- Trang chủ
- Mày Không Đi Anh Vác Mày Đi
- Chương 12: Hotboy sợ ma
Chương 12: Hotboy sợ ma
Truyện: Mày Không Đi Anh Vác Mày Đi
Tác giả: Vân Jibi
- Chương 1: Con ba gang
- Chương 2: Đứa nào muốn cưới nó thì bước qua xác tao
- Chương 3: Đi thả diều
- Chương 4: Si bắt cheo
- Chương 5: Đụng trúng hotboy
- Chương 6: Anh muốn hẹn hò với em
- Chương 7: Sinh vật quý phải bảo tồn
- Chương 8: Anh cõng mày về
- Chương 9: Phi vụ trộm cam
- Chương 10: Dì ghẻ
- Chương 11: Xem phim với hotboy
- Chương 12: Hotboy sợ ma
- Chương 13: Chiến tranh lạnh
- Chương 14: Bị ngất
- Chương 15: Tưởng mày chết luôn rồi
- Chương 16: Một là ăn hết, hai là anh tống hết vô họng mày
- Chương 17: Đừng để anh nắm đầu mày xách về
- Chương 18: Ra phố
- Chương 19: Anh thích thì anh đểu thôi
- Chương 20: Hay mày muốn anh vác mày về?
- Chương 21: Con hâm, ngủ ở đây này
- Chương 22: Dậy thì
- Chương 23: Sảy thai
- Chương 24: Bị thương
- Chương 25: Đừng có thấy anh đẹp trai mà hại đời anh
- Chương 26: Em họ
- Chương 27: Lùn háo sắc
- Chương 28: Giao kèo
- Chương 29: Tập xe máy
- Chương 30: Ôsin cao cấp
- Chương 31: Kế hoạch phá hoại
- Chương 32: Ngoan hiền dễ thương
- Chương 33: Anh đẹp trai tỏ tình
- Chương 34: Đó gọi là ghen sao?
- Chương 35: Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa
- Chương 36: Tình cảm chẳng thể giả dối
- Chương 37: Anh cũng thích mày
- Chương 38: Anh là đồ đểu
- Chương 39: Mày nhất định phải chờ anh về
- Chương 40: Chúng tôi...có lẽ chỉ được đến đây thôi
- Chương 41: Bốn năm sau
- Chương 42: Công việc mới
- Chương 43: Cơm cuộn
- Chương 44: Không phải ghét, mà là hận
- Chương 45: Tôi là sếp hay cậu là sếp?
- Chương 46: Gục ngã
- Chương 47: Muốn tự nguyện hay ép buộc?
- Chương 48: Không muốn làm xấu mặt công ty
- Chương 49: Háo sắc
- Chương 50: Sở thích biến thái
- Chương 51: Muốn tắm chung?
- Chương 52: Ghen à?
- Chương 53: Gọi anh
- Chương 54: Không có quyền từ chối
- Chương 55: Bố vợ
- Chương 56: Em trai
- Chương 57: Tới ngày rồi
- Chương 58: Nỗi sợ hãi
- Chương 59: Hội ngộ
- Chương 60: Hình thành khoảng cách
- Chương 61: Trốn tránh
- Chương 62: Câu trả lời
- Chương 63: Bốn năm thực sự rất dài
- Chương 64: Bạn cũ
- Chương 65: Cô ấy...là.tất cả
- Chương 66: Rời
- Chương 67: Tai nạn
- Chương 68: Anh về rồi, không đi nữa
- Chương 69: Ở đây với vợ anh
- Chương 70: Không đi được thì anh vác đi
- Chương 71: Hứa với anh
- Chương 72: Khoảnh khắc ngọt ngào
- Chương 73: "Làm việc"
- Chương 74: Không cho cũng lấy
- Chương 75: Vợ mình không thương thì thương ai
- Chương 76: Hạnh phúc thật ra rất đơn giản
- Chương 77: Vitamin V
- Chương 78: Anh cũng biết ghen
- Chương 79: Đưa nhau đi khám
- Chương 80: Kết
- Chương 81: Ngoại truyện
- Chương 82: Ngoại truyện 2
- Chương 83: Ngoại truyện 3
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Màn hình ti vi sáng trở lại, mọi người cũng dần ngồi ngay ngắn lại vị trí. Liếc sang bên cạnh, tôi không thấy anh hotboy thần kinh đâu cả. Chắc lúc nãy đèn tắt nên tranh thủ đi vệ sinh rồi. Nhưng mà tôi để ý ở dưới chân có cái đống gì đen đen, to to đang rung rung dưới đấy. Tôi tò mò cúi xuống nhìn kỹ, bởi vì đèn trong rạp đã tắt hết, dưới chân thì bị hàng ghế phía trước che lấp mất một phần, nhìn cũng không rõ nên tôi phải cúi sát xuống.
