- Trang chủ
- Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý
- Chương 36
Chương 36
Truyện: Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý
Tác giả: Thiên Lưu Nhất Xuyên
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92: Hoàn
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
"Phá bỏ sao?"
Bạch Khởi bật cười khẽ một tiếng, cậu thu tay về, đầu ngón tay vuốt nhẹ cổ tay:
"Không thể sao?"
Lão đại phu thở dài:
"Ở chỗ chúng tôi không thể phá thai được, rủi ro quá lớn, rất dễ mất mạng."
"Sinh con thì được, phá thai lại không được?"
Bạch Khởi thấy nực cười, trong mắt không có chút ý cười nào, chỉ lặng lẽ nhìn đối phương,
"Vậy tôi phải làm gì mới phá được?"
Lão đại phu do dự một lúc, cảm nhận được thái độ kiên quyết của Bạch Khởi thì vẫn không nhịn được mà khuyên một câu:
"Tại sao không sinh ra? Sinh ra cũng có thể làm bạn mà."
Omega như thể vừa nghe một câu chuyện cười, cậu nhìn người trước mặt với vẻ khó tin:
"Tôi mới hai mươi tuổi thôi, ngay cả cuộc sống của bản thân còn chưa lo nổi, giờ còn phải nuôi thêm một sinh mệnh mới?"
Bạch Khởi cảm thấy điều đó quả thật như chuyện hoang đường. Cậu chưa từng có khao khát mãnh liệt đến mức đó, lại luôn đặt bản thân lên hàng đầu. Nếu một đứa trẻ phá vỡ sự cân bằng hiện tại, rất có thể cậu sẽ từ bỏ sinh mệnh mới này.
Lão đại phu cũng không nói thêm nữa, ông trực tiếp bảo:
"Đi đến bệnh viện lớn trong thành phố, không phải cậu có quen biết ở đó sao? Tìm cơ hội đến đi, làm kiểm tra đàng hoàng."
Đồng hồ sinh học của omega vẫn rất chuẩn, Bạch Khởi dậy rất sớm, mặc quần áo xong là ra bến tàu ngồi chờ. Có lẽ vì mang thai nên cậu rất buồn ngủ, buồn ngủ đến mức không thể chống lại, chỉ có thể ngồi xổm xuống, co người lại, lim dim mắt nghỉ ngơi.
"Bạch Khởi?"
Người phụ trách vừa đến đã thấy Bạch Khởi ngồi xổm dưới đất, gọi đến hai tiếng mới đánh thức được cậu. Omega run lên, nhưng rất nhanh đã đứng dậy.
Gương mặt Bạch Khởi lộ rõ vẻ mệt mỏi:
"Có thể đi chưa?"
"Đi được rồi, nhưng tôi không đi cùng cậu được, cậu đi một mình ổn chứ?"
"Ừm, cảm ơn."
Giọng nói của Bạch Khởi khàn đặc, cậu dụi mắt, đi theo người kia lên tàu, không hề ngoái đầu lại, từ bóng lưng đã thấy không có chút do dự nào.
Omega say sóng thật sự là say sóng, không mang thai thì đã say rồi, vừa lên tàu là bắt đầu nôn, nôn đến mức bụng quặn thắt, không còn cách nào khác ngoài nằm xuống ngủ. Nhưng tiếc rằng ngủ cũng không yên, một mình chịu đựng rất lâu, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu mới đến được nơi.
Bạch Khởi có giấy thông hành riêng, theo mọi người an toàn vượt qua kiểm tra. Omega còn nhớ rất rõ lần trước là đi cùng Kỳ Hách Diễn.
Khoảng thời gian này, từ lời nói của người phụ trách, cậu cũng hiểu được Kỳ Hách Diễn đã trở về khu nhà giàu, cắt đứt hoàn toàn với cuộc sống ở khu ổ chuột. Có lẽ bây giờ alpha đang ở đâu đó... nhìn cậu.
Omega bị chính suy nghĩ của mình chọc cười, cậu kéo khẩu trang lên, tìm người hỏi đường đến bệnh viện, sau khi hỏi được địa chỉ liền bắt đầu đi bộ, thứ cậu không thiếu chính là sức bền. Bạch Khởi vừa đi vừa hỏi, liên tục xác nhận mình không đi nhầm.
Ở đây có một bệnh viện rất lớn, Bạch Khởi mang theo toàn bộ tiền của mình. Cậu ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao ngất kia, trong lòng dâng lên cảm giác mình thật nhỏ bé. Cũng lúc đó, cậu bắt đầu cảm thấy do dự, nói cho cùng omega vẫn sợ – sợ điều chưa biết.
Bạch Khởi hít sâu, sau khi chuẩn bị tâm lý đầy đủ mới bước vào. Vừa vào liền có người hỏi cậu có cần vòng tay định hướng không:
"Chào bạn, cần vòng tay hỗ trợ không? Có thể dẫn đường đến bất kỳ khoa nào bạn muốn."
Omega
"A"
một tiếng, hơi ngẩn người rồi hỏi:
"Có mất tiền không?"
"Không mất đâu."
Đối phương mỉm cười với Bạch Khởi,
"Cần không?"
Bạch Khởi gật đầu, không còn nhiều sức lực, chỉ miễn cưỡng kéo khóe môi cười:
"Cảm ơn."
