Lễ trao giải Star Light, bạn trai tôi – một ngôi sao luôn coi trọng việc đi thảm đỏ – lại đến muộn.
Tôi buộc phải tự mình bước hết thảm đỏ.
Cho đến tiết mục cuối cùng, Cố Tây mới khoác tay nữ chính phim mới thong thả xuất hiện.
“Lâm Tô Tô, với độ hot hiện tại của em, không xứng để đi thảm đỏ cùng tôi.” – Cố Tây liếc mắt nhìn tôi một cái.
Sau đó, khi livestream kết nối với khán giả, anh ta gọi điện cho tôi ngay trên sóng trực tiếp toàn quốc.
Tôi nhìn dãy số lạ liền chửi thẳng: “Lừa đảo ở đâu vậy?”
Dòng bình luận nổ tung.
1
“Cố Tây, chuyện này rốt cuộc là sao? Không phải anh bảo em đợi cùng đi thảm đỏ à?”
Sau khi phần thảm đỏ kết thúc, khi đang ngồi dưới chờ buổi lễ trao giải bắt đầu, tôi không nhịn được mà chất vấn Cố Tây.
“Tô Tô, phim mới của anh sắp chiếu rồi, đương nhiên phải đi thảm đỏ cùng nữ chính, tranh thủ đẩy độ hot couple một chút.”
Cố Tây thản nhiên đáp.
“Em cũng là diễn viên, chuyện này chắc em hiểu chứ.” – Anh ta cười khinh một tiếng.
“Vậy nên anh không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn, thậm chí còn không buồn thông báo cho em một câu?
Em không chỉ là diễn viên, em còn là bạn gái anh!**”
Nghĩ đến việc tôi đứng co ro trong gió lạnh chờ anh ở cổng thảm đỏ, lòng tôi không khỏi cảm thấy chua xót.
Thứ tự đi thảm đỏ luôn phụ thuộc vào độ nổi tiếng. Là lưu lượng top đầu, Cố Tây đương nhiên cùng nữ chính mới xuất hiện ở phần cuối.
Hiển nhiên mọi thứ đã được sắp xếp từ trước.
Chỉ có tôi là người duy nhất bị giấu giếm.
“Em đừng làm loạn nữa, Lâm Tô Tô, với độ hot hiện tại của em, không xứng đi thảm đỏ cùng tôi.” – Cố Tây lạnh nhạt liếc tôi một cái.
Thậm chí không thèm quay đầu lại nhìn tôi.
Những nhân viên đứng cạnh đã bắt đầu thì thầm to nhỏ.
“Đúng như tin đồn rồi, Lâm Tô Tô cứ quấn lấy Cố Tây mãi không buông.”
“Đúng đó, da mặt cô ta dày thật, còn muốn bám lấy Cố Tây đến bao giờ.”
“Hồi đó hai người từng là cặp đôi hot nhất cơ mà, giờ Cố Tây càng ngày càng nổi, còn Lâm Tô Tô thì chỉ biết ké fame, moi lại chuyện cũ…”
2
Ba năm trước, khi Cố Tây chỉ mới là một diễn viên mới vào nghề, tôi đã là nữ chính hạng A rồi.
Chúng tôi hợp tác trong một bộ phim cổ trang tiên hiệp, và nó bùng nổ.
Nhờ hình tượng nam chính được yêu thích và sức nóng từ couple với tôi, Cố Tây một bước lên mây.
Tình cảm giữa chúng tôi cũng từ từ nảy sinh.
Có lần đi quảng bá phim, tua trang phục cổ trang của tôi bị vướng vào khuy áo vest của Cố Tây.
Chiếc khuy đó là quà tôi tặng anh sau khi phim đóng máy.
Hai người quấn lấy nhau, nhìn khá buồn cười.
Tôi hơi xấu hổ, dù sao thì hình tượng của một nữ diễn viên vẫn rất quan trọng.
Dưới ánh đèn flash của cánh phóng viên, Cố Tây bỗng cúi xuống thì thầm bên tai tôi:
“Tô Tô, em thay nước hoa à? Thơm quá.”
Tôi sững người.
Lúc đó, anh vừa cúi xuống che cho tôi, vừa nhẹ nhàng tháo khuy áo ra, gỡ tua trang phục bị vướng.
Thì ra là muốn giúp tôi thoát khỏi tình huống lúng túng.
Tháo xong khuy, anh quay ra đùa với cánh phóng viên:
“Đây là quà đóng máy mà Tô Tô tặng tôi đấy. Xem ra khuy áo cũng giống tôi, không nỡ rời xa cô ấy.”
Giữa những tiếng trêu chọc ồn ào, tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng.
Tôi nhìn nghiêng khuôn mặt anh, bất giác ngẩn người.
Cố Tây luôn chăm chỉ, nỗ lực. Sau này, tôi hy sinh không ít tài nguyên của mình để giúp anh.
Cùng anh tham gia rất nhiều show và chương trình không phù hợp với tôi.
Danh tiếng của tôi tụt dốc không phanh, còn anh thì ngày một nổi bật.
