biết."
"Nói cho tôi biết, là ai?"
Vệ binh từ từ ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt nghiêm nghị của Bạch Khởi, khẽ đáp: "Lần này vẫn là người của Liên minh, nhưng cũng có thể là kẻ địch từ bên ngoài."
Khi Kỳ Hách Diễn lên nắm quyền, đế quốc đã có dấu hiệu mục ruỗng, nghĩa là Alpha tiếp quản một mớ hỗn độn. Hắn phải dốc toàn lực để xoay chuyển cục diện. Không trách được có nhiều người muốn hại hắn đến vậy. Trong ngoài đều có địch, quả là phiền toái.
Bạch Khởi khẽ cười, thở dài: "Thì ra là vậy à. Vậy làm ơn các người hãy bảo vệ tôi cho tốt."
Omega nhặt lại cái rìu, đứng thẳng người, trong mắt đã không còn vẻ dịu dàng ban nãy. Cậu khẽ "ôi chà" một tiếng, nhẹ nhàng nói: "Mang cái cành cây kia đi vứt, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa. Cảm ơn."
Nói xong, Bạch Khởi xoay người đi thẳng. Vừa bước vào phòng, con mèo ba màu nhỏ đã quấn lấy chân cậu. Omega đặt lại rìu vào chỗ cũ, còn xoa nhẹ đầu con mèo nhỏ.
"Đói rồi à? Nhưng ăn đêm không tốt đâu nhé. Ban ngày anh sẽ nấu cơm mèo cho em."
Bạch Khởi vuốt đầu con mèo nhỏ, sau đó mở gói hàng chưa kịp khui hồi sáng. Tờ giấy ly hôn trắng lóa khiến người ta chói mắt. Omega ngắm nghía tờ giấy đó vài lần, rồi lục tìm giấy chứng nhận kết hôn cũ, đặt hai cuốn lại cạnh nhau và chụp một bức ảnh.
Trong danh sách liên lạc của cậu chỉ có Dung Tự và Kỳ Hách Diễn. Trước đó đã chặn Kỳ Hách Diễn, giờ cậu lại gỡ chặn, sau đó đăng một bài lên "vòng bạn bè":
【Đổi cũ lấy mới。[ảnh JPG.]】
Chỉ Kỳ Hách Diễn nhìn thấy được — Thật sảng khoái.