- Trang chủ
- Nữ Lớp Trưởng Vật Lý 1
- CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 8
Truyện: Nữ Lớp Trưởng Vật Lý 1
Tác giả: 1 Ngày làm cổ thần
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
10
Đều là tân sinh viên, dù trong lớp có hống hách thế nào…
Khi đối mặt chuyện hệ trọng liên quan đến học bổng, bình xét danh hiệu, cũng đành phải ngoan thôi.
Người chửi tôi hăng nhất trong nhóm, ngày khai mạc Đại hội thể thao cũng có mặt từ sớm.
Chẳng bất ngờ, tiết mục cười ra nước mắt diễn ra liên tục.
Đại hội thể thao vốn là sân chơi của dân chuyên thể chất, mấy đứa khác chỉ làm nền.
Huống chi, tôi còn cố tình chọn những đứa “không hợp” để đăng ký.
Lý An thi chạy 100m, sợ chạy chậm mất mặt, cắm đầu cắm cổ lao đi, kết quả ngã sõng soài như chó ăn đá.
Tôi quay lại rõ mồn một, cả tiếng cười khúc khích xung quanh cũng ghi âm đầy đủ.
Chắc cậu ta hận tôi đến tận xương tủy.
Cái bạn gái mà cậu ta hay lấy cớ nhắc tới, tôi cũng lần đầu được gặp ở Đại hội.
Không phải người trong trường, thậm chí còn chẳng hay biết bạn trai mình đang lấy danh nghĩa cô ấy để cô lập người khác.
Khi đến tìm tôi, cô ấy rất lịch sự, lưỡng lự mãi mới mở lời:
“Cậu có thể đừng nhắm vào Lý An nữa được không? Cậu ấy là người rất sĩ diện, ăn nói hơi thẳng thắn. Nếu có chỗ nào lỡ làm cậu phật ý, chắc chắn cũng không cố ý đâu.”
Người trong lời cô ấy miêu tả, hoàn toàn chẳng giống với Lý An tôi biết.
Nên tôi hỏi thẳng:
“Nghe nói cậu ta vì cậu mà thủ thân như ngọc, cậu quản chặt lắm hả?”
Cô gái nghe mà ngơ ngác, lắc đầu phủ nhận.
Thế là, tôi đem hết “chiến tích vẻ vang” của Lý An kể cho cô ta nghe một mạch.
Càng nghe, mày cô gái càng nhíu chặt.
Muốn phản bác, nhưng tôi kéo thẳng cô ta đến đối chất với Lý An.
Hắn vừa chối, tôi liền đưa bằng chứng trò chuyện ra.
Chặn đứng toàn bộ lời biện hộ.
Cô gái bỗng dưng bị đổ lên đầu một cái nồi to tướng, tức muốn chết, liền nói chia tay thẳng thừng.
Lý An chẳng còn tâm trí đối phó với tôi, chỉ để lại mấy tên “huynh đệ” lườm nguýt.
Tôi lập tức né ra xa:
“Nhìn cái gì? Tôi giữ nữ đức, tuyệt đối không qua lại với mấy anh hùng giữ nam đức như các cậu.”
Nhờ mấy màn “vận hành minh bạch” của tôi, cả đám tham gia Đại hội thể thao chẳng giành nổi một giải, còn góp cho trường kha khá trò cười.
Lớp Vật Lý 1 lại một lần nữa nổi danh.
Còn tôi, trong đêm hội Quốc khánh, với màn độc tấu đàn tranh, đoạt giải Nhất.
Giải thưởng này không có tiền, nhưng được đích thân lãnh đạo khoa trao.
Có tài nghệ trong tay, sau này bất kỳ đêm hội hay tiết mục biểu diễn nào, tôi đều sẽ bị lôi lên sân khấu.
Tôi trực tiếp có tên tuổi trong mắt lãnh đạo.
…
Từ khi “liên minh huynh đệ” rạn nứt, chiến tuyến của họ chẳng mấy chốc đã tan thành mây khói.
Tôi chèn ép mấy lần bằng cách thu bài tập, phân công hoạt động, cả đám dần dần ngoan như mèo.
Bất kể tôi gửi gì trong nhóm lớp, tin nhắn trả lời luôn đầy đủ.
Chỉ nửa học kỳ, ngoài bốn tên “cứng đầu” kia, chẳng ai còn chơi trò “cô lập” tôi nữa.
Đúng lúc đó, điểm thực nghiệm của cả bốn tên đều tầm thường.
Tôi thẳng tay “ghép nhóm debut” — cho cả bốn lập thành một tổ, cùng làm thí nghiệm, tính điểm cuối kỳ.
Vốn quen ngồi mát ăn bát vàng, giờ nghe xếp nhóm thì mặt mày tái mét, ai cũng muốn trốn.
Chúng tìm cách xin vào nhóm khác.
Nhưng không có tôi phê duyệt, cuối cùng đều bị từ chối.
Ai lại muốn trong nhóm mình có đứa chỉ biết ra lệnh mà chẳng động tay?
Những người từng giữ “trung lập” với tôi, giờ cũng quay sang “trung lập” với bọn họ.
…
Khi một học kỳ trôi qua, cô cố vấn cũng nhìn rõ sự đối đầu giữa tôi và Lý An.
Thế nên, ngay đầu kỳ sau, cô tổ chức một cuộc bỏ phiếu lại chức vụ lớp trưởng.
Ai thắng làm lớp trưởng, kẻ thua làm lớp phó.
Lý An không phản đối, tôi càng không có gì phải ngại.
Hắn vẫn tự tin như trước.
Nào ngờ, đã có không ít người chướng mắt thói hống hách của hắn.
Cái kiểu xưng huynh gọi đệ để chèn ép người khác không còn hiệu quả.
Còn tôi, dựa vào danh nghĩa lớp trưởng, quang minh chính đại “ăn phần lợi” về mình.
Chỉ nửa tiết học, bỏ phiếu — kiểm phiếu xong xuôi.
Lần này không cần sự thiên vị của cô cố vấn, tôi vẫn đường hoàng ngồi chắc ghế lớp trưởng.
Tốt quá rồi.
Lần sau có hoạt động đi bộ đường dài, tôi khỏi phải tham gia.
Để xem nên chọn mấy ai đi “rèn luyện”…
Hay là, cứ để bốn tên “anh em keo sơn” kia cùng nhau đi cho tình cảm thêm gắn bó nhỉ?