- Trang chủ
- Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
- Chương 114: Không đến mức đó đâu
Chương 114: Không đến mức đó đâu
Truyện: Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Tác giả: Tự Bạo Tạp Xa
- Chương 1: Thí sinh nước ngoài
- Chương 2: Lose Heart
- Chương 3: Bug
- Chương 4: Bớt đọc truyện hệ thống lại đi
- Chương 5: Tôi có thể gọi cậu như vậy không
- Chương 6: Có chút lúng túng
- Chương 7: Thu hút fan, quả thực là một chuyện rất huyền diệu
- Chương 8: Mặt lạnh
- Chương 9: Thà nói không được còn hơn
- Chương 10: Nhóm web drama
- Chương 11: Huấn luyện viên cấp địa ngục
- Chương 12: Kịch bản
- Chương 13: Nói năng thận trọng
- Chương 14: Battle
- Chương 15: Cướp tay trên
- Chương 16: Phỏng vấn
- Chương 17: Không giống như tưởng tượng
- Chương 18: Thì ra là fan truyền đạo.
- Chương 19: Người thực sự mạnh mẽ đã xuất hiện
- Chương 20: Quả nhiên là người nóng tính.
- Chương 21: Hắn có điều gì đáng để tranh giành không?
- Chương 22: Câu này có thể nói trước ống kính à?
- Chương 23: Đừng call back nữa mà!
- Chương 24: Những điều “cuồng” hơn còn đang chờ phía sau
- Chương 25: Ăn sáng
- Chương 26: To The Stars
- Chương 27: Cái hệ thống vô đạo đức gì vậy
- Chương 28: Ít luyện một phút là ít sống một năm
- Chương 29: Ngủ ngon
- Chương 30: Yuzuko nói tổng cộng bao nhiêu chữ?
- Chương 31: Hình như đối phương không mấy vui vẻ thì phải?
- Chương 32: My angel!
- Chương 33: Đây gọi là chó chê mèo lắm lông sao?
- Chương 34: Giảm cân?
- Chương 35: Resident Evil
- Chương 36: Cũng không tệ?
- Chương 37: Có ai cứu hắn với?
- Chương 38: Phán đoán chính xác.
- Chương 39: Bạn nhảy
- Chương 40: Tính hướng quang
- Chương 41: Bạn cùng phòng cả đêm không về?
- Chương 42: Thằng nhóc này nói nhiều vậy từ bao giờ?
- Chương 43: Bà mẹ trẻ
- Chương 44: Tối nay đúng là liên hoàn bất ngờ!
- Chương 45: Xin lỗi, cho phép hắn giả vờ điếc ba giây.
- Chương 46: Buổi học thanh nhạc bắt đầu
- Chương 47: Vừa là cứu nguy, cũng là một cách tự cứu lấy mình
- Chương 48: Tổn thương sâu sắc
- Chương 49: Đừng vô lý thế
- Chương 50: Đây mới là con người thật của hắn đó.
- Chương 51: Sao có thể không mong chờ một phép màu?
- Chương 52: Đâu phải uất ức, đây là khổ tận cam lai!
- Chương 53: Bình chọn
- Chương 54: Ending pose
- Chương 55: Hắn hận ruy băng.
- Chương 56: Diễn đàn thảo luận
- Chương 57: Bias thăng thiên rồi!
- Chương 58: Chế độ chống spoil
- Chương 59: Khó xử
- Chương 60: Mê tín là không tốt
- Chương 61: Tình huống gì đây?
- Chương 62: Hộp kinh dị
- Chương 63: Đánh giá theo nhóm
- Chương 64: Các bài hát công diễn
- Chương 65: Chọn bài
- Chương 66: Đồng đội cãi nhau ta xem kịch
- Chương 67: Chọn center
- Chương 68: Một người nước ngoài nhỏ
- Chương 69: Thì ra Triệu Diệc Phong không phải là nhiệm vụ giả mở thiên nhãn.
- Chương 70: Dùng đạo đức để trói buộc
- Chương 71: Are you sure?
- Chương 72: Cậu ấy chỉ muốn ăn KFC Thứ năm điên cuồng thôi mà!
- Chương 73: Quả thật rất táo bạo.