Omega đeo vòng tay vào, làm theo hướng dẫn nhấn vào giữa, sau đó nói muốn đến khoa sản. Đối phương liền hỏi cậu đã đăng ký chưa, Bạch Khởi trả lời chưa, thế là chiếc vòng tay dạy từng bước – từ cách đăng ký, xếp hàng, đến tìm phòng.
Nhờ có vòng tay này, mọi việc diễn ra rất thuận lợi, cậu đăng ký và tìm được khoa cần đến.
Bác sĩ rất dịu dàng, đầu tiên hỏi tình hình sức khỏe của cậu rồi mới bảo đi xét nghiệm. Omega cũng rất ngoan, làm xét nghiệm, nộp phí, lấy kết quả. Rất nhanh đã có kết luận – cậu đúng là đang mang thai, nhưng tình trạng không ổn.
"Cơ thể cậu thiếu hụt dinh dưỡng, thai nhi phát triển không tốt. Ngoài ra, kết quả cho thấy cậu đã rất lâu không được alpha của mình xoa dịu đúng không?"
Bạch Khởi
"Ừm"
một tiếng, ngồi thẳng, hai tay đặt lên đùi, ánh mắt nghiêm túc nhìn bác sĩ:
"Tôi muốn phá thai, có được không?"
"Tại sao?"
Bác sĩ vẫn rất nhẹ nhàng hỏi,
"Tình trạng cơ thể cậu bây giờ không thích hợp để làm phẫu thuật phá thai. Cậu bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng, lại thiếu ổn định hormone do thiếu tin tức tố của alpha."
Bạch Khởi trầm mặc vài giây rồi mỉm cười:
"Tôi và alpha đã chia tay. Đứa bé này là ngoài ý muốn. Tôi sẽ cố gắng bồi bổ cơ thể, nên ý bác sĩ là bây giờ tôi không thể phẫu thuật?"
Bác sĩ lắc đầu, vẻ bất lực:
"Cậu và alpha đã chia tay, nhưng tôi xem thấy tình trạng hôn nhân của cậu vẫn là đã kết hôn. Có vẻ chồng cậu không biết chuyện cậu mang thai?"
"Không biết."
Giọng omega u ám,
"Anh ta có biết hay không quan trọng sao?"
"Theo luật của đế quốc, sau khi kết hôn, mọi hồ sơ y tế đều sẽ gửi về thiết bị của người phối ngẫu. Có lẽ chồng cậu... đã biết rồi."
Bác sĩ thấy sắc mặt Bạch Khởi tái nhợt liền nói ngay:
"Xin lỗi, tôi lẽ ra nên nói trước với cậu."
Bạch Khởi không có thiết bị, dĩ nhiên không hề hay biết điều đó. Môi cậu run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ cau mày:
"Không sao, anh ta biết cũng chẳng sao cả."
"Cảm ơn bác sĩ, tôi đi nộp phí."
Bạch Khởi lảo đảo đứng dậy, thở một hơi, từ từ đi xuống tầng dưới.
...
Cùng lúc đó, Kỳ Hách Diễn đang họp cũng nhận được thông báo. Anh mặc bộ đồ tinh xảo, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người trong phòng họp. Vừa định lên tiếng thì quang não vang lên tiếng nhắc. Alpha tùy ý liếc một cái – nhưng chính ánh nhìn đó khiến anh không thể dời mắt.
【Bạn đời của ngài – Bạch Khởi tiên sinh, hôm nay tại...】
Kỳ Hách Diễn lập tức giải tán cuộc họp. Anh đọc hết toàn bộ nội dung: Anh có một omega làm chồng, hơn nữa người đó còn đang mang thai?
Nực cười. Anh mới chỉ hôn mê nửa năm, sao lại đột nhiên có chồng, lại còn có con?
Người đó anh còn chẳng biết là ai.
Kỳ Hách Diễn nheo mắt, sau khi tỉnh lại chỉ nghe người ta nói anh hôn mê rất lâu, khoảng thời gian đó anh không nhớ gì cả —
"Gọi Dung Tự đến."
"Vâng."
Mệnh lệnh của Kỳ Hách Diễn là tuyệt đối, chẳng mấy chốc omega tên Dung Tự đi vào. Nếu Bạch Khởi ở đây, nhất định sẽ nhận ra – chính là vị thân vương đêm hôm đó, cũng là "thanh mai trúc mã" của Kỳ Hách Diễn.
Dung Tự vừa vào đã ngồi xuống sofa, ngẩng đầu:
"Có chuyện gì vậy?"
"Khoảng thời gian tôi hôn mê đã xảy ra chuyện gì?"
"Không có."
Dung Tự tránh ánh mắt Kỳ Hách Diễn, giọng bình thản:
"Anh muốn hỏi gì?"
"Tự xem đi."
Kỳ Hách Diễn ném quang não cho cậu, cười lạnh:
"Vậy người này là sao? Tôi vừa tra thì đúng là trạng thái hôn nhân của tôi đã kết hôn, các người tính toán mọi thứ, nhưng lại không nghĩ đến việc kiểm tra điều này à?"
Ánh mắt Dung Tự dừng trên cái tên "Bạch Khởi", cậu
"à"
một tiếng, im lặng thật lâu rồi mới nói:
"Anh muốn biết chuyện gì đã xảy ra, sao không trực tiếp tìm người đó mà hỏi?"
Alpha nhíu mày, dường như không hiểu lời omega nói:
"Cậu nói gì cơ?"
"Tôi nói —"
Dung Tự nhếch môi, chậm rãi nói:
"Anh tự đi hỏi Bạch Khởi đi, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."