Tôi nhầm tài khoản crush thành tài khoản của nhỏ bạn thân, ngày nào cũng gửi cho cô ấy mấy clip mlem của trai đẹp hở hang.
【Bé ơi, người ta cũng muốn xem hình của cậu mà~】
【?】
Mười lăm phút sau, một tấm ảnh cơ bụng căng đét trong phòng tắm được gửi qua.
Tôi lập tức khen cô ấy như đang nâng trứng:
【Có cơ bụng xịn như vậy mà không cho mình xem, phạt đăng mười tấm!】
Chưa đầy năm phút, cả màn hình bị chiếm bởi đủ kiểu ảnh cơ bụng từ mọi góc độ.
Hôm sau: 【Bé ơi~ cho xem cơ ngực đi~】
Hôm sau nữa: 【Bé ơi~ cơ lưng…】
Ngày thứ N: 【Bé ơi~ cơ…】
Đột nhiên, một tấm ảnh nổi gân xanh bật lên.
Tôi bật dậy khỏi giường như bị tên bắn.
Ngay lúc đó, lời mời kết bạn của nhỏ bạn thân cũng bật lên theo.
Tôi sợ quá, trong đêm vội vàng xoá tài khoản, bỏ trốn.
Hôm sau, crush lạnh lùng của tôi đứng dưới mưa, nhỏ giọng năn nỉ:
“Bé ơi, cậu không hài lòng ở đâu, nói đi, mình sửa được mà…”
1
Sau khi biết bạn thân thất tình, ngày nào tôi cũng gửi clip và ảnh trai đẹp bán nude trên TikTok cho cô ấy.
Càng về sau càng bạo liệt.
Chỉ để dỗ cô vui, giúp cô vượt qua cú sốc chia tay.
Nhưng cô ấy lại chẳng hưởng ứng: 【?】
【Cậu thích kiểu này à?】
Tôi không nói gì, chỉ tiếp tục chuyển thêm vài clip còn nóng bỏng hơn.
Bên kia ô chat “đang nhập…” cứ nhấp nháy tận ba phút.
【Cậu không thấy cái tủ phía sau hơi cong à? Tất nhiên, mình không nói cơ bụng của anh ta chỉnh sửa không tốt.
【Ánh sáng cũng được lắm.】
Bạn thân tôi đúng là bị tổn thương sâu sắc bởi tên bạn trai cũ.
Đến cả idol mlem ngày xưa cũng chẳng buồn ngắm.
Để tăng thêm giá trị tinh thần, cho cô ấy có cảm giác được yêu thương, tôi bắt đầu nũng nịu:
【Bé ơi~ người ta cũng muốn xem hình cậu mà~
【Yêu cậu nhất luôn á~ moah moah~】
Năm phút sau, cô ấy hờ hững trả lời một câu:
【Nhất định phải xem à?】
Chắc chắn cô ấy đang bị emo nặng.
Tôi lập tức bày hết chiêu, giả giọng thỏ thẻ, uốn éo như con rắn:
【Bé ơiiii~ không cho mình xem, chẳng lẽ để cho ai kia xem hả?】
Cô ấy rep ngay: 【Không có ai khác hết.】
Gửi xong, bạn tôi lại im lặng, chắc lại trôi vào thế giới buồn rầu.
Nhưng tôi chỉ cho cô ấy ba phút để buồn.
Sau đó bắt đầu tấn công bằng voice:
【Bé ơi~~ Bé ơiiii~ mình muốn xem mà~~
【Không xem được thì tối nay chắc mình mất ngủ luôn đó!】
Bạn tôi lại trả lời ngay: 【Đợi chút, mình đi chuẩn bị.】
Mười lăm phút sau.
Một tấm ảnh cơ bụng căng đét, đầy nước, bật lên.
Cơ bụng nổi gân, nước nhỏ giọt xuống, mạch máu nổi rõ ở viền quần xám…
Nhìn xong bụng dưới tôi nóng rực.
Tấm hình đỉnh cao như vậy, tôi phải khen bạn thân như khen trứng quý:
【Mấy loại dẻ rách ngoài kia làm sao mà so được chứ!
