ĐỌc từ đầu:
__________
Con trai của Tống Xuân Hoa mắc bệnh bạch cầu, cần được ghép tủy gấp, mà người duy nhất tương thích để hiến tủy lại chính là Lâm Thanh Thanh.
Lâm Thanh Thanh đã hứa: chỉ cần Tống Xuân Hoa phối hợp dàn dựng màn kịch lừa đảo để cướp tiền của tôi, cô ta sẽ đồng ý hiến tủy cứu con trai cô ấy.
Hai người bọn họ, mỗi kẻ một mục đích, lợi dụng lẫn nhau để đạt được toan tính riêng.
Quả nhiên, bà mẹ bỉm sữa Tống Xuân Hoa — căn bản là chưa từng chết.
Nhưng điều khiến tôi không thể chấp nhận được nhất là: âm mưu được Lâm Thanh Thanh lên kế hoạch tỉ mỉ, từ đầu đến cuối — chồng tôi, Trương Gia Bảo, đều biết rõ tất cả.
Điều khiến tôi càng tuyệt vọng hơn nữa là — bọn họ không chỉ lén lút qua lại sau lưng tôi, mà thậm chí còn có với nhau một đứa con trai ba tuổi, đặt tên là Trương Diệu Tổ!
7
Thời gian sau khi tôi bị sảy thai và phải cắt bỏ tử cung, tôi từng hỏi Trương Gia Bảo liệu anh ta có để tâm hay không.
Tôi đã nghĩ, nếu anh ta thấy khó chấp nhận thì chúng tôi có thể ly hôn.
Nhưng khi ấy, anh ta ôm tôi trong lòng, nhẹ nhàng dỗ dành:
“Cả đời này anh chỉ có một người vợ là em. Không có con cũng không sao, chúng ta cứ sống thế giới của hai người thôi.”
Tôi đã ngây thơ tin rằng anh ta thật lòng yêu tôi.
Không ngờ, từ lâu anh ta đã cấu kết với Lâm Thanh Thanh, thậm chí còn có con riêng được ba tuổi rồi.
Mà sở dĩ lúc ấy anh ta không chịu ly hôn — chỉ vì chưa chiếm được số tiền mà cha mẹ tôi để lại.
Tất cả những sự thật ấy tràn ngập trong đầu tôi, khiến thái dương căng tức, đầu óc như bị bóp nghẹt.
Bọn họ đã vô tình và độc ác đến mức dồn tôi vào đường cùng như vậy — vậy thì đừng trách tôi cũng sẽ trở mặt không lưu tình!
Tôi bắt đầu bằng cách tổng hợp toàn bộ bằng chứng ngoại tình giữa Trương Gia Bảo và Lâm Thanh Thanh thành một file PowerPoint, rồi đăng thẳng lên group lớn của công ty anh ta.
Sau đó, tôi chính thức khởi kiện anh ta ra tòa ly hôn với lý do ngoại tình.
Cùng lúc, tôi cũng gửi toàn bộ bằng chứng về việc Trần Thanh Nhiên cấu kết với bà mẹ bỉm sữa Tống Xuân Hoa cho cục trưởng cảnh sát.
Khi nhận được trát hầu tòa từ tòa án, Trương Gia Bảo gọi cho tôi không biết bao nhiêu cuộc.
Thấy tôi không bắt máy, hắn ta liền chuyển sang nhắn tin dồn dập như điên.
Thế nhưng trong từng câu chữ, không hề có lấy một lời xin lỗi hay hối hận.
【Giang Hàn Yên, anh biết thật ra em không nỡ rời xa anh. Chỉ cần em chịu chấp nhận Thanh Thanh và con trai anh, chúng ta vẫn có thể tiếp tục sống bên nhau.】
【Từ giờ em chỉ cần ở nhà chăm sóc con anh cho tốt, anh đảm bảo để em sống sung sướng, muốn gì có đó.】
【Không cần phải kiện tụng để kéo anh quay về đâu. Chỉ cần em đồng ý mấy điều kiện trên, anh lập tức đưa con về nhận em làm mẹ kế!】
Tôi đã quá rõ con người và bản chất của Trương Gia Bảo — đọc đến đây, tôi thật sự không nhịn được mà nôn thốc nôn tháo.
Trong mắt tôi lúc này, Trương Gia Bảo chẳng khác gì một đống rác — toàn thân hắn chỉ khiến tôi thấy ghê tởm và chán ghét.
Tôi không thèm đáp lại bất kỳ tin nhắn nào của hắn, chỉ lặng lẽ bảo luật sư thay tôi giành lấy quyền lợi tài sản ở mức tối đa.
Tiện thể, tôi còn nhờ luật sư tìm ra đứa con riêng của hắn — rồi đưa nó đến.
Ngày phiên tòa ly hôn chính thức mở, tôi dắt thẳng thằng bé đến tòa.
Trương Gia Bảo rõ ràng không ngờ tôi lại ra tay với chính đứa con mà hắn từng giấu kỹ như vậy — hắn ta hoảng hốt thấy rõ.
“Hàn Yên, đứa trẻ là vô tội, đừng lôi nó vào chuyện của người lớn…”
Càng thấy hắn muốn giấu con trai khỏi những mặt tối của mình, tôi lại càng không để hắn toại nguyện.
Tôi lạnh nhạt nhìn vẻ mặt căng thẳng của Trương Gia Bảo, châm chọc:
“Ồ? Dám sinh mà không dám để con trai biết mấy chuyện ghê tởm của anh à?”
Trương Gia Bảo cố gắng thuyết phục tôi:
“Hàn Yên, nể tình bao năm bên nhau, em hãy đưa thằng bé ra ngoài đi…”
Tôi nhướng mày, khẽ cười lạnh:
“Tình cái đầu anh ấy. Giữa tôi và anh có cái tình quái gì mà nể?”
Cậu bé nắm chặt tay tôi, ngẩng đầu lên với ánh mắt ngơ ngác, hỏi:
“Dì ơi, sao ba lại ở đây vậy ạ?”
Tôi nhìn Trương Gia Bảo đang dần sụp đổ, chậm rãi từng chữ nói với đứa bé:
“Ba của con vốn dĩ là chồng của dì, nhưng lại lén lút qua lại với mẹ con, rồi còn âm thầm sinh ra con nữa.”
“Ba và mẹ con đều đã làm chuyện sai trái, mà đã làm điều xấu thì phải chấp nhận hình phạt.”
Cậu bé mơ hồ gật đầu, rồi buông ra một câu khiến Trương Gia Bảo hoàn toàn sụp đổ:
“Ba mẹ là người xấu nên mới bị chú công an bắt. Con ghét ba mẹ!”