Nhưng dị tượng xảy ra lúc tôi chào đời khiến cha mẹ xem tôi như quái thai, từ đó xa lánh tôi.
Họ đem sính lễ Hạc Thanh đưa, bán đi, rồi cầm tiền mời một “đại sư”,muốn dùng thân xác tôi để em gái mượn xác hoàn hồn.
Khi mọi chuyện bại lộ, họ lại quay ra trách tôi là điềm gở,nói tôi hại chết em gái, khiến gia đình tan nát.
Tôi đã hoàn toàn mất niềm tin vào họ.
Sau khi để lại cho họ một khoản tiền đủ sống suốt đời, tôi chọn cách “chết giả”.
Tất nhiên, khoản tiền đó được chuyển khoản định kỳ hàng tháng — đủ ăn mặc sinh hoạt, chứ không làm gì thêm được.
Lúc này tôi mới biết:
Con hạc giấy vàng đầu tiên Hạc Thanh đưa tôi,thật ra là một loại khế ước.