【Bé của mình đúng là vô địch luôn!】
【Có cơ bụng xịn vậy mà không cho mình xem, phạt cậu đăng mười tấm!】
Tôi phấn khích đến mức spam cả đống sticker hôn gió.
Rất nhanh sau đó, hàng loạt ảnh cơ bụng từ mọi góc độ tràn ngập điện thoại tôi.
Tôi nhấn lưu về máy, phóng to từng tấm để ngắm kỹ.
Nước mắt rơi… từ khoé miệng.
Chỉ là… nốt ruồi nhỏ cạnh cơ bụng kia nhìn quen mắt ghê.
Trong đầu thoáng vụt qua một hình ảnh — cái nốt ruồi bên eo của crush tôi, Giang Thời Vọng, lúc cậu ấy nhấc áo lên khi đánh bóng.
Tôi không kìm được mà cảm thán:
【Trùng hợp ghê á, crush của mình cũng có nốt ruồi nhỏ ở eo đó.】
Bạn thân rep liền:
【Cậu có crush mà còn xin mình mấy tấm ảnh này hả?!】
Tôi:
【Thì sao? Không cho tui tìm “đồ thay thế” à?】
2
Vừa nhắn xong câu đó, bạn cùng phòng gọi tôi đi tắm.
Nước nóng sẽ bị ngắt lúc 11:30, còn chưa tới nửa tiếng nữa.
Tôi chộp lấy bộ đồ ngủ rồi lao vút vào nhà tắm.
Tất nhiên, tôi không thấy khung chat bên kia nhấp nháy “đang nhập…” gần nửa tiếng đồng hồ.
Tắm xong, tôi leo lên giường, tranh thủ nhắn “chúc ngủ ngon” cho nhỏ bạn:
【Ngủ ngon nha bé yêu, moah moah ~】
Đang lim dim buồn ngủ thì điện thoại rung lên một cái.
【Crush của cậu đã từng cho cậu xem cơ bụng chưa?】
【Tất nhiên là chưa rồi.】
Tôi cuộn người trong chăn, buồn ngủ không chịu nổi, vừa gửi xong tin là lăn ra ngủ luôn.
Sáng hôm sau, 8 giờ.
Một tay tôi cầm đậu nành với bánh bao, tay kia kéo bạn cùng phòng, chạy nước rút cực đại đến giảng đường.
Vừa quay người, tôi đâm sầm vào một “bức tường người”.
Cơ ngực duang duang bật thẳng vô mặt tôi, khiến tôi bật ngửa.
Đang chới với thì một cánh tay kịp kéo tôi lại.
Khi hồn tôi còn đang lơ lửng, một giọng nói trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu:
“Không sao chứ?”
Ơ… giọng của crush tôi kìa!
Fan của giọng nói như tôi lập tức phấn khích tột độ!
Vừa ngẩng đầu thấy vành tai đỏ lựng của Giang Thời Vọng, thì bạn cùng phòng của cậu ấy — Lục Thao — đã hét toáng lên:
“Má ơi! Giang ca, cậu…!”
Cái gì vậy? Mới sáng sớm đã drama rồi hả?
Mọi ánh nhìn đổ dồn về phía chúng tôi.
Thì ra, không biết từ lúc nào ly đậu nành trong tay tôi đã bay mất, để lại một vệt trắng… văng thẳng lên quần tây đen của Giang Thời Vọng.
Lục Thao đứng xem còn không quên hù tôi:
“Chết rồi Tiềm Miên ơi, Giang ca của bọn tớ mắc chứng sạch sẽ nặng luôn đó!”
Khônggggg, tôi còn chưa kịp tỏ tình với crush mà! Sao lại thành ra đắc tội thế này!
Tôi rút khăn giấy ra, cố gắng cứu vãn tình hình:
“Xin lỗi nhé, Giang bạn học…”
Chưa kịp nói hết câu, liền nghe trên đỉnh đầu một tiếng nghiến răng:
“Giang. Bạn. Học?”
Hả???
Chẳng lẽ… đang nhắc tôi là chúng tôi chưa thân tới mức gọi tên bình thường?
Giang Thời Vọng mắt đỏ hoe, quay mặt đi, hừ lạnh một tiếng.