- Chương 74: Anh em cùng cảnh ngộ
- Chương 75: Kinh doanh hình tượng
- Chương 76: Một phiên bản của mình tốt hơn
- Chương 77: Leo tường nhập hố
- Chương 78: Chiều fan
- Chương 79: Nỗi đau của nhân loại vốn không giống nhau.
- Chương 80: Mở combat
- Chương 81: Vượt kiếp mà, thành công thì thăng tiên thôi.
- Chương 82: Giám khảo nhận xét
- Chương 83: Đã đến giờ
- Chương 84: Ngoài biên chế
- Chương 85: Cơ bụng
- Chương 86: Em bé mít ướt
- Chương 87: Lên sân khấu
- Chương 88: Sự cố sân khấu
- Chương 89: Có chút tức giận.
- Chương 90: Giờ thì hắn biết nói gì tiếp theo?
- Chương 91: Miura Yuki vs Mạc Lê
- Chương 92: Vòng công diễn đầu tiên chính thức khép lại
- Chương 93: Nếu ngay cả lời xin lỗi mà cũng không thật lòng thì sao?
- Chương 94: Diễn đàn
- Chương 95: Màn xin lỗi
- Chương 96: Bắt gặp lúc nửa đêm
- Chương 97: Sẽ cố gắng
- Chương 98: Center visual
- Chương 99: Công bố
- Chương 100: Yuki ơi... cậu cầm hơi nhiều thẻ đó nha...?
- Chương 101: Có hơi quá mạnh dạn rồi đó?
- Chương 102: Không phải, không có, không muốn
- Chương 103: Ending thần thánh
- Chương 104: Thiên vị
- Chương 105: Nhất định phải debut đó
- Chương 106: Quay quảng cáo
- Chương 107: Trạm trị liệu
- Chương 108: Tự mổ xẻ trước ống kính là trị liệu?
- Chương 109: Hình như... hơi bốc đồng rồi.
- Chương 110: Nghệ thuật ngôn ngữ
- Chương 111: Đây đúng là sân chơi của dân chuyên.
- Chương 112: Cái này thì đúng là sở trường của hắn luôn.
- Chương 113: Đánh giá cao hắn quá
- Chương 114: Không đến mức đó đâu
- Chương 115: Nghe thì dễ chứ làm mới khó!
- Chương 116: Trễ một phút, nhảy một lần
- Chương 117: Đàn ông không thể nói không được
- Chương 118: Máu giả
- Chương 119: Ngôn ngữ của Mạc Lê
- Chương 120: Ngày càng hoạt bát
- Chương 121: Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ngại ngùng rồi.
- Chương 122: Chuồn không thành công.
- Chương 123: Tạo hình
- Chương 124: Cố hết sức, rồi để trời định.
- Chương 125: Khoan, mọi người không thấy kỳ lạ gì hết hả?
- Chương 126: Bloody
- Chương 127: Hình như… không ai chê hắn nhảy cứng nữa?
- Chương 128: Không phải hắn là người thứ ba sao???
- Chương 129: Quỷ mới tin!
- Chương 130: Cứu mạng, cảm giác xấu hổ trễ nhịp ập tới.
- Chương 131: Thì ra là đồng âm!?
- Chương 132: Dù là thời kỳ trung nhị hòa mình vào thế giới anime/manga, hay sau này thành ‘người hiện thực’ lướt thấy đủ loại
- Chương 133: Cậu là fan only tôi à?
- Chương 134: Dự định sao này
- Chương 135: Khó quá đi mất, hệ thống thật sự có thể giải quyết ổn thỏa chứ?
- Chương 136: Diễn đàn 1
- Chương 137: Diễn đàn 2
- Chương 138: Diễn đàn 3
- Chương 139: Hội thao Ngôi sao
- Chương 140: Công bố xếp hạng lần hai
- Chương 141: Sự chia ly hôm nay là hội ngộ của ngày sau
- Chương 142: Cố gắng đến phút giây cuối cùng
- Chương 143: Bài hát vòng ba
- Chương 144: Đội trưởng
- Chương 145: Luyện tập rap
- Chương 146: Cuộc chiến của Husky và chó bông xù
- Chương 147: Một chàng trai quá ư nghiêm túc.
- Chương 148: Bước qua một con dốc nhỏ
- Chương 149: Không thể phản bác
- Chương 150: Khoan đã, khoảng rỗng là cái gì?
