(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
“Không thể nào…”
Tôi tiếp lời:
“Nếu lúc đó các cậu chịu đối xử tử tế với tôi, cùng bàn bạc, tuân thủ quy tắc, tôi hoàn toàn có thể đảm bảo phần thắng.”
“Tám triệu tiền thưởng chia đều, mỗi người hai triệu.”
Đường Linh Linh và Dương Tử Hàn òa khóc nức nở, Lâm Uyển Nhụy đang gọi video từ trại tạm giam cũng vỡ òa trong tiếng gào:
“Tôi không tin!”
Tôi thở dài, xoay người bước vào chiếc Maybach của anh trai.
…
Sau khi ba người kia bị đuổi học, tôi lại quay về cuộc sống đơn giản và kiên cường như xưa.
Tuy các bài viết vu khống trên diễn đàn đã bị đính chính, nhưng vẫn có một số bạn nhìn tôi với ánh mắt dò xét.
Nhậm Nhất Phi bước ra đứng trước mặt mọi người:
“Tôi có thể làm chứng cho bạn học Trần Hi, cô ấy là một người chăm chỉ và cầu tiến. Tất cả những tin đồn về kim chủ chỉ là sự bịa đặt của Lâm Uyển Nhụy.”
Nhậm Nhất Phi là thủ khoa khoa Toán năm 3, có uy tín lớn trong mắt sinh viên, nên lời anh nói khiến phần lớn mọi người tin tưởng.
…
Khi Trần Tịnh – anh trai tôi – tổ chức một buổi diễn thuyết doanh nhân tại trường, từ chiếc Maybach bước ra một người đàn ông mặc vest sang trọng, khí chất bá đạo nổi bật.
Ánh mắt mọi người nhìn tôi lập tức thay đổi thành sự ngưỡng mộ.
“Trời ơi! Anh trai Trần Hi đẹp trai quá đi mất!”
“Giới thiệu chút đi, anh cậu bao nhiêu tuổi vậy?”
Tôi lặng lẽ che mặt, còn ông anh thích biểu diễn của tôi thì đã đứng trên sân khấu, hùng hồn thuyết trình về nguyên lý thiết kế vòng tay tính phí và ứng dụng của chip siêu tốc.
“Tương lai, khi mạng Internet bước sang thời đại 6G, chip siêu tốc sẽ giúp mọi người nhắc nhở – thanh toán – tiêu dùng chỉ trong chớp mắt.”
Anh ấy giơ lên mô hình thiết kế của cả hai anh em:
“Mục tiêu của chúng tôi là rút ngắn thời gian làm việc, trả lại nhiều hơn thời gian cho bản thân và cho cuộc sống.”
Phía dưới vang lên những tràng pháo tay rền vang, không ít sinh viên cảm động đến rơi nước mắt.
Trần Tịnh giơ tay về phía tôi:
“Phần lớn công lao thiết kế chip là nhờ em gái tôi – Trần Hi. Cảm ơn em vì luôn đồng hành!”
Tôi bước lên sân khấu, bàng hoàng nhận ra mình đã đi đến lễ tốt nghiệp.
Hiệu trưởng đích thân vén tua mũ cử nhân cho tôi, nở nụ cười rạng rỡ:
“Chúc mừng Trần Hi đã giành được ba bằng sáng chế! Tương lai trông cậy vào lớp trẻ các em!”
Tôi không còn ngoái nhìn quá khứ đau đớn nữa, cầm theo bằng tốt nghiệp và bản quyền thiết kế, chạy nhanh về phía tương lai rực rỡ đang chờ đón mình.