(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Nhưng mấy chiếc thẻ ngân hàng của cô ta thì vẫn bị đám bác trai chiếm lấy, chia nhau sạch sẽ.
Do mỗi thẻ chỉ có số tiền vừa phải, nên chẳng mấy chốc, bọn họ đã lần lượt rút hết tiền trong vòng hai ba ngày.
Khi nằm viện, Lý Mộng Nhiên lại một lần nữa tận dụng sức mạnh dư luận, tung hết mọi chuyện lên mạng.
Dưới áp lực của dư luận, cuối cùng, bác cả của cô ta cũng phải lộ diện.
Ông ta quay video thanh minh rằng: “Những gì Lý Mộng Nhiên nói đều là bịa đặt.”
“Thực ra chúng tôi sợ con bé còn nhỏ dại, dễ bị lừa, nên mới tạm thời giữ tiền giúp. Sau đó mang đi mua một gói bảo hiểm đầu tư. Đợi khi con bé đủ tuổi trưởng thành, mỗi tháng sẽ có một khoản cố định được chuyển cho nó.”
Số tiền đó đủ để chi trả toàn bộ sinh hoạt phí đại học cho cô ta.
Bác cả của Lý Mộng Nhiên còn giơ cả hợp đồng bảo hiểm ra trước ống kính, trên đó đúng thật có ghi tên cô ta.
Còn về chuyện phóng hỏa, mấy người anh họ của cô ta xử lý rất kín kẽ.
Thêm vào đó, thời tiết khô hanh, khu tập thể cũ lại dễ xảy ra hỏa hoạn, nên chuyện cũng nhanh chóng bị cho qua.
Dưới áp lực từ cư dân mạng, bác cả cô ta cuối cùng cũng phải đứng ra nộp tiền viện phí và học phí năm đầu cho cô ta.
Ông ta vừa nói vừa tỏ vẻ chân thành tha thiết, học phí cũng đã đóng, bảo hiểm cũng là thật, nên phần lớn cư dân mạng đều tin, chuyện cứ thế trôi qua.
Ai ngờ vừa qua “tâm bão”, bác cả cô ta liền âm thầm hủy hợp đồng bảo hiểm.
Việc hủy hợp đồng thuộc diện vi phạm điều khoản, nên phải chịu trừ một khoản tiền phạt.
Số tiền còn lại sau khi trừ phí, ông ta rút hết, rồi cả nhà lặng lẽ biến mất không còn tung tích.
Đến lúc này, ngay cả tiền học tiếp cấp hai, Lý Mộng Nhiên cũng không còn.
Cô ta vay mượn khắp nơi, đăng đàn khóc lóc kể khổ trên mạng.
Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ của cư dân mạng, cô ta mới chật vật gom đủ học phí để học hết lớp tám.
Vào trường rồi, ban đầu cô ta vẫn cố giả làm tiểu thư nhà giàu, tìm cách chen chân vào giới “danh viện học sinh”.
Nhưng chẳng bao lâu sau, thân phận thật liền bị người ta bóc mẽ.
Mấy người kia lấy đoạn video cô ta khóc lóc than khổ trên mạng ra làm trò cười, ngày nào cũng châm chọc, giễu cợt.
Cô ta không cam lòng, liền bắt đầu đi theo mấy học sinh khối trên, dính dáng vào đủ trò, bắt nạt cả đàn em.
Nhưng đám người đó chỉ xem cô ta như công cụ sai khiến. Đến khi có chuyện, tất cả lập tức đổ hết trách nhiệm lên đầu cô ta.
Mới chưa hết học kỳ đầu tiên, cô ta đã bị ghi kỷ luật.
Từ đó về sau, cô ta bị toàn bộ bạn học cô lập hoàn toàn.
Cô ta đem căn nhà ở khu Tây cho thuê, gom hết ba năm tiền thuê cũng chỉ đủ đóng học phí năm lớp Chín. Còn tiền sinh hoạt thì vẫn chưa biết kiếm đâu ra.
16
Ngay lúc cô ta tuyệt vọng nhất, có một nam sinh bên ngoài trường chủ động liên lạc với cô ta.
Cậu ta đề nghị: chỉ cần Lý Mộng Nhiên làm bạn gái mình, cậu ta sẽ chu cấp toàn bộ sinh hoạt phí cấp hai và cả học phí ba năm cấp ba cho cô ta.
Sau một hồi do dự, cô ta đã đồng ý.
Năm lớp Tám, hai người thuê một căn phòng gần trường, sống chung ở bên ngoài.
Nam sinh ấy cũng giữ đúng lời hứa ban đầu, mỗi tháng đều đưa tiền cho cô ta tiêu xài.
