- Trang chủ
- Ly Hôn Nhất Thời Sảng, Truy Thê Hỏa Táng Tràng
- Chương 6: 6: Cậu Ngoan Một Chút
Chương 6: 6: Cậu Ngoan Một Chút
Truyện: Ly Hôn Nhất Thời Sảng, Truy Thê Hỏa Táng Tràng
Tác giả: Giang Hoa Tự Hỏa
- Chương 1: 1: Không Sinh Được Hài Tử
- Chương 2: 2: Xấu Hổ 1
- Chương 3: 3: Xấu Hổ 2
- Chương 4: 4: Chịu Ủy Khuất
- Chương 5: 5: Cả Đời Không Liên Quan Đến Nhau!
- Chương 6: 6: Cậu Ngoan Một Chút
- Chương 7: 7: Có Khi Nào Cậu Mang Thai Không
- Chương 8: 8: Thì Ra Vẫn Luôn Lừa Cậu
- Chương 9: 9: Hơi Thở Nguy Hiểm
- Chương 10: 10: Suy Đoán Ác Ý
- Chương 11: 11: Hắn Thích Người Ngoan Ngoãn
- Chương 12: 12: Chèn Ép
- Chương 13: 13: Giới Thiệu Cho Cậu Một Người Siêu Tốt
- Chương 14: 14: Lễ Đính Hôn
- Chương 15: 15: Tứ Phía Đều Là Sói
- Chương 16: Chịu nhục
- Chương 17: Kỳ động dục
- Chương 18: Đánh đến ngươi chết ta sống
- Chương 19: Anh còn lưu luyến tôi đi?
- Chương 20: Giả vờ thanh cao cái gì chứ!
- Chương 21: Ngựa quen đường cũ
- Chương 22: Không thể nhịn được nữa
- Chương 23: Học trưởng của A Lâm
- Chương 24: Thua rối tinh rối mù
- Chương 25: Ghét bỏ
- Chương 26: Rời đi A thành
- Chương 27: Bạn trai của Thẩm Thần
- Chương 28: Súc vật!
- Chương 29: Tôi cùng anh ấy ngủ
- Chương 30: Làm tình nhân của tôi
- Chương 31: Anh như thế nào không chết đi?
- Chương 32: Cậu có phải mang thai không?
- Chương 33: Cậu muốn ngựa quen đường cũ sao?
- Chương 34: Ngoan, đừng nháo!
- Chương 35: Kinh hỉ
- Chương 36: Phúc mẹ nhờ con
- Chương 37: Vì Hoắc gia khai chi tán diệp
- Chương 38: Giỏ tre múc nước công dã tràng
- Chương 39: Người Hoắc Nam Phong yêu nhất
- Chương 40: Chưa bao giờ từng yêu
- Chương 41: Muốn sinh cho anh một đứa con
- Chương 42: Hoắc Nam Phong, tôi khó chịu
- Chương 43: Tôi đồng ý với điều kiện của anh
- Chương 44: Cậu không có tư cách làm ra vẻ
- Chương 45: Học cách như thế nào hầu hạ người
- Chương 46: Cút! (Canh hai đột kích)
- Chương 47: Bênh vực người của mình
- Chương 48: Bổn thiếu gia thương cậu
- Chương 49: Người của tôi mà cậu cũng dám đụng vào sao?
- Chương 50: Muốn một lần nữa đánh dấu cậu
- Chương 51: Hoắc Nam Phong ghen
- Chương 52: Anh đúng là cái tên biến thái
- Chương 53: Kế hoạch bỏ trốn
- Chương 54: Không có người yêu cậu
- Chương 55: Cậu muốn giết tôi sao?
- Chương 56: Nghi ngờ
- Chương 57: Oán độc
- Chương 58: Trước mặt mọi người nhục nhã
- Chương 59: Muốn chết cút ra xa một chút
- Chương 60: Điềm báo sinh non (1)
- Chương 61: Điềm báo sinh non (2)
- Chương 62: Thẩm Thần chúng ta tái hôn đi
- Chương 63: Thẩm Thần bị bắt cóc
- Chương 64: Một mạng đổi một mạng
- Chương 65: Xin lỗi rất nhiều
- Chương 66: Cháu muốn cùng em ấy tái hôn
- Chương 67: Mất đi ý chí sống
- Chương 68: Em nhìn tôi đi
- Chương 69: Đem mạng cho em
- Chương 70: Muốn làm thân với em
- Chương 71: Không thấy Thẩm Thần
- Chương 72: Bỏ trốn
- Chương 73: Hai lựa chọn
- Chương 74: Hắn đuổi tới rồi
- Chương 75: Con của chúng ta
- Chương 76: Bị bán đứng
- Chương 77: Hương vị ngọt ngào
- Chương 78: Bất ngờ
- Chương 79: Là Cố Tiêu sao?
