- Trang chủ
- Có Hỉ - Bạch Giới Tử
- Chương 78: Em rất yêu anh.
Chương 78: Em rất yêu anh.
Truyện: Có Hỉ - Bạch Giới Tử
Tác giả: Bạch Giới Tử
- Chương 1: Chủ nhà có hỉ
- Chương 2: Cậu yêu thầm tôi
- Chương 3: Ẻm cuồng si rồi
- Chương 4: Sự cố livestream
- Chương 5: Càng nói càng sai
- Chương 6: Xả thân vì nghiệp.
- Chương 7: Tâm tư đen tối
- Chương 8: Hợp tác vui vẻ.
- Chương 9: Sờ sờ nhau là như nào?
- Chương 10: Hôn môi
- Chương 11: Dối lòng.
- Chương 12: Đánh nhau với yêu tinh.
- Chương 13: Lên thuyền giặc.
- Chương 14: Cặp đôi đoàn phim.
- Chương 15: Xơi được đồ ngon.
- Chương 16: Ngại ngùng thì có sao.
- Chương 17: Tình iu đến rồi!
- Chương 18: Anh đang tán tôi.
- Chương 19: Kết nghĩa đào viên.
- Chương 20: Thích mẫu người thế nào?
- Chương 21: Cậy đẹp mà quậy.
- Chương 22: Còn lâu nhá!
- Chương 23: Đàn ông tồi.
- Chương 24: Phóng túng.
- Chương 25: Cậu đang ghen.
- Chương 26: Đừng có thả thính.
- Chương 27: Rung rinh.
- Chương 28: Cảm giác yêu đương.
- Chương 29: Cách diễn cảnh hôn.
- Chương 30: Nhóc nhõng nhẽo.
- Chương 31: Đối tượng dan díu.
- Chương 32: Phải bị phạt.
- Chương 33: Không thẳng đến vậy.
- Chương 34: Anh là bi.ến thái à!
- Chương 35: Cậu toi rồi!
- Chương 36: Hết cứu!
- Chương 37: Phong cách đấm nhau.
- Chương 38: Đang dụ dỗ ai.
- Chương 39: "Há mồm"
- Chương 40: Vì yêu hạ phàm.
- Chương 41: Thật là mê muội.
- Chương 42: Chua lòm.
- Chương 43: Nhớ mãi không quên.
- Chương 44: 10 điểm nhiệt tình.
- Chương 45: Làm bạn nhảy của tui.
- Chương 46: Cho sờ thoả thích.
- Chương 47: Phim boylove.
- Chương 48: Rất thiếu đàng hoàng!
- Chương 49: Bất ngờ sinh nhật.
- Chương 50: Chuyện vớ vẩn.
- Chương 51: Về nhà với tôi.
- Chương 52: Anh ơi thương bé.
- Chương 53: Anh ấy rất yêu tui.
- Chương 54: Đẹp người đẹp nết.
- Chương 55: Hẹn hò không?
- Chương 56: Bên nhau
- Chương 57: Omega
- Chương 58: Chưa đủ chân thật.
- Chương 59: Anh đang yêu em.
- Chương 60: Nghiện khoe anh dâu.
- Chương 61: Giao dịch tiền sắc.
- Chương 62: Yêu ở chỗ nào.
- Chương 63: Gọi ông xã.
- Chương 64: Scandal công khai.
- Chương 65: Không muốn làm ông chồng goá.
- Chương 66: Em thích anh.
- Chương 67: Hũ dấm thành tinh.
- Chương 68: Tỏ tình.
- Chương 69: Cùng với người thân mật nhất
- Chương 70: Trăm phương nghìn kế.
- Chương 71: Ngả bài.
- Chương 72: Tôi đang theo đuổi em ấy.
- Chương 73: Thật thách lần hai.
- Chương 74: Yêu rất nhiều.
- Chương 75: Quá đỗi ngọt ngào
- Chương 76: Lộ acc clone.
- Chương 77: Khoe tình yêu.
- Chương 78: Em rất yêu anh.
- Chương 79: Hình thức công khai.
- Chương 80: Bức ảnh để đời.
- Chương 81: Hôn một cái nào.
- Chương 82: Kết thúc.
- Chương 83: Ngoại truyện 1: Giang cư mận nói gì?
- Chương 84: Ngoại truyện 2: Quá khứ.
- Chương 85: Ngoại truyện 3: Thì tương lai.
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Nửa tháng chớp mắt qua đi, Giang Nguyên Dã bế quan nhiều ngày, cuối cùng đã hoàn thiện bài hát chủ đề.
