8
【Anh! Anh sống có lỗi với tôi không? Hồi đó rõ ràng là tên anh ghi danh xuống hầm mỏ, vậy mà anh lừa tôi đi thay, khiến tôi cụt cả hai chân!】
【Giờ anh sống khỏe, ăn cả tiền đền bù, rồi còn nhét cả đứa con ruột cho tôi nuôi giùm!】
Người “chú” – thực ra là em trai của cha Chu Mai – lập tức báo cảnh sát tố cáo anh trai lừa đảo.
Cha ruột Chu Mai tức giận đá thẳng ông ta ngã lăn ra đất.
【Chân mày cụt rồi thì cụt, tố cáo tao mày có mọc lại được chân không? Có đòi lại được con mày không? Chu Mai gọi mày là ba hơn hai mươi năm rồi, mày cũng được lợi quá trời rồi còn gì! Đồ vong ơn bội nghĩa!】
Nhưng vì liên quan đến hành vi lừa đảo, cha ruột của Chu Mai bị cảnh sát bắt đi điều tra.
Đêm đó, Chu Mai đến tìm tôi, rồi quỳ sụp xuống trước mặt.
【Cô Lưu, cháu biết cô là người tốt. Là cháu và bố cháu đã có lỗi với cô và thầy Từ. Nhưng cháu thực sự không còn cách nào khác, từ nhỏ bố cháu đã dạy cháu cách lừa người để sống.】
Chu Mai nói, sau sự việc lần này, cô ta đã học được rất nhiều bài học.
Cô ta nguyện ý đi làm, kiếm tiền, trả lại cho tất cả những ai từng bị lừa.
Nhưng cô ta cầu xin tôi hãy mở livestream tha thứ cho cô ta, cho cô ta một cơ hội sống.
Con trai tôi và Hạ Thiên đều khuyên tôi đừng tin cô ta.
Bản thân tôi cũng cảm thấy Chu Mai đã gây ra quá nhiều chuyện, giờ tỏ ra hối hận có khi chỉ là giả vờ. Nên tôi không tin.
Không ngờ cô ta ngày nào cũng đến quỳ gối trước cửa nhà tôi sám hối.
Thậm chí khi tôi suýt bị xe đâm, cô ta không màng nguy hiểm, liều mình lao ra cứu tôi.
Nhìn cô gái gầy rộc đi trước mặt, tôi lại mềm lòng.
Tôi đồng ý, nếu sau một tuần cô ta vẫn giữ được thái độ biết lỗi và thật lòng thay đổi, tôi sẽ mở livestream giúp cô ta một lần.
Chu Mai mừng rỡ, dù tay bị thương vẫn nhảy cẫng lên.
Tối hôm trước buổi livestream, Chu Mai đề nghị được đến nhà nấu cơm, coi như bày tỏ lời xin lỗi đến tôi, con trai và Hạ Thiên.
Cô ta một mình bận rộn cả buổi chiều trong bếp, chuẩn bị một mâm cơm thịnh soạn.
【Thầy Từ, cô Lưu, Hạ Thiên, thật lòng cảm ơn mọi người đã cho em cơ hội làm lại cuộc đời. Em xin lấy nước cam có pha chút rượu, kính mọi người một ly.】
Chu Mai uống cạn ly cam, rồi ngẩng lên nhìn ba chúng tôi.
Tôi và con trai nhìn nhau, rồi cùng cúi đầu uống cạn.
Hạ Thiên chỉ nhấp một ngụm nhẹ.
Chu Mai liền chu môi tỏ vẻ tủi thân:
【Anh Hạ Thiên, anh vẫn còn giận chuyện học bổng sao? Không chịu tha thứ cho em à?】
Hạ Thiên không hiểu đầu đuôi.
Chu Mai nhìn ly của Hạ Thiên, nhắc nhở rằng nước cam còn chưa uống hết một nửa.
Thấy vậy, Hạ Thiên đành phải uống thêm vài ngụm.
Chẳng mấy chốc, con trai tôi ôm đầu kêu chóng mặt.