- Chương 151: Thật sự rất "chấn động", trên nhiều khía cạnh
- Chương 152: Vũ đạo của bọn họ có cái đó hả?!
- Chương 153: Mở mang tầm mắt thật
- Chương 154: Cố lên nhé, người luôn nỗ lực nhất
- Chương 155: Không lẽ là đặc biệt tới tìm hắn?
- Chương 156: Sơn móng tay
- Chương 157: Là kiểu nhóc con thông minh biết cách phân bổ thời gian.
- Chương 158: Ngụ ý rất rõ: muốn tìm đúng người thì nên tìm Triệu Diệc Phong.
- Chương 159: Quái Đản
- Chương 160: Lại một lần nữa là câu hỏi quen thuộc từ nhóm người này nhỉ?
- Chương 161: Cái miệng này đúng là không kiểm soát được mà.
- Chương 162: Không phải là tranh giành một miếng bánh, mà là tranh giành cái thể diện này!
- Chương 163: Được đấy, "tầm nhìn" mở rộng rồi.
- Chương 164: Miệng còn chưa kịp mở!
- Chương 165: Được đấy, chuyên nghiệp thật.
- Chương 166: Quá khoa trương rồi đó!
- Chương 167: Cùng nhau tạo nên kỳ tích
- Chương 168: Hiểu rồi, chắc là bị chửi rồi.
- Chương 169: Sốt
- Chương 170: Thật sự là, hắn muốn khóc luôn
- Chương 171: Không ngờ là kiểu anh trai tốt như vậy.
- Chương 172: Con gái?
- Chương 173: Khoảng cách được kéo gần, ánh sao như ngay trước mắt.
- Chương 174: Được gặp cậu thật sự là điều tuyệt vời nhất
- Chương 175: Slogan cổ vũ
- Chương 176: Yuzu muôn năm, thần chủ phù hộ!
- Chương 177: Ai đó làm ơn cứu hắn đi
- Chương 178: Nhưng đây là lần đầu tiên, cô thấy muốn khóc tại một buổi ký tặng.
- Chương 179: Đây có phải là Lại Vũ Đông không?
- Chương 180: Thật lãng mạn
- Chương 181: Reaction
- Chương 182: VCR
- Chương 183: Đây mới chính là vạch đích thực sự.
- Chương 184: Sợ ảnh hưởng tâm lý nên không dám xem đó!
- Chương 185: Quả nhiên
- Chương 186: Cửa ngõ bước vào đêm chung kết chính thức được mở ra
- Chương 187: Diễn đàn
- Chương 188: Chọn bài
- Chương 189: Nhóm này toàn trai đẹp, tui thích
- Chương 190: Một khi đã làm đội trưởng thì cả đời là đội trưởng.
- Chương 191: Thế giới mà ai cũng hạnh phúc, đã được thành lập.
- Chương 192: Duyên phận, thật diệu kỳ.
- Chương 193: Thì ra tôi cũng là một phần trong trò chơi của họ
- Chương 194: Có cả những chuyên ngành đó á?
- Chương 195: Cứu vãn
- Chương 196: Bị thuyết phục rồi
- Chương 197: Xin lỗi vì để cậu đợi lâu
- Chương 198: Là sự chuyển giao của mùa, cũng là điểm giao nhau giữa hai phía
- Chương 199: Kỷ Nguyên Ngôi Sao
- Chương 200: Là một thứ tình yêu vừa đẹp đẽ, vừa nồng nhiệt
- Chương 201: Trở về với chiến trường thuộc về mình
- Chương 202: Cậu mãi mãi là idol tỏa sáng rực rỡ
- Chương 203: Sao nghe cứ như sắp không debut được thế?
- Chương 204: Yuki, cậu thật là đội trưởng trời chọn
- Chương 205: Liệu có thể đánh hắn ngất đi rồi đợi đến khi công bố xong hết thứ hạng mới cho tỉnh lại không?
- Chương 206: Người ta đâu cần đi phỏng vấn mà
- Chương 207: Tôi đợi cậu qua nhé
- Chương 208: Liệu… vẫn còn cơ hội không?