Cùng ngày, Nguỵ Khải Bình phủi bụi Weibo, đăng tải đoạn cut ngắn, hơn nữa còn tag Giang Nguyên Dã.
Tuy Giang Nguyên Dã là sao đang hot, từng tự sáng tác nhiều ca khúc, nhưng trước nay ngoài fans ra thì rất ít người công nhận năng lực ở mảng này của cậu. Nhưng lần này nhờ có sức ảnh hưởng của Nguỵ Khải Bình, vài nhà phê bình âm nhạc đã tìm đến video, chia sẻ những phân tích, đánh giá cao tác phẩm âm nhạc chưa tròn vẹn 1 phút, màn hình tràn ngập lời ngợi ca và mong chờ.
Lời khen ào ào như nước, dù Giang Nguyên Dã với tính tình thích tự sướng cũng thấy khá ổn áp, nhưng vẫn là hết hồn trước tràng pháo tay vang dội này.
Nghiệp diễn tiền đồ rộng mở, con đường chuyển mình trở thành nhạc sĩ chuyên nghiệp cũng thênh thang, chỉ cần cậu gật đầu, dường như có thể công khai mối quan hệ với Hạ Tân Nam bất kì lúc nào.
Đương nhiên nếu làm vậy, ngoại trừ fans cp thì cậu sẽ đánh mất một lượng fans only rất lớn.
Về vấn đề này, Đinh Minh có cái nhìn rất sáng suốt: "Sự thật là không sao đâu ạ. Giờ fans của anh đã bị tẩy não diện rộng, tự nhắc nhau nếu có biến là anh sẽ về nhà thừa kế nên mấy cổ chuyển qua làm fan sinh mệnh(*). Ý là chỉ cần anh còn hoạt động là mừng lắm rồi, yêu đương chỉ là gia vị cuộc sống thôi."
(*)Fan sinh m
ệ
nh ý t
ứ
c là ch
ỉ
c
ầ
n idol kho
ẻ
m
ạ
nh, vui t
ươ
i, còn l
ử
a ngh
ề
là không mong c
ầ
u gì h
ơ
n á.
"..."
Lần đầu tiên Giang Nguyên Dã muốn cảm ơn sự "làm lố" của ông nội, hoá ra cũng được việc phết.
Tối 30 âm lịch, cậu nói với người nhà rằng mình sẽ dẫn bạn về.
Bố mẹ cậu đã về nước từ hai ngày trước, là năm hiếm hoi ở lại ăn Tết. Cũng tốt, dẫu gì họ cần có mặt để còn cho Hạ Tân Nam ra mắt chính thức. (Dù chỉ đóng vai trò linh vật.)
Bọn cậu nấn ná đến tận tối mới về, Hạ Tân Nam mang theo những món quà đã chuẩn bị cẩn thận, một cốp xe chật ních toàn là thuốc lá, rượu và trà đủ loại. Nhà Giang Nguyên Dã đương nhiên chẳng thiếu thốn những thứ này, nhưng quan trọng là tấm lòng.
Cả gia đình họ Giang đều có mặt, ông nội Giang Nguyên Dã, bố mẹ cùng chú út, mọi người đều chờ hai người về dùng bữa.
Vào cửa, Hạ Tân Nam chủ động chào hỏi các vị phụ huynh, lần đầu tiên gặp mặt Giang Hưng Bình cũng rất điềm đạm, hỏi gì đáp nấy.
Vợ chồng Giang Thiên Hoa nhận được ánh mắt ám chỉ của con trai cưng, hết lời ngợi khen Hạ Tân Nam trước mặt ông cụ.
Giang Hưng Bình hài lòng, gu của cháu trai yêu nhà mình... à thì không hài lòng cũng không được, nếu cụ mà lắc đầu thì chắc chắn Giang Nguyên Dã sẽ biểu diễn tiết mục một khóc hai nháo ba thắt cổ ngay lập tức.
Giang Nguyên Dã chẳng hề khách sáo: "Nội, bố mẹ à, mọi người nhớ cho ảnh lì xì nhá!"
Giang Hưng Bình bật cười mắng yêu, đương nhiên đã chuẩn bị lì xì rồi, ngoài ông nội và bố mẹ thì Chu Quân Hằng cũng góp phần, cả nhà đều cho Giang Nguyên Dã hất mặt lên trời.
Hạ Tân Nam không từ chối, nhận hết, cuối cùng lại trao tay Giang Nguyên Dã, bảo là tiền mừng tuổi của cậu.
Giang Nguyên Dã liền lên Weibo phát lì xì để fans hoà chung niềm vui với mình.
Tuy mọi người chẳng biết là niềm vui gì, nhưng có ai chê tiền chớ.
