- Trang chủ
- Nhật Ký Xuyên Thư Của Tiểu Tang Thi NPC
- Chương 54: Nhưng... Nam Đình Cận thật sự sẽ trở về sao?
Chương 54: Nhưng... Nam Đình Cận thật sự sẽ trở về sao?
Truyện: Nhật Ký Xuyên Thư Của Tiểu Tang Thi NPC
Tác giả: Nguyệt Kiến Trà
- Chương 1: Hai vòng tròn và một chiếc lá, đó là chữ Hồi
- Chương 2: Xin hãy chọn phe của bạn
- Chương 3: Đùa gì vậy, không tin!
- Chương 4: [Đánh giá tổng hợp: Sức chiến đấu 5]
- Chương 5: [ Vai trò đề xuất ]: Hỗ trợ
- Chương 6: Cậu gọi tôi là gì?
- Chương 7: Bạn trai?
- Chương 8: Cậu ấy có lẽ bị dọa sợ rồi, hoặc là không cẩn thận bị thương
- Chương 9: Tính tình và can đảm của cậu lập tức dâng lên, đá Nam Đình Cận một cái
- Chương 10: Tiểu Tím nhớ rõ cậu
- Chương 11: Hu hu hu anh ôm em một cái...
- Chương 12: Vì sao ngươi thích ta?
- Chương 13: Chúng nó trốn không quá xa
- Chương 14: Dỗ dành thật tốt
- Chương 15: Hóa ra, hắn là thủ lĩnh căn cứ Hắc Tích Sơn
- Chương 16: Đáng thương làm sao!
- Chương 17: Có một phong thư gửi ngài
- Chương 18: Trói người tới không phải tốt hơn sao!
- Chương 19: Ngươi rất nhớ ta
- Chương 20: Nhớ ta... bao nhiêu?
- Chương 21: [Đội thực vật của ngài ngày càng mạnh, dường như đã gây chú ý.]
- Chương 22: [Ngưỡng mộ dị thực vật cấp đặc biệt - Hoa hướng dương]
- Chương 23: Về căn cứ với anh, anh dẫn em đi tìm
- Chương 24: Các thực vật thường không có bạn bè
- Chương 25: [Trận xung đột phe phái lần thứ tư đã kết thúc!]
- Chương 26: Thiên Hồi có thể ngụy trang thành dị năng giả loài người
- Chương 27: Con dị thực này tính tình rất hung hăng
- Chương 28: Phải...
- Chương 29: Đội ngũ ... Dị thực?
- Chương 30
- Chương 31: Bạn trai không thể thân mật sao?
- Chương 32: [Nghe đồn từng theo đuổi một người đồng tính]
- Chương 33: Quả hạch khổng lồ cử động--
- Chương 34: [Trận xung đột phe phái lần thứ năm đã kết thúc!]
- Chương 35: Anh không phải bạn trai em
- Chương 36: Cây bắp cải ném đá, ống tiêm thuốc tê vỡ đôi
- Chương 37: Những thực vật bình thường thích giúp đỡ mọi người
- Chương 38
- Chương 39: Tiểu bắp cải ngây dại, mắt trợn tròn: Ai--?
- Chương 40: Cần hỗ trợ không?
- Chương 41: Xích lại gần một chút
- Chương 42: Vừa vặn đủ mua đậu hồi sinh
- Chương 43: Xe cải trang cho hai thực vật, pháo cối ba nòng... là cái gì?
- Chương 44: Nói cho anh biết, ai là bạn trai của em?
- Chương 45: Đậu hồi sinh - Chờ sử dụng
- Chương 46: Một cây nấm nhỏ màu hồng nhạt đứng bên trong, ngáp một cái
- Chương 47: Đánh nhau rồi! Đánh nhau rồi!
- Chương 48: Còn có một dị thực cấp đặc biệt xa lạ
- Chương 49: Trên bầu trời rơi xuống một chuỗi thực vật
- Chương 50: Cái gì?! Hồi Bảo cũng ở đó sao?
- Chương 51: Căn cứ Hắc Tích Sơn, sắp tới e rằng sẽ gặp nạn
- Chương 52: Xem như trở về...
- Chương 53: Vừa lúc thử xem hiệu quả!