- Chương 209: Cảm ơn vì đã gặp nhau
- Chương 210: Từng bước một chạm tới vạch đích
- Chương 211: Chính thức debut
- Chương 212: Tối nay sao rất đẹp ^ ^
- Chương 213: Diễn đàn
- Chương 214: Sửa BUG
- Chương 215: Không thể phản bác được gì luôn
- Chương 216: Ai cứu hắn với!!!
- Chương 217: Như thể tất cả đã được các vì sao sắp đặt sẵn từ trước
- Chương 218: Chia KTX
- Chương 219: Chia phe
- Chương 220: Đó chính là sức hấp dẫn của những bí mật
- Chương 221: Nội gián
- Chương 222: Làm mức độ kinh dị lập tức nâng lên một tầm cao mới
- Chương 223: Tôi bị oan mà!
- Chương 224: Đây là đang hù NPC hay hù khán giả vậy
- Chương 225: Xong đời rồi.
- Chương 226: Ma quỷ cũng không địch lại sự tiện lợi của công nghệ
- Chương 227: Ai là người hét to nhất?
- Chương 228: Quá… quá cống hiến rồi
- Chương 229: Hàng đầu có phải đáng sợ nhất không?
- Chương 230: Bạn chơi vui, người ta chơi sinh tồn
- Chương 231: Vô lý mà lại hợp lý
- Chương 232: Xem bắn pháo hoa
- Chương 233: Bây giờ sinh viên phát thanh khó xin việc thật
- Chương 234: Cảm giác hình như trúng thật
- Chương 235: Yuzu lại sắp thành nhà tiên tri rồi à?
- Chương 236: Không còn lựa chọn thứ ba sao?
- Chương 237: Chỉ còn con đường này để chọn
- Chương 238: Thế mà cũng thoát ra được á?
- Chương 239: Quả là lời nguyền độc ác nhất dành cho một rapper
- Chương 240: Hạ đường huyết à?
- Chương 241: Thuỷ triều xác sống
- Chương 242: Được đấy, rất chặt chẽ
- Chương 243: Hồng nhà ta nói được làm được, giỏi quá
- Chương 244: Thoát ra
- Chương 245: Diễn đàn 1
- Chương 246: Diễn đàn 2
- Chương 247: Mừng sinh nhật tuổi 22 - Toàn văn hoàn
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
"Mọi người tiến triển đến đâu rồi?" Kim Hi Hằng bỏ tai nghe xuống, "Tôi và Yuki đã xong phần của mình, không biết dạy trước được không? Dạy xong tôi sẽ kèm riêng cậu ấy."
“Cũng được… nhưng mà…” Trương Minh Triệt hơi do dự, dè dặt hỏi: “Cậu biên xong hết rồi à?”
“Ừm.”
Bạch Huyên Hách thở dài đầy phóng đại: “Người ta nhảy cả chục năm rồi, kinh nghiệm đầy mình, so với mấy đứa như tụi mình vừa chậm vừa lười thì làm sao sánh được.”
Tô Tuấn Triết ngẩng lên, cười tươi: “Tôi cũng biên xong rồi.”
"Học tập Tiểu Tô đi." Kim Hi Hằng liếc mắt, "Huyên Hách, cà đến đâu rồi?"
“Tính sơ sơ, chắc cũng được một nửa.” Bạch Huyên Hách cười toe, giơ tay thề thốt:
“Hôm nay nhất định mài xong, không xong thì ngủ lại luôn ở đây! Không đúng, không xong thì tôi về ăn lẩu chín ngăn luôn!”
【Cai nghiện đi anh】
【Chúng ta nên gặp nhau ở đêm chung kết, không phải tiệm lẩu】
【Yuzu: Quán lẩu? Không phải xưởng sửa điện thoại sao?】
【Đừng chọc tui cười nữa】
Nói cười thì nói cười vậy thôi, chứ luyện tập thì không ai bỏ qua. Không ai tỏ ra bất mãn hay ý kiến gì vì bị ngắt quãng tiến độ biên đạo, trái lại, ai nấy đều tranh thủ học nhanh để còn tập trung cho phần việc của mình.
Lại Vũ Đông lại không kìm được mà nhớ đến nhóm biểu diễn vòng một.
