Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu
Hoàn thành
82 chương
0

Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu

Tác giả: Nhất Lâm Tu Trúc

Thể loại:

Mô tả:

Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, cung đình, chiều chuộng ngọt ngào, không phải chính kịch, nhẹ nhàng, ảo tưởng đơn phương, HE;Tóm tắt:Đành mượn sắc đẹp cám dỗ vậy!Giới thiệu:Công thế tử/tướng quân phong lưu ngả ngớn x Thụ hoàng tử/hoàng đế lạc quan mỗi tội chây ì(Nghiêm Nhận x Lục Bình)*Lục Bình là hoàng tử thứ 9 vô dụng xinh đẹp mờ nhạt nhất trong hoàng thành, còn Nghiêm Nhận là thế tử tung hoành áo gấm ngựa oai, bè bạn thành đàn, thanh danh hai người khác biệt trên trời dưới đất.Lần đầu gặp mặt, Nghiêm Nhận lấy cớ ngọc bội chòng ghẹo Lục Bình, Lục Bình cắn răng: Cái tên thế tử Nghiêm này lưu manh vô cùng tận, phải tránh đi càng xa càng tốt.Trớ trêu thay có trốn được đâu, trong màn rủ lầu xanh giữa đêm trăng sáng ngả mình, Nghiêm Nhận miết cổ tay Lục Bình đến nỗi thành vệt đỏ, nói đầy châm biếm: “Khóc gì mà khóc, chẳng phải ngươi thích ta muốn chết đấy à?”*Năm thứ 3 chia xa, “oạch” cái ngai vàng rơi xuống trúng đầu Lục Bình. Ai ai cũng bảo số Lục Bình phải đỏ lắm mới đến lượt cái cậu này ngồi lên long ỷ chứ.Sau khi y nối ngôi, đột nhiên có tấu sớ từ biên cương gửi lại —— đại tướng quân Trấn Bắc hầu Nghiêm Nhận sẽ về kinh báo cáo.Lão thần lập tức hô to: “Bệ hạ! Tên Nghiêm Nhận giả lả khó lường lòng dạ sâu xa, lần về kinh này dễ có ý đồ dấy binh tạo phản, bệ hạ phải quyết đoán cho sớm đi ạ!”Lục Bình khóc không ra nước mắt: “Trẫm nào có biết mưu tính gì đâu!”Rồi Lục Bình do dự: “Hay là… trẫm mượn sắc đẹp cám dỗ vậy?”*Bánh ngọt cổ trang cung đình, tập trung lờn vờn yêu đương mập mờ, tình cảm là chính cốt truyện là phụ, logic vứt đi, độc giả mê mưu mô xin cẩn trọng;

Danh sách chương:

Chương 1: Ta nhu nhược, nhưng mà đẹp
Chương 2: Ta nhút nhát, nhưng bị trêu
Chương 3: Ta được tỏ tình, nhưng lại bực
Chương 4: Ta từ chối, song bất thành
Chương 5: Ta đi ngủ, xong làm biếng
Chương 6: Ta có phải đoạn tụ đâu
Chương 7: Ta không biết trả lời mà
Chương 8: Ưu tú như ta, áp chót lớp nha
Chương 9: Ta là đồ bỏ đi, ta diễn đấy
Chương 10: Chữ của ta bị trông thấy rồi
Chương 11: Ta viết thư hồi âm
Chương 12: Ôi má ơi không nghĩ ra tên chương
Chương 13: Ta không muốn vươn lên
Chương 14: Ta thấy ta vẫn cố thêm được tí nữa
Chương 15: Ta thích nằm ngủ ở giường của ta lắm
Chương 16: Ta am hiểu đối nhân xử thế mà
Chương 17: Ta cũng thi qua qua vậy thôi
Chương 18: Anh trai ta bị ban hôn
Chương 19: Giả gái xong ta gặp trúng kình địch
Chương 20: Ta bị kình địch ôm ngồi trên đùi
Chương 21: Ta bị kình địch ép lên giường
Chương 22: Hóa ra cậu ta không hề thích ta
Chương 23: Hơ, ta cũng chẳng thích cậu ta
Chương 24: Anh trai ta kết hôn rồi
Chương 25: Ta không biết cưỡi ngựa tên kia còn cười ta!
Chương 26: Ta hú vía một phen
Chương 27: Ta đón sinh nhật?
Chương 28: Ta đón sinh nhật!
Chương 29: Cậu Viễn Sơn của ta
Chương 30: Bọn ta năm xưa
Chương 31: Ta không dám viết thư nữa
Chương 32: Ngươi thơm ta một cái được không?
Chương 33: Có bảo ngươi thơm vào môi đâu!
Chương 34: Ta cũng nhớ cậu ấy
Chương 35: Chỗ ta có mỹ nhân?
Chương 36: Giờ ta chuẩn bị xử lý ngươi
Chương 37: Ta là khúc gỗ ruột đen?
Chương 38: Ta phải đến nhà họ Nghiêm
Chương 39: Anh trai ta mất rồi
Chương 40: Ta không còn anh trai nữa
Chương 41: Ta không muốn lên ngôi
Chương 42: Sau cùng ta vẫn lên ngôi
Chương 43: Trẫm đọc sách giải sầu thôi cũng không được nữa?
Chương 44: Trẫm còn không có quyền ra quyết định nữa ư?
Chương 45: Trẫm còn không được ra cung nữa hả?
Chương 46: Trẫm nào biết mưu tính gì đâu!
Chương 47: Tướng quân của trẫm trở lại rồi
Chương 48: Trẫm có thể chấp thuận gì cho tướng quân không
Chương 49: Trẫm muốn thành toàn cho người ta
Chương 50: Tướng quân của trẫm có người trong lòng
← Về trang chủ