(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Cậu con trai bên cạnh cô ấy là ai vậy!!
Trông cũng hơi đẹp trai đấy, nhưng không đẹp bằng tôi.
2017.4.30
Tôi nhận ra mình có gì đó không ổn… Hình như tôi thích cô ấy mất rồi.
2017.5.16
Lâu rồi không gặp cô ấy… Nhớ quá.
……
Lúc này, Hà Dịch Thần trở mình một cái, làm tôi giật thót tim, cuốn nhật ký trên tay cũng vì thế mà rơi xuống đất.
Khi cúi xuống nhặt, tôi thấy bên trong có kẹp một tấm ảnh.
Trong ảnh, là một cô gái đang gục đầu ngủ trên bàn, Hà Dịch Thần đi ngang qua trước cửa lớp.
Mặt sau tấm ảnh có ghi dòng chữ:
“Sợ em biết, lại sợ em không biết.” — CW
Dòng chú thích bên dưới ảnh:
2018.5.24
Trước ngày tốt nghiệp, anh em chụp lén cho tôi một tấm chung khung hình với cô ấy.
……
“Vậy nên… hôm nay anh uống đến mức say mềm thế này, cũng là vì Thường Vận sao?”
Tôi khẽ chọc chọc vào mặt Hà Dịch Thần, thì thầm hỏi.
Khoảnh khắc đó, tôi cũng không biết… là tôi – người yêu anh – mà anh lại yêu người khác, thì đau hơn…
Hay là anh – người đơn phương suốt 8 năm, từ xa lạ đến bạn bè rồi làm “người nhà gái” – lại càng đáng thương hơn.
18.
Tình yêu chết yểu từ trong trứng nước khiến tôi bức bối, liền rủ bạn thân đi uống rượu giải sầu.
Rượu vang pha rượu trắng, rượu trắng pha bia, bia lại pha rượu vang, cách uống của tôi làm bạn thân sợ hết hồn.
Nó giật lấy ly rượu trên tay tôi, ôm mặt tôi, sốt sắng hỏi:
“Bảo bối, mày sao vậy? Có phải Hà Dịch Thần bắt nạt mày không? Mày nói đi, tao đến xử anh ấy!”
Nghe ba chữ “Hà Dịch Thần”, nước mắt tôi không kiểm soát được mà trào ra.
Bạn thân hỏi tôi có chuyện gì.
Tôi… càng khóc to hơn.
Nó vừa xắn tay áo vừa nốc một ngụm rượu:
“Được lắm Hà Dịch Thần! Dám làm em gái ruột của bà đây khóc. Xem bà đây về có đánh chết anh không!”
Tôi bảo vệ “gà cưng”, lườm bạn thân một cái rõ sắc:
“Tao không cho mày đánh ảnh! Ảnh tốt thế cơ mà, mày lấy gì mà đánh ảnh?! Mày biết không?!
Anh ấy thích một người… thích suốt tận 8 năm rồi đó!!”
Tôi nấc lên một tiếng, rồi giơ ngón tay cái ra, gập một phát đầy khí thế:
“Tám năm đấy!!! Tao còn không dám tưởng tượng nếu người đó là tao, tao sẽ hạnh phúc đến mức nào…”
Bạn thân tôi ngẫm nghĩ:
“Dù sao người con gái đó cũng có bạn trai rồi. Mà tụi mày còn sống chung với nhau nữa.
Mày cố gắng lên, cướp anh ấy về luôn đi!”
“Nhưng mà…”
“Đừng có nhưng mà… nữa… mày…”
Cơn say lên tới não, đầu óc tôi bắt đầu trở nên mơ màng, lời của bạn thân nghe cũng không rõ ràng nữa.
Giây tiếp theo — “bụp” một tiếng, tôi đổ gục lên bàn.
Tôi mơ một giấc mơ… mơ thấy người mà Hà Dịch Thần thích suốt 8 năm qua… thật ra là tôi.
19.
Lúc Hà Dịch Thần nhận được cuộc gọi của em gái ruột, anh đang ngồi nhìn tấm ảnh kia.
Vì sờ nhiều quá, các góc ảnh đã bắt đầu ngả vàng.
Tiếng em gái lo lắng vang lên qua điện thoại:
“Anh ơi! Thái Văn đang phát rồ trong quán bar, gọi đúng tên anh bảo đến. Em chịu không nổi nữa, anh đến nhanh lên!”
“Địa chỉ?”
Khi Hà Dịch Thần chạy đến nơi, anh thấy Thái Văn đang kéo một con chó shiba làm “kết nghĩa huynh đệ.”
Cô lảm nhảm:
“Chó ca à… mày cũng thất tình phải không? Tao cũng vậy…
Tới nào, mình kết nghĩa nhé… Từ nay tao là đại ca, mày là nhị đệ!”
Cô còn dúi ly rượu vào mõm chú chó:
“Nhị đệ, làm một ngụm đi!”
Con shiba chưa bao giờ gặp trường hợp nào như thế, mắt mở to vô tội cầu cứu khắp nơi.
Hà Dịch Thần không thể nhìn nổi nữa, tiến đến tóm cổ áo cô kéo dậy.
Thấy cô không chịu yên, anh trực tiếp giữ cô trong lòng.
Sau đó hỏi em gái:
“Con bé sao lại…”
Câu “sao lại thế này” còn chưa nói xong, Thái Văn đã trở mình, vòng tay ôm cổ anh, rồi…
“Chụt” một phát hôn thẳng lên môi anh.
Thái Văn: “Hà Dịch Thần, em thích anh lắm, anh có thể đừng thích Thường Vận nữa, mà hãy thích em được không?!”
Đôi mắt Hà Dịch Thần khẽ sáng lên, giọng run rẩy hỏi em gái mình:
“Cô ấy… cô ấy vừa nói gì?”
Bạn thân tôi tròn mắt, ba phần cạn lời, bảy phần kinh ngạc:
“Cô ấy nói thích anh đó. Chẳng lẽ… anh cũng thích cô ấy?”
Hà Dịch Thần chỉ để lại ánh mắt “tự hiểu đi”, rồi bế tôi rời khỏi quán bar.