Trong khi tôi đang hồi tưởng, lễ trao giải đã bước vào phần liên quan đến chúng tôi.
“Tiếp theo, xin mời 10 diễn viên nhận giải Nghệ sĩ trẻ được yêu thích nhất bước lên sân khấu ——”
Lẽ ra tôi phải bước lên sân khấu ngay sau Cố Tây,
nhưng nữ chính phim mới của anh ta – Triệu Linh Dao – lại bất ngờ chen lên trước.
Cô ta thậm chí còn cố tình húc vào tôi một cái, khiến tôi loạng choạng, suýt thì ngã sấp mặt.
“Chị Tô Tô, em đứng cạnh Cố đại lưu lượng chắc chị không thấy phiền chứ?”
Đúng là hổ sa đồng bằng bị chó khinh, đến cả diễn viên trẻ mới nổi như cô ta cũng dám dựa hơi Cố Tây để ức hiếp tôi.
Có lẽ Cố Tây đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai chúng tôi, anh quay đầu lại.
Thấy tôi suýt ngã, lông mày anh khẽ chau lại.
“Sự kiện quan trọng thế này mà cũng làm trò cười.”
Sau đó, anh liền thuận tay đưa tay ra cho Triệu Linh Dao, nắm tay cô ta bước lên sân khấu.
Cứ như thể… hai người họ mới là một đôi thực sự.
Lễ trao giải kết thúc như thế nào, tôi cũng không còn nhớ rõ.
Chỉ nhớ trong màn giấy màu bay khắp trời, Cố Tây ôm bó hoa giữa tiếng reo hò vang dội khắp hội trường.
Vẫn là khuôn mặt góc cạnh nghiêng nghiêng ấy.
Vẫn là vẻ điển trai mang nét trẻ trung đầy sức sống ấy.
Mọi thứ dường như chẳng có gì thay đổi.
Nhưng cũng dường như… tất cả đã đổi khác hoàn toàn.
Sau lễ trao giải, tôi còn chưa kịp định thần lại, chị quản lý Văn đã ném điện thoại vào tay tôi.
“Tô Tô, em mau xem cái này đi.”
#LâmTôTôngãthảm#
#Phim_mới_CốTây#
#LâmTôTô_quấy_rầy_sau_hậu_trường#
Những từ khóa hot search hiện lên chằng chịt, khó coi không tả nổi.
“Lâm Tô Tô kém chuyên môn quá đi, đến cả đi cũng không xong!”
“Còn mơ mộng được ghép đôi với đại lưu lượng nhà chúng tôi? Anh ấy đẹp trai độc lập là đủ rồi!”
“Tiểu hoa nhàm chán này cút xa chút đi, đừng bám lấy anh tôi nữa!”
“Mọi người ủng hộ phim mới của đại lưu lượng Cố Tây nhé! Đừng để một số nữ diễn viên ké fame phá hỏng!”
Chị Văn khoác áo choàng cho tôi,“Tô Tô, chị theo em ba năm rồi, em không thể cứ yêu mù quáng để mấy nam nghệ sĩ hút máu mãi thế được.”
“Chị còn phải đi lo lịch trình cho lứa gà mới nữa. Để trợ lý đưa em về trước nhé.”
Những năm gần đây, tài nguyên của tôi tụt dốc không phanh, chị Văn cũng phải chia bớt thời gian cho những nghệ sĩ khác.
Tôi nhìn vào những dòng hot search chói mắt trên điện thoại.
Nhìn vào khung chat đã lâu không có tin nhắn từ Cố Tây.
Có lẽ… đã đến lúc chấm dứt mối quan hệ này rồi.
3
Đến buổi ghi hình cuối cùng của chương trình “Trái Tim Của Sao”.
Đây là một show hẹn hò giữa các ngôi sao, ngân sách eo hẹp, hầu như đã đổ hết vào việc mời Cố Tây tham gia.
Lúc đó Cố Tây tới nhờ tôi góp mặt với tư cách khách mời “hữu nghị”, coi như được yêu đương công khai có trợ cấp, tôi chỉ nhận một khoản thù lao tượng trưng.
Mà cái “hữu nghị góp mặt” đó lại kéo dài nguyên cả một mùa.
Cuối cùng cũng đến tập cuối cùng.
Theo kịch bản, Cố Tây sẽ chọn tôi là người khiến anh rung động.
Trước buổi quay, đạo diễn chương trình gọi tôi và Cố Tây đến.
“Thầy Cố, Tiểu Lâm, tôi biết hai người đã không còn là một cặp, nhưng mong hai người phối hợp quay nốt tập cuối, dù gì đây cũng là phát sóng trực tiếp.”
Không còn là một cặp?!
Sao tôi lại không biết?!
Tôi quay đầu nhìn về phía Cố Tây, anh ta chẳng tỏ vẻ ngạc nhiên gì.
“Là anh nói với đạo diễn là chúng ta chia tay rồi sao?” – Tôi hỏi thẳng.
“Tô Tô, chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là show phải có drama, có nhiệt độ. Như thế mới tốt cho cả em và anh.”