- Chương 54: Nhưng... Nam Đình Cận thật sự sẽ trở về sao?
- Chương 55: Quả hạch?
- Chương 56: Tìm một quả ớt cay mới thay thế nó?
- Chương 57: Có Thành Lập Căn Cứ Ngay Bây Giờ Không?
- Chương 58: Thành Lập Căn Cứ Thành Công!
- Chương 59: Được được được, nó đi tìm viện binh ngay đây!
- Chương 60: Từ điển Thực vật
- Chương 61: Thủ lĩnh ở lại đó, căn cứ Hắc Tích Sơn mới càng an toàn
- Chương 62: Lạc lối... là sao?
- Chương 63: Thêm! Thêm nữa đi! Cứ tham gia hết!
- Chương 64: Gần bạn có thực vật đột biến đang trong trạng thái hung bạo
- Chương 65: Vì Tiểu Phấn Báo Thù
- Chương 66: Thủ lĩnh gặp nguy hiểm! Mau đi cứu nó!
- Chương 67: Vị Thủ Lĩnh Này, Sao Lại Thảm Hại Đến Thế?
- Chương 68: Bị cỏ đuôi mèo đuổi đánh suốt ba ngày
- Chương 69: Anh đào lớn nhắm mắt lại, gào lên một tiếng
- Chương 70: Quả bưởi quyết định cứ ngủ một giấc đã
- Chương 71: Phía sau giơ lên một cái đuôi lông xù màu hồng
- Chương 72: Tôi cũng là ớt
- Chương 73: Quả bưởi nín thở, cảm thấy mình như đang nằm mơ
- Chương 74: Quả bưởi, đây có phải bạn của cậu không?
- Chương 75: Cỏ đuôi mèo bỗng nhiên xoay người ngồi dậy
- Chương 76: Muốn đánh nhau với ai? Nó có chút sợ hãi...
- Chương 77: Ớt chuông không thể nhịn được nữa, chém ra hai quyền
- Chương 78: Quả bưởi vùi đầu nhét một đống lá cây vào kho vũ khí
- Chương 79: Phản đòn!
- Chương 80: Máy liên lạc vang lên một giọng ra vẻ lạnh nhạt: Ô?
- Chương 81: Cỏ đuôi mèo linh hoạt dẫm lên tay lái, cái đuôi xù xù ve vẩy
- Chương 82: Căn cứ Hắc Tích Sơn... Cuối cùng cũng đến rồi
- Chương 83: Cỏ đuôi mèo im lặng, cái đuôi sau lưng vô thức ve vẩy
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91: Hoàn chính văn
- Chương 92: Ngoại truyện - Thuốc hóa giải (x1)
- Chương 93: Ngoại truyện - Đói bụng?
- Chương 94: Ngoại truyện - Nghiến răng
- Chương 95: Ngoại truyện
- Chương 96: Ngoại truyện - Công việc trước đây
- Chương 97: Ngoại truyện - Nhớ không?
- Chương 98: Ngoại truyện - Những mảnh vỡ ký ức
- Chương 99: Ngoại truyện - Kết thúc
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Khu rừng bên cạnh tiếp giáp với phế tích thành phố, thỉnh thoảng sẽ có tang thi cấp thấp và trung bình lảng vảng gần đó. Thông thường, những dị thực mạnh hơn không thích bị tang thi quấy rầy, sẽ trú ẩn sâu trong rừng.
Những thực vật yếu hơn còn lại, không tranh giành được địa bàn, đành phải ở lại rìa rừng, cũng có cơ hội săn bắt tang thi, ăn tinh hạch để tăng cường thực lực.
Đội người xâm nhập khu rừng này, mục tiêu chính là những dị thực ẩn náu ở rìa ngoài, hơn nữa sức chiến đấu không cao, năng lực nghiêng về hỗ trợ.
Họ gặp phải đầu tiên là một cây hoa hồng, màu sắc kiều diễm xinh đẹp, những chiếc gai nhọn nó phóng ra có tỷ lệ trúng mục tiêu cực cao, còn mang theo hiệu quả tê liệt.
Sau khi xác định rõ năng lực của hoa hồng, đội người không lãng phí thời gian, trực tiếp bỏ qua nó, vòng sang bên kia.
