Đồng nghiệp của tôi cười nhạt, tiếp tục chửi không ngừng:

“Lúc nãy không vả thẳng mặt anh một trận là do nể đấy, giờ lại thấy ngứa da muốn bị đánh à?”

“Đầu óc anh có vấn đề đã đành, sao còn mắc thêm cả bệnh điếc giai đoạn cuối vậy? Rõ ràng là tôi đang mắng con thanh mai của anh, sao lại gào rú vào mặt Lục Tranh?”

“Con nhỏ thanh mai chó má kia chửi Lục Tranh thì anh không hé một lời, Lục Tranh chỉ nói hai câu sự thật thì anh đã đau lòng giùm nhỏ ta rồi hả? Anh còn mặt mũi mà hỏi vặn lại Lục Tranh à?”

“Đồ tra nam óc lệch, ngay cả chó cũng chê dơ!”

Vừa dứt lời.

Tần Diêu đứng chết trân tại chỗ, bị chửi đến không nói nên lời.

Bị nữ đồng nghiệp lột sạch sự thiên vị trơ trẽn, mặt cắt không còn giọt máu.

“Không phải vậy đâu, Lục Tranh, anh…”

Anh ta há miệng, phát ra vài âm thanh trong cổ họng, như muốn biện hộ điều gì đó.

Nhưng tôi đã quay người rời đi, không chút do dự.

Tôi không còn chút hứng thú nào để nghe anh ta nói nữa.

Trước đây tôi đã cho anh ta quá nhiều cơ hội.

Anh chưa từng biết trân trọng.

Giờ đây cũng không còn cần thiết nữa.

Tôi cũng không muốn lãng phí thời gian và sức lực vào một người như vậy.

Hơn nữa…

Quả báo của bọn họ, vẫn còn ở phía sau.

8.

Hôm Mộ Sở Sở cạo trọc tóc tôi.

Không chỉ chụp “ảnh xấu” của tôi, mà còn quay lại toàn bộ quá trình, đăng lên vòng bạn bè.

Có lẽ để giữ hình tượng vô tội trước mặt Tần Diêu, cô ta đã chặn rất nhiều người.

Nhưng lại quên rằng, tôi từng dùng tài khoản phụ kết bạn với cô ta.

Lúc đó tôi vẫn chưa biết gì về quan hệ mờ ám giữa cô ta và Tần Diêu.

Chỉ đơn giản là muốn hòa thuận với bạn nữ của bạn trai.

Và thế là đoạn video tràn ngập nhạo báng và sỉ nhục kia rơi vào tay tôi.

Chuỗi bằng chứng đầy đủ rõ ràng.

Tôi lập tức gửi đơn kiện Mộ Sở Sở ra tòa.

Tội danh xúc phạm nhân phẩm – rõ như ban ngày.

Cô ta chạy trời không khỏi nắng.

Tất nhiên, chỉ như vậy thì chưa đủ.

May sao nơi tôi từng làm việc trước đây chính là một công ty truyền thông.

Nhờ sự giúp đỡ của công ty cũ, tôi và Mộ Sở Sở đã nhanh chóng leo thẳng lên mục tin nóng địa phương.

Toàn bộ dân mạng đều bị hành vi bỉ ổi của cô ta làm cho chấn động:

“Đm! Trước lễ cưới mà ác ý cạo trọc đầu cô dâu? Cầm thú cũng không làm ra chuyện này!”

“Quá đáng quá! Nếu là tôi chắc đã sụp đổ hoàn toàn mất rồi!”

“Nếu không phải qua màn hình, tôi đã xông vào tát cho vài cái rồi!”

“Lần này tôi nhất định phải phát huy sức mạnh của mạng xã hội, khiến con đàn bà tên Mộ Sở Sở ấy bị ‘chết xã hội’!”

Liên tiếp mấy ngày sau đó.

Sức nóng không hề giảm.

Tôi trở thành “cô dâu hụt thảm nhất toàn mạng”.

Nhận được vô số sự đồng cảm và thương tiếc từ cộng đồng mạng.

Khi đi ngoài đường bị nhận ra, không tránh khỏi những lời bàn tán xì xào.

Nhưng tôi hoàn toàn không để tâm.

Dù sao thì tôi cũng sắp rời đi cùng đoàn khảo sát khoa học, chẳng còn gì để mất nữa.

Huống hồ, người làm sai đâu phải tôi.

Tôi sợ gì chứ!

Dĩ nhiên, người còn lại trong cuộc thì không thể ngồi yên được nữa.

“Lục Tranh! Cô điên rồi sao!”

“Chỉ là cạo đầu cô một chút thôi, chuyện nhỏ nhặt vậy mà cũng chấp nhặt mãi không tha!”

“Cô cứ đợi đấy! A Diêu cưng chiều tôi như vậy, nếu biết cô hại tôi thế này, nhất định sẽ không tha cho con tiện nhân như cô đâu!”

Dưới sự đào sâu tìm hiểu của cư dân mạng.

Thông tin cá nhân của Mộ Sở Sở đã bị bóc trần sạch sẽ.

Mỗi ngày sống trong hoảng loạn, cô ta trút hết cơn giận lên tôi.

Miệng lưỡi đầy rẫy lời lẽ dơ bẩn tục tĩu.

Tôi chẳng nói gì.

Chỉ bình tĩnh ghi âm lại, sau đó lập tức tung lên mạng như một bằng chứng mới.

Thế là…

Làn sóng mắng chửi từ cộng đồng mạng lại càng bùng nổ dữ dội hơn.

Và đúng vào lúc đó.

Tôi lại nhận được điện thoại của Tần Diêu.

8.

Dù tôi đã chặn toàn bộ liên lạc với Tần Diêu từ lâu.

Cũng đổi cả số điện thoại mới.

Nhưng không hiểu Tần Diêu dùng cách gì, vẫn lần ra được số của tôi:

“Xin lỗi… Lục Tranh, anh thật sự không biết em đã chịu nhiều ấm ức như vậy…”

Qua điện thoại, lần đầu tiên tôi nghe thấy anh ta hạ giọng, nhận lỗi với tôi.

Anh ta nói trước đây thực sự không biết Mộ Sở Sở cạo đầu tôi là có ác ý.

Mộ Sở Sở nói đó chỉ là một lần lỡ tay vụng về, anh ta vì tin tưởng bạn thanh mai trúc mã bao năm nên đã chọn tin cô ta.

Chỉ đến khi nghe đoạn ghi âm đầy lời nhục mạ khó nghe đó…

Anh ta mới nhận ra, mình đã tin nhầm người.

Tần Diêu nói, anh ta bị đánh lừa bởi vẻ ngoài ngoan ngoãn giả tạo của Mộ Sở Sở.