Anh nhìn sang hướng khác, vẻ mặt phức tạp, đôi môi mím chặt.
Tôi bật cười, cũng khẽ chạm vào vai anh: “Tôi định tìm một công việc đàng hoàng, sau này sẽ không tới nhà anh làm giúp việc theo giờ nữa.”
“À? Ý em là… em không muốn gặp tôi nữa sao?”
“Ý tôi là, lần tới nếu tới nhà anh, thì sẽ với tư cách bạn bè.”
“Thật sao?”
“Ừ.”
Tôi ngẩng đầu nhìn ánh trăng nơi chân trời, nụ cười tỏa sáng rực rỡ.
“Thật đấy.”
Tôi sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới.
Không còn Tô Ẩn, không còn Ôn Đào.
Không còn phải lo sợ, không còn phải thay ai chắn dao.
Một cuộc đời chỉ sống vì chính mình.
【Toàn văn hoàn】