Dư Uy – Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân
Hoàn thành
73 chương
0

Dư Uy – Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân

Tác giả: Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân

Thể loại:

Mô tả:

Công Alpha miệng cứng miệng độc VS Thụ Omega dịu dàng đáng yêuÔn Ngôn là một Omega cấp S đặc biệt và hiếm thấy.Năm năm trước, để cứu người cha phải vào tù, Ôn Ngôn đã giải phóng pheromone phóng túng gây ảo giác, gõ cửa phòng của kẻ thù là Alpha cấp S Lương Thế Kinh.Mối quan hệ đáng ghét đó duy trì được một năm.Bây giờ Ôn Ngôn lặng lẽ trở về thủ đô, chỉ để lại một di vật quan trọng cho đứa con 5 tuổi chưa từng gặp mặt, nào ngờ quân đội Liên minh đã phong tỏa cả khu phố.Lương Thế Kinh nói với giọng rất nhạt: “1825 ngày này, chưa chết bên ngoài à?”—— Sắp rồi, tuyến thể suy thoái không còn lại bao nhiêu thời gian.Tuy nhiên Ôn Ngôn không biết rất nhiều chuyện, không biết Lương Thế Kinh nghiện pheromone của cậu, không biết mình đã từng mất đi ký ức, cứ ngỡ rằng những lời mình từng nói với Lương Thế Kinh nhiều nhất chính là chậm một chút, cầu xin anh…

Danh sách chương:

Chương 1: Lương Thế Kinh: Chưa Chết Bên Ngoài À
Chương 2: Lương Thế Kinh: Hành Hạ Cậu, Cho Phép Không
Chương 3: Ôn Ngôn: Tôi Muốn Gặp Lương Thế Kinh
Chương 4: Lương Thế Kinh: Cung Cấp Pheromone Của Cậu
Chương 5: Ôn Ngôn: Tôi Đồng Ý
Chương 6: Ôn Ngôn: Nó Có Ngoan Không
Chương 7: Lương Thế Kinh: Đeo Vào
Chương 8: Ôn Ngôn: Anh Đỡ Hơn Chưa
Chương 9: Lương Vọng Hữu: Á
Chương 10: Lương Thế Kinh: Vừa Ngu Vừa Mềm Lòng
Chương 11: Lương Thế Kinh: Sau Này Có Thể Sẽ Càng Ngày Càng Đau
Chương 12: Ôn Ngôn: Anh Về Rồi À
Chương 13: Ôn Ngôn: Anh Đánh Tôi Đi
Chương 14: Ôn Ngôn: Làm Sao Anh Có Thể Sai Được
Chương 15: Lương Vọng Hữu: Ôn Ngôn, Chú Không Khỏe Sao
Chương 16: Lương Thế Kinh: Nói Là Con Làm
Chương 17: Lương Thế Kinh: Bây Giờ Biết Sợ Rồi
Chương 18: Ôn Ngôn: Tôi Không Ngu
Chương 19: Ôn Ngôn: Anh Là Tốt Nhất
Chương 20: Lương Thế Kinh: Ngu Ngốc
Chương 21: Bác Sĩ Hồ: Tiểu Ngôn Đang Lén Uống Thuốc Giảm Đau!
Chương 22: Lương Thế Kinh: Nhổ Ra
Chương 23: Lương Thế Kinh: Tại Sao Không Nói
Chương 24: Lương Thế Kinh: Giúp Cậu Nhớ Lại
Chương 25: Ôn Ngôn: Chỉ Thỉnh Thoảng Đau Thôi
Chương 26: Ôn Ngôn: Vậy Thì Cậu Cút Đi
Chương 27: Lương Vọng Hữu: Ba, Có Người Bắt Nạt Ôn Ngôn!
Chương 28: Ôn Ngôn: Anh Đỡ Hơn Chưa?
Chương 29: Lương Thế Kinh: Ngủ Với Ba
Chương 30: Ôn Ngôn: Anh Bị Sốt
Chương 31: Lương Vọng Hữu: Ba Siêu Lợi Hại!
Chương 32: Ôn Ngôn: Xin Lỗi!
Chương 33: Lương Thế Kinh: Cút
Chương 34: Lương Thế Kinh: Nghiện Pheromone
Chương 35: Kỷ Lãnh Sự: Phải Thông Báo Cho Thủ Tịch
Chương 36: Lương Thế Kinh: Đau Ở Đâu Nói Tôi Biết
Chương 37: Khôi Phục Ký Ức
Chương 38: Lương Thế Kinh: Còn Không Về Nhà?
Chương 39: Lương Vọng Hữu: Hai Người Đang Làm Gì Đấy?
Chương 40: Lương Vọng Hữu: Ba Khỏe Mạnh Lắm
Chương 41: Ôn Ngôn: Không Cần Tay, Muốn Anh
Chương 42: Lương Thế Kinh: Tôi Không Quan Tâm Cũng Không Muốn Nghe
Chương 43: Ôn Ngôn: Anh Ra Ngoài Đi
Chương 44: Lương Thế Kinh: Bắn Chết Con
Chương 45: Lương Thế Kinh: Vậy Thì Nhốt Cậu Ở Đây
Chương 46: Ôn Ngôn: Anh Có Từng Thích Tôi Không?
Chương 47: Lương Thế Kinh: Về Đây
Chương 48: Lương Thế Kinh: Cậu Có Từng Thích Tôi Không?
Chương 49: Lương Thế Kinh: Gửi Đến 7 Nước Liên Minh Điều Tra…
Chương 50: Ôn Ngôn: Tôi Còn Sống Được Bao Lâu?
← Về trang chủ