Bí đao chính là lúc này bị theo dõi, kết giới ngụy trang do nó tạo ra bằng hạt bị xuyên thủng, lại bị một dị năng giả loài người tấn công tầm xa gây thương tích.
Nó hoảng hốt bỏ chạy, hành động khó khăn nên ngã xuống giữa đường, thấy sắp bị đuổi kịp.
Dị năng giả phía sau ném tới một tấm lưới nửa trong suốt, diện tích lưới không nhỏ, đủ để bao phủ bí đao bên trong.
Trên sợi lưới lập lòe từng đợt điện lưu, so với súng gây mê thông thường còn hiệu quả hơn, cho dù là dị thực cấp cao cũng khó tránh thoát, sẽ hôn mê trong vòng nửa phút.
Bí đao tuyệt vọng vô cùng, đúng lúc này, trước mắt nó lóe lên.
Một quả xoài nhỏ màu vàng đột nhiên xuất hiện, nắm chặt tay lá của bí đao.
Ngay sau đó, hai thực vật cùng biến mất, nửa giây sau xuất hiện ở vị trí cách đó hơn hai ba mét.
Hàng rào điện chụp hụt, dị năng giả đối diện thấy vậy có chút bất ngờ.
"Là một quả xoài, hình thể nhỏ, đoán chừng dưới cấp trung," đội trưởng cầm đầu giơ thiết bị liên lạc lên, nói với người ở đầu bên kia, "Năng lực là...dịch chuyển tức thời sao? Nhưng thoạt nhìn khoảng cách rất ngắn."
"Không giống loại tấn công, cùng nhau bắt lấy đi."
Người nọ thần sắc chần chờ một lát, đáp: "Được."
Hắn vừa giơ tay, ý bảo những người còn lại tiếp tục đuổi bắt bí đao, cùng với quả xoài chủ động đưa tới cửa kia.
Trong tất cả các dị thực, tình huống hiệp trợ đồng loại tương đối hiếm thấy, bất quá hai thực vật này ở cùng khu vực, quen biết và có tình cảm tốt, cũng có khả năng.
Tuy rằng gần đây, nghe nói có một đội ngũ tập hợp từ vài dị thực, không chỉ hợp tác giúp đỡ, mà sức chiến đấu cực cao, thậm chí còn công phá một chi nhánh của căn cứ Thiên Không.
Nhưng bọn họ hẳn là sẽ không xui xẻo như vậy đâu... Đội nhỏ ra ngoài lần này không nhiều người lắm, nếu thật sự gặp phải, bọn họ chỉ có nước nhanh chóng bỏ chạy, sau đó nhanh chóng báo cáo tọa độ về căn cứ chính.
Đội ngũ dị thực... Nếu không tận mắt nhìn thấy, thật sự không thể tưởng tượng được.
Trong đội ngũ có vài người mang theo dụng cụ dò xét phạm vi rộng nhất, hai chiếc xe cải trang dừng ở bên ngoài, có bất kỳ tình huống dị thường nào sẽ lập tức rời đi.
Mục đích của họ cũng rất rõ ràng, bắt lấy hai ba dị thực loại hỗ trợ, cấp thấp hay trung đều được.
Sau khi đội trưởng hạ lệnh, những người còn lại thu hồi hàng rào điện trên mặt đất, lập tức đuổi theo.
Có quả xoài ra tay giúp đỡ, bí đao vừa kinh ngạc vừa cảm động, nghẹn ngào "Ô ô".
Quả xoài không rảnh lo nói chuyện, kéo nó ý bảo chạy nhanh.
Năng lực của nó có hạn, cũng chỉ có thể giúp được nhiều như vậy... Muốn dịch chuyển tức thời lần nữa, phải đợi đến hai phút sau.
Hai phút thời gian nhìn như rất ngắn, bí đao bị thương chạy trốn không đủ nhanh, quả xoài theo sát nó, vừa hết thời gian kỹ năng, lại dùng một lần dịch chuyển tức thời.
Nhưng khoảng cách thuấn di xa nhất còn chưa đến 3 mét, căn bản không thể thoát khỏi sự truy đuổi của dị năng giả loài người.
