Chương 15
Truyện: Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ
Tác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Hũ tro cốt bằng sứ là kiểu dáng phổ biến vài năm trở lại đây, khi đào ra thì căn cứ vào vị trí để tìm. Vì một sơ suất ngoài ý muốn nên họ đã đưa nhầm hũ tro cốt về nhà, tro cốt của người thân có lẽ vẫn còn ở gần đó.
"Là chúng tôi hiểu lầm rồi." Kiều Quân vội vàng xin lỗi, cẩn thận khen ngợi Diệp Tuyền. Thái độ của anh ta tốt đến mức không thể tin được, anh ta chỉ hy vọng đại sư sẽ không tức giận vì nghi ngờ trước đó.
Lão quỷ không trợn mắt nhìn anh ta nữa: "Không tìm thấy bố, cậu lo lắng là chuyện bình thường."
Mọi người đều nói quỷ trông rất đáng sợ, nhưng nhìn kĩ, ngoại trừ khuôn mặt hơi xanh xao và tái nhợt, lão quỷ cũng không khác gì các ông lão khác. Chỉ là thân hình ông ấy trong suốt, ẩn hiện sau bàn thờ, đủ để chứng minh rằng đây không phải người sống.
Con quỷ đã được tìm thấy, mặc dù không phải người thân như anh ta nghĩ, nhưng đó cũng không phải con quỷ độc ác mà mọi người sợ hãi. Có đại sư ở đây, Lý Hồng Vân không những không sợ nữa mà còn cảm thấy rất mới mẻ.
Lý Hồng Vân dở khóc dở cười: "Cho nên vì trước đây lấy nhầm, ông vốn không muốn làm gì, nhưng thấy lễ Thanh Minh đã qua nửa năm mà chúng tôi không nhận ra, nên ông mới hù dọa chúng tôi, muốn chúng tôi đổi lại sao? Nhầm lân đúng là lỗi của chúng tôi, đại sư, bây giờ cô có thể đưa ông ấy đi được không?”
Giọng điệu của bà ấy rất chắc chắn, nghĩ rằng lẽ ra phải như vậy.
Lão quỷ vội vàng lắc đầu nói: "Tôi dọa cô cậu khi nào? Bao nhiêu năm nay lão phu chỉ hù dọa mấy tên trộm mộ thiếu đạo đức kia mà thôi. Lão phu đã ăn đồ cúng của các người, đương nhiên sẽ giúp các người, không thể chỉ ăn suông. Nên như vậy, không cần cảm ơn."
Hai vợ chồng càng nghe càng bối rối: "Giúp đỡ á?"
Lý Hồng Vân tức giận: "Ông nói dối đấy à? Con gái của tôi sợ đến mức vấp ngã! Ông thậm chí còn ăn bớt đồ ăn, di chuyển đồ đạc trong nhà. Nếu ông thực sự muốn giúp đỡ, sao lại dọa con gái tôi!?"
"Ta là quỷ tốt, đừng đổ thừa cho ta!" Lão quỷ hoảng hốt.
Diệp Tuyền đứng bên cạnh, thậm chí còn có một luông kim quang đáng sợ mà ông ấy chưa từng thấy qua, lão quỷ sợ bản thân bị cuốn vào, lúc kể, ông ấy không dám ăn bớt những chuyện đã trải qua,... Làm sao ông ấy dám nói dối?
Nhìn vẻ mặt của Diệp Tuyền, lão quỷ nhanh chóng giải thích: "Ta thực sự muốn giúp đỡ. Khi ta đến nhà cậu, ta đã nhận đồ cúng của cậu mà không làm gì, nên ta chỉ muốn giúp đỡ. Nhưng ta chỉ là một con quỷ bình thường không có năng lực gì, các người cũng không thiếu gì, nên vẫn chưa giúp được."
"Trước Tết Thanh Minh, các ngươi đưa con đến bệnh viện kiểm tra, quay về nói muốn giảm cân một chút, ta còn tưởng bây giờ cơ hội đến rồi! Không phải lúc nào các người cũng có thể trông chừng con bé, nên ta đã để mắt đến con bé giúp.
Lý Hồng Vân sửng sốt.
Trước khi phát hiện có quỷ quậy phá, điều đáng lo ngại nhất trong nhà quả thực là sức khỏe của con gái họ.
Con gái nặng gần 70kg, hơi mũm mĩm, nhưng khi ông cụ còn sống, mọi người nói rằng béo sẽ càng may mắn, Lý Hồng Vân vốn nghĩ rằng con gái cao lên một chút sẽ gầy đi, nên bà ấy cũng không quan tâm nhiều.
Kết quả là cô bé mười lăm tuổi vào cấp ba, đáng lẽ đã bắt đầu trưởng thành, nhưng cô bé cao chưa đến 1,5 mét vẫn chưa hề cao lên.