Cố Tây vừa chỉnh lại cổ áo vest, vừa nhìn thẳng vào gương, chẳng thèm liếc tôi lấy một cái.
Xung quanh, nhân viên đi qua đi lại, dường như đã quá quen với kiểu đối thoại này của chúng tôi.
Trên phim trường, có lẽ họ đã sớm quen với việc tôi cứ chạy lẽo đẽo sau lưng Cố Tây.
Cuối cùng cũng đến phân đoạn ghi hình cuối cùng của chương trình.
MC hỏi:
“Anh Cố Tây, sau một mùa đồng hành cùng nhau, anh có sẵn sàng chọn cô Lâm là người khiến anh rung động không?”
Theo lời dặn của đạo diễn chương trình hẹn hò, tôi đã mặc bộ váy đuôi cá phối hợp hoàn hảo với vest của Cố Tây,
đứng đó, chờ anh bước đến chọn mình.
Anh chậm rãi tiến lại trước mặt tôi.
…Nhưng rồi lại cúi gập người chào thật sâu.
“Cảm ơn cô Lâm đã đồng hành cùng tôi suốt mùa chương trình.
Khi đến với Trái Tim Của Sao, tôi đã có khoảng thời gian rất vui vẻ.
Nhưng bây giờ là lúc tôi trở thành nam chính của chính cuộc đời mình,
tiếp tục rèn luyện diễn xuất, bước về chặng đường kế tiếp,
để báo đáp sự yêu thương của các fan đã luôn dõi theo và ủng hộ tôi!”
…
Không tin nổi những gì đang diễn ra.
Trước giờ sao tôi không nhận ra — anh ta là kiểu người sống để biểu diễn?
Loại người chỉ cần sân khấu là có thể diễn tròn vai đến mức lừa cả tôi thành một kẻ “não tình yêu” mất kiểm soát.
Dù tôi đã chuẩn bị tâm lý để chấm dứt hoàn toàn với anh ta,
Nhưng bị “đâm” giữa buổi livestream như vậy, vẫn khiến tôi sượng người, khó xử.
…
Ngay lúc đó, một nam diễn viên phía đối diện đưa tay ra với tôi.
“Có vẻ như cơ hội đã đến với tôi rồi, cô Lâm.”
“Tôi vẫn luôn chờ đợi cô.”
“Không biết hôm nay, cô có thể cho tôi cơ hội được trở thành người khiến cô rung động?”
…
Chẳng phải là Hứa Tử Lâm sao?!
Một khách mời bay show mà cũng chen vào làm gì?!
Ba tháng trước, khi chương trình này quay được nửa mùa, tin tôi và Cố Tây rạn nứt tình cảm leo lên hot search.
Ngay lúc đó, Hứa Tử Lâm bất ngờ xuất hiện trong chương trình với tư cách khách mời đặc biệt.
Tôi cứ nghĩ anh là nhân vật đạo diễn lôi vào để tăng drama, câu view thôi.
Dù sao thì, anh cũng từng nổi đình nổi đám trước cả tôi,
là người trẻ nhất từng nhận Ảnh đế.
Mấy năm gần đây tuy im ắng, nhưng hình ảnh công chúng vẫn đẹp, lượng fan vẫn ổn.
Chưa kịp phản ứng gì, Hứa Tử Lâm đã nắm lấy tay tôi.
MC tuyên bố chương trình chính thức khép lại viên mãn.
Tôi vội vã quay về phòng hóa trang, chuẩn bị thay đồ để về.
Cũng là để thay luôn cái xui rủi đang bám lên người mình.
Nghe loáng thoáng bên phòng bên cạnh, đạo diễn đang than thở:
“Haiz, Cố đại lưu lượng chắc chán Lâm Tô Tô tới tận cổ rồi. Tôi dặn trước rõ ràng như thế mà cậu ta vẫn không chịu theo kịch bản.”
“Cũng may có Hứa Tử Lâm ra tay giải nguy, không thì cảnh đó khó mà vớt nổi.
Nhưng mà cậu ta nửa năm trước lại chủ động xin làm khách mời mà còn không cần thù lao là sao nhỉ…”
Nhân viên xung quanh cũng thi nhau đoán già đoán non:
“Chắc là do mấy năm nay Lâm Tô Tô bám lấy Cố Tây quá đà, người ta không chịu nổi nữa, nên dứt khoát không hợp tác nữa rồi…”
Tôi mở điện thoại ra, đúng như dự đoán – lại là loạt bài bôi nhọ nhan nhản khắp nơi.
Toàn những lời lẽ như: tôi bám fame, không biết trau dồi diễn xuất, chỉ biết tạo scandal.
Tôi tắt luôn ứng dụng, không thèm đọc thêm.
“Tô Tô não tình yêu” chính thức… về với đất.
Từ giờ là “Nữu Hỗ Lộc Tô Tô”!
Tôi xóa số Cố Tây, gửi một tin nhắn cảm ơn ngắn gọn cho Hứa Tử Lâm.
Rồi quay lưng rời khỏi phim trường, không ngoảnh lại.
Đọc tiếp