Đối diện còn có ba người cố ý vòng qua từ bên cạnh, muốn bao vây chúng.
Ý thức được không thể thoát, bí đao đẩy đẩy quả xoài bên cạnh, bảo nó đừng để ý đến mình.
Quả xoài không bị thương, có hy vọng một mình đào tẩu, nhưng nó vẫn đi theo, cả hai thực vật đều sẽ bị bắt.
"Ô..."
Bí đao khẽ kêu lên, giây tiếp theo, quả xoài biến mất không thấy, sau đó xuất hiện ở vị trí cách đó hơn hai ba mét, nhanh như chớp chui vào bụi cỏ.
... Nó thật sự tự mình rời đi!
Quả xoài cũng không quay đầu lại, kỳ thật nó và bí đao không thân nhau lắm, tháng trước hình như còn đánh nhau một trận.
Dù sao cũng đã cố hết sức... Về sau nó sẽ nhớ bí đao!
Phát hiện hai thực vật tách ra hành động, dị năng giả đuổi theo ném ra công kích tầm xa.
Hai hòn đất hung hăng bay tới, nghe thấy tiếng gió phía sau, quả xoài nằm nghiêng lăn hai vòng, hòn đất bay sượt qua nhau.
Gần hai phút sau, nó đang muốn dùng lại kỹ năng, dị năng giả phía sau đột nhiên kinh hô: "Đi mau!"
Quả xoài quay đầu nhìn lại, những người vừa nãy còn đuổi theo không tha giờ phút này hoảng loạn vô cùng, phảng phất chính họ mới là người bị đuổi.
Sao vậy nhỉ...
Quả xoài rất nghi hoặc, chẳng lẽ bọn họ cuối cùng cũng phát hiện ra mình kỳ thật đặc biệt lợi hại, sợ rồi?
Cách đó không xa, bí đao bị hàng rào điện bao phủ, ngã trên mặt đất sống c·hết không rõ.
Đội người thậm chí không kịp thu hồi hàng rào điện, liên quan cả bí đao trực tiếp vứt bỏ mặc kệ, nhanh chóng rút lui về phía bìa rừng.
Nhưng vào lúc này, mấy chục chiếc gai cà rốt từ trên cao lao xuống, đánh nát lớp phòng ngự mà đội của con người dựng lên.
Trong bụi cỏ, quả xoài xoay người bò dậy, chậm rãi trợn to hai mắt.
Nó nhìn thấy liên tiếp các thực vật theo sát rơi xuống đất, có đậu Hà Lan, ớt cay, bắp, xương rồng bà... Ước chừng tám thực vật.
Cuối cùng đội ngũ, là một củ cà rốt quen mắt, nó một chân đá văng hàng rào điện đang vây khốn bí đao, hô: "Ô!"
Đậu Hà Lan khổng lồ mang bộ súng máy nhỏ tinh tế, phun ra đậu Hà Lan màu lục phân liệt thành ba, số lượng tăng nhiều, lực công kích lại gần như không yếu đi.
Các thực vật còn lại cũng nhanh chóng phát động công kích, hạt ớt cay và hạt bắp rơi xuống đất nổ mạnh, uy lực gấp bội.
Thanh long, quả khế và thạch lựu cũng mang súng máy, xương rồng bà đeo trên cánh tay, hình thức không giống chúng lắm, nhưng thứ nó ném ra phình to gấp mấy chục lần, lực xuyên thấu cực mạnh.
Địa hình rừng cây không thuận tiện, sầu riêng chỉ biến lớn thân hình một chút, lăn về phía đám người, nó cũng có súng điện từ, trên đường có mấy cây bị gai trên người nó đâm vào, lập tức để lại một đống cháy đen khổng lồ.
Bắp có hai món v·ũ kh·í, đều buộc trên cổ, nhưng máy phun sương của nó dường như phải tích năng lượng mới có thể dùng được, lúc này tinh lực còn chưa hồi phục hoàn toàn, không dùng được.
Hơn nữa đối diện tổng cộng chỉ có tám người, cà rốt và đậu Hà Lan khổng lồ là đủ giải quyết hết, mang nhiều thực vật đến đây chủ yếu là muốn thử uy lực của v·ũ kh·í mới.