- Chương 80: Cam tâm tình nguyện bị Thẩm Thần sai sử
- Chương 81: Sự thật (1)
- Chương 82: Vạch trần (2)
- Chương 83: Lần nữa cho hắn một cái tát
- Chương 84: Chột dạ cùng hốt hoảng
- Chương 85: Nhẫn cầu hôn kim cương
- Chương 86: Hoắc Nam Phong và chó không được đi vào
- Chương 87: Tôi chỉ cảm thấy anh ghê tởm
- Chương 88: Không thấy bóng dáng
- Chương 89: Đào tẩu vẫn là tao ngộ bất trắc?
- Chương 90: Thi thể
- Chương 91: Vui mừng
- Chương 92: Nhất định không cho ngươi lại chịu ủy khuất
- Chương 93: Hoắc Nam Phong sắp chết
- Chương 94: Thăm Hoắc Nam Phong
- Chương 95: Tôi yêu em
- Chương 96: Hôn trộm
- Chương 97: Đồ của em, tôi vẫn giữ
- Chương 98: Sinh em bé
- Chương 99: Sớm hay muộn cũng phải tách ra
- Chương 100: Tôi sẽ đi tìm em (Hoàn chính văn)
- Chương 101: CP chính (1): Vượt quốc truy thê
- Chương 102: CP chính (2): Nổi danh trở về
- Chương 103: CP chính (3): Cảm tình tín nhiệm nguy cơ
- Chương 104: CP chính (4): Tôi mang thai con của Hoắc tổng
- Chương 105: CP chính (5): Em không biết tôi yêu em nhiều (Hoàn toàn văn)
[TT] Vascara Túi Xách Tay Nắp Gập Ngăn Đôi Nhấn Khóa Xoay - SAT 0337 túi xách hapas chính hãng màu hồng túi hapas màu nâu túi hapas màu nâu chính hãng túi hapas nâu lớn túi thuyền thergab
Hai giờ sau, Thẩm Thần chầm chậm bước ra từ tòa nhà bệnh viện.
Cơ thể vì vừa trải qua phẫu thuật nên đau đến run nhẹ, gương mặt tái nhợt như tờ giấy, sau lưng đã sớm bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp, quần áo dính chặt trên da làm cậu vô cùng khó chịu.
Mới đi chưa được hai bước, chân của Thẩm Thần đã run lên vì đau, trước mắt biến thành một mảng màu đen khiến cậu phải dựa vào cột trước bệnh viện để nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, một đôi nam nữ quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt cậu.
Nam nhân cao ráo tuấn mĩ, nữ nhân thì đáng yêu dễ thương nắm tay nhau đi về phía cửa.
Là Hoắc Nam Phong và Tô Tiêu!
Thẩm Thần nghiến răng muốn đứng sau cây cột để tránh bọn họ.
Không ngờ, đôi mắt sắc bén của Tô Tiêu vô tình nhìn thấy cậu.
Cô ta nhanh chóng buông tay Hoắc Nam Phong chạy đến trước mặt Thẩm Thần, tỏ vẻ quan tâm hỏi: "Anh Thẩm Thần, sao anh lại ở chỗ này? Có phải anh khó chịu chỗ nào không?"
Thẩm Thần nhìn người đang làm bộ làm tịch trước mặt mình, gương mặt lộ ra vài phần chán ghét, lạnh lùng nói: "Tô tiểu thư, xin cô cách xa tôi một chút, tôi không muốn thấy cô."
Tô Tiêu bày ra dáng vẻ đáng thương: "Anh Thẩm Thần, sao anh lại nói như vậy, em đang hỏi thăm anh mà."
Cô ta quay đầu nhìn Hoắc Nam Phong đang đi tới, đưa tay ôm lấy cánh tay hắn ta "Nam Phong ca ca, anh Thẩm Thần nói không muốn nhìn thấy em, nhưng em không làm sai gì cả.".
||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em |||||
Ánh mắt Hoắc Nam Phong dừng ở gương mặt tái nhợt của Thẩm Thần.
Hắn hơi nhíu mày muốn hỏi thăm cậu vài câu, nhưng Thẩm Thần quay mặt đi, hoàn toàn làm lơ hắn.
Hoắc Nam Phong lập tức bực bội, lạnh lùng nói: "Tiêu Tiêu, không cần để ý cậu ta."
Hắn duỗi tay đưa Tô Tiêu đi.
Thế nhưng Tô Tiêu lại không chịu, đã vậy còn hỏi Thẩm Thần: "Anh Thẩm Thần, anh tới bệnh viện vì muốn chữa túi sinh sản sao? Em biết, là Omega mà không thể có con thật sự rất đau khổ, anh chắc chắn cũng không cam lòng.
