- Trang chủ
- Ba Ở Lại, Tụi Con Theo Mẹ
- Chương 6
Chương 6
Truyện: Ba Ở Lại, Tụi Con Theo Mẹ
Tác giả: Thu điếu ngư
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
QUAY LẠI CHƯƠNG 1:
Tôi giấu tay trong chăn, bất ngờ chộp lấy bàn tay Hứa Tuyết.
Con bé sợ đến thét chói tai, chui tọt vào lòng tôi.
Trong bụng tôi cười điên dại.
Hahaha… lại dọa được hai đứa nhóc nữa rồi!
Hứa Thần quay lưng về phía tôi, co ro trong góc giường giả vờ ngủ.
Hứ, tôi không tin!
Cái tai nhỏ kia dựng thẳng lên, rõ ràng đang lén nghe kể chuyện.
Tôi hừ lạnh, thề sẽ nghiền nát cả bộ truyện Andersen, lục ra những câu chuyện đáng sợ nhất để đọc cho chúng nghe!
14.
Dưới bàn tay “cải biên tuyệt mật” của tôi, truyện cổ tích trước giờ ngủ đã trở thành tiết mục được hai nhóc mong chờ nhất.
Tôi: …
Con bé ôm búp bê, rúc trong ngực tôi:
“Mami, cuối cùng Lỗ Trí Thâm với Lâm Đại Ngọc có ở bên nhau không?”
Khóe miệng tôi co giật, bèn ác độc chọc mạnh ngón tay vào má nó.
“Đó không phải chuyện con nít nên quản. Ngủ!”
Con bé lại bướng bỉnh:
“Không chịu, hôm nay con đã ngoan ngoãn uống hết sữa rồi mà.”
Hứa Thần cũng gật đầu tán thành:
“Chén cũng rửa sạch rồi.”
“Ngày mai tụi con sẽ cùng nhau lau nhà, đảm bảo bóng loáng luôn.”
Dưới sự uy hiếp của tôi, hai đứa nhỏ ngoan ngoãn báo cáo thành tích lao động.
Đáng giận!
Sao lại để hai đứa nắm thóp mình thế này.
Tôi lập tức mở Baidu, gõ tìm “truyện kinh dị trẻ con sợ nhất”.
Không ngoài dự đoán.
Hôm sau hai đứa xuất hiện ở trường với đôi mắt gấu trúc đậm thâm.
Tôi còn cố tình dùng phấn mắt nhấn đậm quầng thâm của chúng, hy vọng có kẻ nhiều chuyện nhìn thấy, mách lẻo rằng tôi là mẹ kế ác độc.
Để nam chính ở nước ngoài mau mau quay về, quét tôi ra khỏi cửa.
Khà khà khà~
15.
Ngày hôm sau, tôi nhận được cuộc gọi từ mẫu giáo.
Trong lòng tôi vui mừng.
Tưởng rằng Hứa Thần lại bị bắt nạt.
Tôi đạp cửa phòng làm việc cái “rầm”, chuẩn bị vào pha “sản xuất liên tục”.
Không ngờ lại thấy Cố Niệm mặt mày đầy nước mắt.
Cố Niệm: ┭┮﹏┭┮
Tôi: …
“Chuyện gì thế này?”
Thầy cô trong trường không dám đụng tới tôi.
So với đám tiểu thiếu gia nhà giàu kia, bọn họ cảm thấy tôi – phụ huynh siêu hùng hổ – còn khó chọc hơn.
“Chị tự hỏi đi.”
Dưới ánh mắt “công kích mẹ kế ác độc” của tôi, Hứa Thần kiêu ngạo cũng đành cúi đầu nhận thua.
“Lỗ Trí Thâm với Lâm Đại Ngọc không ở bên nhau, cậu ta tức quá nên khóc đấy.”
Tôi: ?
Giáo viên giải thích:
“**Hứa Thần kể chuyện trong lớp, gói tháng 99, mỗi ngày một tập.
Hôm nay cậu ấy đình công, không chịu kể tiếp, Cố Niệm đòi hoàn tiền.**”
Tôi mới sực nhớ, tối qua tôi chẳng chịu bịa tiếp truyện, tiện tay lấy truyện kinh dị hù chúng.
Thầy cô đứng bên cạnh, nhìn tôi với ánh mắt u oán.
Ok, fine!
Thiếu gia hào môn thành công chuyển nghề thành “tiểu thuyết gia”.
Hứa Thần còn tiếp tục lấn tới:
“Sao, ở công ty của chị mà không cho nhân viên xin nghỉ phép à?”
Thầy giáo đau khổ nhắm mắt.
Ối giời~ nhóc này còn học được cả cách nói đạo lý.
Cố Niệm tủi thân:
“Dì ơi, con cũng muốn đến nhà dì nghe kể chuyện.”
Tôi: ?
16.
Bộ đôi nghe truyện đã tiến hóa thành bộ ba.
Trên giường, Hứa Thần với Hứa Tuyết chiếm cứ vị trí vàng hai bên.
Cố Niệm bị dồn ra tận mép giường.
Thằng nhóc không cam lòng, lén lút chui từ chăn vào, thẳng tiến vào lòng tôi.
Còn liếc Hứa Thần một cái đầy khiêu khích.
Hứa Thần nổi trận lôi đình:
“**To gan, đồ trộm cắp!
Đã cướp mẹ ruột tao, giờ còn muốn cướp mẹ kế tao nữa!**”
Nói xong, nó vận chiêu “nhổ liễu tận gốc”, lôi Cố Niệm ra khỏi ngực tôi.