Vẻ mặt vừa kiêu ngạo vừa khinh thường.
Khi lướt qua tôi.
Một câu thì thầm rất nhỏ bay theo gió vào tai tôi:
“Đồ con gái tệ.”
Hu hu hu…
Giờ tính sao đây, tôi hình như bị crush ghét mất rồi…
3
Cả buổi sáng chỉ toàn là mấy tiết học vô thưởng vô phạt.
Nghe được hai mươi phút trình chiếu PPT, tôi quyết định buông tha cho chính mình.
Bắt đầu lướt Taobao, quẹt TikTok.
Chưa đến ba phút, TikTok đã liên tục gợi ý cho tôi mấy video trai đẹp hở hang siêu mlem.
Tôi chọn lọc kỹ càng, sau đó gửi hết cho bé bạn thân của tôi.
Vừa định nhắn tin hỏi han thì tin nhắn của cô ấy bật ra:
【Bạn học Trì có chuyện gì à?】
Chết rồi, chắc bé bạn nghĩ tôi bỏ bê cô ấy đây mà.
【Hu hu hu ~
【Đừng đối xử với mình vậy mà ~
【Sticker chú chó trái tim tan vỡ】
【Chẳng phải mình là bé cưng duy nhất của cậu sao?】
【Vợ yêu ơi, hôm nay có nhớ mình không? Moah moah ~】
Phía trước đột nhiên vang lên một tràng ho dữ dội long trời lở đất.
Tôi ngẩng đầu thì thấy Giang Thời Vọng mặt đỏ bừng như máu nhỏ, ho đến mức trời long đất lở.
Vừa chạm phải ánh mắt tôi, cậu ấy lập tức quay mặt đi, vẻ mặt hơi hoảng loạn, lúng túng.
Lúc này, tin nhắn của bạn thân lại bật lên:
【Có nhớ nè.】
【Nhưng bé cưng hôm nay lạnh nhạt quá trời.】
【Nhớ bé cưng rồi.】
【Nhớ gì mà nhớ, nói bao nhiêu lần rồi, gọi là “vợ” cơ mà! “Vợ”! Mình giận đó nha!】
【V-vợ ơi.】
【Đấy, ngoan như thế mới là bé yêu của mình!】
Nghĩ tới chuyện sáng nay.
Tôi lập tức quay sang mách lẻo với bạn thân:
【Sáng nay crush hung dữ lắm, còn dọa mình nữa chứ!】
Tôi gửi kèm một sticker đau khổ đầy bi kịch.
Bạn thân: 【Tên đó đáng ghét quá, để mình đi xử lý hắn giúp cậu!】
Chuẩn luôn, đúng là chị em ruột của tôi! Dù vừa thất tình mà vẫn không quên an ủi tôi.
【Spam sticker hôn gió tới tấp】
Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên.
Bên cạnh truyền đến tiếng gào thét ai oán của Lục Thao.
“Ủa gì vậy? Tôi chỉ chợp mắt tí thôi mà tỉnh dậy lại nằm dưới sàn?”
“Ai đẩy tôi trong giấc mơ vậy trời? Là ai?!”
Giữa tiếng cười vang rền của cả lớp.
Chuông báo hết tiết vang lên.
Tôi còn đang thò đầu hóng chuyện thì điện thoại rung liên tục:
【Chỉ khi bị crush làm tổn thương mới nhớ đến tôi thôi đúng không.】
【Đừng nhìn crush nữa, nhìn tôi này!】
Thả thính qua lại với bạn thân? Dễ như ăn cháo!
Tôi lập tức ào ào tỏ tình:
【Làm gì có chuyện đó! Cậu mới là bảo bối mình yêu nhất!】
【Crush làm sao so với cậu được, yên tâm, chính cung mãi là cậu, mấy đứa khác chỉ là tiểu tam.】
【Vợ ơi, thơm cái nào!】
Lúc này, Lục Thao đang bò dậy thì lại hét lên chói tai:
“Giang ca, sao mặt anh đỏ thế?! Tối qua anh còn đi tắm nước lạnh, giờ chắc phát sốt rồi!”
“Nhưng nhìn thế này thì sốt nặng đấy nha!”
Đọc tiếp