Mấy người như Tăng Khải không cần biên đạo, chỉ ngồi hưởng thành quả và học hát, vậy mà nghe phải tập từng đoạn một, mặt mày ỉu xìu như bị cắt ngang buổi bảo vệ luận văn.
Tuy bị loại khỏi show không nhất thiết là do cá nhân có vấn đề – thực lực mạnh, ngoại hình đẹp vẫn có thể "bốc hơi" vì không có chống lưng – nhưng có những người bị loại thì đúng là nên tự soi lại bản thân.
Nói nhiều cũng không hay, kẻo lại bị bảo được lợi còn ra vẻ đạo lý.
“Phần vũ đạo và đội hình tôi biên luôn rồi, giờ sẽ nhảy trước phần của Yuki, nếu ai có ý kiến hay hơn cứ góp ý, mình cùng bàn bạc.” Kim Hi Hằng đứng trước tường gương, quay đầu gọi các bạn phía sau, “Ai mở nhạc giúp tôi với?”
“Để tôi.” Lại Vũ Đông rút tai nghe ra, chỉnh âm lượng ngoài:
“Chuẩn bị.”
Nhạc vừa vang lên, Kim Hi Hằng lập tức vào trạng thái.
Phần intro đúng như lời anh ấy nói lúc nãy, không có động tác hoa mỹ cầu kỳ, cũng chẳng có tiểu tiết phức tạp, là tổ hợp vũ đạo đơn giản nhất mà Lại Vũ Đông từng thấy. Nhưng động tác đơn giản không có nghĩa là dễ nhảy – càng đơn giản càng đòi hỏi nền tảng và biểu cảm tốt.
Ngược lại còn làm mất đi lợi thế ghi nhớ động tác nhanh của hắn.
Ví dụ như ngay đoạn đầu, vị trí center cần xoay đầu một cách tự nhiên, nhìn qua thì như chỉ lắc lư tùy hứng theo nhạc, nhưng thực tế lại là canh đúng ba nhịp. Mỗi nhịp đều phải chính xác tuyệt đối, vừa đủ để tạo ra cảm giác tự nhiên. Nếu làm không tới, trông chẳng khác gì người bị vẹo cổ đang cố xoay đầu.
Lại ví dụ như bước lên hai bước đồng thời giơ tay, toàn bộ động tác phải toát lên vẻ lười biếng như đang cầm ly rượu vang bước đi giữa dạ tiệc, chứ không phải dáng vẻ mệt mỏi của dân văn phòng vừa tăng ca xong, lê bước ra lề đường bắt xe.
Giữa một cảnh phim nghệ thuật tuyệt đẹp và một phân đoạn hài kịch chỉ cách nhau một đường chỉ.
Sau khi dạy xong phần mở đầu, bước tiếp theo là phần của Kim Hi Hằng khi xoay vòng ở vị trí center. Trước đó cả nhóm nghỉ giải lao năm phút.
Kim Hi Hằng liếc nhìn chàng trai tóc vàng nhạt đang ngồi bất động trước tường gương, vẻ ngây ngô này khiến anh không khỏi lo lắng.
Dạy nhảy nhiều năm như vậy, anh quá hiểu cảm xúc của học viên.
Kim Hi Hằng đến ngồi xuống cạnh: "Sao rồi? Không khó lắm nhỉ?"
Lại Vũ Đông từ từ ngẩng đầu, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào anh. Hắn mím môi, có chút khó xử bày tỏ nỗi lòng:
“Không khó… nhưng sợ làm không tốt.”
Suy nghĩ sợ kéo tụt phong độ cả nhóm lại trỗi dậy trong đầu hắn.
Nếu chẳng may hắn trở thành mắt xích yếu nhất thì chuyện bị khán giả mắng đã là chuyện nhỏ, điều hắn lo hơn là làm hỏng công sức của người khác.
"Lo gì chứ?" Kim Hi Hằng tự tin lạc quan, "Mới ngày đầu tiên thôi mà, cậu nhảy tốt lắm."
Anh vỗ vỗ ngực: “Tôi đã dạy đủ loại học viên rồi. Kêu cả Từ Án phòng cậu qua đây, tôi vẫn dạy được nữa là, huống hồ gì là cậu?”