Trên đời này có vài việc đã được định sẵn, anh cũng không cần quá đau khổ đâu.
Nếu không mang thai được thì có thể nhận con nuôi mà...."
"Rắc muối lên vết thương của tôi có phải rất vui hay không?" Thẩm Thần không thể nhịn được nữa, "Tô Tiêu, tôi không thích cô, thế nhưng cô còn mặt dày mà lao tới, đúng là ghê tởm!"
"Thẩm Thần!" Hoắc Nam Phong hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cậu, "Chú ý thái độ của mình!"
"Sao? Anh còn muốn đánh tôi?" Thẩm Thần châm chọc quay phía mặt bên trái sang Hoắc Nam Phong, "Nhìn xem, kiệt tác tối qua của anh đấy."
Nhìn gương mặt sưng phù kia, hô hấp Hoắc Nam Phong cứng lại, cả người cảm thấy căng thẳng.
Hôm qua trời tối, hắn lại đang trong cơn giận nên không để ý mà đánh cậu hai cái.
Hiện tại nhìn cậu, gương mặt vốn dĩ trắng nõn giờ lại có vết bầm tím, thấp thoáng cả chút tơ máu khó coi.
Hoắc Nam Phong đưa tay về phía Thẩm Thần, thế nhưng lại bị cậu né tránh.
Hắn bóp cằm cậu, sắc mặt có điểm âm trầm nhìn chằm chằm vết bầm tím kia, khẽ nhíu mày nói: "Tối hôm qua cậu không nên chọc tôi."
Thẩm Thần không lên tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
Hoắc Nam Phong lại nói: "Nếu cậu ngoan một chút, tôi đã không động thủ với cậu."
Ngoan một chút?
Thẩm Thần bật cười.
Vốn dĩ tưởng rằng bản thân đã chết tâm, không ngờ vì những lời này mà trong lòng lại đau, giống như có ai đang cầm dao đâm vào tim cậu vậy.
Lúc nào cũng thế.
Hoắc Nam Phong lúc nào cũng bắt cậu ngoan một chút, rồi lại thêm chút nữa.
Dù trưởng bối Hoắc gia làm khó cậu, dù Tô Tiêu bôi nhọ cậu, Hoắc Nam Phong vẫn chỉ biết yêu cầu cậu ngoan ngoãn nhẫn nhịn.
Chẳng trách người này lại thích Tô Tiêu.
Trong mắt mọi người, Tô Tiêu vừa ngoan ngoãn hiểu chuyện lại còn lương thiện đáng yêu, hơn nữa ông của cô ta và Hoắc lão gia là bạn tri kỷ.
Hoắc lão gia đặc biệt yêu quý Tô Tiêu, cho nên trên dưới Hoắc gia cũng phá lệ mà đối xử niềm nở với cô ta.
Nếu không phải lúc trước Hoắc Nam Phong khăng khăng muốn cưới cậu, có lẽ hiện tại Tô Tiêu chính là thiếu phu nhân của Hoắc gia.
Thẩm Thần càng nghĩ càng cảm thấy ba năm nay bản thân đúng là trò cười trong mắt Hoắc gia, không khỏi mà tự giễu: "Được, Hoắc Nam Phong, từ giờ về sau tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn, tuyệt đối không xuất hiện trước mặt các người."
Có lẽ vì ngữ khí của cậu quá chán nản, Hoắc Nam Phong nhìn cậu do dự nói: "Cậu không cần phải như vậy....."
Thẩm Thần gỡ tay hắn ra, cố nén đau đớn trong người đi về phía trước.
Hoắc Nam Phong chau mày, nhìn chằm chằm bóng dáng của Thẩm Thần, cảm thấy hôm nay cậu có gì đó không đúng lắm nhưng không thể nói rõ là gì...!Cảm giác giống như trên người cậu bị thiếu gì đó vậy.
Tô Tiêu nhận thấy Hoắc Nam Phong đang để ý Thẩm Thần, lập tức ôm chặt cánh tay hắn: "Nam Phong ca ca, em hơi chóng mặt, chúng ta mau vào thôi."
Hoắc Nam Phong dường như không nghe thấy, vẫn nhìn chằm chằm Thẩm Thần như cũ.
Ngay sau đó, hắn buông tay Tô Tiêu, sải bước lao ra ngoài bắt lấy bả vai của Thẩm Thần.
Thẩm Thần không kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy cổ áo bị người khác kéo ra, cổ đau như muốn đòi mạng.
Sau đó cậu nghe thấy Hoắc Nam Phong gầm lên: "Cổ cậu sao lại thế này? Ký hiệu đâu?"
- -------------------------------
Góc lảm nhảm của con editor: Mai chủ nhật tui chăm chỉ 2 chương nhé:3 Cuối tuần vui vẻ
23.10.2021.