Nhờ vậy, cuối cùng cô ta cũng học xong cấp hai.
Nhưng đến cấp ba, cậu ta chuyển sang học lớp quốc tế, rồi đá cô ta không chút lưu luyến.
Cô ta không hề biết nam sinh đó là do tôi chủ động tìm tới.
Chi phí “nuôi dưỡng” cô ta, chính là cái giá phải trả để hủy hoại cuộc đời cô ta.
Trước đây, Lý Mộng Nhiên từng đưa cho tôi một chiếc thẻ, nhờ tôi giúp cô ta làm hồ sơ nhập học.
Số tiền tôi trả cho bên trung gian, sau đó họ đã âm thầm gửi lại cho tôi một khoản hoa hồng.
Số tiền hoa hồng đó, tôi dùng danh nghĩa của nam sinh kia để chu cấp sinh hoạt phí cho cô ta, mua cho cô ta mấy món hàng hiệu giả.
Từng bước một, tôi khiến cô ta sa vào lưới tình, từ đó mất hết ý chí vươn lên.
Cô ta tưởng nam sinh ấy là ánh sáng cứu rỗi cuộc đời mình.
Nhưng thực ra… lại chính là người đã đẩy cô ta xuống vực sâu.
Sau hơn một năm quen với việc có người nuôi, quen sống trong vòng vây của “đồ hiệu” và những ngày tháng chẳng phải lo nghĩ gì, bước vào cấp ba, cô ta bắt đầu nhắm đến “mục tiêu” tiếp theo.
Rồi mang thai, phá thai, lại mang thai… lại tiếp tục phá.
Vất vả lắm mới học xong được cấp ba, nhưng suốt ngày yêu đương rồi phá thai, tâm trí của cô ta đã chẳng còn đặt vào việc học từ lâu.
Thành tích sa sút thảm hại, thi đại học còn chẳng đậu nổi một trường cao đẳng công lập.
Cô ta từng tính đến chuyện bán căn nhà để lấy tiền học trường dân lập.
Nhưng khu đó vốn là vùng quê, xung quanh toàn là mồ mả, chẳng ai muốn mua.
Bế tắc, cô ta lại bắt đầu lên kế hoạch “săn” người tiếp theo.
Ngay lúc ấy, đột nhiên có tin rò rỉ ra ngoài:
Khu Tây sắp được giải tỏa, tuyến tàu điện ngầm sẽ phủ toàn khu!
Lần này, cô ta cuối cùng cũng thật sự phấn khích.
Thế nhưng chưa đầy hai tuần sau, một tin như sét đánh ngang tai giáng thẳng lên đầu cô ta.
Theo quy hoạch ban đầu của thành phố, khu sẽ giải tỏa đầu tiên chính là khu dân cư Lệ Đô.
Ai ngờ, trong quá trình khảo sát địa chất, chuyên gia lại phát hiện… một ngôi cổ mộ!
Nói cách khác, gần như toàn bộ khu Tây đều được phê duyệt giải tỏa.
Chỉ trừ đúng khu của cô ta.
Niềm hy vọng duy nhất của cô ta chính là căn hộ ba phòng một phòng khách đó, dùng để đổi đời.
Ấy vậy mà giấc mộng phát tài mà cô ta trông ngóng suốt mấy năm trời… trong khoảnh khắc ấy liền tan thành mây khói.
Cô ta bắt đầu phát cuồng, đem nhà rao bán trên mạng với giá chỉ bằng một nửa so với lúc mua.
Nhưng đã mấy năm trôi qua, khu nhà vốn dĩ đã cũ kỹ xuống cấp, ai ai cũng biết rõ nơi đó cả đời này đừng mong được giải tỏa.
Cho nên, dù cô ta có hạ giá thế nào đi nữa, cũng chẳng ai thèm mua.
Cô ta muốn tìm tôi.
Nhưng tôi thì đã chuyển nhà từ lâu.
Nhờ ký ức của kiếp trước, tôi đã mua toàn bộ những căn nhà sau này đều được giải tỏa.
Cuối cùng, nhờ tiền đền bù giải tỏa, tôi mua được một căn hộ cao cấp trong khu sang trọng.
Hoan Hoan cũng thi đậu vào ngôi trường đại học mà con bé mơ ước.
Tôi mua thêm một căn nhà gần trường đại học, tiện bề chăm sóc con bé bất cứ lúc nào.
Hoan Hoan của hiện tại cũng không còn là cô bé nhút nhát như kiếp trước nữa.
Rảnh rỗi, con bé lại theo tôi đi du lịch khắp nơi. Cả người giờ đây đã trở nên cởi mở, lạc quan và rạng rỡ hơn rất nhiều so với trước kia.