Ăn xong bữa cơm, Hạ Tân Nam bị ông nội gọi vào thư phòng nói chuyện riêng.
Vợ chồng Giang Thiên Hoa có chuyến bay tối, mỗi người một câu "Thơm thơm bé bi" làm Giang Nguyên Dã nhọc nhằn mãi mới đuổi được hai vị phụ huynh. Vừa khẽ thở phào, quay đầu lại thấy chú út đứng ở hành lang hút thuốc, nấn ná mãi mới bước đến.
"Bố mẹ con cất công về ăn bữa cơm này." Chu Quân Hằng tiện tay dụi tàn thuốc, mở miệng đánh vỡ sự ngượng nghịu: "Là vì sợ ông nội không chấp nhận mối quan hệ giữa hai đứa, nên muốn ra mặt nói đỡ."
Giang Nguyên Dã lẩm bẩm: "Con biết..."
"Con vẫn nhất quyết ở bên cậu ta? Có định công khai không?" Chu Quân Hằng hỏi.
Giang Nguyên Dã mặt dày nói: "Con chỉ chịu anh ấy thôi."
Chu Quân Hằng gật đầu: "Sau này thật sự không cần chú lo cho con nữa à?"
Giang Nguyên Dã đáp: "Nếu gặp chuyện con sẽ nói với chú, còn không thì chú đừng lo, con vẫn muốn tự thân vận động, nếu không sẽ cảm thấy mình rất thất bại. Còn nữa, cho dù thế nào thì chú vẫn là chú của con, con không muốn vì một người lạ mà sinh khoảng cách."
Chu Quân Hằng vươn tay, nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Sẽ không có chuyện đó đâu."
Giang Nguyên Dã chụp tay đối phương, hỏi: "Chú biết ngày xưa nhà Hạ Tân Nam là hàng xóm cách vách với nhà mình từ lâu rồi ạ?"
"Ừ." Chu Quân Hằng nói: "Tưởng chú và ông không biết con hôm nào cũng trèo tường tìm người ta à? Ngày nó đi, con ôm người ta không chịu buông, nói thích nó, còn dặn nó không được quên con, cuối cùng chú là người vác con về."
Giang Nguyên Dã im lặng, hoá ra đồ choá kể sự thật à? Cậu còn tưởng anh bịa chuyện để câu kéo sự áy náy chứ...
"Lúc ấy con còn làm gì không ạ?"
Chu Quân Hằng ngẫm nghĩ rồi bảo: "Con say quắc cần câu nên hôn nó."
"..." Éc.
Khi Hạ Tân Nam đi ra, chỉ còn mình Giang Nguyên Dã đần mặt ở hành lang.
"Nguyên Dã?" Hạ Tân Nam đi tới, lên tiếng gọi.
Giang Nguyên Dã ngước lên, vẻ mặt rất phức tạp.
Đuôi lông mày của Hạ Tân Nam khẽ nhếch lên: "Sao vậy em?"
Có phải chúng mình hun nhau từ hồi mười mấy tuổi không?
Giang Nguyên Dã cảm thấy khá mất mặt, thật sự không hỏi thành lời được: "Nội em nói gì với anh thế?"
"Không có gì, chỉ tâm sự vài câu thôi, nhưng ông nội của em rất thú vị." Hạ Tân Nam cười bảo.
Giang Nguyên Dã chẳng hiểu: "Là như nào?"
Hạ Tân Nam nói: "Những người khác đều lo anh sẽ bắt nạt em, có mỗi ông nội dặn dò nếu anh bị em bắt nạt, chỉ cần không quá nghiêm trọng thì đừng chấp em làm gì."
"..." Ông là ông nội thân sinh của con thật luôn...
Đêm nay hai người ở lại đón giao thừa với Giang Hưng Bình, nhưng ông cụ lớn tuổi không thức khuya được, chưa đến 12 giờ đã đi ngủ, Giang Nguyên Dã liền lôi Hạ Tân Nam ra ngoài sân.
"Đi đâu vậy?"
Hai túi áo lông của Giang Nguyên Dã nhét đầy pháo hoa: "Đi đốt pháo đi, nhưng ông em ngủ nông, dễ bị đánh thức, chúng ta sang nhà bên đi."
Cậu dừng lại ở bức tường thấp nhất gần sân nhà bên, háo hức muốn thử.
Hạ Tân Nam nhìn là hiểu ý: "Cửa chính thì không đi, tính trèo tường à?"
Giang Nguyên Dã cười cười, vẫy tay với anh: "Đi cùng nhá!"
Cậu bò lên tường rồi trèo lên mái nhà, sau đó nhảy sang mái nhà bên kia rồi lại nhảy xuống. Năm ấy Giang Nguyên Dã đã leo trèo vô số lần nên đã hình thành phản xạ.
Hạ Tân Nam cũng học thói hư, trèo sang bức tường cách vách.
Không có ai ở bên này, tối lửa tắt đèn, nhảy xuống là tay dính đầy bụi đất, Giang Nguyên Dã vỗ vỗ tay. Cậu bật flash trên điện thoại, áp đèn từ dưới cằm lên, sau đó xoay người làm mặt quỷ lè lưỡi với Hạ Tân Nam mới nhảy xuống, còn kêu những tiếng rất kì quái.
Hạ Tân Nam dửng dưng: "Chơi vui không?"
Giang Nguyên Dã thấy anh một chút phản ứng cũng chẳng có, tự mất ứng, tắt đèn: "Hứ~". Đôi mắt của Hạ Tân Nam đột nhiên rời khỏi cậu, nhìn chòng chọc về đằng sau.
Giang Nguyên Dã hỏi: "Anh nhìn gì thế?", tính quay đầu thì Hạ Tân Nam lại nghiêm túc nhắc: "Đừng động đậy, cũng đừng nói gì hết."
Cậu ngớ người, loáng thoáng thấy ánh mắt nghiêm trọng của đối phương: "... Rốt cuộc là anh đang nhìn gì thế?"
Hạ Tân Nam không đáp, hơi thở nặng nề như lo lắng. Giang Nguyên Dã cũng xoắn xuýt, nổi da gà, vô thức nuốt nước bọt: "Sau lưng em có gì à?"
Chốc sau, Hạ Tân Nam nghiêng đầu, thơm lên má cậu rồi lùi xuống, làm như chẳng việc gì mà bảo: "Chẳng có gì hết."
"..."
Nhận ra Hạ Tân Nam mới diễn trò, Giang Nguyên Dã cạn lời trợn mắt.
Hạ Tân Nam kéo một tay của cậu: "Thôi mà, anh không trêu nữa."
Trêu gì mà kì cục! Dở hơi!
Hạ Tân Nam bật đèn hành lang giúp khoảng sân có chút ánh sáng.
Giang Nguyên Dã bật lửa đốt pháo rồi xoay người khi những tia sáng rực rỡ bùng lên, đi về phía hành lang, nơi Hạ Tân Nam đang dõi theo.
"Hình như ngày xưa em đã hứa sẽ chơi cái này với anh nhỉ? Nhưng tiếc là tận lúc anh đi mà chúng mình vẫn chưa thực hiện được."
Hạ Tân Nam hơi ngạc nhiên: "Em còn nhớ à?"
"Não em cũng không cá vàng lắm đâu." Giang Nguyên Dã vòng tay lên cổ Hạ Tân Nam, rướn lên hôn môi đối phương: "Hạ Tân Nam, lúc ấy em hôn anh thế này à?"
Hạ Tân Nam nheo mắt: "Em muốn biết?"
"Muốn á." Giọng Giang Nguyên Dã lí rí: "Nụ hôn đầu tiên của em đó, thế mà anh chẳng nói với em gì cả."
Hạ Tân Nam nói: "Anh nói thì em cũng chẳng tin."
Giang Nguyên Dã nhìn ánh sáng nhảy nhót trong mắt anh, tự dưng xúc động tràn trề: "Anh không nói thì sao em biết được..."
Hạ Tân Nam cố ý hỏi: "Nói gì đây? Nói em rất vô lương tâm à? Cướp nụ hôn đầu của anh rồi ghost anh luôn?"
Giang Nguyên Dã vặn vẹo: "Mình đã ngoắc tay ai nhắc lại là cún con đó nha!"
Hạ Tân Nam cười khẽ, đưa tay ấn cậu vào lòng, môi phủ lên.
Giang Nguyên Dã hé miệng, nhiệt tình đáp lại.
Kết thúc nụ hôn, Giang Nguyên Dã li.ếm khoé môi, thì thầm: "Chúng mình về đi?"
"Về bên đó?"
Hình như về nhà ông nội ở bên cạnh không tiện cho lắm, giọng Giang Nguyên Dã càng lí nhí: "Về, về chỗ anh ý."
Hạ Tân Nam cười khẽ: "Vậy đi thôi."
Về đến nơi đã là hơn 1 giờ sáng, vừa vào cửa Giang Nguyên Dã đã nhảy lên người Hạ Tân Nam, để đối phương ôm mình vào phòng.
Ngã xuống giường, Hạ Tân Nam chống tay sang hai bên đầu Giang Nguyên Dã, rũ mắt hỏi: "Đêm nay muốn anh yêu em thế nào?"
Giang Nguyên Dã đặt tay lên lưng Hạ Tân Nam, ngón tay trượt xuống theo xương sống, chọc nhẹ: "Làm em sướng thì thế nào cũng được."
Hạ Tân Nam cúi đầu, ghé sát vào tai cậu: "Nhịn chút nhé."
Ước gì được nấy, Hạ Tân Nam chọn tư thế xấu hổ nhất, Giang Nguyên Dã bị ép mở rộng chân đến giới hạn, gác lên vai anh, đón nhận những phong ba bão táp.
Thật sự là, sướng tê người.
Sau khi thoả mãn, cậu nhễ nhại mồ hôi vịn lên người Hạ Tân Nam, giọng vẫn còn khàn khàn: "Hạ Tân Nam, dạo này anh tiến bộ đó, càng ngày càng lợi hại."
Được khen bản lĩnh trên giường giỏi thì ai chẳng thích, thế mà Hạ Tân Nam vẫn rất bình tĩnh, vuốt mái tóc mướt mồ hôi của cậu: "Cũng nhờ có em thôi, em hài lòng là được."
Anh ngồi dậy, bảo Giang Nguyên Dã nằm một lúc, còn mình đi tắm trước.
Khi Hạ Tân Nam xuống giường, Giang Nguyên Dã lại nắm tay anh. Hạ Tân Nam quay lại hỏi: "Muốn tắm cùng anh không?"
"Không thích." Giang Nguyên Dã từ chối, nhưng bàn tay níu đối phương cứ vấn vương.
Hạ Tân Nam cười nhẹ, khom lưng xuống, hôn nhẹ lên mí mắt người kia.
Lông mi Giang Nguyên Dã rung rung theo phản xạ, Hạ Tân Nam rất giỏi đánh trống lảng...
Hạ Tân Nam đi vào phòng tắm, Giang Nguyên Dã nghe tiếng nước truyền ra, lòng vẫn ngứa ngáy.
Cậu lơ đễnh nghịch điện thoại, đêm giao thừa toàn cú đêm hoạt động, nơi nơi đều là chúc mừng năm mới, ai ai cũng khoe tình yêu và niềm hạnh phúc.
Cậu cũng muốn khoe...
Giang Nguyên Dã mở Weibo, do dự mấy giây rồi đăng nhập acc clone đã ngừng hoạt động từ lúc bị đào ra.
Dù gì cậu đã thừa nhận đâu, người ta nói như nào cũng chẳng liên quan đến Giang Nguyên Dã cậu, cứ cho là fans thích đóng giả đi.
Mất 10 giây gõ chữ, bài đăng nóng hổi...
"Anh ấy thật sự rất yêu tui, tui đúng là cậu bé hạnh phúc nhất thế giới! [hì hì]"
Hạ Tân Nam tắm xong đi ra, thấy Giang Nguyên Dã đang lăn lăn trên giường.
Anh ngồi xuống góc giường, mất nửa phút để tìm hiểu nguyên do, sau đó chẳng hề bất ngờ: "Vui không?"
Giang Nguyên Dã tặc lưỡi: "Bảo sao mọi người thích khoe thế, cảm giác sướng đến chẳng màng mạng sống của ai hết."
Hạ Tân Nam hơi khom lưng, chăm chú nhìn vào mắt cậu: "Nguyên Dã, anh yêu em, em có yêu anh không?"
Giang Nguyên Dã ngơ ngẩn trước ánh mắt dịu dàng, điềm tĩnh của đối phương, nhịp tim tăng lên: "... Hình như em chưa từng chính thức nói câu ấy phải không?"
"Câu nào?"
"Hạ Tân Nam, em cũng rất yêu anh."
-
Trên Weibo, vô số fans và người qua đường đều mất ngủ đêm nay.
# Acc clone c
ủ
a đ
ỉ
nh l
ư
u vùng d
ậ
y vào đêm giao th
ừ
a, khoe khoang b
ấ
t ch
ấ
p m
ạ
ng s
ố
ng c
ủ
a giang c
ư
m
ậ
n
#
# Hai ng
ườ
i c
ứ
yêu nhau v
ậ
y nha, t
ụ
i tui đ
ề
u là nh
ữ
ng cô bé h
ạ
nh phúc nh
ấ
t tr
ầ
n đ
ờ
i! #
# Qu
ố
c b
ả
o gi
ả
i trí Giang Nguyên Dã còn hay ho h
ơ
n c
ả
Xuân Vãn #
# Đêm nay ai là ng
ườ
i c
ườ
i có th
ể
ch
ế
t #