Chu Mai lập tức nở nụ cười nham hiểm.
【Thầy Từ, chóng mặt là đúng rồi. Cam có pha thuốc mê mà, không chóng mặt mới là lạ!】
Chu Mai hoàn toàn thay đổi bộ mặt, ném vỡ ly rồi vênh váo gác chân lên bàn.
Miệng toàn những lời chỉ trích, oán hận.
【Tôi hỏi ba người, không có việc gì làm à? Sao cứ phải nhằm vào tôi mãi thế!】
【Rõ ràng tôi và bố tôi đã cố gắng hết sức, sắp nhân cơ hội này trở thành hot girl mạng, chuẩn bị đón nhận danh tiếng.】
【Vậy mà các người dám dùng kế mỹ nam để gài tôi, khiến bố tôi bị bắt đi tù, bản thân tôi thì nợ nần chồng chất!】
Con trai tôi loạng choạng định đứng dậy, nhưng vừa nhấc người đã ngã gục xuống sàn.
【Chu Mai… cái kết này… là do các người tự chuốc lấy… liên quan gì đến chúng tôi chứ…】
Tôi gục trên bàn, miệng lắp bắp hỏi cô ta định làm gì tiếp theo.
Chu Mai cầm dao gọt trái cây, lượn vòng quanh mặt tôi.
【Làm gì à? Tất nhiên là tìm cách xóa sạch mọi lời buộc tội, kiếm tiền trả nợ chứ còn gì!】
Chu Mai nói, thuốc mê cô ta đã chuẩn bị từ lâu.
Ban đầu là định dùng cho tôi, để bố cô ta – người đàn ông vẫn còn độc thân – có một “bạn giường” cố định.
Nhưng vì kế hoạch thay đổi, nên cô ta đành phải cho cả ba chúng tôi uống.
Vừa nói, Chu Mai vừa trèo lên người con trai tôi, bắt đầu cởi áo nó ra.
【Thầy Từ, nói thật lúc trước khi chưa xảy ra xích mích, em cũng khá thích thầy đấy. Chỉ tiếc có bà Lưu xen vào. Nhưng giờ thì… dù thầy có ghét em, thì cũng phải làm bố của con em thôi!】
Lúc này tôi mới hiểu, Chu Mai định giở trò cưỡng ép, buộc con tôi chịu trách nhiệm khi cô ta mang thai.
Còn tôi và Hạ Thiên, sẽ bị chụp ảnh, quay video khi ngủ chung, bị dùng để uy hiếp, bắt đi kiếm tiền trả nợ thay cho cô ta.
Đợi đến khi cô ta sinh con, dù con trai tôi có hận đến mấy, vì đứa bé cũng phải nhượng bộ.
Thế là cô ta sẽ có thể dựa vào ba người chúng tôi mà trả sạch nợ, sống yên ổn cả đời.
Nhưng tay cô ta vừa chạm đến quần con trai tôi, đã bị nó nắm chặt lại.
Chu Mai bị Hạ Thiên đá mạnh một cú, văng thẳng vào góc tường.
Cô ta ôm bụng rên rỉ, không hiểu sao ba người đã uống thuốc mê mà vẫn còn tỉnh.
Hạ Thiên cười lạnh.
【Cô tưởng chúng tôi từng bị rắn cắn một lần rồi mà lại ngu ngốc tin cô sẽ hoàn lương sao? Tất cả chỉ là kế gài cô thôi!】
Thấy màn kịch đã hạ màn, tôi cũng không giả vờ nữa, đứng dậy, chỉ vào camera trong góc phòng.
【Chu Mai, cô và bố cô chỉ đáng sống nốt đời trong tù thôi!】
Chúng tôi báo cảnh sát, tố cáo Chu Mai tội lừa đảo và chuốc thuốc cưỡng hiếp.
Vì chứng cứ quá rõ ràng, Chu Mai bị kết án 15 năm tù.
Còn cha cô ta vì tội lừa đảo, bị xử 20 năm tù giam.