Giời ạ, thì ra gã thần kinh...à quên gã hotboy thần kinh đang núp dưới đấy làm cái gì ý. Tôi nghi hoặc, đưa tay nắm vai anh ta lay lay, khẽ giọng: "Này, anh chui xuống đấy làm gì vậy?"
Gã hotboy thần kinh đấy đột nhiên giật bắn người khiến tôi cũng phát hoảng, giật mình ngã về phía sau làm cái ghế kêu cạch một phát. Mấy người xung quanh nhìn tôi chằm chằm tưởng tôi bị ngớ. Phim vừa chiếu khúc đầu chưa có gì gay cấn mà cũng giật thột lên vậy. Tôi còn nghe loáng thoáng có người nói tôi đúng là mếch khơ lơ gì gì đấy. Tôi chả hiểu họ nói gì nên cũng mặc kệ.
Gã hotboy thần kinh kia xoay người lại, vội vã đứng dậy ngồi lên ghế, lắp ba lắp bắp. Nhìn mặt anh ta có vẻ không được ổn cho lắm.
"À...anh...cái ghế trơn quá anh bị tuột xuống dưới."
Tôi chau mày nhìn anh ta đầy nghi hoặc. Nói thẳng ra là tôi chả tin lời anh ta tẹo nào. Bởi vì sao ư? Thứ nhất, cái ghế này lót bằng nỉ, bề mặt không trơn mà lỗ chỗ, anh ta lại nói trơn thì trơn cái gì? Thứ hai, lòng ghế được thiết kế hơi lõm xuống một chút, cho nên tuột thế quái nào được cơ chứ? Tóm lại thì lí do củ chuối anh ta nói vừa rồi không có chút logic nào cả. Nhưng tôi cũng không quan tâm cho lắm, chỉ khẽ gật gật đầu rồi xoay người lại, chăm chú vào cái màn hình to đùng trước mặt, tay bốc bắp rang nhai nhồm nhoàm.
Phim chiếu được một lúc thì bắt đầu đến đoạn gay cấn. Trước mặt là cảnh một cô gái đang đứng trước một tấm gương lớn. Trong gương là hình ảnh phản chiếu của cô ta. Đột nhiên, cái hình phản chiếu trong gương nở một nụ cười quỷ dị. Cô gái kia thấy thế thì hốt hoảng bỏ chạy, đâm sầm vào cánh cửa trước mặt.
Choang...xẹt...phực...
Cảnh tiếp theo vô cùng kinh khủng. Vài tiếng la hét vang lên. Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng tôi vẫn không khỏi rùng mình.
"Anh nhìn kìa, cô ta bị tấm kính rớt cứa đứt đầu rồi." Tôi đưa tay sang khều khều anh hotboy thần kinh. Không thấy động tĩnh gì, tôi nghi hoặc quay sang bên cạnh. Gã thần kinh kia mặt bị biến sắc, môi run run như vừa bị kh*ng b* tinh thần vậy. Tôi ngạc nhiên: "Anh sao thế? Mặt vã cả mồ hôi rồi kìa?"
"Anh...anh...không...tại...tại nóng quá đó mà." Anh ta nói xong, cánh tay khẽ run run đưa lên quẹt mồ hôi.
"Trong rạp có máy lạnh mà anh, lạnh muốn chết mà nóng gì?"
"Thì...thì anh thấy nóng mà."
Tôi lắc đầu, cũng chẳng muốn hỏi thêm gì nên ừ một tiếng rồi lại tiếp tục xem.
"Ôi, anh ta tự cắt chân tay mình kìa!"
"Eo ôi, mụ béo kia bị cứa mặt gớm quá!"
"Êu ơi, gã kia nhai miểng chai rách mồm rồi mà vẫn còn nhai kìa!"
Mấy người trong rạp bắt đầu co người r*n r*. Tôi cũng thấy có chút ớn ớn. Nhưng tôi là thanh niên cứng mà, mấy cảnh này có nhằm nhò gì? Ghê hơn nữa tôi vẫn còn coi được. Cảm giác cánh tay bị ai đó bấu chặt nên đau đau. Tôi nhíu mày quay sang bên cạnh. Cái gã hotboy thần kinh này không biết bị cái gì nữa, người cứ run cầm cập lên, bấu chặt tay tôi không buông. Lạ quá, anh ta làm sao vậy nhỉ? Tôi thấy hơi lo lắng, cúi lại gần hỏi: "Anh ơi anh ổn không?"
"Không...không...sao...phim...đang...hay mà. Xem...tiếp đi... "
Tôi thấy anh ta nói vậy thì không hỏi nữa. Nhưng trong lòng cứ cảm giác có gì đó không ổn. Đang định xoay người lại thì đột nhiên phát hiện cách đó không xa có một bóng người rất quen thuộc đang nhìn chằm chằm vào bọn tôi. Bên cạnh còn có một người nữa, chắc là sợ quá nên rúc cả người vào người kia.
Là anh Tí.