Mà sầu riêng, được xếp vào đội máy móc nhỏ, do cà rốt đích thân chỉ huy.
Lại có thể cùng cà rốt ở trong một đội, sầu riêng rất vui vẻ, dũng mãnh xông lên phía trước nhất.
So với sầu riêng, đậu Hà Lan khổng lồ lười biếng hơn nhiều, chỉ tấn công đối diện một chút.
Nó cảm thấy căn bản không cần mình ra tay, vì thế lùi về phía sau, ngồi xổm xuống xem xét tình hình bí đao.
Bí đao có vết thương trên người, nhưng hẳn là không nghiêm trọng, chỉ là bị điện giật hôn mê.
Đậu Hà Lan móc ra viên thuốc Thiên Hồi đã chuẩn bị trước, bẻ miệng bí đao nhét vào.
Thuốc viên vào miệng là tan, không lo không hiệu quả, đậu Hà Lan khổng lồ làm xong tất cả, nghe thấy bên cạnh vang lên tiếng sột soạt.
Nó quay đầu lại, một quả xoài nhỏ màu vàng đang ngồi xổm ở cách đó không xa, hai mắt sáng lấp lánh.
Cà rốt dẫn đội toàn lực xuất kích, đánh cho đối diện không còn sức phản kháng.
Những người này mặc trang phục cơ bản thống nhất, cổ tay áo in hai biểu tượng, trong đó một cái đúng là căn cứ Thiên Không, phần lớn đến từ chi nhánh nào đó của họ, hoặc có liên hệ rất lớn với căn cứ Thiên Không.
Cà rốt càng không kiêng nể gì, là bọn họ chủ động trêu chọc, vậy thì phải trả giá đắt.
Cuối cùng, đội thực vật đuổi theo ra khỏi rừng, đánh nát những chiếc xe cải trang dừng ở bên ngoài, hoàn toàn giải quyết hết tất cả mọi người trong đội.
Ớt cay cố ý lục soát th·i th·ể, tìm ra một chiếc thiết bị liên lạc còn nguyên vẹn, chuẩn bị mang về.
Phía bên trong rừng sâu, Thiên Hồi thấp thỏm chờ đợi, mãi đến khi cây xấu hổ nói cà rốt và những người khác tiến triển rất thuận lợi, cậu mới yên tâm.
Cậu lại đợi hồi lâu, nhìn thấy một chuỗi thực vật bay trở về từ không trung, đồng thời nhận được thông báo từ trò chơi.
[Xung đột phe phái lần thứ 11 đã kết thúc, chúc mừng phe ta chiến thắng! Thưởng uy vọng 100~]
Đội thực vật trở về, cuối chiếc gai cà rốt treo một quả bí đao lạ mặt, lúc này nó đã tỉnh, vết thương ở chân đã lành hơn phân nửa.
Sau khi được thả xuống, nó sợ hãi trốn sau bụi cây, cẩn thận đánh giá xung quanh.
Ngoài bí đao ra, đậu Hà Lan khổng lồ còn bắt giữ một quả xoài trong tay.
Nhìn thấy quả xoài, mắt cây nấm nhỏ sáng lên, nhảy xuống đỉnh đầu cây ăn thịt người chạy tới.
Nó đi vòng quanh quả xoài, đưa nửa chiếc bánh quy trong tay cho nó.
Quả xoài không khách khí, nhận lấy nhét vào miệng mấy miếng.
Ớt cay tắt khẩu súng điện từ trên cổ, nhanh chân chạy về phía Thiên Hồi, đưa thiết bị liên lạc cho cậu.
Thiết bị liên lạc không có mật mã, cách sử dụng đơn giản, Thiên Hồi dưới sự chỉ dẫn của Nam Đình Cận, nhập thông tin lên trên, hiển thị người quản lý "x" đã gửi một tin nhắn.
"Người của các ngươi đã c·hết sạch. Còn dám tùy ý bắt giữ, ng·ược đ·ãi dị thực, kết cục của các ngươi cũng sẽ như vậy."
Hiện tại vẫn chưa có căn cứ nào có thể che chở cho dị thực, Thiên Hồi không thể đồng thời giúp đỡ tất cả các thực vật.
