Thể loại:
Mô tả:
Tôi đang tăng ca trong phòng thí nghiệm, vậy mà chồng tôi lại lừa bố tôi rằng tôi bị cướp giữa đường, đang bị bắt cóc, tính mạng nguy hiểm. Bố tôi là cảnh sát, nghe vậy liền vội vàng chạy đến cứu, nhưng trên đường gặp tai nạn giao thông, tài xế gây chuyện rồi bỏ trốn. Mẹ tôi nghe hung tin, đau lòng tột độ, ngay tại chỗ phát bệnh tim, chưa kịp đến bệnh viện thì đã ngừng thở. Tôi nhận được tin, vội vã chạy đến bệnh viện, chỉ thấy bố toàn thân đầy m/á/u t/h/ịt b/e b/é/t, miệng vẫn thì thào gọi tên tôi: “Chỉ cần con không sao là được… bảo bối, sau này bố không thể bên con nữa rồi…”“Sau này con phải chăm sóc mẹ thật tốt nhé…” Cho đến khi trút hơi thở cuối cùng, bố vẫn luôn lo mẹ tôi biết tin sẽ đau khổ đến nhường nào. Nhưng ông không biết rằng, người ông yêu thương và đau đáu lúc hấp hối, lúc này lại đang nằm lạnh lẽo trong nhà xác dưới tầng. Tôi trong cơn đau xé lòng, gọi điện chất vấn Nghiêm Cẩm.