【Từ Án: ? Cấm kéo người khác xuống theo】
【Tự nhiên muốn xem Từ Án bị lùa qua nhóm vũ đạo ghê】
【Cái gì cũng muốn xem chỉ khiến bạn tự làm khổ mình thôi đó】
“Không phải vấn đề là có học được hay không.” Lại Vũ Đông cẩn trọng lựa lời, “Tôi sợ khoảng cách trình độ quá lớn, lỡ như…”
Đầu hắn bất ngờ bị xoa một cái, lời chưa nói hết bị cắt ngang.
“Yuki à, suy nghĩ nhiều quá là không tốt đâu.” Kim Hi Hằng thu tay về, nụ cười rạng rỡ như những viên kim cương lấp lánh trong mắt , “Việc cậu cần làm là dốc hết sức tiến về phía trước, tận hưởng âm nhạc, tận hưởng sân khấu. Mấy chuyện còn lại cứ để sau khi kết thúc rồi hãy suy nghĩ.”
Anh khích lệ như người thầy, người bạn: "Đam mê quan trọng hơn tất cả."
Lại Vũ Đông nhìn anh vài giây, lí nhí: "Đó là Tô Tuấn Triết nói bừa thôi."
Hồi đó Tô Tuấn Triết để hắn được tham gia lớp vũ đạo đỉnh cao đã thổi phồng hắn lên, nhưng thực ra hắn không đam mê nhảy múa, chỉ cảm thấy bị tra tấn bởi vũ đạo.
"Vậy sao?" Kim Hi Hằng ngạc nhiên, "Nhìn cậu trên sân khấu, tôi tưởng cậu thích lắm chứ."
Lại Vũ Đông lắc đầu: “Không giống nhau.”
Dù là bỏ công sức ra được đền đáp, hay đứng dưới ánh đèn sân khấu được khán giả yêu thích, đối với nhiều người mà nói đều là chuyện đáng vui. Nhưng điều đó không liên quan gì đến nhảy múa cả. Nếu đổi thành hát, diễn xuất hay trình diễn thời trang thì cũng vậy thôi. Huống hồ hắn còn có nhiệm vụ do hệ thống giao.
Nếu hắn thực sự thích nhảy, đừng nói là học chuyên ngành, ít nhất cũng phải đăng ký lớp học vũ đạo từ sớm rồi.
“Đừng tự tạo áp lực cho mình như vậy.” Kim Hi Hằng kéo thẳng hắn dậy khỏi sàn,
“Nếu tôi sợ cậu không làm được thì đã không phân cả phần mở đầu cho cậu rồi. Cả nhóm cũng đâu ai phản đối? Điều đó chứng minh chúng tôi không chỉ không chê cậu, mà còn rất tin tưởng cậu nữa đó!”
Anh càng nói càng hăng: “Gương mặt cậu là át chủ bài của team mình đó biết không! Nếu tôi có được gương mặt như cậu, đi múa lửa tôi cũng thấy mình đẹp trai nhất thế giới!”
Lại Vũ Đông: “…”
Không đến mức đó đâu.
"Hai người làm gì thế?" Bạch Huyên Hách đi ngang qua hỏi.
“Có người đang tự kỷ nè.” Kim Hi Hằng bất lực giơ tay, “Kiếm người nào nói chuyện dễ nghe chút, an ủi Yuki nhà mình một tiếng đi.”
Bạch Huyên Hách lập tức quay lại gọi to:
“Tiểu Tô, mau tới đây mau tới đây!”
【Anh Bạch, có phải anh hiểu nhầm khái niệm “nói chuyện dễ nghe” rồi không vậy?】
【Nói chuyện có nghệ thuật chắc cũng được tính là dễ nghe ha/doge】
【Hy vọng Yuzu không càng nghe càng muốn trốn luôn】
Thấy cậu thiếu niên tóc xoăn kia nở nụ cười tươi roi rói quay đầu nhìn sang, Lại Vũ Đông nhanh chóng ngăn lại. Hắn quá hiểu độ sát thương của Tô Tuấn Triết rồi:
“Không cần đâu, tôi… tôi vui vẻ mà.”
“À vậy hả?” Bạch Huyên Hách đánh giá hắn từ trên xuống dưới, xác định không có gì bất thường rồi quay đầu phẩy tay,
“Tiểu Tô, khỏi tới nữa! Quay về đi!”
Tô Tuấn Triết: “?”