Thể loại:
Mô tả:
“Nương ơi, con không muốn gả cho Tiêu Huân để xung hỉ đâu, để Trần Viên – con ngốc ấy đi thay con đi!” “Trần Viên, con nói với a nương xem, con có bằng lòng thay tỉ tỉ đến nhà họ Tiêu không?” Lúc ấy ta đang đói đến nỗi liếm ngón tay, nghe vậy thì ngơ ngác hỏi: “Đến nhà họ Tiêu có được ăn thứ trắng trắng mềm mềm, thơm thơm kia không?” Ta nhớ rất rõ, hôm ấy đại ca từ thư viện trở về, mang theo rất nhiều đồ ngon, còn cho ta một khối trắng trắng, mập mạp, ta mới biết trên đời lại có thứ ngon đến thế, thứ đó gọi là bánh bao. Từ dạo ấy, ta đem lòng yêu thích cái món gọi là bánh bao kia, nhưng từ đó về sau không còn được ăn lại nữa. Nhà ta nghèo túng, a nương nói đã khó lòng chu cấp cho đại ca ăn học, nên phải chắt chiu từng bữa. Mỗi ngày ta chỉ được một bát cháo loãng pha hạt bắp, nhưng ta thấy a nương vẫn lén đưa đồ ngon cho a tỉ. Có lần ta hỏi a nương có thể cho ta ăn một quả trứng không, liền bị tát một cái thật mạnh: