- Trang chủ
- App Diễn Viên Phim Kinh Dị
- Chương 75: Ngôi nhà bị ám 1552 (7)
Chương 75: Ngôi nhà bị ám 1552 (7)
Truyện: App Diễn Viên Phim Kinh Dị
Tác giả: Hí Tử Tế Tửu
- Chương 1: Ứng dụng đã được kích hoạt
- Chương 2: Oán linh váy đỏ
- Chương 3: Oán linh váy đỏ (2)
- Chương 4: Oán linh váy đỏ (3)
- Chương 5: Oán linh váy đỏ (4)
- Chương 6: Oán linh váy đỏ (5)
- Chương 7: Oán linh váy đỏ (6)
- Chương 8: Oán linh váy đỏ (7)
- Chương 9: Oán linh váy đỏ (8)
- Chương 10: Oán linh váy đỏ (9)
- Chương 11: Oán linh váy đỏ (10)
- Chương 12: Oán linh váy đỏ (11)
- Chương 13: Oán linh váy đỏ (12)
- Chương 14: Oán linh váy đỏ (13)
- Chương 15: Oán linh váy đỏ (14)
- Chương 16: Linh thể
- Chương 17: Kế hoạch tâm nguyện
- Chương 18: Người yêu cương thi (1)
- Chương 19: Người yêu cương thi (2)
- Chương 20: Người yêu cương thi (3)
- Chương 21: Người yêu cương thi (4)
- Chương 22: Người yêu cương thi (5)
- Chương 23: Người yêu cương thi (6)
- Chương 24: Người yêu cương thi (7)
- Chương 25: Người yêu cương thi (8)
- Chương 26: Người yêu cương thi (9)
- Chương 27: Người yêu cương thi (10)
- Chương 28: Người yêu cương thi (11)
- Chương 29: Người yêu cương thi (12)
- Chương 30: Người yêu cương thi (13)
- Chương 31: Người yêu cương thi (14)
- Chương 32: Người yêu cương thi (15)
- Chương 33: Người yêu cương thi (16)
- Chương 34: Người yêu cương thi (17)
- Chương 35: Người yêu cương thi (18)
- Chương 36: Người yêu cương thi (19)
- Chương 37: Người yêu cương thi (20)
- Chương 38: Người yêu cương thi (21)
- Chương 39: Người yêu cương thi (22)
- Chương 40: Người yêu cương thi (23)
- Chương 41: Người yêu cương thi (24)
- Chương 42: Người yêu cương thi (25-Hoàn)
- Chương 43: Gameshow kinh dị
- Chương 44: Đổi quản lý
- Chương 45: Lời mời
- Chương 46: Kinh dị liên hoàn (1)
- Chương 47: Kinh dị liên hoàn (2)
- Chương 48: Kinh dị liên hoàn (3)
- Chương 49: Kinh dị liên hoàn (4)
- Chương 50: Kinh dị liên hoàn (5)
- Chương 51: Kinh dị liên hoàn (6)
- Chương 52: Kinh dị liên hoàn (7)
- Chương 53: Kinh dị liên hoàn (8)
- Chương 54: Kinh dị liên hoàn (9)
- Chương 55: Kinh dị liên hoàn (10)
- Chương 56: Kinh dị liên hoàn (11)
- Chương 57: Kinh dị liên hoàn (12)
- Chương 58: Kinh dị liên hoàn (13)
- Chương 59: Kinh dị liên hoàn (14)
- Chương 60: Kinh dị liên hoàn (15)
- Chương 61: Kinh dị liên hoàn (16)
- Chương 62: Kinh dị liên hoàn (17)
- Chương 63: Kinh dị liên hoàn (18)
- Chương 64: Kinh dị liên hoàn (19)
- Chương 65: Kinh dị liên hoàn (20)
- Chương 66: Hoàn thành thân thể
- Chương 67: Kiểm hàng
- Chương 68: Phim ấn định
- Chương 69: Ngôi nhà bị ám 1552 (1)
- Chương 70: Ngôi nhà bị ám 1552 (2)
- Chương 71: Ngôi nhà bị ám 1552 (3)
- Chương 72: Nhà ma 1552 (4)
- Chương 73: Ngôi nhà bị ám 1552 (5)
- Chương 74: Ngôi nhà bị ám 1552 (6)
- Chương 75: Ngôi nhà bị ám 1552 (7)
- Chương 76: Ngôi nhà bị ám 1552 (8)
- Chương 77: Ngôi nhà bị ám 1552 (9)
- Chương 78: Ngôi nhà bị ám 1552 (10)
- Chương 79: Ngôi nhà bị ám 1552 (11)
- Chương 80: Ngôi nhà bị ám 1552 (12)
- Chương 81: Ngôi nhà bị ám 1552 (13)
- Chương 82: Ngôi nhà bị ám 1552 (14)
- Chương 83: Ngôi nhà bị ám 1552 (15)
- Chương 84: Ngôi nhà bị ám 1552 (16)
- Chương 85: Ngôi nhà bị ám 1552 (17)
- Chương 86: Ngôi nhà bị ám 1552 (18)
- Chương 87: Ngôi nhà bị ám 1552 (19)
- Chương 88: Ngôi nhà bị ám 1552 (20)
- Chương 89: Ngôi nhà bị ám 1552 (21)
- Chương 90: Ngôi nhà bị ám 1552 (22)
- Chương 91: Ngôi nhà bị ám 1552 (23)
- Chương 92: Ngôi nhà bị ám 1552 (24)
- Chương 93: Ngôi nhà bị ám 1552 (25)
- Chương 94: Ngôi nhà bị ám (26)
- Chương 95: Ngôi nhà bị ám 1552 (27)
- Chương 96: Ngôi nhà bị ám 1552 (28-Hết)
- Chương 97: Thiên phú
- Chương 98: Phẩm chất
- Chương 99: Địa ngục người sống (1)
- Chương 100: Địa ngục người sống (2)
- Chương 101: Địa ngục người sống (3)
- Chương 102: Địa ngục người sống (4)
- Chương 103: Địa ngục người sống (5)
- Chương 104: Địa ngục người sống (6)
- Chương 105: Địa ngục người sống (7)
- Chương 106: Địa ngục người sống (8)
- Chương 107: Địa ngục người sống (8)
- Chương 108: Địa ngục người sống (10)
- Chương 109: Địa ngục người sống (11)
- Chương 110: Địa ngục người sống (12)
- Chương 111: Địa ngục người sống (13)
- Chương 112: Đia ngục người sống (13)
- Chương 113: Địa ngục người sống (15)
- Chương 114: Địa ngục người sống (16)
- Chương 115: Địa ngục người sống (17 – Hết)
- Chương 116: Thứ nhất
- Chương 117: Hơn một nửa
- Chương 118: Chip
- Chương 119: Dịch Hòa Tụng
- Chương 120: Bệnh viện (1)
- Chương 121: Bệnh viện (2)
- Chương 122: Bệnh viện (3)
- Chương 123: Bệnh viện (4)
- Chương 124: Bệnh viện (5)
- Chương 125: Bệnh viện (6)
- Chương 126: Bệnh viện (7)
- Chương 127: Bệnh viện (8)
- Chương 128: Bệnh viện (9)
- Chương 129: Bệnh viện (10)
- Chương 130: Bệnh viện (11)
- Chương 131: Bệnh viện (12)
- Chương 132: Bệnh viện (13)
- Chương 133: Bệnh viện (14)
- Chương 134: Bệnh viện (15)
- Chương 135: Bệnh viện (16)
- Chương 136: Bệnh viện (17)
- Chương 137: Bệnh viện (18)
- Chương 138: Bệnh viện (19)
- Chương 139: Bệnh viện (20)
- Chương 140: Bệnh viện (21)
- Chương 141: Bệnh viện (22)
- Chương 142: Bệnh viện (23)
- Chương 143: Bệnh viện (24)
- Chương 144: Bệnh viện (25-Hết)
- Chương 145: Phim đỏ
- Chương 146: Thập Thần Điện
- Chương 147: Pho tượng
- Chương 148: Gen
- Chương 149: Giang Sóc
- Chương 150: Tarot
- Chương 151: Trò chơi tarot (1)
- Chương 152: Trò chơi Tarot (2)
- Chương 153: Trò chơi tarot (3)
- Chương 154: Trò chơi tarot (4)
- Chương 155: Trò chơi Tarot (5)
- Chương 156: Trò chơi tarot (6)
- Chương 157: Trò chơi tarot (7)
- Chương 158: Trò chơi tarot (8)
- Chương 159: Trò chơi tarot (9)
- Chương 160: Trò chơi tarot (10)
- Chương 161: Trò chơi tarot (11)
- Chương 162: Trò chơi tarot (12)
- Chương 163: Trò chơi tarot (13)
- Chương 164: Trò chơi tarot (14)
- Chương 165: Trò chơi tarot (15)
- Chương 166: Trò chơi tarot (16)
- Chương 167: Trò chơi tarot (17)
- Chương 168: Trò chơi tarot (18)
- Chương 169: Trò chơi tarot (19)
- Chương 170: Trò chơi tarot (20)
- Chương 171: Trò chơi tarot (21)
- Chương 172: Trò chơi tarot (22)
- Chương 173: Trò chơi tarot (23)
- Chương 174: Trò chơi tarot (24-Hết)
- Chương 175: Ảnh đế
- Chương 176: Tinh Lan
- Chương 177: Tạ Trì
- Chương 178: Thần
- Chương 179: Bên nhau (Hoàn chính văn)
- Chương 180: Phiên ngoại 1
- Chương 181: Phiên ngoại 2 (1)
- Chương 182: Phiên ngoại 2 (2)
- Chương 183: Phiên ngoại 2 (3)
- Chương 184: Phiên ngoại 3 (Hoàn toàn văn)
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
“Manh mối thức ăn.”
【Đầu bếp mập chết rồi ư?】
【Tôi còn tưởng là thi thể của quỷ nữ chứ!】
【Ban nãy vừa mới nói chuyện với Tạ Trì mà…】
【Bảo sao ông ta không thèm để ý tới thi thể, hóa ra chính ông ta là thi thể!】
【Trời má, đầu bếp mập nói ông ta mới tới, kết quả ông ta chính là người chết, vậy chẳng phải ông ta nói dối Tạ Trì hay sao? Vậy những lời ông ta nói là thật hay giả chứ?】
Người đầu bếp mập như quả trứng vịt lộn, đầu chân cuộn lại thành một khối cầu, nhét kín trong chiếc trống, bên trong trống có nước, da thịt đầu bếp mập bị ngâm trương lên, trông trắng phớ. Đầu của ông ta ở giữa chiếc trống, đang vùi vào giữa đầu gối mình.
Hạ Dao lùi lại mấy bước mới có thể đứng vững, gương mặt tái nhợt, lồng ngực phập phồng lên xuống, “Đầu bếp mập đã chết từ lâu rồi, vậy người nấu cơm cho chúng ta là ai, người vừa đi lại bên ngoài là ai…”
Trán Du Cảnh rịn mồ hôi, nhưng người yêu của hắn ở đây, hắn không thể lùi bước, Du Cảnh cố nén cảm giác buồn nôn ngồi xổm xuống trước mặt thi thể, nhoài người ra kiểm tra một phen, cái đầu của đầu bếp mập lại đột nhiên ngoẹo sang một bên, không đợi Du Cảnh phản ứng, một giây sau, đầu bếp mập đột nhiên mở mắt ra.
Du Cảnh ngã dập mông xuống đất, Hạ Dao hét lên một tiếng.
Du Cảnh đối mặt với đôi mắt trống rỗng của đầu bếp mập, trước mắt đột nhiên là một mảng máu đỏ như lửa bùng cháy, cảm giác thiêu đốt bỏng rát mãnh liệt khiến hắn lập tức suy sụp gào lên, hắn mù mất!!
Trong chiếc trống kiểu Tây, đầu bếp mập bắt đầu cử động tứ chi, bên tai vang lên tiếng các khớp xương ma sát với nhau “răng rắc”, da thịt trắng bóng của đầu bếp mập chen ra ngoài mặt trống, mang theo tiếng nước róc rách và mùi hôi thối nồng nặc.
Cùng lúc đó, ở bên kia, sau khi Tạ Trì phát hiện ra đầu bếp mập có vẻ bất thường, anh bỏ qua kế hoạch lục soát căn nhà, quay sang đi theo dõi đầu bếp mập.
Đầu bếp mập đi tới một góc hẻo lánh ánh nắng không thể chiếu tới, sau đó đột nhiên biến mất.
Nơi đó rõ ràng là một bức tường, Tạ Trì chỉ hơi chớp mắt lấy một cái, đầu bếp mập đã mất tăm.
Tạ Trì tìm kiếm bốn phía, đột nhiên lấy lại phản ứng: “Linh thể.”
Chuột con và khỉ có thể biến mất không còn tăm hơi bởi bọn chúng là linh thể, đầu bếp mập cũng biến mất không thấy tăm hơi, ông ta cũng là linh thể! Đầu bếp mập không phải người sống!!
Trong phòng Du Cảnh đột nhiên vang lên tiếng Hạ Dao hét lên.
Tạ Trì cảm thấy nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi, “Anh à, mau đi thôi!”
Tạ Tinh Lan vừa đi ra, vội vã chạy trên hành lang.
Trong phòng của Du Cảnh.
“Hạ Dao, cứu anh!”
Hạ Dao nhìn đầu bếp mập từ từ tới gần Du Cảnh đang bị tổn thương ở mắt, do dự một chút, nỗi sợ cái chết khiến cô lập tức hạ quyết tâm tàn nhẫn, mở cửa lao ra.
Ra khỏi cửa cô đụng vào một thứ gì đó.
Hạ Dao sợ bóng sợ gió, bị dọa đến nỗi mặt mũi xám xịt, đến khi ngẩng đầu lên trông thấy rõ kia là ai, lập tức hoàn hồn lại: “Cô à!”
Triệu Cẩm Hoa nghe thấy tiếng hét chạy tới, trong mắt bà chỉ có mỗi con trai mình, bà lao vào, nhìn tà vật kia, lập tức nhắm mắt đọc mấy câu thần chú, nền đất dưới căn phòng xuất hiện một xoáy nước màu đen, xoáy nước phun trào hắc khí, trên đó bị những đường vân huyền bí khó hiểu quấn quanh, nhiệt độ căn phòng đột nhiên hạ xuống, xoáy nước sùng sục sủi bọt, chỉ mấy giây ngắn ngủi, một bàn tay xương khô duỗi ra khỏi xoáy nước, túm lấy mắt cá chân của đầu bếp mập.
Tà khí khổng lồ khiến đầu gối Hạ Dao như nhũn ra, không tài nào đứng thẳng nổi. Đầu bếp mập tránh được một đòn tấn công của bàn tay xương, trong đôi mắt trống rỗng toát lên sự sợ hãi từ bản năng, thân thể của ông ta đột nhiên mềm oặt, co giật mấy hồi, rồi “Rầm” một tiếng rơi xuống đất, lại trở thành một đống thịt không có sinh mệnh.
Cùng lúc đó, Tạ Tinh Lan sắp chạy tới cửa phòng của Du Cảnh quay đầu lại, phát hiện đầu bếp thế mà lại xuất hiện ở tầng một, đi ra xác không hồn.
Tạ Tinh Lan chau mày lại, ban nãy vừa xảy ra chuyện gì đó, nhưng xem ra bây giờ đã kết thúc rồi.
【Cái dưới mặt đất ban nãy là gì vậy? Tôi là fan của Triệu Cẩm Hoa mà mới nhìn thấy lần đầu tiên!】
【Bàn tay xương khủng khiếp quá】
【Trước đó bà ta đóng bộ phim gì vậy? Ai phân tích xem đây là đạo cụ gì đi?】
Trận pháp kì dị trong căn phòng đã biến mất, Du Cảnh sống sót sau tai nạn, đạo cụ hộ thân của hắn dùng ở phó bản trước đã hết lượt sử dụng, trước đó vừa dùng dịch chuyển tức thời, còn chưa hết thời gian đếm ngược, cũng may mà Triệu Cẩm Hoa chạy tới kịp thời, nếu không hắn không chết thì cũng phế.
Con mắt không còn đau đớn nữa, Du Cảnh trông thấy rõ gương mặt Triệu Cẩm Hoa, vô thức co người lại.
Triệu Cẩm Hoa cười gằn: “Đồ vô dụng, mẹ cho mày cảm giác quá an toàn rồi à? Sai lầm sơ đẳng như vậy mà cũng mắc phải!”
“Cô à, cũng không thể trách――”
Hạ Dao đang định nói giúp Du Cảnh, “Bộp” một tiếng, đột nhiên bị tát một cái, gương mặt đau đớn nóng ran lên.
Hạ Dao kinh ngạc hồi lâu, bàn tay run rẩy xoa gương mặt mình, không thể tin nhìn Triệu Cẩm Hoa: “Cô đánh con?”
“Tôi đánh cô đấy, đồ tiện nhân! Vứt Du Cảnh bỏ chạy?! Nếu con trai tôi xảy ra chuyện gì, cô nghĩ tôi có tha cho cô không?!”
Triệu Cẩm Hoa cất tiếng mỉa mai gay gắt khiến Hạ Dao cảm thấy nhoi nhói gương mặt, cơn giận đang tích tụ lại, đôi mắt rưng rưng nước, nhưng Hạ Dao không dám nói lời nào quá đáng, cô nào dám đắc tội Triệu Cẩm Hoa.
“Cút đi!” Du Cảnh cũng ghét bỏ nói.
Trước kia Hạ Dao cũng là đứa con gái được cưng chiều, chưa từng chịu nhục nhã như vậy, nỗi uất hận sôi sục trong lòng, cô lập tức lao ra ngoài.
Thi thể của đầu bếp mập vẫn còn ở dưới đất, Triệu Cẩm Hoa đảo mắt nhìn, ánh mắt đột nhiên dừng trên mặt chiếc trống kiểu Tây bị cạy ra.
Không còn bị thân thể to lớn của đầu bếp mập che chắn, đồ vật dưới trống bị lộ ra.
Trực giác Triệu Cẩm Hoa cảm thấy đây là manh mối, vội vàng đi tới, bà bịt mũi, lấy một mảnh giấy được bọc trong chiếc túi nhựa dưới chỗ nước thối hoắc lên.
Lúc này mắt của Du Cảnh cũng đã khôi phục, hắn qua đó nhìn, đó là một tờ thực đơn.
Sau khi Du Cảnh thấy rõ món ăn, trái tim đột nhiên nhảy lên.
“Óc khỉ sống, tam chi nhi, dê sữa nướng than, thịt lừa tưới, ba ba thiết bản, canh hài nhi..” Trên thực đơn chỉ có sáu món ăn, phía trên tên món ăn còn đính kèm ảnh minh họa hết sức buồn nôn, Triệu Cẩm Hoa đọc một lượt các món ăn, hiểu ra được ý nghĩa của nó, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, bố thí nhìn Du Cảnh một chút, “Mày đúng là chó ngáp phải ruồi, thế mà thu hoạch được manh mối.”
Du Cảnh suy nghĩ một lúc, đôi mắt sáng lên, nói rất nhanh: “Đậu hũ là biến thể của món óc khỉ sống, ăn đậu hũ, đêm bị sinh vật không rõ, có thể là khỉ ăn hết óc, như vậy còn năm món ăn, chúng ta chỉ cần tránh biến thể của nó trong bữa tối, chẳng phải là có thể tránh nguy hiểm rồi hay sao?! Điều này nói rõ, trong căn nhà này không chỉ có khỉ, còn có chuột, dê, lừa, ba ba và trẻ con, rất có thể chúng sẽ giết người.”
Ánh mắt Triệu Cẩm Hoa tán thưởng đảo qua nhìn hắn.
Du Cảnh hơi thắc mắc: “Tại sao lại có sáu món, nghĩa là mỗi ngày một món sao? Hay là không cố định, một ngày có thể có hai, ba món, hoặc có thể có ngày không có món nào? Mẹ à, chẳng lẽ trọng điểm của phim này không phải quỷ nữ? Tại sao lại liên quan tới chỗ thức ăn này?”
Nhất thời Triệu Cẩm Hoa cũng không nghĩ được ra.
Du Cảnh hỏi: “Mẹ à, chúng ta có nên tiết lộ những món ăn này với họ――”
“Đương nhiên là không rồi. Đám Tạ Trì chết lại càng tốt còn gì.”
Du Cảnh nhất thời phản ứng lại, bật cười hả hê, lại hỏi: “Vậy chuyện đầu bếp kia là sao, sao đột nhiên lại cử động?”
Cùng lúc này, Lục Văn cũng đặt câu hỏi tương tự.
Hạ Dao khóc sưng mắt lên, cúi đầu nghẹn ngào, qua hồi lâu không nói nên lời, một chiếc khăn đột nhiên thấm lấy mi mắt cô.
Tiếng nức nở của Hạ Dao dừng lại, vô thức bỏ qua chiếc khăn tỏa ra hơi lạnh kia, cô nhìn chòng chọc vào đôi bàn tay thon dài đẹp đẽ, đốt ngón tay hiện rõ ràng.
Cô từ từ ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt dịu dàng.
“Lau mặt đi.” Tạ Trì dịu dàng nói.
Hạ Dao sững sờ hồi lâu, bấy giờ mới ý thức được mình nhìn chòng chọc người ta như vậy vô duyên tới nhường nào, cô vội thu hồi tầm mắt, nhận lấy chiếc khăn, khẽ đáp: “Cảm ơn.”
【Tên trai đểu lại tranh thủ moi tin tức đây mà.】
【Bảo sao ảnh không đi vào phòng mà lại dẫn người ta tới phòng vệ sinh rửa mặt, quá âm hiểm!】
【Triệu Cẩm Hoa có cho vào hay không cũng là cả vấn đề, hơn nữa để xảy ra mâu thuẫn sớm cũng không hay.】
【Lại nói nếu ban đầu anh ta qua đấy thì không chiếm được gì cả, nhưng bây giờ thì khác.】
【Trì – Anh trai mưa đểu cáng rút củi dưới đáy nồi】
Lục Văn tiếp tục hỏi Hạ Dao: “Tay đầu bếp kia…”
Tạ Trì đảo mắt nhìn anh ta: “Lúc này đừng hỏi lung tung, không kém một lúc này.”
“Không sao đâu.” Bấy giờ đầu óc Hạ Dao đã hồ đồ, vẫn còn đang nổi nóng, mất đi một nửa lý trí, cô so sánh anh chàng Tạ Trì tuy xa lạ nhưng hết mực dịu dàng với bạn trai Du Cảnh lạnh lùng, cảm thấy hận quá trời, mang tâm lý trả thù mà trả lời, “Để tôi nói cho anh.”
Tạ Trì tỏ vẻ ngạc nhiên, lúng túng nói: “Không cần đâu, cô hiểu lầm rồi, tôi không phải như cô nghĩ ――”
【Rõ ràng anh như vậy!!!】
【Làm gì có chuyện hiểu lầm chứ!!】
“Tôi biết anh chỉ có ý tốt thôi, tôi phân biệt được tốt xấu mà, đây là do tôi tự nguyện, coi như báo đáp anh.” Hạ Dao nhìn xung quanh, kéo hai người vào góc vắng, “Bọn tôi tìm được thi thể của đầu bếp, cái người đi lại bên ngoài chắc hẳn là linh thể của ông ta, có lẽ linh thể cảm ứng được thi thể đã bị trông thấy, bám vào người, nên thi thể mới cử động, lúc nãy đầu bếp mập muốn giết Du Cảnh, mẹ anh ta đuổi tới, linh thể lập tức thoát khỏi thi thể đi ra ngoài.”
“Là vậy sao?” Tạ Trì khẽ gật đầu một cái.
“Anh phải cẩn thận mẹ Du Cảnh đấy, mẹ anh ta có năng lực thông linh.”
Tạ Trì “ồ” một tiếng, thể như vừa mới biết, Lục Văn chậm nửa nhịp, cũng ồ lên theo.
【Khờ ơi là khờ, diễn xuất của anh vẫn gượng như vậy, không giả vờ được đâu.】
Hạ Dao kể lại thuật thông linh của mẹ Du Cảnh mà cô được chứng kiến cho Tạ Trì, mặc dù Tạ Trì đã biết rõ, nhưng vẫn giả vờ ngạc nhiên và cảm kích.
“Sau đó hình như mẹ anh ta có đạo cụ, Du Cảnh không nói với tôi, tôi cũng không rõ nữa, có lẽ vừa mới có được, hoặc là bà ấy vẫn luôn giấu…”
Hạ Dao kể lại cảnh triệu hoán bàn tay xương kia.
Tạ Trì khẽ chau mày lại gần như không nhìn thấy.
Hạ Dao hơi hoảng loạn: “Tôi về trước đây, mặc dù tôi theo bọn họ không được tôn trọng, nhưng vẫn sống được, cùng lắm thì sau đó cách họ xa một chút, nhưng nếu để bọn họ trông thấy tôi đi với anh thì tôi chết chắc, Du Cảnh ghét anh thế cơ mà.”
“Tôi nói thật, nếu anh mạnh như mẹ Du Cảnh, nhất định tôi sẽ gia nhập đội các anh chứ không ở bên kia chịu tội, nhưng mà..” Gương mặt Hạ Dao khó xử, không nói tiếp đoạn sau, nhưng ý rất rõ ràng.
Tạ Trì quá yếu, mặc dù trong gameshow Tạ Trì biểu hiện rất mạnh, nhưng so với Triệu Cẩm Hoa thì vẫn quá yếu, nếu bây giờ cô đổi đội thì sẽ chết.
Tạ Trì hết sức khôn khéo hiểu lòng người: “Tôi biết rồi.”
“Đừng nói ra, nhờ cả vào anh đấy.” Bấy giờ Hạ Dao đã tỉnh táo lại, cảm thấy hơi hối hận vì mình xúc động nói với Tạ Trì nhiều như vậy.
Tạ Trì hơi gật đầu, nói lời cảm ơn với Hạ Dao, Hạ Dao gật đầu với anh, sau khi xác định bên ngoài không có ai, lau khô nước mắt đi ra.
Khoảng thời gian hoạt động tự do trôi qua rất nhanh.
App lại đổ chuông báo nhắc nhở mọi người xuống tầng ăn tối.
Tạ Trì xuống tầng, đầu bếp mập vẫn còn bận bịu trong phòng bếp, cửa phòng bếp khóa chặt, không thăm dò được tình hình bên trong.
Tạ Trì đảo mắt nhìn qua vẻ mặt của mọi người, đưa ra một kết luận.
Hiện tại trừ nhóm Du Cảnh ra, chỉ có hai người bọn họ biết được chuyện đầu bếp là linh thể của người chết.
Nhóm Du Cảnh không chia sẻ tin tức với những người khác.
Chỉ có một điều kỳ lạ là, trước đó ánh mắt Du Cảnh nhìn anh mang theo sự khiêu khích, bây giờ ngoài khiêu khích ra còn có vẻ đắc ý, dường như đang âm thầm vui mừng vì dẫn trước một khoảng xa.
Trong lòng Tạ Trì ánh lên một chút dự cảm khác thường.
Đầu bếp mập bưng đồ ăn đi ra.
Tạ Trì ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn ông ta bận bịu làm việc. Bấy giờ Tạ Trì cảm thấy đầu bếp mập như một kẻ chuẩn bị bữa tối máy móc, như một nô lệ, phục vụ vì quy tắc, vì bổng lộc, chứ không hề có tình người.
Mọi người dường như đã chuẩn bị không ăn món gì trên bàn tiệc, nhưng app lại đột nhiên đổ chuông báo.
【Yêu cầu mỗi diễn viên lựa chọn ít nhất ba món để ăn.】