Mặt tôi bỗng đen sì. Cái đứa bên cạnh ngoài con Nhung ra thì còn là ai được nữa. Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu trong lòng. Gớm, đã công khai vậy rồi cơ à? Rủ nhau đi xem phim kinh dị đồ, lợi dụng cơ hội để thân mật với con kia chứ gì? Tôi biết thừa. Đám con trai ý mà, rủ con gái đi xem phim ngoài ý đồ lợi dụng lúc bọn nó đang sợ hãi rồi giả bộ nắm tay nắm chân ôm ôm ấp ấp thì chả có gì tốt đẹp hay ho cả.
Mà sao không quay sang ôm luôn nó đi còn nhìn về phía này làm quái gì. Cả cái con kia nữa, nó mà sợ ma sợ quỷ gì chứ, bày đặt giả bộ để rúc vào người anh ấy chứ gì. Tôi biết hết ý, làm sao qua mặt tôi được. Hừ. Tôi cay cú xoay người lại, dán mắt vào cái màn hình không thèm để ý nữa. Đúng là tức chết mà.
Đang đến đoạn hay tôi lại thấy bực bội. Cái gã thần kinh bên cạnh không biết mắc cái giống gì cứ kéo cánh tay tôi núp núp vào đấy. Tôi thấy khó chịu, đang định giật tay ra thì anh ta tự động thả tay tôi ra, đứng vụt dậy chạy về phía cửa đi ra ngoài. Tôi nhìn theo, cảm thấy khó hiểu, xong lại thấy không ổn nên đành bỏ dở bộ phim, đứng dậy đi theo ra ngoài. Tôi đứng phía ngoài ngó nghiêng xung quanh thì thấy anh hotboy thần kinh đang cắm đầu xuống bồn rửa tay nôn thốc nôn tháo. Chẳng biết bị cái gì. Hay trước khi đi xem phim ăn trúng thứ gì nên bị ngộ độc rồi?
Tôi lắc đầu, cảm thấy có chút tội nghiệp nên đi lại gần vỗ vỗ lưng anh ta, sau đó rút ít khăn giấy trên kệ đưa cho anh ý rồi hỏi: "Anh làm sao thế? Có ổn không?"
"Anh...anh...không sao." Anh ta ngước lên nhìn tôi bằng khuôn mặt thống khổ, sau đó lại quay xuống, tiếp tục nôn ọe. Tôi nhìn thấy mà chỉ muốn nổi da gà. Ghê chết được.
"Đi về thôi." Tôi chán, mất hứng xem phim rồi nên muốn về. Cái chính là không muốn đi vào kia nhìn đôi nam nữ đáng chết trong đấy đang ôm ôm ấp ấp tình tứ. Phải, tôi đang ghen, đang tức đấy. Tức chết đi được ấy chứ. Nhưng tức thì tức chứ biết làm gì được. Tôi quay người đi ra ngoài, đột nhiên cánh tay bị ai đó nắm chặt.
"Đi về với anh mau."
Giọng nói này là của anh Tí. Ngày nào cũng nghe nên chỉ cần anh ấy lên tiếng là tôi đoán được ngay. Không phải là đang ở trong kia ôm gái sao? Mò ra đây làm gì? Tôi quay người lại giận dữ: "Việc gì em phải đi với anh?"
Tôi cong môi, giật phắt cánh tay ra khỏi tay anh ấy. Liếc sang bên cạnh, tôi nhìn thấy cái con ẻo lả kia đang đứng nôn ọe gần anh hotboy thần kinh. Đẹp đôi thật đấy, trai tài gái sắc, nôn ọe cũng có cặp có đôi. Mà thôi, tôi chẳng thèm để ý nữa, lướt qua anh Tí đi ra thì bàn tay lại bị nắm lấy, lôi đi xềnh xệch. Mặt tôi bỗng đỏ bừng, tôi gắt: "Bỏ em ra, em không đi." vừa nói, tôi vừa vùng vằng.
"Im ngay, mày không đi anh vác mày đi đấy."
Xời, cái câu này tôi nghe muốn mòn lỗ tai luôn rồi. Tuổi đâu mà vác được tôi cơ chứ. Tôi vẫn ngang ngạnh ngọ nguậy cánh tay. Anh Tí đột nhiên dừng lại xoay người làm tôi mất đà, đâm sầm vào ngực anh ấy. Tôi réo lên: "Oái, anh bị hâm à?"
"...."
Cảm giác có gì đó không ổn, tôi mới bẽn lẽn ngước lên hé mắt nhìn anh Tí. Chỉ thấy mặt anh ấy đằng đằng sát khí. Tôi thấy thế cũng hơi sợ, cắn môi lắp bắp: "Ha, chúng ta đi về, đi về." Kèm theo đó là một nụ cười vô cùng nham nhở. Anh Tí chẳng nói chẳng rằng, lại tiếp tục nắm tay tôi lôi đi. Tôi còn biết làm gì nữa, cắn răng mà đi theo thôi. À quên, lúc nãy bỏ đi còn chưa kịp chúc hai bạn trong kia nôn oẹ vui vẻ.