Tin nhắn này chính là lời uy h·iếp và cảnh cáo đối với loài người, những kẻ s·ợ c·hết chắc chắn sẽ phải dè chừng.
Ớt cay cũng đứng bên cạnh nhìn, nghiêm túc ghi nhớ các bước sử dụng thiết bị liên lạc.
Đợi Thiên Hồi gửi xong tin nhắn, nó tạm thời cất thiết bị liên lạc vào ba lô của mình.
Lần này nguy cơ đã giải quyết, hơn nữa thuận lợi cứu được hai thực vật, Thiên Hồi cũng phải rời đi, không thể trì hoãn quá lâu.
Cậu tìm thấy bí đao đang trốn sau bụi cây, ôn hòa trấn an: "Đừng sợ."
Bí đao cả đời chưa từng gặp nhiều dị thực cấp đặc biệt như vậy, nó vừa sợ hãi vừa bất an, co rúm lại không dám động đậy.
Thiên Hồi thấy vậy, mua chút đồ ăn và thuốc viên đặt ở một bên.
Bí đao thật sự quá nhát gan, bọn họ lại đang vội lên đường, mang theo tất cả các thực vật gặp phải không thực tế lắm.
Khu vực này rất an toàn, có hơi thở tàn lưu của vài dị thực cấp đặc biệt, các thực vật khác một lúc không dám đến gần.
Bí đao có thể ở lại dưỡng thương, đồ ăn cũng đủ để nó cầm cự đến khi hơi thở kia hoàn toàn biến mất.
Một thực vật khác được mang về, Thiên Hồi vốn không trông đợi, quay đầu lại thấy một quả xoài quen mắt, đang "đánh nhau" với đậu Hà Lan khổng lồ.
Nói là đánh nhau, giống chơi đùa hơn, quả xoài ra sức vung vẩy nắm tay, đấm vào sườn đậu Hà Lan khổng lồ.
Đậu Hà Lan khổng lồ dựa vào thân cây đứng im, thỉnh thoảng "Ô" một tiếng, ý bảo nó mát xa không tệ, dùng thêm chút lực nữa.
Nghe đậu Hà Lan nói vậy, quả xoài có chút tức giận, lại chạy đến đấm cây bắp cải, bị tiểu bắp cải ngăn lại.
Tiểu bắp cải vội vàng vàng, tay lá chỉ đeo một chiếc găng, định đấm cho nó một quyền.
Quả xoài ỷ vào mình có thể dịch chuyển tức thời, lập tức né tránh.
Nó khiêu khích "Hừ" một tiếng, đột nhiên bị người ôm lên.
Thiên Hồi cúi người ngồi xổm xuống, sờ đầu quả xoài: "Hình như rất hoạt bát..."
Cậu nhớ quả xoài này, từng bị cà rốt bắt được một lần, chắc là trốn ở gần đây không đi, sáng sớm cây nấm nhỏ còn đi tìm nó khắp nơi.
Tuy là dị thực cấp thấp, nhưng cây nấm nhỏ thích, mang theo bên người làm bạn chơi cũng không tệ...
Thiên Hồi nghiêm túc hỏi: "Mày muốn ở lại không?"
Quả xoài lúc này ngoan ngoãn ngồi trong lòng bàn tay cậu, nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Đám thực vật bên cạnh, quả xoài đã gặp, chúng đột nhiên đến khu rừng này vào một ngày nọ, kết bạn đồng hành và số lượng rất nhiều, bên cạnh còn đi theo một tang thi kỳ lạ và một người có hơi thở không dễ chọc.
Cây cà rốt kia còn bắt mình... Bất quá sau này cũng không làm hại nó.
Nó còn phát hiện, những thực vật này có rất nhiều đồ ăn ngon, hôm qua còn lén trộm được một chút.
Cấp bậc của những thực vật này cũng rất cao, quả xoài biết điều đó, nhưng nó từ trước đến nay gan lớn, hơn nữa trước kia mỗi lần đánh nhau với các dị thực cấp cao khác trong rừng, bọn chúng luôn cười rất lâu, mặc kệ quả xoài cướp đồ ăn bỏ chạy.
Dần dà, quả xoài cảm thấy tất cả dị thực cấp cao cũng chỉ có vậy, chẳng lợi hại chút nào.
