Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại
Hoàn thành
172 chương
0

Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại

Tác giả: Lâm Gian Tuyết

Thể loại:

Mô tả:

Tác giả: Lâm Gian TuyếtTran / Editor: AI_Mâm đa quảBeta: AI_Nhất Chi MaiThể loại: Cổ đại, HE, Góc nhìn nữ chính, Sủng Ngọt, Tiên hiệp, Thú cưng, SạchĐộ dài: 172Giới thiệuKiếm đế đương thời - Vân Thiêm Y thân tử đạo tiêu do đệ tử phản bội vào ngay lúc phi thăng. Bởi vì tên đệ tử kia vẽ rắn thêm chân mà Vân Thiêm Y có thể mang theo linh hồn và ký ức đầu thai. Vất vả tu hành hai vạn năm, bỗng quay trở về từ đầu!Còn không phải là kiếm à? Nàng luyện, nàng luyện!Chẳng qua, nàng đường đường là Kiếm tu, sao lại có nhiều thần thú đột nhiên theo đuôi vậy?Chỗ của nàng là môn phái tu tiên đứng đắn, không phải vườn nuôi động vật!Đặc biệt vị thú đế, vua của muôn thú kia, có thể đừng cứ biến thành mèo con đến mê hoặc nàng không hả? Bớt phe phẩy cái đuôi mèo đi!Vân Thiêm Y: Nam nhân chỉ biết ảnh hưởng tốc độ ra kiếm của ta!Đế Thiếu Cẩm: Cái đó thì liên quan gì đến bé mèo đáng yêu vô địch ta đây?

Danh sách chương:

Chương 101: Giới tính vô nghĩa trước thực lực
Chương 102: Cùng nhau diễn kịch
Chương 103: Trên đường đi đánh ngất hết!
Chương 104: Bay mãi, bay mãi
Chương 105: Nền văn hóa của mấy người trông có vẻ cũng không văn hóa lắm
Chương 106: Hỏi thì chính là bí mật bất truyền
Chương 107: Có thể lợi dụng lỗ hổng này
Chương 108: Nâng cao buông nhẹ
Chương 109: Còn có niềm vui bất ngờ à?
Chương 110: Giờ hắn không chịu biến thành mèo nhỏ nữa rồi
Chương 111: Ai lại mở thần thức quét người lúc đó chứ
Chương 112: Có phải hắn đến kỳ thay lông không?
Chương 113: Quỷ khóc sói gào là sao vậy?
Chương 114: Đừng có mà tới địa bàn người khác làm loạn
Chương 115: Nghe nói Vô Tướng chân nhân đã ngã xuống
Chương 116: Tin nào cũng không giống tin tức tốt
Chương 117: Làm sao dám động thủ trên đầu thái tuế
Chương 118: Trong ánh mắt của nàng chỉ còn lại bình tĩnh.
Chương 119: Cứu người quan trọng hơn
Chương 120: Không thể giải quyết tận gốc vấn đề.
Chương 121: Đạo này không còn ai ở cấp cao hơn nữa.
Chương 122: Bởi vì một quyển bí tịch
Chương 123: Dùng thông tin đổi thông tin
Chương 124: Phải học cách tự học!
Chương 125: Ở đây kể lời đồn xưa cho nàng nghe
Chương 126: Không hổ là kiếm mà nàng chế tạo!
Chương 127: Hỏi làm gì, đến cũng đến rồi!
Chương 128: Không phải kỳ ngộ của mình thì không được
Chương 129: Không ngờ lại là huynh
Chương 130: Sao nàng có thể trêu hoa ghẹo nguyệt thế này
Chương 131: Gặp lại người xưa
Chương 132: Không thể nói chuyện cũng có thể giao lưu
Chương 133: Kẻ áp chót dạy kẻ cuối bảng.
Chương 134: Các ngươi đang làm gì vậy hả!
Chương 135: Môn phái mới!
Chương 136: Không phải là sợ ngươi ăn nàng ấy à
Chương 137: Rối loạn khắp nơi
Chương 138: Không phải Kiến Địa chân nhân sao?
Chương 139: Đạo của ta không cô độc
Chương 140: Ngươi quên ta rồi sao?
Chương 141: Ngươi đừng có mà ăn vạ!
Chương 142: Trận đọ kiếm này rất đẹp
Chương 143: Đừng ép nàng phải ra vẻ
Chương 144: Phải rồi, Phong Bất Quy là ai?
Chương 145: Phải báo thù
Chương 146: Có hơi quen mắt
Chương 147: Xâu chuỗi mọi thứ
Chương 148: Bắt được người rồi!
Chương 149: Vân Thiêm Y nghĩ sao?
Chương 150: Muốn hỏi thì bắt thôi!
← Về trang chủ