17
Lần cuối cùng tôi gặp lại Lý Mộng Nhiên là khi tôi và Hoan Hoan vừa từ chuyến du lịch trở về, tình cờ bắt gặp cô ta trong một quán ăn nhanh gần sân bay.
Cô ta ngồi trong quán, thấy khách ăn thừa liền cúi xuống nhặt lên ăn tiếp.
Ăn ngấu nghiến như thể đã rất lâu rồi không được no bụng.
Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, cả tôi và cô ta đều sững lại.
Nhưng chỉ một giây sau, cô ta liền vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục vội vàng nhét đồ ăn vào miệng như muốn giấu đi chút xấu hổ cuối cùng.
Hoan Hoan kể, con bé nghe bạn cũ nói rằng sau khi tốt nghiệp cấp ba, Lý Mộng Nhiên không học lên nữa.
Cô ta thay bạn trai như thay áo, rồi đi làm phục vụ trong một khách sạn.
Chỉ cần khách nào đặt phòng hạng sang, hoặc nhìn có vẻ nhà giàu, cô ta đều chủ động bắt chuyện làm quen.
May mà cô ta cũng có chút nhan sắc, trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng “câu” được một anh trai nhà giàu.
Nhưng “nhà giàu” này… lại khá kỳ lạ.
Không cho cô ta đến công ty mình, không dẫn về ra mắt cha mẹ bạn bè, càng không hề nhắc đến chuyện kết hôn.
Cô ta sốt ruột, liền âm thầm đục thủng bao, tìm cách mang thai rồi đòi cưới.
Kết quả khi lén theo chân “cậu ấm” về tận nhà, cô ta mới phát hiện ra sự thật:
Toàn bộ quần áo hàng hiệu của hắn đều là hàng fake, là do hắn tự dàn dựng để “đóng vai” người giàu.
Và nghề thật sự của hắn… chính là làm “sát thủ tình ái” trong các đường dây lừa đảo tình cảm chuyên nghiệp cái gọi là “sát heo”.
Tên “phú nhị đại” kia để mắt đến Lý Mộng Nhiên cũng chỉ vì cô ta có chút nhan sắc.
Thêm vào đó, cô ta còn có một căn nhà nhỏ ở khu nhà trọ thành phố dù sau này không làm “sát thủ tình ái” nữa thì ít ra cũng có chỗ trú thân.
Biết được tất cả sự thật, Lý Mộng Nhiên sụp đổ ngay tại chỗ.
Cô ta muốn chia tay.
Nhưng bác sĩ lại nói, nếu lần này tiếp tục phá thai, về sau sẽ không thể mang thai được nữa.
Cô ta không muốn đánh mất khả năng sinh con, đành cắn răng giữ lại đứa bé.
Ai ngờ đến lúc đi khám thai, mới phát hiện bản thân đã bị lây HIV từ gã “phú nhị đại” kia.
Sau khi bị lật mặt, tên đó chẳng còn coi cô ta ra gì nữa ngay cả tiền sinh hoạt cũng không cho một xu.
Mà từ sau khi tốt nghiệp, Lý Mộng Nhiên chưa từng làm một công việc tử tế nào.
Công việc duy nhất mà cô ta tìm được, ngoài làm phục vụ và bưng bê ở quán bar ra… thì không còn gì cả.
Tiền mỗi tháng kiếm được, thậm chí còn không đủ mua thuốc.
Vì vậy cô ta chỉ còn cách dành tiền để mua thuốc uống, còn chuyện ăn uống thì đành ra quán ăn nhanh hôm có, hôm không.
Lúc ấy, cô ta cuối cùng cũng ăn no, rồi hấp tấp lao đến kéo tay tôi, dường như muốn cầu xin điều gì đó.
Ngay lập tức, nhân viên của quán phản ứng cực nhanh lập tức chạy tới, giống như đuổi ăn mày, lạnh lùng lôi cô ta ra ngoài.
Cô ta bị trói chặt tay chân, vùng vẫy điên loạn, cứ thế bị kéo lê ra khỏi cửa quán, miệng liên tục lẩm bẩm.
Từ khẩn cầu chuyển sang chửi rủa, gương mặt méo mó, đầy hận thù và u ám.
Tôi dắt tay Hoan Hoan, vòng sang lối ra phía bên kia của nhà hàng rồi rời đi.
Ngay khoảnh khắc cánh cửa sau lưng tôi khép lại, tiếng gào rú cũng hoàn toàn biến mất.
Cuối cùng, tôi cũng đã gỡ bỏ được nút thắt trong lòng suốt cả một kiếp người.