Mãi đến gần đây... đội thực vật từ trên trời giáng xuống, dũng mãnh dị thường, xử lý tất cả kẻ xấu.
Quả xoài sinh lòng sùng bái, chủ động yêu cầu đậu Hà Lan mang mình đến đây.
Nó gật gật đầu, "Ô" một tiếng.
Thiên Hồi lộ ra nụ cười, lại giơ tay sờ đầu quả xoài: "Thật ngoan."
Quả xoài thuận thế ôm lấy ngón tay cậu, dụi dụi ngửi ngửi.
Hơi thở của Thiên Hồi đặc biệt dễ ngửi... Quả xoài một chút cũng không muốn đánh nhau với cậu, nghiêng đầu cọ nhẹ vào đầu ngón tay.
Vì thế, đội thực vật lại có thêm một thành viên mới.
Quả xoài được đậu Hà Lan mang về, liền đi theo nó trước, cùng nhau chui vào khoang miệng cây ăn thịt người.
Đợi tất cả thực vật vào hết, Thiên Hồi và Nam Đình Cận ngồi trên cổ cây, cây ăn thịt người ngẩng đầu, xuyên qua khu rừng.
Sau khi rời khỏi rừng, cây ăn thịt người nhanh chóng tiến về phía Hắc Tích Sơn.
Đợi bóng dáng nó hoàn toàn biến mất giữa những phế tích, một tang thi cấp cao đi vào bìa rừng.
Trong tay nó nắm đầu của tang thi vương 03, nó giật giật chóp mũi ngửi ngửi trong không khí, sau đó xoay người rời đi.
–-
Hai ngày sau, bên trong căn cứ Hắc Tích Sơn.
Nguyên Cực đứng ở bên trong vọng lâu cổng chính, giơ chiếc kính viễn vọng trong tay lên.
Cuối tầm mắt, một chiếc xe cải trang rõ ràng đang tiến về hướng căn cứ.
Còn có vài người thuộc cấp đứng một bên, sắc mặt họ đều không tốt lắm, bực bội bất an hoặc lo lắng sốt ruột.
"Đến nhanh như vậy..." Một người thấp giọng nói, "Họ Văn quyết tâm muốn chiếm lấy nơi này."
"Nếu bọn họ nghi ngờ thủ lĩnh đã trở về, chi bằng cứ mở cửa, để bọn họ tùy ý vào lục soát..."
"Động não một chút đi, nếu cậu mở cửa, cậu cho rằng chỉ đơn giản là điều tra thôi sao?"
Một người khác hỏi Nguyên Cực: "Đội trưởng, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Nguyên Cực buông kính viễn vọng xuống, lạnh lùng nói: "Cố thủ cổng chính, đợi bọn chúng động thủ trước rồi phản kích."
"Nhưng nếu quân số của chúng quá đông thì sao..."
Nguyên Cực vẫn kiên quyết giam giữ một đám người có ý đồ bất chính, ví dụ như mấy kẻ của Đan Thuân, khiến chiến lực của căn cứ giảm sút phần nào.
Lượng vật tư dự trữ thì có thể cầm cự được rất lâu, chỉ sợ thế lực của Văn Quyết quá lớn, thật sự triệu tập được đủ dị năng giả.
Đến lúc đó khó tránh khỏi một trận ác chiến, phần thắng không cao.
"Sợ gì," Nguyên Cực chẳng hề lo lắng, "Thủ lĩnh sẽ nhanh chóng trở về, cầm cự hai ba ngày là được."
Nhưng... Nam Đình Cận thật sự sẽ trở về sao?
Những người còn lại liếc nhau, biết ý nên không nói thêm gì.
Đã lâu như vậy Nam Đình Cận không có tin tức, Nguyên Cực lại đột nhiên nói đã liên lạc được với hắn.
Nhưng tình hình cụ thể thế nào, hắn đi đâu, rốt cuộc khi nào có thể đến, ngay cả Nguyên Cực cũng không rõ.
Huống hồ cho dù Nam Đình Cận trở về... cũng chưa chắc có phần thắng tuyệt đối.
【Tác giả có lời muốn nói 】
Đúng vậy, nhưng hắn không trở về một mình.