Sau khi tôi trúng xổ số hai trăm triệu, tôi nóng lòng muốn đưa mẹ rời khỏi cuộc sống khổ cực này.

Thế nhưng mẹ lại quay đầu nói hết mọi chuyện với bố.

Tấm vé số bị cướp, tôi cũng bị đánh gần chết, mẹ còn giả vờ lau nước mắt.

“Chúng ta là phụ nữ, nên coi đàn ông là trời, sao con có thể bỏ rơi bố con được chứ?”

Họ tiêu tiền như nước ở bên ngoài, còn tôi thì bị chết rét vào mùa đông năm ấy.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi lặng lẽ cất lại tấm vé số kia.

1

“Còn ngủ cái gì mà ngủ? Mau dậy nấu cơm, mày muốn để tao chết đói à?”

“Đừng có giả chết với tao!”

Đau!

Cảm giác như xương cốt sắp gãy rời, tiếng chửi rủa kèm theo vô số cú đấm đá nện lên người tôi.

Làm tôi không thể thở nổi.

Tôi theo bản năng mở mắt, bất giác lộ ra ánh mắt dữ tợn.

Người đàn ông trước mặt theo phản xạ rụt chân lại, nhưng ngay sau đó lại đá mạnh hơn.

“Còn dám trợn mắt với tao? Muốn tạo phản hả? Đã không chết thì mau dậy nấu cơm cho tao!”

Tôi bị đá bay đến góc tường, vị máu tanh tràn ngập trong miệng.

Nhìn căn phòng bừa bộn chật hẹp trước mặt, chiếc giường sắt cũ nát.

Tôi sững người.

Tôi sống lại rồi sao?

Không kịp nghĩ nhiều, bàn chân to kia lại sắp giáng xuống người tôi.

Tôi cố nén đau bò dậy, “Con đi ngay đây.”

Lúc này bố mới hài lòng rời đi, tôi khập khiễng đi vào bếp, thuần thục nhóm lửa, xào nấu.

Chẳng mấy chốc, ba món mặn một món canh đã được bày lên bàn.

Tôi gọi vọng vào phòng, bên trong đáp lại một tiếng, lúc này tôi mới quay về căn phòng gọi là của mình.

Gọi là phòng ngủ, chẳng bằng gọi là nhà kho chứa đồ.

Tôi sắp xếp lại suy nghĩ, đưa tay vào túi, quả nhiên sờ thấy tấm vé số vẫn chưa bị lấy mất.

Trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi bi thương.

Kiếp trước, mỗi lần bố uống rượu đánh bài thua tiền, về nhà tôi đều bị đánh.

Mẹ luôn ôm tôi nói, nếu không vì tôi thì bà đã ly hôn từ lâu rồi.

Vì vậy khi tôi trúng xổ số hai trăm triệu, tôi lập tức chia sẻ tin vui này với mẹ.

“Mẹ ơi, con nói mẹ nghe tin vui này, con trúng xổ số hai trăm triệu rồi, từ nay mẹ không cần chịu khổ nữa.”

Tôi lên kế hoạch sau khi nhận được tiền sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp nơi, mơ về cuộc sống không còn bố, chỉ có hai mẹ con.

Nhưng khi đó tôi đang chìm đắm trong ảo tưởng, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt vùng vẫy của mẹ.

“Mẹ không phải nói từ lâu đã muốn ly hôn với bố sao? Mẹ ly hôn nhanh đi, đến lúc đó con đưa mẹ đi.”

Tôi ngây thơ nghĩ rằng mẹ cũng muốn rời bỏ bố.

Nhưng ai ngờ, mẹ lại lập tức kể chuyện này cho bố.

Còn nhân lúc tôi ngủ, giúp ông ta trộm đi tấm vé số.

Sau khi bố lấy được tiền, ông ta dùng dây thừng treo tôi lên đánh suốt ba ngày ba đêm.

“Tao biết ngay mày là đồ vong ân bội nghĩa, muốn lén lút hưởng phúc một mình? Tao nhổ vào!”

“Còn dám xúi mẹ mày ly hôn với tao? Đừng có mơ! Tao đánh chết cái đồ phản bội như mày!”

Tôi phẫn nộ hỏi mẹ tại sao lại bán đứng tôi, “Chính mẹ nói với con là muốn ly hôn với bố! Sao giờ mẹ lại thay đổi?”

Đáp lại là một cái tát trời giáng của mẹ.

Mẹ nhìn thân thể đầy thương tích của tôi mà rơi nước mắt, “Con đừng trách mẹ, chúng ta là phụ nữ, nên coi đàn ông là trời, sao con có thể bỏ rơi bố con được chứ?”

Có tiền rồi, để lấy lòng bố, mẹ còn chủ động đề nghị làm thụ tinh ống nghiệm, sinh cho ông ta một đứa con trai.

“Con gái như nó chắc là phế rồi, chồng ơi, em muốn sinh thêm con trai cho anh.”

Một năm sau em trai chào đời, họ cầm tiền của tôi để dọn vào biệt thự lớn, lái xe sang.

Còn tôi thì bị nhốt trong căn nhà tồi tàn này, giữa thời tiết âm mười độ, chỉ có thể đắp tấm chăn mỏng.

Cuối cùng tôi cũng không chờ được đến mùa xuân năm đó.

Nhưng bây giờ, tôi lại có cơ hội làm lại từ đầu.

Mẹ đã yêu bố đến vậy, thì cứ để họ sống chết bên nhau là vừa.

⚙️ Cài đặt đọc